Trở về truyện

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi - Chương 21

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi

21 Chương 21

Sở Bỉnh Văn dừng động tác, nghi hoặc nhìn cô, “Để em tới cái gì?”

“Phía trên! Để em tới đi!” Tay Lý Cẩn Du kéo lấy nơ trên cổ áo anh, kéo dài âm cuối, là giọng điệu nũng nịu.

“Được được được, để em tới.” Sở Bỉnh Văn bế cô lên, để cô ngồi trên người mình, hai tay nâng qua đỉnh đầu, bộ dạng nhàn hạ.

Tay Lý Cẩn Du từ chỗ đó của anh trượt đến cơ thể mình, cô vẫn đang mặc đồng phục, giống y như lúc trước. Khi sáng sớm, cô đã cẩn thận cài cúc áo trên cao nhất.

Bây giờ, cô đang cởi từng cúc áo mà ban sáng cài kín ra. Động tác của cô rất chậm, từng chút lộ ra làn da trắng nõn mịn màng.

Đây quả thực là kích thích cực lớn, yết hầu của Sở Bỉnh Văn chuyển động lên xuống, anh hận không thể trực tiếp dùng tay xé rách lớp ngăn cản kia, để anh thưởng thức da thịt trần trụi của cô.

Cô cởi áo lót nhưng lại không khiến anh hứng thú lắm, áo ngực màu lam nhạt bị cô tùy tiện ném ở trên ghế phụ.

Nửa người trên của cô hoàn toàn hiện ra trước mắt anh, ngón tay cô ấn lên đầu vú của mình. Đỉnh hồng mẫn cảm lập tức dựng đứng, hai quả anh đào kia khiến người ta thèm nhỏ dãi ở trước mắt anh đang bị cô tùy ý đùa giỡn.


Cự vật của Sở Bỉnh Văn hoàn toàn dựng đứng, cách quần đâm vào miệng mật huyệt của cô.

Lý Cẩn Du không nhanh không chậm, cởi dây lưng cho anh, thả vật nam tính của anh ra ngoài.

Cô cởi quần lót của mình xuống, váy bị hai tay cô vén lên. Cô ngồi trên vật nam tính anh, chỉ cần hơi vô ý thì anh có thể thẳng tiến vào trong.

Mật huyệt của Lý Cẩn Du chảy ra dâm thủy tích ở trên côn thịt anh, dục vọng trong cơ thể Sở Bỉnh Văn kêu gào.

“Côn thịt của đồ phóng túng nhà anh có muốn cắm vào trong huyệt nhỏ của chồng không?”

Cô nghịch ngợm hỏi, biểu cảm nhìn qua giống như nhịn cười giả bộ nghiêm túc.

“Em nói cái gì?” Sở Bỉnh Văn híp mắt lại.

“Em nói anh đó!” Lý Cẩn Du tươi cười xán lạn.


Một bên khóe miệng của Sở Bỉnh Văn cong lên, ôm lấy eo cô đâm vào.

“Càn quấy cũng có mức độ thôi.” Anh biết điểm không chịu nổi của cô ở đâu, càng chút cố ý giày vò cô.

Cô lập tức thở gấp thành tiếng, cơ thể mềm nhũn, âm thanh mềm mại, không còn khí thế kiên cường lúc trước nữa.

“Nói… Nói rằng để em tới… Huhu…” Huyệt nhỏ của cô bị giày vò khó chịu, tự mình cọ tới cọ lui.

“Hửm? Bây giờ ai là đồ lẳng lơ? Ai là chồng của đồ lẳng lơ?” Anh giày vò chỗ đó của cô, chỉ là không đâm cô, đỡ lấy eo cô mặc cô cọ xát. Động tác cô lớn mật liền bị anh ấn về.

“Em… Em là đồ lẳng lơ… Thầy… động đi…” Lý Cẩn Du khóc không ra nước mắt, cô muốn anh nhanh chóng chơi cô, cứ hung bạo xỏ xuyên cô cũng không thành vấn đề.

“Tới, gọi tiếng chồng nghe thử.” Anh thật tâm muốn trêu cô.


“Sở Bỉnh Văn, thầy đừng có được voi đòi tiên!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhăn lại.

“Không gọi thì thôi, không gọi thì không động.” Anh lại đùa giỡn vô lại.

“Thầy…” Lý Cẩn Du vừa xấu hổ vừa phát cáu, tức giận không nhỉ gọi anh, “Chồng…”

Chữ cuối cùng của cô còn chưa nói xong, Sở Bỉnh Văn đã bắt đầu đưa đẩy, âm cuối cùng vừa khéo biến thành tiếng rên rỉ yêu kiều.

“Bảo bối thật ngoan.” Sở Bỉnh Văn cứ vậy đâm cô mấy cái, lại cảm thấy không ổn, xoay người đặt cô dưới thân.

Nơi tiếp xúc của hai người bắn ra giọt nước, theo động tác của bọn họ nhỏ xuống chỗ ghế ngồi.

Trong không gian chật hẹp chỉ có thể nghe thấy tiếng hai người thở dốc cùng âm thanh giao hợp.

Cô đối diện với anh, tất cả biểu cảm của cô đều hiện ra trước mắt anh.
Giờ phút này, không có hư tình giả ý, cũng không có làm bộ làm tịch. Chiếc mặt nạ cô biểu hiện trước mỗi người ban ngày bị xé nát hoàn toàn.

Cô tràn ngập tình dục nhìn anh.

Trong mắt chỉ có anh.

“Sai chưa?” Sở Bỉnh Văn cười nhẹ nói, bờ mông mềm mại của cô bị anh tùy ý giày vò, vân vê nhào nặn, tạo thành đủ mọi hình dạng,


“Sai rồi… Huhu…” Huyệt nhỏ cô đang bị anh đâm vào, mặt anh cách cô rất gần, cô biết anh đang nhìn cô, phóng túng đến không dám mở mắt.

“Sai chỗ nào?” Sở Bỉnh Văn hoàn toàn là cố ý, Lý Cẩn Du muốn dùng sức đánh anh, vừa mở mắt lại mềm oặt ở lần anh đâm vào.

“Em không nên nghịch ngợm, em sai rồi, em nói năng lung tung…” Lý Cẩn Du lấy lòng anh, “Anh mới là chồng…”

“Bảo bối, gọi tiếng chồng nhiều hơn đi.” Rõ ràng không phải là lời nói dâm loạn đặc biệt gì trong tưởng tượng của anh nhưng lại cực kỳ thoải mái hưởng thụ.
“Chồng ơi…”

Từ trước Lý Cẩn Du vẫn luôn cho rằng mặt này của bản thân sẽ không bị bất kỳ ai phát giác.

Cô cũng tuyệt đối không bại lộ dễ dàng.

Cô cho rằng cô sẽ trong suy nghĩ của mình, tập trung học cấp ba, đại học, có thể học nghiên cứu sinh, tìm một công việc thoải mái nhưng cũng phải tốt một chút, gả cho một người đàn ông dịu dàng khiêm tốn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.