Trở về truyện

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi - Chương 12

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi

12 Chương 12

Lý Cẩn Du nói rồi dùng huyệt nhỏ đẩy về phía côn thịt anh, muốn anh tiến vào nhiều thêm một chút, lại nhiều thêm một chút…

“Lớn tiếng như vậy làm gì? Muốn gọi các bạn nam quay lại, để bọn họ cùng nhìn thầy đang chơi em đến cao trào sao?” Sở Bỉnh Văn trêu đùa nói, côn thịt của anh cuối cùng lại cắm vào trong huyệt nhỏ của cô.

Lý Cẩn Du không nhịn được mơ tưởng theo những gì anh nói, các bạn nam trong lớp, mang theo ánh mắt khinh bỉ lại nhuộm tình dục nhìn cô bị giáo viên chơi huyệt, nhìn cô bị giáo viên làm đến cao trào.

“A… Thầy… Em...Huhu… Ra… Ahhhhhh”

Kích thích quá mãnh liệt khiến cao trào của cô ùn ùn kéo đến, từ cơ thể cho đến linh hồn đều được sảng khoái, đại não cô trống rỗng. Không biết qua bao lâu mới khôi phục lại tinh thần, chân mềm nhũn, thậm chí cô còn không có cách nào từ trên bàn đi xuống.

“Có muốn tôi đỡ em không?” Sở Bỉnh Văn không chờ cô trả lời, đỡ cô từ trên bàn xuống ngồi lên chân anh.

“Thầy không bắn.” Lý Cẩn Du nghỉ ngơi chốc lát, lạnh lùng nhìn anh, côn thịt anh vẫn dựng thẳng như cũ, trên mình phủ kín bởi dâm dịch của cô.

“Tôi không --”


Sở Bỉnh Văn vốn định nói cho cô biết anh không cần bắn, không nghĩ tới cô lại có thể ngồi xổm xuống, ngậm vật nam tính của anh vào trong miệng.

Cô ngây ngô bắt chước phim cấm từng xem, vụng về di chuyển đầu trước sau.

Không hề có kỹ năng khẩu giao, lúc đầu anh không hẳn có nhiều khoái cảm. Nhưng khoang miệng cô ướt át, còn có đầu lưỡi cố sức liếm láp khiến anh rất nhanh chìm đắm trong đó.

“Môi, bao lấy hàm răng, đầu lưỡi liếm, đúng…”

Cô là một học sinh xuất sắc, năng lực học tập cực cao, rất nhanh nắm được kỹ xảo, đầu lưỡi liếm đầu nấm anh, khoang miệng mút vào, thi thoảng thả lưỡi để anh tiến vào thêm bên trong.

Cô lại có thể học được nhanh như vậy.

Sở Bỉnh Văn không nghĩ tới, anh cầm lòng không đặng ấn đầu cô, đẩy côn thịt tiến vào. Cô ngoan ngoãn thuận thể để anh ra vào.

“Tôi sắp bắn rồi.” Sở Bỉnh Văn nói ra một câu.


Lý Cẩn Du nhả côn thịt của anh ra, hai má mang theo vẻ đẹp quyến rũ, ngẩng đầu nói: “Thầy muốn bắn vào trong miệng em sao? Em sẽ nuốt hết toàn bộ nha…”

Sở Bỉnh Văn không biết cô đang suy tính cái gì, cân nhắc một hai, thành thực đáp: “Muốn.”

Lý Cẩn Du mỉm cười giảo hoạt, đầu lưỡi từng liến đầu nấm của anh, đảo quanh ở trên mặt.

“Xin em.”

Sở Bỉnh Văn không nghĩ tới cô sẽ nói lời này, giống như trả thù hành động vừa rồi của anh, anh dở khóc dở cười, vật dưới thân bị cô khiêu khích lại càng to đến lợi hại.

Anh hơi hé miệng, nửa ngày chưa nói được lời nào, cuối cùng nhỏ giọng nói: “Xin em.”

Lý Cẩn Du hài lòng nuốt côn thịt anh vào trong miệng, Sở Bỉnh Văn lại không thương tiếc, ấn đầu cô tùy ý chơi miệng cô.


Miệng nhỏ sưng đỏ, giữa lông mày cũng nhíu lại, không chịu thua mà phun ra nuốt vào. Đâm mấy trăm cái, rốt cuộc anh bắn toàn bộ vào trong miệng cô. Lý Cẩn Du không đợi anh nhiều lời, nuốt tất cả xuống.

“Tuân thủ lời hứa.” Lý Cẩn Du lè lưỡi, nhặt cặp sách chẳng biết từ lúc nào đã rơi xuống đất lên, phủi bụi. Quần áo mặc chỉnh tề, vẫy vẫy tay với anh.

Bị cô ra oai như vậy. Sở Bỉnh Văn đẩy mắt kính nhìn cô tung tăng nhảy nhót rời đi.

Trong máu xương Sở Bỉnh Văn sôi trào dục vọng xâm lược nóng rực, anh muốn cho cô gái kiêu ngạo không kiêng nể gì này một bài học. Để cô biết bất kính với giáo viên như thế sẽ có kết cục gì.

Nói được làm được.
Sau khi thật sự làm tình với nhau, Sở Bỉnh Văn và Lý Cẩn Du giống như hiểu rõ lòng nhau, đạt được thỏa thuận kỳ quái đó. Mặc dù không xác nhận bằng lời nhưng hai người đều duy trì im lặng đối với chuyện phát sinh hôm đó.

Hơn nữa đều tâm linh tương thông cho rằng rất định còn có lần tiếp theo.

Lý Cẩn Du tìm trong di động của mẹ số điện thoại của Sở Bỉnh Văn, thử tra trên thanh tìm kiếm ở Wechat thật sự hiển thị một tài khoản.

Tên tài khoản là “Từ lệnh hữu phỉ”*, ảnh đại diện chính là hình anh, trong ảnh anh dựa vào bên tường, nhìn qua có lẽ là khi cười với ống kính thì bị chụp hình.

*Từ lệnh hữu phỉ: Hiểu nôm na là đối nhân xử thế lịch thiệp.

Cười vui vẻ như vậy, không biết là cô gái nào chụp cho anh. Lý Cẩn Du oán thầm nói.

Cô khó chịu thì khó chịu nhưng mà không dễ dàng gì mới kiếm được WeChat của anh, thêm vì vẫn phải thêm. Lý Cẩn Du ấn thêm bạn tốt nhưng khi thấy dòng tin nhắn xác nhận lời mời cô lại lên ý tưởng xấu.
Cô suy nghĩ hồi lâu, gõ mấy chữ lên: “Anh đẹp trai, chat sex không?”


Gửi đi không lâu, Sở Bỉnh Văn đã chấp nhận và gửi tin nhắn.

“Bao nhiêu tiền?”

Lý Cẩn Du không khỏi thuận theo lời anh diễn tới cùng.

“Hai trăm một giờ.”

Đợi một lát, đầu bên kia gửi tin nhắn qua.

“Dáng người đẹp chứ?”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.