Trở về truyện

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi - Chương 10

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi

10 Chương 10

Cô đang chờ mong cái gì.

Sở Bỉnh Văn không làm thêm hành động gì khoa trương, chỉ một câu nói này, đã khiến hô hấp của cô càng thêm dồn dập.

Cô khao khát sự âu yếm từ anh, giống như khách độc hành trên sa mạc khao khát nguồn nước, hoa màu chịu hạn bấy lâu khao khát một trận mưa rào.

Dường như anh nghênh đón tác động từ cô, cởi từng cúc áo cho cô, kéo cà vạt ngoan ngoãn của cô xuống.

Bộ ngực mềm mại của cô từ trong quần áo bật ra ngoài, ôm lấy bộ ngực chính là áo lót kiểu thiếu nữ, phía trên là nơ con bướm màu hồng phấn và vải ren trắng tinh khiến động tác của anh không ăn nhập.

Tay kia của người đàn ông không trói buộc cô ra sức bóp lấy bầu ngực, đôi gò bồng đào theo động tác của anh không ngừng biến hóa mọi hình dạng, cảnh tượng này thật sự hạ lưu.

Chuyện tiếp theo càng làm cô xấu hổ, anh mở khóa áo lót, hai luồng trắng nõn mềm mại nhảy ra, đỉnh nhọn đỏ sẫm đã dựng thẳng.

Ngón tay Sở Bỉnh Văn kẹp lấy một bên đỉnh nhọn vuốt ve lôi kéo, động tác còn thô bạo hơn ngày đó rất nhiều. Khiến cô tuyệt vọng chính là lực thô bạo này khiến khoái cảm của cô càng mãnh liệt, huyệt nhỏ của cô không chịu không chế, phun ra càng nhiều dâm dịch.


“Vật nhỏ dâm đãng.” Sở Bỉnh Văn vừa liếm vành tai cô, vừa hà hơi bên tai cô, xúc cảm ẩm ướt khiến cô sống lưng cô tê dại.

Rốt cuộc Sở Bỉnh Văn buông tay cô ra, cô cũng không còn sức lực chống cự gì, bây giờ cô là con cá mềm nằm trên thớt mặc cho người cầm dao xử trí.

Tay kia của anh luồn vào trong quần lót của cô, không chút do dự kéo nó xuống.

Ngày đó ở phòng y tế anh cũng chưa có cảm nhận rõ rệt thế này. Cô gái dưới thân là học sinh xuất sắc nhất của anh, cô đang quần áo không chỉnh tề, hơi thở gấp gáp, mặc anh xâm phạm.

Ánh mắt Sở Bỉnh Văn tối sầm, nguồn nhiệt dưới thân càng thêm kề sát vào huyệt nhỏ của Lý Cẩn Du. Anh đem ngón tay ẩm ướt, kỹ xảo còn hơn ngày hôm đó trêu đùa hạt đậu nhỏ của Lý Cẩn Du.

“A… A ưm… Huhu…”

Cơ thể còn non nớt của Lý Cẩn Du nào chịu được sự đùa giỡn này, rất nhanh mang theo giọng nghẹn ngào tiết ra.

“Thoải mái sao, hửm?” Sở Bỉnh Văn mang theo ý cười như cũ, cơ thể Lý Cẩn Du ngây ngô mẫn cảm khiến cơ thể anh phấn khích đã lâu.


“Thầy!” Ở phương diện này, Lý Cẩn Du còn trẻ tuổi, câu hỏi cực kỳ quá đáng nên rất nhanh mặt cô đã đỏ lên.

Lý Cẩn Du không chịu thua mà xoay người, dùng tiểu huyệt cọ xát gậy thịt, học theo động tác của anh, ở bên tai anh khẽ cắn.

“Thầy, em muốn thầy… Cắm vào…”

Tay cô vuốt ve một bên bụng của anh, nhẹ nhàng cởi bỏ dây lưng, kéo quần lót tứ giác của anh xuống, gậy thịt nóng rực kia theo đó bật ra.

Lần đầu tiên Lý Cẩn Du nhìn thấy vật nam tính của đàn ông, không nghĩ tới nó sẽ khiến người ta sợ hãi như thế. Cô không muốn làm trò cười trước mặt anh nên vội vàng quay mặt sang một bên.

Cô mang theo hai má đỏ ửng, còn có dấu vết của sự rụt rè, kỹ xảo quyến rũ vừa mới học được còn chưa thành thạo nhưng lời nói ra lại dâm mỹ như vậy.

Giống như xuân dược, khiến cho ranh giới đạo đức cuối cùng của Sở Bỉnh Văn thất thủ.


Anh lật người cô, nặng nề áp xuống mặt bàn, gậy thịt nóng bỏng đỡ trước cửa huyệt nhỏ.

“Muốn tôi cắm vào trong?” Vật nam tính của anh đối với huyệt nhỏ của cô mà nói đơn giản là cự vật to lớn.

“Ừm…” Lý Cẩn Du khó nhịn kẹp lấy vật nam tính của anh, “Huyệt nhỏ dâm đãng của người ta... muốn ăn côn thịt lớn của thầy…”
Sở Bỉnh Văn không biết cô học được kiểu nói này từ chỗ nào, tâm tư trầm xuống: “Em còn là xử nữ sao?”

Lý Cẩn Du không biết vì sao anh lại đột nhiên hỏi đề tài này, nỉ non đáp: “Cái… đã sớm không còn rồi.”

Câu trả lời khiến trái tim Sở Bỉnh Văn thắt lại, tia yêu thương cuối cùng rốt cuộc biến mất.

Côn thịt anh nhắm ngay huyệt nhỏ của Lý Cẩn Du, mạnh mẽ đâm xuyên qua.

Lý Cẩn Du đau đớn rên rỉ thành tiếng, vốn là lần ân ái thật sự đầu tiên, tư thế vào từ phía sau cùng vào sâu hơn nhiều tư thế khác, cô có thiên phú dị bẩm đi nữa, gặp phải Sở Bỉnh Văn cắm vào thô bạo như vậy, tất nhiên cũng sẽ có cảm giác đau.

Sở Bỉnh Văn nghi hoặc hơi lùi ra ngoài một chút, theo lý thuyết nếu như cô đã từng quan hệ, không nên đau thành như vậy.

“Cái huyệt dâm đãng của em không phải bị người khác làm qua rồi sao, sao còn chặt như vậy?”
“Huyệt dâm của thầy mới từng bị người ta làm ý.” Dục vọng của Lý Cẩn Du giảm dần, hứng thú cũng dần tan biến, cô không ngờ rằng ân ái thật sự lại có thể đau thành thế này.

“Không phải em nói em không còn là xử nữ sao?” Sở Bỉnh Văn nhíu mày, chưa từng có người nào nói chuyện với anh như vậy.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.