Trở về truyện

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp) - Chương 84

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

84 Chương 84

Trong khi đó, âm mưu sát hại Lâm Bình Chi để bịt đầu mối không thành, Nhạc Bất Quần âm thầm chờ cơ hội, hắn hối thúc mọi người lên đường trở về Hoa Sơn, định bụng dọc đường, lợi dụng sơ hở sẽ kết liễu Lâm Bình Chi, nhưng suốt dọc đường, Lâm Bình Chi luôn bám chặt lấy Linh San khiến cho Nhạc Bất Quần không có cơ hội nào để ra tay. Lâm Bình Chi biết rõ điều đó và hắn cũng biết Linh San là lá bùa duy nhất của mình vào lúc này nên ra sức chăm sóc cho nàng và không rời khỏi nàng nửa bước, vì vậy mà Nhạc Bất Quần hoàn toàn không có cơ hội ra tay. Trong khoảng thời gian đó, Lâm Bình Chi chăm sóc cho Linh San vô cùng chu đáo, lại hết lức ân cần, hơn nữa hắn lại thường thể hiện tình cảm với nàng trước mắt cha mẹ nàng khiến cho Nhạc phu nhân hết sức hài lòng, tin rằng tình yêu của hai người là thật. Đích thực, chỉ có tình yêu của Linh San dành cho hắn là thật, còn Lâm Bình Chi, hắn bám lấy nàng như một lá bùa để bảo vệ mạng sống, đồng thời âm thầm tìm cách đoạt lại Tịch tà kiếm phổ từ tay Nhạc Bất Quần.

Lệnh Hồ Xung hộ tống phái Hằng Sơn trở về núi, trên đường đi, chàng hành hiệp trượng nghĩa, quang minh chính đại, thật khác xa nhưng tin đồn mà Định giật sư thái biết về chàng, điều này đã làm thay đổi cái nhìn của nàng về chàng thiếu hiệp trẻ tuổi tài cao này.

Đang trên đường trở về Hằng Sơn, Định Giật sư thái và các đệ tử bị bọn bàng môn tà đạo mấy lần mưu toan ám hại, nhưng lần nào, Lệnh Hồ xung cũng ra tay cứu giúp, trong một lần giải cứu, chàng bắt được một tên lâu la, hỏi ra tung tích thì bọn chúng nói muốn bắt người của phái Hằng Sơn để làm tín vật trảo đổi thả Thánh Cô của chúng đang bị giam giữ trên Linh Thứu tự. Sự việc này khiến Lệnh Hồ Xung hết sức bất ngờ, không biết Thánh Cô mà chúng nói là Doanh Doanh hay Đông Phương. Sợ rằng người của Ma giáo kéo lên Kim đỉnh Linh Thứu tự sẽ gây ra một cuộc chiến đẫm máu. Định Giật sư thái muốn lên núi khuyên Phương Chứng đại sư thả người đẩ tránh sinh linh lầm than. Biết tin này, Lệnh Hồ Xung vô cùng cảm kích. Chàng từ biệt sư thái và mọi người, đi theo một con đường khác lên Kim Đỉnh. Chàng muốn biết, Đông Phương mà chàng yêu thương thực ra là ai. Tối hôm đó, chàng đưa phái Hằng Sơn tới một ngôi nhà trọ, thuê mấy phòng rồi nói với Định Giật

– Sư thái, chúng ta sẽ nghỉ ngơi tại đây một đêm, sáng sớm mai, vãn bối đã có việc phải làm, hy vọng sư thái và các sư muội sẽ bảo trọng.

– Lệnh Hồ thiếu hiệp, cảm phiền cậu đã dẫn đường bọn ta mấy hôm nay, nay nội thương của ta đã lành, không thể làm phiền cậu nữa, cậu hãy nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai hãy lên đường, đại ân đại đức chưa có gì bào đáp.

– Sư thái, người đừng nói vậy, đó là việc mà vãn bối nên làm mà. Thôi mọi người mau nghỉ ngơi sớm đi.

Lệnh Hồ Xung trở về phòng, mấy ngày hôm nay chàng đã quá mệt mỏi nên thiếp đi lúc nào không hay, quên cả chốt cưa lại. Đến nửa đêm, Lệnh Hồ Xung đang mơ màng thì chàng bỗng giật mình thức giấc khi nghe có tiếng chân người khe khẽ bước vào phòng. Sau giấc ngủ sâu, người chàng đã trở nên khỏe mạnh đến tám chín phần, tinh thần minh mẫn, thần công luân chuyển đều đặn trong người nên một tiếng động nhỏ cũng làm chàng thức tỉnh mà nhận ra ngay. Chàng mở mắt ra thì ngạc nhiên khi thấy trong phòng vẫn tối thui và một người nào đó hiển nhiên đang dò dẫm đi tới chỗ chàng trong bóng đen tăm tối, không đèn đuốc trong tay. Và tiếng chân nhẹ nhàng này rõ ràng là tiếng chân của một người con gái, không phải là bước chân bình thường vì nó có vẻ dè dặt, chậm chạp, dường như không muốn làm khinh động tới người khác. Không lẽ là Nghi Lâm tới thăm chàng.

Người đó bước tới gần chỗ Lệnh Hồ Xung nằm thì dừng lại. Chàng cố giương mắt lên nhưng vẫn không sao nhìn ra người đó là ai, vì nửa đêm lại là cuối tháng nên trời tối đen như mực. Nếu không phải Nghi Lâm thì cũng là Nghi Ngọc hoặc là một trong số các đệ tử của phái Hằng Sơn, nhưng họ đến tìm chàng lúc nửa đêm như vậy với mục đích gì? Thế nhưng chàng cũng không dám lên tiếng hỏi vì thấy người đó cứ đứng bên người chàng mà không nói một lời nào. Chàng cũng không dám thở mạnh vì chưa biết người đó chính xác là ai, lén lút vào phòng mình để làm gì.


Một hồi khá lâu, chàng vẫn không thấy nàng ta có hành động gì mà cứ đứng im trước người chàng, hơi thở mỗi lúc một nhanh và mạnh hơn. Không chịu nổi nữa, Lệnh Hồ Xung định đứng dậy và hỏi xem người đó là ai?

Khi chàng vừa quyết định ngồi lên, cất tiếng hỏi thì ngay lúc đó chàng cảm thấy người đó đặt tay ngay lên bụng mình. Đúng là bàn tay nhỏ nhắn của người con gái. Trong khi chàng đang phân vân thì bàn tay êm dịu đó từ từ di chuyển lên tới ngực, tới cổ, rồi dừng lại ở môi chàng. Ôi, những ngón tay thật mềm mại và ấm áp! Nghi Lâm đó chăng? Không phải, vậy thì Nghi Ngọc chăng, cũng không phải, hai người bọn họ nội công chưa đạt tới cảnh giới này, vậy thì là ai. Trong cái phút giây ngắn ngủi này, lúc mà chàng giật mình mơ hồ đoán ra người đó là ai thì một hơi thở thơm tho như hoa lan, ngọt ngào như mật ong phà lên mặt chàng. Đúng là Định Giật sư thái rồi! Chàng bàng hoàng, và nhận ra ngay hành động đặt tay lên môi mình là dấu hiệu bảo mình đừng kêu lên tiếng nên chàng vẫn nằm yên.

Cơn bàng hoàng mới phát lên là chàng lại ngửi thấy mùi thơm ngọt đó nồng thêm lên, bàn tay rời miệng, xoa lên má chàng và thay vào đó là một cặp môi mềm ấm hơn đặt ngay lên môi chàng. Hoá ra nàng đã cúi sát xuống mặt chàng mà hôn lên môi chàng, hơi thở thơm tho của nàng phà cả vào mặt chàng. Hành động này của nàng thật là bất ngờ, thật là gần gũi và thật là kích thích khiến Lệnh Hồ Xung không bao giờ ngờ tới. Tuy không nhìn thấy gì, nhưng cái cảm giác của một bàn tay ấm áp trên má, một cặp môi mèm mại trên môi, một hơi thở thơm tho trên mũi làm chàng ngây người đi. Chàng nhắm mắt mà tưởng tượng bàn tay trắng muốt của nàng, cặp môi đỏ hồng của nàng, khuôn mặt kiều diễm của nàng, cả ba đang vuốt ve, hôn hít, bao phủ mặt mình thì đầu óc chàng nổ bùng lên với muôn vàn ánh pháo bông. Chàng lịm người, mê say như đang sống trên cõi tiên. Chắc hẳn trận hãm hiếp của phái Tung Sơn dành cho nàng đêm nào đã thay đổi con người nàng. Biến nàng thành một người phụ nữ hoang dại, cuồng nhiệt y như sư nương của chàng vậy, và còn nữa, nàng cũng xinh đẹp không kém gì sư nương của chàng, điều đó càng khiến cho Lệnh Hồ Xung bị kích thích.

Quả thật như vậy, kể từ sau hôm đó, Định Giật đã hoàn toàn biết mình là ai, thuộc về thế giới nào, nàng luôn luôn khao khát, thèm muốn tột độ, nhưng vì vẫn đang chấp chưởng phái Hằng Sơn nên không dám vọng động, nàng sợ các đệ tử sẽ coi khinh, miệt thị nàng, nhưng qua đêm nay, Lệnh Hồ Xung, chàng thiếu hiệp điển trai và tai hoa này sẽ không còn song hành cũng nàng nữa, nàng cảm thấy hụt hẫng, lo sợ một điều gì đó, suốt cả đêm không sao ngủ được, vì mậy mà nửa đêm, khi các đệ tử đã ngủ say hết, nàng mới mon men tới phòng chàng.

Cánh cửa hé mở, thật may Lệnh Hồ Xung không chốt cửa, nàng do dẫm bước từng bước, nghe theo hơi thở nhẹ nhẹ của chàng mà bước tới. Đứng trước mặt chàng một hồi lâu, Định Giật vẫn chưa dám làm gì, đánh thức chàng dậy, nhưng nàng phải nói thế nào, bắt đầu từ đâu? Hơi thở nàng mỗi lúc một trỗi dậy mạnh hơn vì cơn hãm muốn đang ngùn ngụt kéo đến. Nhưng trời ơi, hình như chàng tỉnh dậy, không biết phải làm thế nào, Định Giật làm liếu đặt tay lên bụng chàng, cảm thấy chàng đã nằm xuống, nàng bắt đầu di chuyển cánh tay lên ngực, cổ rồi dừng lại ở môi chàng, ra dấu cho chàng im lặng. Đoán rằng Lệnh Hồ Xung đã đoán ra nàng là ai, Định Giật không giấu diếm nữa, nàng cúi xuống thở một hơi thở thơm ngát lên mũi chàng mà kích thích. Rồi bằng một hành động táo tợn hơn, nhàng nhẹ nhàng đặt lên môi chàng một nụ hôn say đắm. Có nằm mơ Lệnh Hồ Xung cũng không Nghĩ ĐịnhGiật sư thái mà chàng quen biết lại có hành động bạo rạn như thế, chàng bất giác nằm im hưởng thụ nụ hôn ngọt ngào, kỳ lạ này…

Một thoáng trôi qua, đối với Lệnh Hồ Xung là một khoảng thời gian đăng đẳng, triền miên, sung sướng, môi nàng vẫn không rời môi chàng, Lệnh Hồ Xung không không cầm lòng được nữa chàng đưa một tay lên nắm chặt bàn tay của nàng trên má mình, một tay kia thì quàng lên cổ nàng, vít đầu nàng xuống, hôn nàng một hơi thật mạnh. Định Giật sung sướng hôn trả lại ngay. Hai người trao đổi với nhau một cái hôn nồng nàn. Nàng và chàng cùng hé miệng, đưa lưỡi vào miệng nhau mà bú nút một cách say mê. Nút lưỡi nhau một hồi lâu, Định Giật toan đứng thẳng người lên, rời khỏi môi chàng thì chàng ghì đầu nàng lại, há miệng ra mà hút lấy lưỡi nàng, tiếp tục nút cái lưỡi cũng thơm ngon không kém hơi thở của nàng. Hai người lại trao đổi cho nhau một nụ hôn dai dẳng. Càng hôn nhau, hơi thở của chàng và nàng càng dồn dập. Mặt sát mặt, môi dính môi, họ liên tục phà vào mặt nhau, thở vào mũi nhau một hương tình đắm đuối, nồng cháy.

Vừa nút lưỡi nàng, tâm thần chàng duờng như phiêu diêu nơi miền cực lạc, chàng còn ghì sát đầu nàng xuống thêm nữa, để môi chàng dính chặt thêm vào môi nàng, để lưỡi chàng quấn quyện, xục xạo sâu thêm trong miệng nàng. Chàng say mê bú nút bờ môi, cuống lưỡi của người con gái xinh đẹp và dâm đãng không hề kém cạnh sư nương và San Nhi của chàng. Sau một màn hôn môi nút lưỡi tưởng như không bao giờ dứt, môi của hai người vừa mới rời nhau ra là Lệnh Hồ Xung kéo nàng lên giường liền. Vẫn không lên tiếng, Định Giật không ngần ngại mà nằm ngay lên người chàng. Lệnh Hồ Xung sung sướng như được lên cõi tiên. Chàng cảm nhận ngay sự êm ấm của một tấm thân mềm mại đè lên người mình. Một người con gái tuyệt đẹp và khát tình.

Trong đêm tối đen như mực, hai người say sưa tiếp tục nút lưỡi nhau một cách hoang dại và say mê. Vừa hôn môi chàng, Định Giật vừa chồm dậy, nàng luồn tay lần vào người chàng mà cởi bỏ quần áo chàng ra. Hành động táo bạo của nàng khiến chàng gần như nín thở. Chàng, ngoan ngoãn trườn tay cho nàng thoát áo và co chân cho nàng tụt quần mà không nói một lời. Cởi quần Lệnh Hồ Xung xong là nàng cũng nhanh chóng lột bỏ tấm áo choàng bên ngoài ra và để gọn vào một góc, Định Giật không hề mặc quần áo nàng hoàn toàn trần truồng chỉ sau lớp áo choàng đầu tiên, thật quá ư dâm đãng, thật giống với sư nương của chàng, để áo choàng vào một góc, bàn tay của nàng lướt nhẹ trên bắp chân chàng, lên tới đầu gối, kéo lên đùi, rồi dừng lại ngay giữa háng chàng. Rồi không ngập ngừng, bàn tay mềm ấm đó nắm ngay lấy thân cu đang cương nứng của chàng mà bóp lại, sọc lên sọc xuống. Nàng mới sọc một vài lần là chàng đã thấy con cu của mình phồng lớn, cương cứng đến mức tối đa rồi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.