Trở về truyện

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp) - Chương 83

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

83 Chương 83

Hắn Cong người nhét con cặc vào lồn nàng, cái lồn đã trải qua hai trận làm tình dai dẳng với Lục Bá và thất sư đệ của hắn nhưng vẫn còn vô cùng bót khít chặt, lồn nàng ôm chặt lấy con cặc của hắn chỉ sau một cú thúc đầu tiên, nhờ có nước nhờn vậy mà nó như lột da quy đầu của hắn vậy, đến nỗi vừa đóng vào cú đầu tiên, hắn phải rú lên “Chao ôi…sướng quá…a..a..a” hắn rút ra rồi từ từ đóng từng chút một cho đến khi nguyên cả con cặc dài đâm sâu vào lồn nàng, ngập lút tới hai hòn dái mới thôi. Nàng đã quá rú lên từng hồi, hai chân kẹp chặt lấy hông của hắn, hắn bắt đầu thúc mạnh con cặc chui ra chui vào lổ lồn bạch bạch, ạch ạch. Người nàng nẩy lên theo từng cú thúc của hắn, bộ ngực no tròn nảy tưng tưng lên xuống, Hắn đẩy tốc độ tăng dần theo cơn sướng khoái và bắt đầu thúc liên hồi, cả hai đều rên lớn:

– A…a…đã quá nàng ơi…a….địt nàng…sướng quá …lồn nàng địt sướng quá…

– Địt mạnh lên chàng …nũa đi mạnh nữa ..a…..đã lồn quá…sướng…quá….

Nàng kẹp cứng người hắn hẩy lồn lên từng chập rồi nàng xuất khí đầm đìa, hắn cũng thúc thật mạnh ông, ào áo như vũ bão rồi bắn khí sâu vào lồn nàng, từng đợt tinh tuôn ra ồ ạt t chảy tràn ra cả bên ngoài lồn nàng.

Gã Bát sư đệ cũng nằm vật ra đất thở dốc sau cú xuất tinh vừa rồi hắn thở phì phò, miệng thều thào:

– Hừ…hừ…sướng quá…xong rồi…tới lượt bọn mày đấy…hừ..hừ..

Lũ lâu la xung quanh thấy sư thúc hắn nói vậy thì ùa tới bên nàng, hình như chúng chỉ chờ có thế. Một thằng chạy đến trước, bế thốc nàng lên chạy ra phía mấy thùng nước bọn chúng đã chuẩn bị sẵn tự bao giờ, miệng nói lớn:

– Khoan đã, chúng ta tắm rửa cho ả sạch sẽ lại đã, rồi từ từ hưởng thụ


– Phải đó sư huynh…nước đệ đã chuẩn bị rồi đây, chúng ta tắm rửa cho ả sạch sẽ đã nào..hahaha.

Thì ra bọn khốn kiếp đã cắt cử vài thằng ra suối lấy nước để tắm rửa cho nàng sạch sẽ hơn sau cuộc truy hoan vừa rồi, để bọn chúng không bị tinh trúng của lũ sư thúc sư phụ kia phá hoại. Định Giật đứng trần truồng ở một bãi đất trống, từng dòng nước mát lạnh được dội lên người nàng để gột sạch đám tinh trùng nhầy nhật kia, những dòng nước mát lạnh vẫn không đủ làm cơ thể hừng hực lửa tình của nàng hạ nhiệt, những cánh tay trân mơn trớn, kích thích khắp cơ thể nàng càng khiến cho cơn nứng của nàng vừa dịu xuống lại bùng cháy lên dữ dội, nàng đứng im, nhắm mắt, khẽ rên rỉ khi những ngón tay liên tục lướt qua hai bầu ngực, mông, lồn và bắp đùi trắng nõn nà của nàng. Không chịu nổi nữa, ngay lập tức nàng vít cổ một thằng vào và hôn đắm duối lên miệng hắn. Thằng khốn nạn sướng rên, hắn vứt cái sô đi và hôn đáp trả lại nàng, lũ bậu nhậu sướng quá bâu kín lấy thân hình của nàng, đưua hôn môi, đứa bóp vú, đưa liếm lồn, những cái lưỡi liên tục rà rê trên cơ thể của nàng. Định Giật phải nhả miệng một thằng ra mà rên lớn.

– A..a…a…trời ơi…sướng…sướng quá…bóp vú ta đi…liếm lồn ta đi…ôi bóp mạnh…liếm mạnh vào…ôi sướng….

Nàng vật một thằng nằm ngửa ra đất mà treo lên người nó cưỡi ngựa, nàng tóm lấy con cặc một thừng cho vào mồm mà ken, bú mút, hai tay nàng thì xục hai con cặc khác, vú nàng liên tục được xoa bóp bởi những bàn tay khác…Cứ thế suốt nửa ngày trời, tới tận xế chiều, lũ đệ từ gần hai chục thằng liên tục thay đổi nhau nhét cặc vào lồn nàng, miệng nagf và vú nàng, liên tiếp đưa nàng lên đỉnh vu sơn.

Lệnh Hồ Xung và đám đệ tử nghe tiếng rên rỉ chạy đến nơi, chàng không dám tin vào mắt mình. Đinh Giật sư thái của phải Hằng Sơn đang bị đám đệ tử Tung Sơn vây kín lại mà hãm hiếp, nàng đang nằm xuội lơ ra nền đất, chân ta dang rông ra như con chi chi, miệng lúc này đã ngập búng tinh trung nhưng vẫn không ngừng rên rỉ, một thằng đang địt phành phạc vào lồn nàng, còn vú nàng đang bị mấy thằng nhào nặn, xoa bóp. Xa xa một chút, là Lục Bá và hai sư đệ của hắn vẫn đang trần truông cười lớn ở một góc, có lẽ bọn chúng đã thỏa mãn với sư thái lâu rồi và bây giờ là đến lượt lũ cắc ké kia. Lệnh Hồ Xung tức giận hét lớn:

– Sư thái…

– Sư phụ…sư phụ… – Nghi Lâm, Nghi Ngọc và các đệ từ khác nhao nhao lên.

Lũ súc sinh kia giật mình quay mặt lại thì mỗi thằng đã ăn một đạp bắn ra xa. Riêng thằng sđang địt nàng thì bắn thằng vào gốc cây, đập đầu vào đó chệt ngay tại chỗ, con cặc vẫn còn giật giật mấy cái. Nghi Lâm và Nghi Ngọc ngay lập tức cởi áo choàng ngoài che đi cơ thể cho sư phụ rồi dìu nàng dậy. Lệnh Hồ Xung đứng sừng sững, tay lăm lăm thanh bảo kiếm, sắc mặt đỏ bừng đầy căm giận. Nghi Ngọc tức giận hét lớn:


– Lại là hắn.

Lục Bá khoái chí cười ha hả:

– Phải…là ta thì sao…nhưng định giật sư thái của các người tình nguện dâng hiên cho bọn ta, nàng ấy còn càu xin bọn ta hãm hiếp nữa cơ…không tin các ngươi hỏi nàng ấy xem…

– Phải đó…ha ha ha…nàng ta thật quá ư dâm đang…chúng ta cảm thấy nàng ta làm ni cô thật lãng phí…ha ha ha…

– Đúng đó…ha ha ha…ta nghĩ Hằng Sơn Phái các người nên đổi tên thành Hằng Sơn kỹ viện đi…ai đời từ sư phụ đến đệ tử ai ai cũng dâm loạn quá thể…he he he

Đám đệ tử Tung Sơn khoái trá nhao nhao lên cười ha hả chế giễu nàng và các đệ tử của nàng. Cả mấy chục thằng chưa thằng nào mặc quần áo, cặc dái cứ tồng ngồng lắc lư trước đãm ni cô của phái Hằng Sơn khiến cho có nàng đỏ cả mặt không dám ngẩng đầu nhìn chúng. Nghi Ngọc tức giận quay sang sư phụ:

– Sư phụ, người có sao không? Sử lí bọn chúng thể nào.


Sự có mặt của Lệnh Hồ Xung và đám đệ tử khiến Định Giật xấu hổ tỉnh cơn dục vọng, Nếu để bọn chúng chạy thoát, nỗi nhục nhã của nàng và phái Hằng Sơn thật khó mà gột rửa, àng gằn giọng:

– Giết…giết hết bọn chúng cho ta.

– Được…sư thái…/ Rõ…thưa sư phụ.

Nàng vừa dứt lời, ngay lập tức Nghi Lâm, Nghi Ngọc đệ tử của nàng lao tới lũ súc sinh kia mà chém giết, Còn Lệnh Hồ Xung rút kiếm tấn công Lục Bá và hai sư đệ của hắn. Lũ súc sinh kia có bao nhiêu sức lực thì đã tống hết vào lồn và miệng Định Giật sư thái mất rồi, sao có thể đánh lại được đệ tử của nàng đang hừng hực sự căm thù, vì vậy nên chỉ một chốc nhát, đã không còn thằng nào sống sót. Chết lõa thể, phơi bày cặc dái ra trước mặt mọi người. Ba huynh đệ kia cũng không phải đối thủ của Lệnh Hồ Xung dù có liên thủ lại với nhau đi nữa. Chỉ sau 5 hiệp, Phá Kiếm thức của chàng đã loại bỏ hai tên Bát và Thất sư đệ, mũi kiếm cuối cùng cũng kề cổ của Lục Bá. Hắn từ từ buông kiếm, bình tĩnh đối mặt với cái chết:

– Lệnh Hồ Xung, võ công lợi hại ta chết cũng không hối tiếc.

– Vậy được, Lệnh Hồ Xung ta tiễn người về với diêm vương, loại trừ hậu họa cho võ lâm.

Đúng lúc đó thì Định Giật sư thái lên tiếng:

– Khoan đã, dừng tay.

– Sư thái, người muốn tha cho hắn.

– Để hắn sống sót, chúng ta còn có người đối chất với Tả Lãnh Thiền.

– Được, sư bá, vậy ta nghe theo lời người.

Lệnh Hồ Xung thu kiếm về rồi bất ngờ đâm một phát vào đùi hắn khiến Lục Bá rú lên đau đớn:


– Á…á…á…khốn kiếp, không phải sư thái đã nói sẽ tha cho ta rồi sao.

Lệnh Hò Xung bình tĩnh ngồi xuống từ từ lên tiếng:

– Phải, đúng là sư thái nói không giết ngươi, nhưng đâu có nói không được làm ngươi bị thương.

– Lệnh Hồ Xung…ngươi là tên khốn kiếp…a..a..a…

Lệnh Hồ Xung bóp lấy cổ hắn mà đe dọa:

– Lục Bá, ta nói cho ngươi biết, chuyện xảy ra ở đây trong ngày hôm nay chỉ còn một mình ngươi biết, nếu chuyện này bị đồn ra ngoài, thì ngươi có chạy đến chân trời góc bể cũng không thoát khỏi tay ta đâu. Nghe rõ rồi chứ.

– Được…được…ta hứa, chuyện hôm nay ở đây sẽ không ai biết cả. – Hắn sợ hãi lên tiếng.

– Cút.

Chàng tát bốp một cái vào mặt hắn rồi đuổi hắn đi. Lục Bá lồm cồm bò dây, một tay cố ôm vết thương trên đùi cho không chảy máu, một tay vơ vội đóng quần áo, không kịp mặc vào, cố lê lết ra khỏi rừng.

– Sư phụ, người không sao chứ? – Nghi Lâm lo lắng.

– Ta không sao.

– Sư phụ, những xác chết này chúng ta tính sao.

– Các con mau thu gom, tìm một bãi đất chống chôn cất chúng đi, cả các đệ tử trên Long Tuyền chú nữa.

– Rõ thưa sư phụ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.