Trở về truyện

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi - Chương 8

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi

8 Chương 8

“Thầy… Ahhh…” Trong giọng nói Lý Cẩn Du mang theo sự nức nở, hai chân cô mở lớn, tự mình sờ xuống dưới.

Sở Bỉnh Văn khẽ nhíu mày, chỉ nghe ghế kêu “cót két” một tiếng, anh đứng lên.

Ngay sau đó Lý Cẩn Du cảm thấy trời đất quay cuồng, Sở Bỉnh Văn lật người cô lại, một tay túm lấy hai cánh tay của cô, buộc cô phải vòng hai tay ra sau lưng.

Anh khẽ gập eo cô, khiến cô nhìn qua giống như vểnh mông thật cao cầu hoan với anh.

Sở Bỉnh Văn không hề kiềm chế, anh kề sát mép giường, vật nam tính chỉ cách mặt Lý Cẩn Du ngắn ngủi vàio centimet. Lý Cẩn Du cũng sắp có thể ngửi được mùi hormone nồng đậm bên trong.

Cô chỉ cần ngẩng đầu là có thể thấy vật nóng rực bị bao quanh bởi quần tây màu đen.

“Không phải em muốn cái này sao, hửm?” Giọng điệu Sở Bỉnh Văn vẫn lạnh lùng kiềm chế như trước, nếu không phải Lý Cẩn Du có thể nhìn thấy vật to lớn đang phồng lên, thậm chí cô còn không cho là anh đã động tình.

Chút lý trí còn sót lại của Lý Cẩn Du nói cho cô biết, cô đã chơi quá trớn rồi.


Thầy giáo không phải là con muỗi bị mạng nhện trói buộc, là như hoàng tước nhìn chằm chằm cô ở phía sau.

Mùi hormone mãnh liệt khiến cô sụp đổ, rốt cuộc cô cũng nhận thua.

“Thầy ơi… Xin thầy… Làm em cao trào…” Lý Cẩn Du chưa bao giờ nói những lời xấu hổ như vậy, hai má cô ửng đỏ.

Thế nhưng Sở Bỉnh Văn giống như không hề cảm kích, “Hửm? Muốn cao trào?”

“Vâng… Xin thầy…” Lý Cẩn Du không ngừng cọ xát hai chân để có thể kích thích nơi đó.

“Em muốn tôi giúp em thế nào đây, bạn học Lý Cẩn Du?” Một tay khác của Sở Bỉnh Văn khẽ lướt qua sống lưng cô, lướt qua khe mông cô, dùng ngón tay vỗ nhẹ lên cửa tiểu huyệt, trong nháy mắt dâm thủy dính nhớp dính đầy tay Sở Bỉnh Văn, còn theo động tác của anh phát ra tiếng kêu “òm ọp”.

“Muốn thầy… Xin thầy… Dùng ngón tay… Chơi đùa tiểu huyệt của em…” Cả người Lý Cẩn Du rơi vào biển lớn dục vọng, lời nói quá đáng nữa cô cũng không kiêng kị gì.

Nhận được câu trả lời vừa lòng, Sở Bỉnh Văn không trêu đùa cô nữa, ngón tay chuẩn xác tìm được điểm mẫn cảm của cô, hai ngón tay không ngừng xoa nắn.


“Ưm… Ah… Ahhh…” Lý Cẩn Du phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn, khoái cảm càng thêm tăng vọt.

Để khống chế tốt hơn, một chân Sở Bỉnh Văn sải bước lên giường bệnh, dùng đầu gối chống đỡ cơ thể.

Mặt Lý Cẩn Du không khỏi dán vào vật nam tính Sở Bỉnh Văn, cô có thể cảm nhận được rõ ràng sự nóng rực của anh.

Cô biết, anh cũng động tình, vật nam tính anh phồng lớn chứng minh điểm này.

Lý Cẩn Du không quan tâm mà vươn đầu lưỡi, cách quần tây liếm láp gậy thịt, dùng đầu lưỡi từng chút từng chút miêu tả hình dạng của anh.

Xúc cảm mềm mại đột nhiên đến không khỏi khiến cả người Sở Bỉnh Văn cứng đờ, anh cúi đầu xuống, mặt thiếu nữ nhuốm sắc xuân, dáng vẻ thành kính giống như đang hầu hạ gậy thịt của anh, giống như chú ý được ánh mắt của anh, cô cũng ngẩng đầu lên nhìn anh, trong ánh mắt đều là dục vọng dành cho anh.

Sở Bỉnh Văn buông tay đang trói buộc cô ra, bàn tay mang theo lực độ lưu lại vệt đỏ trên cặp mông mềm mại của cô.


“Đứa trẻ hư…” Sở Bỉnh Văn thấp giọng nói, hô hấp của anh cũng không tự chủ được mà trở nên dồn dập.

Lý Cẩn Du nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn anh, ánh mắt khó hiểu không giống như đang giả vờ. Điều này khiến anh suýt chút nữa mất đi sự tự chủ.

Sở Bỉnh Văn vì che giấu cảm giác hoảng loạn của mình, nhanh chóng đè cô dưới thân, giơ hai tay cô lên cao rồi ấn xuống, tay còn lại nhanh nhẹn xoa nắn hoa hạch của cô.
Khoái cảm quá mãnh liệt khiến Lý Cẩn Du không hề có chút sức lực chống cự nào, ham muốn của cô được đưa lên tầng cao nhất.

Đôi mắt anh khóa chặt lên người cô, anh đang nhìn cô.

Cô muốn được anh nhìn đến cao trào, muốn được ánh mắt anh dâm loạn.

“A… Thầy ơi… Em muốn… muốn ra…” Lý Cẩn Du nhìn chằm chằm vào đôi mắt anh, khóc lên kêu muốn ra. Đôi chân vô lực run rẩy, dâm dịch tứ phía, men theo kẽ mông chảy xuống giường.

Khoái cảm từ tiểu huyệt xông thẳng lên đầu, chân cô tê dại kịch liệt. Lý Cẩn Du ước chừng hai giây mới bình thường lại.

“Bạn học Lý thật sự được làm từ nước mà.” Sở Bỉnh văn từ trong túi lấy ra khăn giấy, trêu ghẹo rồi lau chùi cho cô.

Lúc này lý trí của Lý Cẩn Du đã quay về, nói cái gì cũng không chịu lại bị anh nhìn nơi mức cỡ kia, lôi kéo chăn, cuộn mình trốn vào trong chăn, chăn không đủ dài, ngón chân nhỏ mịn màng của cô hơi lộ ra ngoài.
“Thầy… ra ngoài đi. Từ em lau!”

Lý Cẩn Du đã trốn anh một tuần.

Một tuần này cô luôn sát đến giờ lên lớp mới vào lớp học, tan học cũng là chuông hết giờ reo lên thì vội vã lao ra khỏi phòng học.


Lộ Gia Di rất nhiều lần nói móc cô đi học như đi đánh giặc, trong lớp có một số bạn học cũng cười cô không còn nhiệt tình học tập như trước nữa. Chỉ có mình cô biết nỗi khổ trong lòng.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.