Trở về truyện

Trả Thù Mẹ Chồng - Chương 7

Trả Thù Mẹ Chồng

7 Chương 7

Tố Tố vừa vào cửa, ông Đống từ trong đống tài liệu vẻ mặt ủ rũ ngẩng đầu lên, nhìn Tố Tố ưu nhã mà nhíu chặt mày. “Tố Tố, hôm nay xảy ra chuyện gì?!” ông Đống sắc mặt mặc dù khó coi, nhưng chỉ là trong giọng nói nhìn không ra một tia vui mừng hay tức giận. Tố Tố mang ra một bộ hùng biện đã chuẩn bị trước đó trên đường.

"Sau khi ăn xong sắc mặt của mẹ không được tốt lắm. Con nhờ A Lý qua coi thử. A Lý nói đây là bệnh cũ của mẹ nên con không quan tâm..." Ông Đống nhìn thẳng vào Tố Tố với ánh mắt sâu sắc và sắc bén. Ánh mắt ông không bỏ qua một chút biểu cảm nào trên mặt Tố Tố. "Con không biết về việc thờ cúng tổ tiên cho đến khi buổi lễ sắp bắt đầu..."

Tố Tố biết rằng cha chồng xuất thân là một trinh sát trong quân đội, và đã ở trong hệ thống an ninh công cộng hơn mười năm sau khi thay đổi công việc, tự nhiên cô không dám áp dụng phương pháp mà cô thường dùng với Ôn Lực khi đối mặt với cha chồng. Cô hiện là trợ lý pháp lý hình sự trong công ty luật, và cô thường lắng nghe rất nhiều nghệ thuật ngôn ngữ khi đối mặt với cuộc thẩm vấn. Trình bày sự thật một cách khách quan, với bảy điểm đúng và ba điểm sai, sau đó nhờ những người quan trọng khác chứng thực.

Cho dù ông Đống nghi ngờ cô có ý đồ xấu, nhưng trong lòng ông vẫn cảm thấy áy náy. Ông Đống nhìn vẻ mặt hoàn mỹ của Tố Tố, vẻ mặt ủ rũ nghiêm nghị của ông dịu đi một chút.

"Mẹ chồng con cùng ngũ cô cô luôn có mâu thuẫn, sau này làm việc nên dùng đầu óc nhiều một chút."

Vừa nói ánh mắt ông Đống trở nên lạnh lùng: “Tố Tố... ba không hề để ý lai lịch của con, hơn nữa ba cũng tin tưởng con là người thông minh... Chỉ là sau khi ở trong nhà Ôn gia lâu rồi đừng có một số suy nghĩ mà không nên có, làm những việc không nên làm... con chỉ có thể chung sống bền chặt với Ôn Lực ... " Tố Tố dường như không hiểu những lời của cha chồng, khuôn mặt cô sững sờ một giây, "Ba.. cái gì là..."

Trước khi nói xong. Ôn Quốc Đống lại cúi đầu nhìn văn kiện, trầm giọng nói: “Chuyện cúng tổ hôm nay ba còn chưa nói cho mẹ con biết… sẽ có người cho bà ta biết, con tránh mặt bà ta vài ngày đi. ..."

Nghe được lời nói đó, Tố Tố trên mặt hiện lên một tia ngượng ngùng, chần chờ hồi lâu mới nói: "dạ con biết rồi..."


Sau khi rời khỏi thư phòng, tâm trạng Tố Tố thật lâu không cách nào bình tĩnh lại. Đặc biệt là câu nói của ông Đống "Đừng để tâm những gì cô không nên làm, cô chỉ có thể sống bền chặt với Ôn Lực ..." Mặc dù câu nói này không gay gắt như bà Quyên, nhưng nó giống như một cái tát, tát vang dội vào mặt Tố Tố.

Ông Đống đang cảnh cáo cô đừng nghĩ ngợi gì nữa, tất cả những gì cô có bây giờ đều do ông ta cho, ông ta muốn lấy lại cũng dễ dàng... Sau khi Tố Tố trở về phòng, cô vẫn nhìn chằm chằm hòn non bộ ở sân sau của gia đình. Ngôi nhà cũ của Ôn gia trước khung cửa sổ kiểu Pháp, cô ngắm nhìn rất lâu. Trong vô thức, những lời của người phụ nữ mặc đồ Đường ở bàn ăn vang lên bên tai cô.

"Chỉ cần không phải cái loại bụng to mặt dày không biết xấu hổ luôn tìm kiếm con gái nhà hào môn, cho dù là người nông thôn, hoặc là người ở trong nhà, tôi đều nhận nàng dâu này. . . "

Biểu cảm trên khuôn mặt bà Quyên lúc đó là sự xấu hổ, phẫn nộ và mất mặt mà cô chưa từng thấy trước đây. Cô không quan tâm đến hàm ý sâu xa trong lời nói của ông Đống, cô chỉ biết mình muốn gì, nhất định phải đạt được! Cô không sợ làm ông Đống e ngại kiêng dè, nhưng cô sợ ông Đống không coi cô là người...

Tối nay cô ấy biết mình bị người ta tính kế, cô ấy cũng muốn thế chỗ của bà Quyên, vì điều này mà...

Những gì mẹ chồng có thể làm, Tố Tố cô còn trẻ và muốn có thể diện, có thể diện, muốn tư thái có tư thái? Làm sao có thể không làm...

Sáng sớm, trời còn hơi sáng, Ôn Lực và đoàn người từ từ đường trở về. Vừa vào cửa, Ôn Lực hận không thể chần chờ mà ném mình lên giường, đem bàn tay to luồn vào trong chăn sờ soạng, quả nhiên sờ được làn da mềm mại mịn màng kia.
"Hừm...lạnh quá..."


Tố Tố nửa đêm không ngủ được, trong đầu chỉ nghĩ làm sao có được ông Đống. Nghĩ về điều đó cô nghĩ đến những đường gân và thớ thịt mà cô đã nhìn thấy ban ngày, và đũng quần phồng lên của cha chồng...

Cái âm hộ ẩm ướt lại ngứa ngáy một hồi, vừa cởi quần áo vừa tưởng tượng cha chồng đang dùng tay cởi quần áo cô.

"Con đĩ ngoan quá! Cởi đồ nằm chờ chồng như thế này, chồng yêu vợ quá..”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.