Trở về truyện

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp) - Chương 89

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

89 Chương 89

“Bốp” Thêm một cái tát như trời giáng vào má bên kia, hai má Nhạc Bất Quần đỏ bừng sau hai cú tát của hắn, Nhạc phu nhân luống cuống sợ hãi, nàng sợ hãi thực sự. Khi cánh tay hắn giơ lên tiếp, nàng hoảng hốt la lớn:

– Dừng…dừng tay lại…ta…ta làm… – Nàng run run, uất ức khi phải thốt ra những lời nói nhục nhã đó.

– Ha ha ha. Nếu làm ngay từ đầu, có phải hắn sẽ không phải chịu đau đớn không?. Nhạc Bất Quần, hãy nhìn cho thật kỹ vào nhé, xem xem vợ ông có khác gì kỹ nữ ở kỹ viện không?

Hắn ấn đầu nàng quỳ xuống, chìa con cặc ướt nhẹp cả nước nhờn bãn nãy ra trước mặt nàng, trước mặt cả Nhạc Bất Quần. Nhạc phu nhân không còn cách nào khác, nàng đành phải làm theo lời hắn. Nàng không dám nắm cặc Dư Thương Hải đưa vào miệng mà chỉ cúi đầu xuống há cái miệng xinh xắn ra rồi đưa lưỡi lùa đầu cu hắn vào miệng. Khi đầu cu hắn đã nằm trong miệng nàng rồi, nàng từ từ liếm quanh đầu khấc, liếm quanh thân cặc, liếm hết dâm thủy của chính nàng bị hắn làm cho tiết ra ban nãy. Một lúc sau nàng lại chậm dãi nhét đầu cu hắn vào miệng, lúc này nàng mới mút thật mạnh cho con cu bự của hắn chui tọt vào họng nàng. Nàng từ từ liếm láp, sục sạo cu hắn vì nàng muốn kéo thật dài cái màn bú cặc này, hi vọng Lệnh Hồ Xung hoặc ai đó có thể xuất hiện, giải nguy cho vợ chồng nàng.

Với sức mút mạnh và nằm sâu trong họng Nhạc phu nhân, quả nhiên con cu của Dư Thương Hải cương cứng trở kaij nhanh chóng. Hơi thở hắn nhanh dần, cặc hắn bây giờ to lớn còn hơn lúc trước. Nàng cũng cảm thấy con cặc của hắn căng phồng to lên trong miệng nàng đến nỗi nàng chỉ còn ngậm được đầu cặc và một nửa thân cặc của hắn. Dư Thương Hải khoái trí quá, hắn bèn đưa bàn tay ra nắm lấy đầu nàng mà dập vào cặc mình, ngây lập tức, con cặc to dày của hắn mất hút trong miệng nàng, bị ngập lút cán. Bị dập bất ngờ, con cặc lại ngập quá sâu vào trong họng, Nhạc phu nhân ho lên sặc sụa, phải nhả cặc hắn ra mà thở. Rồi nàng cầm gốc cặc của hắn mà đút vào miệng tiếp tục bú mút.

Làm nhục được hai vợ chồng nàng, Dư Thương Hải sướng quá chống cặc đâm vô cái miệng xinh xinh của nàng không ngừng, tay nắm tóc nàng kéo giật đầu nàng sát vào háng hắn, mặt đỏ gay, phè phỡn hưởng thụ. Nhạc phu nhân thì hai tay ôm chặt cặc hắn, mắt lim dim ngửa cổ há miệng thật to bú mút cặc hắn mãnh liệt, nước miếng chẩy ra dầm dề ướt đầy cả cặc hắn, nhiễu xuống dái hắn, rớt xuống đất cả đám. Hắ nắc cặc vào miệng nàng một hồi thì gật giật người, vồi vàng rút con cặc cái ”póc” ra khỏi lồn nàng, điều chế hơi thở để không bị xuất tinh.

Nhạc phu nhân chống tay xuống đất, nàng thở dốc, cố đớp lấy oxi sau màn khẩu dâm cho hắn. Còn chưa kịp thở thì nàng đã bị hắn lất úp xuống, chổng mông lên, phơi trọn cái lồn ra phía sau đầy khiêu khích. Dư Thương Hải quỳ xuống, Thân thể lõa lồ trắng như cẩm thạch của nàng làm cho hắn nứng tợn, cặc hắn dựng đứng lên như cột buồn, sẵ sàng xung trận.

Hắn suýt xoa trước đôi mông tròn nẩy, nở nang của nàng. Thế nhưng hắn cũng không vội, hắn cúi xuống, vục mặt vào hai mông nàng mà nút lấy nút để múi thịt ẩm ướt của Nhạc phu nhân, hắn vét thật sâu lưỡi vào bên trong, ngọ ngoạy óc ách trong khe lồn nàng. Nhạc phu nhân đã cố gắng kiềm chết suốt từ này đến giờ, nhưng đến đây thì không sao chịu nổi nữa, nàng rên lớn “A…a..a…trời ơi…dừng lại đi…ta xin ngươi…”. Tuy nói là dừng lại, nhưng hành động của nàng thì hoàn toàn trái ngược, nàng cúi đầu thấp xuống nữa, mông hơi cong lên, hi chân còn khẽ dang rộng ra cho lưỡi hắn vét vào sâu hơn. Bức tường lý trí vốn đã rất mỏng manh của nàng hoàn toàn bị vỡ vụn trước cái lưỡi của hắn


Cảm thấy khó khăn, Dư Thương Hải nằm ngửa ra đất, kéo mông nàng xuống mặt hắn, Nhạc phu nhân lúc này đã ngồi dậy, mông này kề sát sào miệng hắn, nàng ngửa cổ lên trời, liên tục rên la, quằn quại vì đòn tấn công của hắn.

– A..a..a…sướng…trời ơi…sướng lồn quá…á..á…á…vét…sâu vào…liếm mạnh lên…ứ…ứ…ứ…chết ta….ư..ứ..ứ…

Dâm thủy nàng tuân ra, chảy vào miệng hắn uống đến no. Dư Thương Hải sung sướng tột cùng, nàng dễ dàng bị hắn kích thích, như vậy thì xem ra những lời đồn đoán về sự dâm đãng của nàng hoàn toàn là sự thật. Hắn vẫn miệt mài, nhiệt tình si sụp, húp, vét, ngoáy thật sâu lưỡi vào bên trong lồn nàng, thi thoảng lại nút thật mạnh cái múi thịt ướt nhòe nhoẹt đó. Nhạc phu nhân rên lớn, đầu lặc qua lắc lại, quên luôn cả chồng nàng đang bị trói cạnh và trơ mắt nhìn nàng bị hành hạ. Không, bây giờ gần như là giao hợn, đồng ý của cả hai bên. Nàng ngồi yên đó, xoay người lại, lồn vẫn dính vào miệng hắn, nàng nằm lên người hắn, vồ lấy con cặc kia mà mút lấy mút để, vưa nút vừa xục lia lịa bằng tay. Mông thì liên tục sàng sê, trà sát liên mặt hắn.

Dư Thương Hải xoay người, nằm đè lên người nàng, chiếm lại thế thượng phong, hắn nâng nàng dậy, mặt dâm đãng nhìn khuôn mặt ngây dại của nàng rồi trám kín lấy miệng nàng bằng một nụ hôn say sưa, cuồng vã. Nhạc Phu nhân hé lưỡi đáp trả lại hắn ngay lập tức, bởi nàng đã bi ham muốn nhục dục chi phối hoàn toàn rồi đến nỗi nàng quên mất luôn mình là ai, đang ở đâu và đang bị địt trong hoàn cảnh nào.

Hắ vừa nút lưỡi nàng vừa sán tới, nàng từ từ nằm ngửa ra, hay chân dang rộng, miệng vẫn dình vào mồm hắn lưỡi vẫn cuốn lấy lưỡi hắn. Con cặc to tướng của hắn cứ đung đưa, ngọ ngạy giưa hai đùi khiến nàng khó chịu vô cùng, nàng thèm khát cái cảm giác được ns nhét vào lồn một lần nữa. Nàng chủ động vươn tay xuống tóm lấy khúc thịt cứng đầu đó mà chủ động nhét vào khe lồn, không ngừng lấy tay trà lên trà xuống mà kích thích, những tiếng rên trong cổ họng nàng phát ra nghe vô cùng kích thích. Dư Thương Hải cũng không chịu nổi nữa, hắn bất ngờ đóng mạnh một cú, dù đã chuẩn bị sẵn, nhưng nàng vẫn bị nấc lên trong cơn sướng bất ngờ. Sau cú dã chày đó, hắn nhịp đều đặn, liên tục làm nàng sướng mê tơi, nàng uốn éo và ưỡn người, ôm chặt lấy Du Thương Hải để tận hưởng khoái lạc của cuộc truy hoan tiếp theo này, hắn ngẩng đầu lên, vừa địt phành phạc vào lồn nàng, vừa nhìn Nhạc Bất Quần rên lớn:

– Hahaha, Nhạc Bất Quần..ngươi thấy chưa…ta đã làm cho phu nhân của người sướng muốn chết rồi đây này…Nào, hãy nói ccho chồng nàng biết…nàng đang sướng đi….hự…hự…

– A…a..a…ta sướng…sướng chết mất…mạnh…địt mạnh nữa lên…a..a..a..sướng quá…

– Nhạc Bất Quần…ngươi thấy ta địt nàng thế nào…ngươi thật vô dụng…vợ mình mà cũng không làm cho nàng…sướng được…hahaha


Dư Thương Hải khoái trá cười lớn, hắn vừa sỉ nhục, thóa mạ Nhạc Bất Quần, vừa lắc con cặc lia lịa, phành phành vào lồn Nhạc phu nhân. Còn nàng thì gào lên như một con thú khát tình, nàng cóc thèm quan tâm tới chồng đang bị trói chặt, trơ mắt ra mà nhìn nàng bị địt, bị hắn sỉ nhục. Nàng đang sướng, quá sướng, cái nàng cần lúc này là cặc…cặc của hắn mà thôi. Nàng sợ rằng nếu không gào lên như vậy, hắn sẽ dừng lại mất.

– Ôi…ta chết mất…ta sướng…ưm…ư…ư…chết ta….a…a….a….

– Ha ha ha…ngươi nghe thấy chưa…nàng ta đang sướng…đang rên rỉ dưới cu ta đây này…hự..hự hự…

– Á…á…a….sướng…sướng… quá… địt mạnh lên…ư…ư…ư…đóng… mạnh…hự…ứ…vào… ta.sướng….

Một hồi khá lâu sau, hắn tăng tốc như mọt cái máy, dã lia lịa con cặc vào lồn nàng, Nhạc phu nhân cũng rên rỉ giữ dội, hắn vừa thúc vào vừa rên lớn:

– Hự hự…sướng…sướng quá…Nhạc Bất Quần…lồn của vợ ngươi thật bót…thật khít khao…ta sướng….ta ra..aaaaa….a…

Hắn đóng thật mạnh thêm vài cú nữa rồi rùng mình, hắn rên lên một tiếng khoái lạc, người hắn cong lên, cứng đờ ra, xuất tinh xối xả vào trong lồn nàng. Nàng cũng lên tới đỉnh. Cả cơ thể hắn đổ gục xuống người nàng, con cặc vẫn chôn sâu trong lồn, chưa kịp rút ra, cả hai thở phì phò, hổn hển.


– Sư phụ, sư nương…

Dư Thương Hải giật mình ngẩng đầu lên thì dính luôn 3 chưởng của Lệnh Hồ Xung vào ngực, bắn xa cả chục thước. Đập cả thân hình trần truồng vào gốc cây. Hắn cuống quít cố gắng bò dậy và dùng chút sức tàn cứ thế trần truồng mà chạy bán mạng, không dám ngoái đầu lại. Lệnh Hồ Xung vội vàng giải huyệt và cởi trói cho Nhạc Bất Quần, trong khi đó, Nhạc phu nhân cũng được Doanh Doanh lao tới, vội vàng lấy quần áo che cho nàng. Sự xuất hiện của Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh làm nàng tỉnh cơn nhục dục, xấu hổ đến đỏ cả mặt…

– Sư phụ, sư nương, hai người không sao chứ? Là ai làm bị thương hai người vậy, Sao lại để Dư Thương Hải thừa cơ hãm hại vậy? – Lệnh Hồ Xung thừa biết với võ công tầm thường của Dư Thương Hải thì làm sao có thể đả thương sư phụ và sư nương của chàng. Càng trách mình không tới sớm hơn, để s nương bị hắn làm nhục.

– Kẻ đánh sư nương của ngươi là Đông Phương Bất Bại. – Nhạc Bất Quầ uất ức.

– Sư huynh…chuyện qua rồi…chúng ta thoát rồi…

– Lẽ nào chúng ta không phải bị Đông Phương Bất Bại đánh sao, ả hiện giờ đang đại khai sát giới, không biết còn bao nhiêu người sẽ chết dưới tay ả đây. Sư muội, ta một lần nữa không thể bảo vệ muội, là nỗi của ta.

Lệnh Hồ Xung nghe sư phụ nói như vậy thì vội vàng chạy lên phía trước, đến nơi, chàng nhìn la liệt xung quanh, toàn là xác chết của phái Thanh Thành, Đông Phương đang ngồi trên một núi xác, tay nàng vấy toàn máu tươi của bọn chúng, hơn năm chục tên đệ tử phái Thanh Thành, không một ai sống vừa nhìn thấy Lệnh Hồ Xung, Đông Phương không kìm nổi nỗi vui sướng chạy đến ôm trầm lấy chàng:

– Huynh vẫn con sống, huynh vẫn còn sống…may quá…thật là may quá…

Thế nhưng thay vì một lời động viên nàng, Lệnh Hồ Xung đã tóm lấy vai nàng, cứng rắn gạt sang một bên:

– Những người này đều là do cô giết sao? Sao lại giết họ?

– Vậy thì sao chứ? Ta không giết họ, thì họ sẽ giết ta. Huynh có biết vì sao ta giết người không, ta đều là vì huynh.

Đông Phương uất ức. Nàng mong muốn lúc này, là cái ân cần hỏi han của chàng, là sự quan tâm chăm sốc của chàng, là chàng sẽ cảm kích vì sự hy sinh mà nàng dành cho chàng. Nhưng không. Tất cả thay vào đó là một câu hỏi lạnh lùng, vô cảm của chàng:


– Ta thật không nổi, nàng giết tất cả mấy chục mạng người này chỉ vì ta, nàng có chịu tìm hiểu đầu duuoi không hả, bọn họ, nhiều người vì ta như vậy mà phải nhận lấy cái chết, chi bằng chính ta chết trước. – Lệnh Hồ Xung cay đắng nói.

– Trong lòng ta chỉ có huynh, ngoài huynh ra, nhưng kẻ khác đối với ta đều là không có ích gì? Ta đối với huynh bằng một tấm lòng thành. Huynh lại muốn trách móc ta, đúng, ta là tà ma ngoại đạo. Ta giết người không chớp mắt, hơn nữa, ta còn muốn giết nhiều người hơn. Huynh làm gì được ta.

– Ta sẽ giết cô. – Lệnh Hồ Xung tức giận quát lớn. Chàng không dám tin người con gái chàng đang dành trọn trái tim lại lạnh lùng, độc ác đến như vậy.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.