Trở về truyện

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp) - Chương 80

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

80 Chương 80

Lệnh Hồ Xung thở dài, chàng nâng cằm Nghi Lâm lên. Lúc này chàng nhìn Nghi Lâm thật say đắm. Nhìn khuôn mặt điển trai quen thuộc, Nghi Lâm không cầm lòng được, vội vít lấy đầu chàng mà hôn tới tấp, nàng lùa lưỡi vào quấn chặt lấy lưỡi chàng, không ngừng lạo xạo, hôn rít lấy đôi môi Lệnh Hồ Xung. Bị tấn công bất ngờ, không kịp đáp trả, Lệnh Hồ Xung đứng im cho Nghi Lâm chủ động, rồi một lúc sau tự nhiên cảm xúc trong người chàng bùng cháy dữ dội. Bất chợt cánh tay Lệnh Hồ Xung ôm choàng lấy vòng eo nàng, ôm nàng sát vào chàng. Chàng hôn đáp trả lại Nghi Lâm, chàng cuốn lấy lưỡi nàng mút chùn chụt. Rời miệng nàng, chàng di chuyển ra mà mút lấy vành tai nàng, hơi thở chàng thật nóng phả vào tai Nghi Lâm làm nàng thoáng rùng mình. Hơi thở của chàng nặng nề như mơn trớn làn da cổ của nàng. Thấy chàng nhiết tình đáp lại, Nghi Lâm sung sướng vô cùng, nàng cảm thấy tim mình đập thật nhanh, máu nóng dồn lên mặt. Nàng vẫn đứng yên hưởng thụ cảm giác hồi hộp và rạo rực. Sau đó, Lệnh Hồ Xung lại đặt lên môi nàng một nụ hôn nồng cháy, Nghi Lâm nhắm mắt lùa lưỡi vào miệng chàng cuốn lấy lưỡi chàng mà hưởng thụ, mặc cho Nghi Ngọc cũng đang đi tìm hai người.

Sau một cái hôn đắm đuối, Lệnh Hồ Xung liền đưa tay trút áo Nghi Lâm ra. Tức thì một một tấm thân trong suốt với một cặp vú trắng tinh hiện ngay ra trước mặt chàng. Không chần chờ gì nữa, chàng để hai tay lên cái vú căng tròn đó mà xoa nhè nhẹ. Nghi Lâm liền ưỡn ngực, ngửa mặt ra mà nhận lấy cái vuốt ve đó. Thấy cái cổ trắng mịn đang đưa ra trưóc mắt mình thì chàng đưa miệng tới mà hôn hít vào cái khoảng da thịt thơm mát đó ngay. Nghi Lâm rên lên, ôm lấy đầu chàng mà dí sát vào người mình. Vậy là điều mà nàng mong mỏi suốt bấy lâu nay sắp thành sự thật, nàng sắp được cùng chàng chìm vào bể ái ân một lần nữa.

Vừa hôn vai Nghi Lâm, chàng vừa xoa bóp vú nàng, mà hình như còn mạnh bạo hơn nữa, Lệnh Hồ Xung gia tăng cường độ hăm hở xoa nắn cặp vú của nàng, làm cho Nghi Lâm rên lên trong cơn say đắm:

– Ah…ah..a..a..sướng…ứ…ư…muội…sướng quá…ư…ư…ư…

Nàng tụt quần xuống rồi cong mình lên, đu ngay trên người chàng, vừa kẹp vào hông chàng thật chặt, vừa hổn hển dâm đãng nói:

– Lệnh Hồ…đại ca…cho muội lên thiên đường…một lần nữa đi..á..á..á…muội sướng…muội…yêu…u…u…u…huynh…

Lúc đó, cử chỉ cùng những lời mời mọc hết sức là dâm đãng của Nghi Lâm làm con cu của Lệnh Hồ Xung cương cứng lên đến mức tối đa. Chàng ôm vào người cái thân hình trần truồng trắng toát của Nghi Lâm mà bỗng dưng thấy sảng khoái và hứng khởi vô cùng, cái khoái lạc hồng hoang liền kéo tới. Ghì sát tấm thân trong suốt, êm ái, khiêu gợi đó vào trong lòng thì chàng nổi nứng lên một cách dữ dội, bất ngờ, khác hẳn cái nứng lúc nãy, mạnh mẽ hơn nhiều. Chàng hăng hái bế xốc Nghi Lâm lên, tiến tới một bãi đất trống, biết ngay là hôm nay hai người sẽ cùng trải qua một cuộc truy hoan có một không hai trên đời.

Và cuối cùng thì việc gì sẽ xẩy đến cũng đã xẩy đến, Nghi Lâm trườn người nằm lên trên người Lệnh Hồ Xung rồi nàng làm một hành động một cách thuần thục, gọn ghẽ làm như thể nàng đã làm rất nhiều lần vậy, tay nàng vẫn nắm chặt lấy con cu to cứng mà nhướn người lên mà đút đầu con cu đó vào ngay lỗ lồn mình. Rồi nàng bỏ tay ra mà ngồi thẳng dậy khiến con cu cương dài chui thẳng ngay vào lồn. Dưới sức nặng của người nàng, con cu đâm sâu tuốt vào lỗ, sâu tới tận gốc, thấu suốt tử cung.


– Á…á…á…..ư…ư…ư…a…a…a…

Chỉ một động tác giao cấu đầu tiên đó thôi là Nghi Lâm đã không sao chịu nổi, nàng há miệng ra để hét lên một tiếng thật lớn. Nhưng rồi lại vội gằn lại để khỏi phải bật lên tiếng thét giữa rừng thanh vắng. Thật không ngờ sau một khoảng thời gian dài không gặp, chỉ một động tác đó thôi cùng đủ để chàng biết rằng Nghi Lâm đã trưởng thành và sành sỏi trong chuyện chăn gối rất nhiều, khác hẳn vẻ ngây thơ của lần đầu tiên nàng trao đời con gái cho chàng.

Nghi Lâm làm bạo, mới bắt đầu làm tình đã địt chàng một cú tới đích, không rào đón, rườm rà, sẵn sàng đón nhận nguyên cả một con cu to lớn, trọn vẹn sâu tuốt vào trong người, chỉ trong một cú địt thôi. Và cũng chỉ có thế thôi là chàng đã sung sướng đến mất hồn rồi. Đơn giản bởi vì Nghi Lâm đã khao khát cái ngày hôm nay từ rất lâu rồi.

– Ưm…ư…ư…muội sướng…muội sướng…cặc huynh to quá…ư..ư…ư…và dài nữa…ứ…ứ..ư…ư…ư….

– Ta cũng sướng…của muội khít quá…ư…ư..rát đầu cu quá…ư…ư..

Chàng cảm thấy rõ ràng con cặc chàng đang bị lồn nàng bó chặt lại, vách lồn nàng bám chặt vào thân cu, khiến cho chàng cũng cảm thấy nhức nhối lạ thường. Nhưng không! Nàng hình như không màng đến cơn đau đớn vì rõ ràng Nghi Lâm không chần chừ để giảm cơn thốn mà nàng còn hẩy mông liên tục, cưỡi lên người chàng dồn dập như đang ngồi trên lưng ngựa vậy. Nàng nằm bẹp trên người chàng, hai thân thể trần truồng chồng lên nhau, mà dập lồn xuống cặc chàng liên miên bất tuyệt. Nghi Lâm không để lồn nàng nhả hết con cặc ra mà luôn luôn để lồn mình bóp chặt vào khúc thịt đó. Khi nàng nẩy mông lên, nàng chỉ cho con cặc rút ra khỏi lồn một tí rối nàng lại dập hông xuống ngay, làm cho con cặc lại mất hút đi vào trong lỗ lồn. Động tác hẩy lên thì rất ngắn, và dập xuống thì rất mạnh. Nhịp độ đều đặn mà dồn dập, không ngừng. Lệnh Hồ Xung nằm yên dưới đất, để mặc cho Nghi Lâm hùng hục trên người mình. Chàng nhắm mắt mê man hưởng thụ cái sướng khoái đang tăng dần theo nhịp đụ.

Một lúc sau, Nghi Lâm không nằm trên người Lệnh Hồ Xung nữa mà nàng ngồi lên, chống hai tay lên ngực và quì hai chân ngang bên hông chàng mà địt. Nàng nhổng mông lên mà địt xuống cặc chàng bằng cả sức nặng của thân người khiền cho mỗi cú đụ xuống là mỗi lận con cặc đâm thật sâu vào lồn. Và khác lúc nãy, mỗi lần nàng chổng mông lên cao là nàng cố ý để cho lồn mình nhả con cặc của chàng ra gần hết, tới tận đầu cu; vì thế khi nàng địt xuống, lồn nàng lại bắt đầu ngậm hết con cu, bắt đầu từ đầu cu cho tới thân cu, cho tới khi nó lút tới tận gốc cu. Khi đụ kiểu này thì tiếng bầm bập bắt đầu vang lên. Lúc đầu còn nghe khe khẽ, nhưng càng về sau, khi Nghi Lâm gia tăng tốc độ đụ, dập lồn xuống cặc mỗi lúc càng mạnh hơn, thì tiếng đụ bầm dập vang lên. Âm vang nhóc nhách nổi lên tưng bừng, chứng tỏ dâm thủy của nàng đã tuôn ra tràn trề, ướt đẫm. Khi nãy nàng còn cố giữ im lặng không rên la nhưng bây giờ thì hình như nàng không màng tới nữa, ra sức ngồi trên người Lệnh Hồ Xung mà đụ chàng bầm bập như ngồi trên một con ngựa chứng. Tiếng rên la của hai người vang lên văng vẳng xen qua từng kẽ lá, tiếng nước chảy vang khắp một khu rừng.

Nằm dưới, Lệnh Hồ Xung dường như nghẹt thở. Nghẹt thở đây không phải vì chàng bị nàng đè bẹp dí ở dưới mà vì chàng sung suớng quá sức đến nỗi thở không nổi nữa. Con cặc của chàng được lồn nàng bóp ngặt, chà xát, bú vắt, lúc thì bị kéo dài ra, lúc thì bị bẹp dúm lại khiến cơn khoái lạc cứ càng tăng lên, không biết đến lúc nào mới hết sướng. Ban đầu anh còn nằm yên cho Nghi Lâm chủ động cưỡi, nhưng rồi một lúc sau thì chàng tự động nhồi nhắp, sàng sê theo nhịp độ đụ đéo của nàng. Chàng đưa hai tay lên mà bám vào hai bờ mông của Nghi Lâm mà xoa, mà bóp, mà vần, mà đưa đẩy lên xuống, phụ nhịp cho màn hành dâm dữ dội của nàng trên người chàng.


Hai người hành lạc với nhau ở một tư thế như vậy, Chàng nằm cho nàng cưỡi, trong một thời gian thật lâu và thật dài. Cả một góc rừng vướng đầy dâm khí, tiếng bầm dập và hồn hển vang lên không ngừng.

Một lúc sau, dường như đã thầm mệt, Nghi Lâm nằm dẹp xuống người Lệnh Hồ Xung, vậy mà nàng vẫn đụ không ngừng xuống cặc của chàng. Bất chợt nàng ôm cứng lấy người chàng. Nàng ngừng đụ và kẹp thật chặt hay chân vào hai bên hông của chàng mà thở hổn hển như người sắp chết đuối được cứu vớt lên bờ. Rồi tiếng hổn hển đó được thay bằng một tràng tiếng rên rỉ như kêu than, thổn thức. Nàng đã đạt tới cực đỉnh của sự sướng khoái rồi!

Từ nãy tới giờ Lệnh Hồ Xung chỉ nằm thụ động, mặc cho Nghi Lâm là chủ trong màn làm tình, nhưng khi chàng thấy nàng cứng người mà rên trên người mình thì chàng biết là nàng đang trong cơn cực khoái thì mới bắt đầu hành động. Vì chàng cũng muốn xuất tinh, đạt tới cực khoái cùng một lúc với nàng. Lệnh Hồ Xung đưa một tay lên kéo mặt nàng về hướng mặt mình rồi đưa lưỡi mình vào cái miệng đang mở tròn vo mà xục xạo, tìm lưỡi nàng để nút. Một tay kia thì chàng đưa lên ngực nàng mà xoa bóp, vân vê không ngừng trên hai bầu vú căng tròn. Dưới hạ bộ, tuy bị kẹp cứng, nhưng chàng cũng cố hẩy lên xuống, nắc con cặc đang cương nứng đến mức tối đa vào lồn nàng.

Khi thấy cơn sung sướng đang dâng lên tới tột đỉnh thì chàng đưa cả hai tay xuống mà nắm lấy bờ hông trần trụi của Nghi Lâm. Ngoài cái ấm áp và cứng cáp của cặp mông, chàng còn cảm thấy hai tay mình trơn nhợt vì dâm khí. Chàng không ngờ nàng lại có thể tiết ra nhiều nước nhờn đến thế. Lệnh Hồ Xung bám lấy cái mông đít ướt đẫm, trơn lu như được bao phủ bởi một lớp dầu mà nắc không ngừng vào cái lỗ cũng ướt đẫn không kém đó. Và chỉ sau một thời gian ngắn là chàng cũng cứng người ra, xối xả xuất tinh, bơm ngay từng vũng tinh trùng đượm đầy khoái lạc vào trong người nàng.

Hai thân thể trần truồng cuốn lấy nhau mà thở. Cuộc làm tình dai dẳng và dồn dập sau cùng cũng chấm dứt, với cả hai đều sung sướng tột cùng. Tinh khí của chàng cùng với dâm thủy của nàng đọng lại làm ướt cả một khoảng rộng dưới đất. Cả hai đứng dậy dìu nhau ra bờ sống tắm rửa rồi mặc quần áo và dìu nhau về mà không để ý cách đó một đoạn không xa, Nghi Ngọc đã chứng kiến gần hết quá trình làm tình của hai người, cơ thể nàng cũng đang khao khát tới mức bỏng cháy. Hạ thể của nàng đã ướt đẫm nước nhờn. Nghi Ngọc phải lấy tay ray ray âm hộ qua lớp vải ướt để giải tỏa ham muốn.

Lệnh Hồ Xung dẫn tất cả mọi người đến Long Tuyền chú kiếm cốc, mọi người đi vào trong, trong am không một bóng người, binh khí kiếm giới dứt mẻ và gãy văng đầy trong am. Máu me vương vãi khắp phòng khiến mọi người vô cùng lo lắng. Bên ngoài vườn hoa, Nghi Ngọc hét lên một tiếng thất thanh khiếp đảm, hàng loạt ni cô bị chết nằm la liệt trong vườn, có người vẫn còn thoi thóp, hinh như họ vừa mới bị tấn công. Ở phía đằng xa dưới chân núi, ở trong rừng, Lệnh Hồ Xung và đám đệ tử nghe văng vẳng có tiêng rên của cả nam và nữ, tiếng rên rỉ khoái lạc, còn có tiếng cười đùa, trêu trọc và những tiếng hét…không…những tiếng rú vang lên như thế có ai đó đang đạt tới đỉnh điểm của cơn cực khoái vậy. Lệnh Hồ Xung và mọi người thấy vậy thì vội vàng chạy đến. Càng đến gần thì tiếng rên càng to và rõ ràng hơn, và hình như đó con là tiếng rên khoái cảm của Định Giật sư thái và cả một lũ đàn ông bậu nhậu xung quanh trêu trọc, rên rỉ.

– Thế nào…ngon không…cặc của ta làm nàng sướng không??? He he he


– Ngon chứ…nàng bú cặc ta ngon không…hự hự hự..

– Ôi…vú nàng thật là căng…đẹp quá…thơm quá…bóp mãi không chán…he he he…

– Ôi, lồn nàng khít quá, nhiều nước quá…ứ…ứ…ứ…địt sướng quá..

Xen kẽ tiêng rên rỉ của lũ nam nhan đực rựa là tiếng rên rỉ thống khoái của Định Giật:

– Mạnh…á..á..á…mạnh nữa vào chàng ơi….á…á…á…ta sướng…thiếp sướng…đừng dừng lại…tên kia…đưa cặc đây cho ta bú…ứ…ư…ư…ta thèm cặc quá….á…á…á…

Trước đó nửa ngày, tại đây…

Định Giật sư thái bị một toán người tấn công lên Long Tuyền Chú Kiếm cốc, chúng giết sạch những ni cô ở trên đó. Định Giật sư thái cố sức kháng cự, bị chúng dồn vào trong rừng, tình thế vô cùng nguy cấp. Bên cạnh nàng, có vài tên mặc áo đen đã nằm xuống, bọn chúng không ai dám manh động xông vào, vì chúng sợ kiếm pháp tinh diệu của sư thái. Thi thoảng có vài tên nóng ruột lao lên thì lại chịu chung số phận, chúng tắt thở khi người còn chưa kịp rơi xuống đất. Một tên khác, có vẻ là thủ lĩnh thấy vậy thì tức giận hét lớn:

– Khốn kiếp, còn mỗi ả đàn bà này thôi, lẽ nào tất cả chúng ta đều chịu thua ả hay sao. Xông hết lên cho ta.

Ngay lập tức, cả bọn ùa nhau lao lên, cò vài tên bị đá gãi chân lao ra ngoài, cũng có thêm ba, bốn mạng nữa chết trong lưỡi kiếm của sư thái. Nhưng khi lưỡi kiếm sư thái vừa đâm vào bụng tên thứ năm, tên này sóng chết dùng hai tay tóm chựt vào lưỡi kiếm, Sư thái trong lúc cấp bách không kịp rút kiếm ra, tên thủ thãnh thây vậy nhân cơ hội đó lao vút tới đánh một chưởng vào người nàng. Định Giật sư thái bị trúng đòn bắn văng ra rồi lăn mấy vòng trên mặt cỏ, đến khi người nàng bị chặn lại bởi một gốc cây mơi thôi. Sư thái vừa ngẩng đầu lên đã có vô số lưỡi kiếm kề vào cổ, bọn chúng sau khi không chế nàng thì dựng nàng đứng dây. Tên thủ lãnh lạnh lùng bước tới, hắn bỏ khăn che mặt ra và mỉm cười lên tiếng:

– Sư thái, bắt nàng và đám đệ tử của nàng thật vất vả quá, hơn nửa số đệ tử của ta đến đây đã bỏ mạng vì nàng, món nợ này ta sẽ từ từ tính lên người nàng. – Lục Bá khoái trá cười lớn. Nếu hắn không nhanh chóng tới chi viện, có lẽ giờ này Sư thái đã thoát khỏi tay phái Tung Sơn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.