Trở về truyện

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi - Chương 14

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi

14 Chương 14

Anh đương nhiên biết người ở video trước mặt là Lý Cẩn Du.

Vòng tròn bạn bè của cô không chặn anh không nói, ngay cả chữ ký cũng không sửa, “Chút tì vết nhỏ không thể làm bẩn Cẩn Du”*, hai chữ lớn “Cẩn Du” sáng loáng đặt ở đây, anh lại không ngốc.

*Cẩn Du còn có nghĩa là viên ngọc đẹp, cụ thể cả nghĩa chữ ký là chút tì vết nhỏ không thể làm hỏng một viên ngọc đẹp được.

“Ah… Sướng… Chú đâm khiến huyệt dâm của người ta sướng chết mất…” Mỗi một lần Lý Cẩn Du chạm vào trong nơi huyệt thịt mềm mại kia, toàn thân lại giống như có một luồng điện chạy qua.

“Cháu gái lẳng lơ của chú có phải cố ý quyến rũ chú không? Huyệt dâm của cháu gái lẳng lơ này muốn chú chơi lâu lắm rồi, có phải không?” Ngôn từ hạ lưu của Sở Bỉnh Văn còn chết người hơn ngày thường.

“Phải… Người ta là có ý quyến rũ chú đó, lần đầu tiên gặp chú, huyệt dâm của đồ lẳng lơ này đã muốn bị chú đâm…” Lý Cẩn Du cũng buông thả hơn rất nhiều, cô không chút kiêng kỵ nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy.

“Thật phóng đãng.” Sở Bỉnh Văn liếm liếm môi, “Đồ lẳng lơ phóng đãng như vậy, có phải chú nên trừng phạt cháu thật tốt một chút không?”

“Chú… Huhu… Chú dùng côn thịt lớn mạnh mẽ trừng phạt cháu đi…” Ngón tay Lý Cẩn Du đặt lên phần thịt nhô ra trong huyệt nhỏ, không thầy tự hiểu ma sát, cô không nhịn được run rẩy.


“Được, vậy chú phải dùng côn thịt lớn trừng phạt cháu thật tốt…” Tay Sở Bỉnh Văn dần dần nhanh hơn.

Lý Cẩn Du theo động tác của anh ngón tay rút ra cắm vào càng lúc càng nhanh, hô hấp dồn dập đến sắp thiếu oxy.

Cô cắn chặt môi, hai chân không kiềm chế được run rẩy.

“A Ah… Chú ơi… Cháu ra…!!!”

Lý Cẩn Du la lớn cao trào, dư âm khoái cảm khiến cô thở dốc từng hồi. Sở Bỉnh Văn cũng theo đó bắn ra, chất nhầy trắng đục chảy trên tay.

Anh rút khăn giấy lau sạch sẽ, hít sâu rồi lại thở ra.

“Tết Trung Thu vui vẻ, Tiểu Cẩn Du.”

“Tết Trung Thu… Anh gọi tôi là gì?”


Lý Cẩn Du ngây người ngay tức khắc, cô không kịp chấn vấn Sở Bỉnh Văn, đối phương đã cúp điện thoại.

Sao anh biết rõ thân phận mình…

Lý Cẩn Du oán giận ném điện thoại, không còn chút sức lực nào nằm trên giường.

Mẹ nó, bị chơi rồi.

Đây là cảm nhận cuối cùng của Lý Cẩn Du.

Vừa mới trải qua vận động kịch liệt, cô mệt mỏi gần chết, rất nhanh đã ngủ mất.

Tết Trung Thu vui vẻ, đồ vô sỉ.


Trên mặt cô vẫn còn vẻ đỏ ửng, sâu trong nội tâm đáp lại anh một câu.

Bên kia, Sở Bỉnh Văn cũng thu dọn xong,từ trong thư phòng đi ra.

“Tết Trung Thu vui vẻ.”

Anh qua loa gửi năm chữ trong vòng bạn bè.

Tết Trung Thu này, anh quả thực rất vui.

“Ăn cơm xong đến phòng làm việc của tôi.”

Trưa nay Lý Cẩn Du đang ăn cùng Lộ Gia Di ở nhà ăn, điện thoại hơi rung, cô lấy từ trong lòng ra xem, là tin nhắn WeChat của Sở Bỉnh Văn. Chín chữ lớn khiến cô trực tiếp giật mình.

Không phải cô không biết Sở Bỉnh Văn to gan lớn mật, nhưng giọng điệu anh lạnh như băng. Lại không phải cô thiếu nợ anh, dựa vào cái gì mà anh muốn gọi tới thì cô phải tới luôn.

“Không đi.”

Lý Cẩn Du gửi tin lại, tiếp tục nói nói cười cười với Lộ Gia Di. Không bao lâu sau, di động lại rung lên.

“Nói chuyện một chút.”

Anh giống như sợ bị hiểu lầm vậy, còn bổ sung một câu, “Không có bất kỳ ý sắc tình nào.”

Lý Cẩn Du bĩu môi, trả lời lại một biểu cảm đồng ý, chuyển sang chế độ im lặng cất di động xong tiếp tục ăn. Cô cố tình ăn chậm, để Sở Bỉnh Văn chờ cô thêm một lát.

“Thầy chủ nhiệm gọi tớ đến văn phòng, lại phải làm cu li rồi, cậu đi trước đi.” Lý Cẩn Du giả bộ rất mất mát.

“Sao thầy chủ nhiệm chuyện gì cũng sai cậu thế…” Lộ Gia Di quan tâm vỗ vai cô, học kỳ này số lần Lý Cẩn Du bị sai đi không ít, Lộ Giai Di nhìn thôi cũng thấy mệt. Cô đưa kẹo cao su cho Lý Cẩn Du, một mình đi về hướng cổng trường.

“Haizzz…” Lý Cẩn Du không nỡ mà vẫy tay tạm biệt Lộ Gia Di, “Buổi chiều đừng quên mang trà sữa cho tớ.”

“Biết rồi.” Lộ Gia Di vẫy tay đi ra cổng trường.

“Oa, mát ghê.”

Thời tiết lúc nóng lúc lạnh, hôm nay vừa vặn mặt trời lên cao, Lý Cẩn Du leo cầu thang đến cả người toàn mồ hôi, đi vào văn phòng điều hòa thổi gió khiến cô tinh thần sảng khoái.
Người đàn ông bắt chéo hai chân đang đợi cô, ngón tay không ngừng lướt di động, chắc là đang xem tin tức.

Da thịt anh quả thật không tồi, Lý Cẩn Du lại lần nữa công nhận điểm này.

Trên bàn Sở Bỉnh Văn đặt một hộp thiệp chúc mừng Trung Thu các học sinh làm, cùng tới thư từ.

Một hộp lớn đầy ắp đối lập mãnh liệt với vài tấm lẻ tẻ bàn bên cạnh.

Con người bây giờ chỉ biết nhìn mặt. Lý Cẩn Du chửi thầm, đương nhiên lựa chọn quên mất chuyện trước kia cô cũng nhìn trúng gương mặt của kia của Sở Bỉnh Văn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.