Trở về truyện

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi - Chương 16

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi

16 Chương 16

Sở Bỉnh Văn không phải kiểu gì mà người ngồi trong lòng tâm không loạn, cho dù anh biết cô gái dưới thân đang làm càn, anh cũng vẫn cứng thêm. Không gian chật hẹp, cô gái ngồi xổm liếm côn thịt anh ở ngay trong văn phòng, sao anh có thể thờ ơ.

Lý Cẩn Du dùng hàm răng cạy mở dây lưng của anh, cắn mép quần lót, để toàn bộ côn thịt của anh lộ ra bên ngoài.

Cô gái không chút chần chờ nuốt vào trong miệng. Miệng cô vừa ẩm ướt lại mềm mại, miệng nhỏ phải mở lớn mới có thể miễn cưỡng nuốt côn thịt vào. Cô học theo kỹ xảo anh dạy lúc trước, liếm mút giống như đang ăn món ngon nào đó.

Sở Bỉnh Văn đang nói chuyện cùng thầy Vương, cầm di động gửi tin nhắn cho cô.

“Đồ dâm đãng, thích ăn côn thịt lớn của thầy như vậy?”

Lý Cẩn Du trả lời cũng rất nhanh.

“Côn thịt lớn của thầy ăn rất ngon, nếu như có thể cắm vào thì càng tốt.”

Sở Bỉnh Văn biết là cô cố ý, cúi đầu nhắc nhở cô, không ngờ cô lại nhả côn thịt ra, vươn đầu lưỡi liếm láp quy đầu anh, nước bọt trong khoang miệng theo khóe miệng cô chảy xuống cằm, cực kỳ cám dỗ.


Anh hừ lạnh một tiếng, ấn đầu để đâm vào trong khoang miệng cô. Cái miệng nhỏ của cô bị nhét đến căng đầy, đến mũi cũng đều là mùi hormone của Sở Bỉnh Văn…

Cô bỗng nhiên cảm thấy có chút choáng váng.

Không có bất kỳ sự gợi cảm kích thích nào đến cô, quần áo cô cũng chưa cởi ra, nhưng lại hưng phấn và thỏa mãn như thế.

Mày dâm đãng đến vậy sao? Lý Cẩn Du thầm mắng chính mình một tiếng.

Mắng thì mắng, cô cảm thấy hưởng thụ, sẽ càng buông thả bản thân trầm mê. Lý Cẩn Du hạ thấp lưỡi ngang cổ họng, để anh có thể cắm đến tận cùng bên trong.

“Ưm…”

Khoái cảm sâu trong cổ họng không có mấy người có thể chịu đựng được, Sở Bỉnh Văn cũng không phải ngoại lệ, cằm cô cảm thấy mỏi nhừ không lâu, theo cùng một tiếng gầm nhẹ, Sở Bỉnh Văn bắn vào chỗ sâu nhất trong họng cô.

Cô cảm thấy thỏa mãn nuốt vào, cọ xát bắp chân anh.


“Bạn học Lý Cẩn Du, nhớ kỹ hành động hôm nay của em.”

Sở Bỉnh Văn mặc quần lại, lấy di động gõ mấy chữ rồi gửi đến cho cô.

Lý Cẩn Du không trả lời, tiếp tục cọ cọ bắp chân anh.

Thỏa mãn giống như cô mèo nhỏ thực hiện xong trò đùa dai.

Lý Cẩn Du chưa bao giờ gặp phải chuyện hư hỏng như vậy.

Sáng sớm ngày thứ bảy hôm nay, cô vốn hẹn với Lộ Gia Di ra ngoài dạo phố, còn chưa trang điểm thì mẹ đã gõ cửa trước.

“Thầy con nói giúp con học bổ túc, chờ lát nữa mẹ đưa con đến nhà thầy.” Mẹ cô nói.


“Những người khác đi không mẹ?” Lý Cẩn Du vội vàng hỏi.

“Đi chứ, Lộ Gia Di cũng đi. Hôm nay hai đứa muốn đi dạo phố đúng không? Có thể bảo con bé đến nhà mình, mẹ chở hai đứa cùng đi.”

Quả thực Lý Cẩn Du cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại tìm không ra lý do từ chối, quyết định đi đến đâu tính đến đó.

Một lát sau, cô vừa mới thay xong áo T-shirt và váy ngắn dùng để chuẩn bị dạo phố thì Lộ Gia Di ỉu xìu đã tới. Cuối tuần bắt cô ấy học thêm, đúng là quá làm khó cô ấy rồi. Mẹ Lý Cẩn Du chở hai người đến dưới lầu nhà Sở Bỉnh Văn, khi bọn cô đến đã có mấy học sinh đợi dưới lầu, nhìn qua là các cái tên đứng đầu và đứng cuối đều được mời đến.

Căn hộ của Sở Bỉnh Văn ở khu chung cư mới xây, được giao bán chưa được mấy năm, trong tiểu khu cây xanh trải rộng, chốc chốc có thể nghe được tiếng chim hót, điều kiện cực tốt.
Sở Bỉnh Văn mở cửa đúng giờ, nhóm học sinh đã chờ rất lâu nối đuôi nhau đi vào. Lý Cẩn Du là người vào cuối cùng, cô ý vị thâm trường nhìn anh cười một cái.

Thời tiết nóng bức, Lý Cẩn Du không khỏi rùng mình một cái.

Phong cách trang hoàng nhà Sở Bỉnh Văn tuy đơn giản nhưng không hề đơn điệu, màu chủ đạo đen trắng phối xen lẫn với các màu tươi sáng khác. Bọn họ học thêm ở phòng khách, ở trước kệ TV đặt một tấm bảng trắng, mọi người đều có ghế nhỏ, vây quanh bàn trà thành một vòng.

“Hôm nay mời các em đến đây là vì cuộc thi giữa kì sắp tới. Tôi không hy vọng mấy bạn học này bị rớt hạng.” Sở Bỉnh Văn nhìn mấy học sinh thứ hạng trái ngược, đảo mắt, “Cũng hy vọng thành tích tổng hợp của mấy bạn học này có thể vượt qua được trường bên cạnh, giành vinh quang cho trường chúng ta.”
Sở Bỉnh Văn nói năng đâu ra đấy, Lý Cẩn Du càng nhìn càng cảm thấy không giống như có âm mưu thì thả lỏng tâm trạng, tin là thật.

Sở Bỉnh Văn lại phát hai tờ bài thi, bảo mọi người làm ngay tại chỗ. Lý Cẩn Du làm bài cẩn thận, đối với cô mà nói đề bên trong có tính thách thức không cao, là người nộp bài thi đầu tiên.

Đương nhiên Sở Bỉnh Văn lập tức bắt đầu sửa bài, cô là một học sinh chưa bao giờ khiến giáo viên nào thất vọng, cho dù là Sở Bỉnh Văn, trên phương diện giáo viên, anh cũng rất hài lòng với cô.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.