Trở về truyện

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi - Chương 18

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi

18 Chương 18

Một lát sau, mặt trời nghiêng mình tỏa ra ánh nắng rực rỡ, cả thế giới yên tĩnh trở lại.

Chợt có tiếng chim hót cũng chỉ có tiếng chim hót mà thôi.

Cô lớn tiếng thở dốc, cũng không còn hơi sức chống đối lại anh, dựa người vào anh.

“Không ngờ được em ra nhanh như vậy.” Sở Bỉnh Văn tạm thời tắt trứng rung, cho cô nghỉ ngơi một thời gian.

Qua khoảng 20 phút, Lý Cẩn Du khôi phục lại đôi chút, mắng anh: “Khốn nạn.”

Sở Bỉnh Văn không giận, anh xoa rối tóc cô.

“Có sức mắng tôi rồi, rất tốt.”

Anh giống như con rắn độc ở hang động trong núi, âm mưu cho con mồi một nhát trí mạng.


“Bây giờ chúng ta có thể bắt đầu lần hai rồi.”

Trứng rung trong cơ thể cô lại vang lên ù ù.

“Em còn nợ tôi ba lần, đừng quên.”

Lý Cẩn Du cảm thấy bản thân thật sự bị chơi đến hỏng rồi.

Huyệt nhỏ chỉ có từng cơn khoái cảm mãnh liệt, đại não cô cũng bị thứ khoái cảm này lấp đầy, mỗi một lỗ chân lông đều trầm luân trong đó.

“Sắp không xong rồi, sắp hỏng mất…” Cô hơi hé mắt, hai tay vịn vào bả vai Sở Bỉnh Văn, huyệt nhỏ không ngừng cọ xát vào cự vật Sở Bỉnh Văn, theo bản năng tìm kiếm sự giải tỏa.

“Nhịn xuống bảo bối, còn hai lần nữa.” Sở Bỉnh Văn cười véo đầu vú cô, tay kia kéo trứng rung ra rồi lại vào.

Anh cực thích dáng vẻ này của cô, cô vốn nên như con thiên nga ngẩng cao đầu, cho dù thế nào cũng sẽ không cúi chiếc cổ cao ngạo của mình xuống. Nhưng vì anh mà đắm chìm vào nhục dục, vì dục vọng mà cầu xin anh.


Đối với anh mà nói, tư thế dâm đãng lại hạ lưu của cô là một sự hưởng thụ thị giác.

Linh hồn của anh sinh ra trong bóng tối, dường như cũng muốn trầm luân cùng nhau. Anh cho rằng đối phương là đồ chơi của anh, trên thực tế anh mới là người vây bản thân vào trong ngục tù đó.

“Lần cuối cùng…” Lý Cẩn Du vịn vào vai anh, cái đầu nhỏ bất lực tựa trên bả vai anh, nói vào trong tai anh, “Chờ lát nữa, lần cuối cùng, thầy có thể, đâm vào không…”

“Hửm?” Sở Bỉnh Văn hà hơi bên tai cô.

“Ưm… Lần cuối cùng… Em muốn thầy cắm vào… Làm em…” Lý Cẩn Du nhỏ giọng cầu xin anh, huyệt nhỏ của cô cao trào hai lần rồi nhưng vẫn còn cảm thấy hư không, giống như đàn kiến đang bò, ngứa kinh khủng.

“Gọi chủ nhân, xin chủ nhân chơi huyệt nhỏ dâm đãng.” Sở Bỉnh Văn vui vẻ khi thấy cô phóng đãng, giống như chính tay anh đã phá hủy đồ mỹ nghệ đắt tiền tuyệt mỹ, đập nó xuống đất, dùng búa gõ đến nát vụn. Anh muốn phá hủy những vật tuyệt đẹp.

Mà cô rất tốt đẹp.


“Chủ nhân… Xin chủ nhân chơi huyệt nhỏ dâm đãng…” Huyệt nhỏ Lý Cẩn Du run lên, huyệt nhỏ vì bị sỉ nhục mà chảy ra càng nhiều dâm dịch ướt dính khiến cô càng thêm ẩm ướt.

“Em là ai?” Sở Bỉnh Văn dùng điều khiển từ xa, lúc mạnh lúc nhẹ trêu đùa cô.

“Em là tiểu mẫu cẩu* của chủ nhân…” Lý Cẩn Du hoàn toàn tự nhiên tiếp lời.

*Tiểu mẫu cẩu: Chó c.ái nhỏ, nôm na còn có thể hiểu là đồ đ.ĩ lẳng lơ, thường sử dụng để tăng tình thú.

Sở Bỉnh Văn híp mắt, đương nhiên là anh có niềm tin ở cô, nhưng cô lẳng lơ như vậy, không ở trên mạng từng tán tỉnh phóng đãng cùng người khác cũng khó nói.

Tất nhiên anh sẽ không để ý cái này, chỉ là có chút khó chịu, về phần khó chịu chỗ nào anh lại không nói được.

Anh căm ghét những người đàn ông từng nhìn thấy cơ thể cô, có lẽ cô cũng từng trần truồng nói chuyện với mấy tên đàn ông đó, cho bọn họ xem từng vị trí trên cơ thể mình. Mấy tên đó nhìn chằm chằm như mấy trăm năm chưa từng nhìn phụ nữ, nhìn chòng chọc như muốn lột từng tấc trên cơ thể cô.
Sở Bỉnh Văn cực kỳ buồn bực, anh bật tần suất trứng rung ở mức cao nhất, Lý cẩn Du trở tay không kịp, cao trào tiết ra.

Không chờ cô hoàn toàn nghỉ ngơi, anh cởi quần ra, vật nam tính của anh sớm đã cứng như đá, gân xanh trên thân lộ ra, vận sức chờ phát động.

Anh ôm lấy cái mông nhỏ của cô, từ phía dưới cắm vào bên trong cô. Còn cô ngồi trên người anh, côn thịt nhét sâu vào trong huyệt nhỏ, giống như muốn lấp đầy cô vậy.

“Quá sâu… Ahh… Không cần…”

Hai tay anh chuyển tới ôm lấy đùi cô, đẩy lên, mỗi lần hạ xuống đều đâm vào trong nơi sâu nhất.


Cô bị anh làm đến phát khóc, nước mắt chảy không ngừng, trong miệng cũng gọi anh lung tung.

“Chủ nhân… Chủ nhân… Tha cho tiểu mẫu cẩu đi mà… Huyệt nhỏ dâm đãng không chịu nổi…”

Cô không nghĩ tới những lời này lại càng kích thích anh hơn, anh vừa nghĩ tới cô học được mấy lời đê tiện này từ đâu, những người đàn ông đó bị nửa thân dưới chi phối dạy cô ra sao, làm sao để thông qua mạng dâm loạn cô, làm sao để khiến cô ở thời khắc đó thuần phục bọn họ.
Thì anh rất tức giận.

Anh giống như thiếu niên vừa mới trải qua chuyện ân ái, không quan tâm gì chỉ đâm vào trong.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.