Trở về truyện

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi - Chương 22

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi

22 Chương 22

Sau khi kết hôn cô có thể học làm vườn, cô thích chăm sóc cây cỏ, từ nhỏ đến lớn đã vậy. Nếu không phải việc học thật sự quá bận, có thể bây giờ cô đã bắt đầu học rồi. Cô muốn nuôi một con mèo, nó sẽ không ồn ào giống như chó.

Chồng cô sẽ cực kỳ thân sĩ, thậm chí ở trên giường cũng sẽ không nói một câu thô tục, cô ở trên giường cũng sẽ ngoan ngoãn thuận theo gọi anh là “tiên sinh”.

Sẽ không vượt quá giới hạn, sẽ không có ham muốn tội ác, sẽ để lộ mặt lo lắng không muốn cho người khác biết kia.

Sẽ không có tình yêu.

Lý Cẩn Du vẫn luôn không tin vào tình yêu, cô cảm thấy đây là điều vô căn cứ, nó cực kỳ dễ biến mất, giảm giá trị, tùy tiện cũng sẽ dần tiêu tan.

Bất kể kéo dài bao lâu, tình yêu đôi lứa, theo quan điểm của cô đều là may mắn.

Nói theo cách khác thì cái nhóm tình yêu đó đều là đỉnh nhọn trên kim tự tháp.

Cô không thể chịu đựng được tình cảm từng bùng cháy vì sự thay đổi tâm trạng mà biến mất.


Cô dốc lòng chống lại nó. Nó không có cách nào dùng lý trí để suy xét, không thể dùng công thức đơn giản để giải thích, cũng không có chiến lược nào là không mắc sai lầm.

Cô không cách nào tưởng tượng nổi sao đấng tạo hóa lại có thể cho phép nó xuất hiện.

Điều cô càng chán ghét là sự buông thả của bản thân.

Giống như tình trạng của Sở Bỉnh Văn với cô bây giờ, khiến cô rất bất an.

Anh không phải là người bị cô dễ dàng chơi đùa, cô cũng không phải là người sẽ bị anh dắt mũi dẫn đi.

Không có ai yếu thế.

Đương nhiên, chính cô đang trong lúc hỗn loạn, cũng đang hưởng thụ cảm giác bất an này. Cô chưa từng có cảm giác không rõ mãnh liệt đến thế, điều này lại có thể khiến cô mê muội.

“Là chồng chơi em sướng đến xuất thần sao? Bị đâm cũng không nghiêm túc?” Sở Bỉnh Văn hừ lạnh nói, anh phát hiện cô thất thần.


“Ah… Không phải… Huhu… Anh nhẹ chút…”

Lần đầu tiên Sở Bỉnh Văn ấu trĩ cảm thấy đây là lời nói coi thường năng lực tình dục của mình, cũng mặc kệ cô xin tha thành khẩn thế nào, không chút lưu tình dùng lực mạnh mẽ đâm vào huyệt nhỏ của cô.

“Ô… Ah… Chồng ơi… Huyệt nhỏ dâm đãng bị chồng chơi hỏng rồi…” Lý Cẩn Du kêu phóng đãng càng lúc càng thuận miệng.

“Dịu dàng với em một chút thì em liền thất thần? Đồ lẳng lơ thích bị chồng thô bạo làm sao?” Hai chân của cô bị anh gác lên bả vai mình, eo Lý Cẩn Du hơi treo trên không.

Anh dùng cách rất sỉ nhục để làm cô. Ánh mắt anh đang nhìn dáng vẻ nhục nhã của cô, hai gò má cô đỏ ửng, dưới cái nhìn chăm chăm của anh nói ra những lời dâm đãng, đối với Lý Cẩn Du mà nói kích thích quá lớn.

“Ahhh… Huyệt nhỏ… Huyệt nhỏ sướng quá… Đồ lẳng lơ… Muốn bị côn thịt lớn của chồng thô bạo đâm vào…” Lý Cẩn Du mở hai mắt tràn đầy dục vọng, cô muốn bị anh nhìn chằm chằm.

“Đồ dâm đãng…” Trong miệng Sở Bỉnh Văn bật thốt ra, toàn bộ hơi thở nóng rực phả vào tai cô, “Xem ra đối xử tốt với em một chút không được rồi, chắc là phải dùng côn thịt lớn chơi hỏng huyệt nhỏ dâm đãng của em thôi.”


Anh không ngừng đâm vào tuyệt huyệt của Lý Cẩn Du, tay anh nắm lấy đầu vú cô, hai ngón tay cọ xát mặt trên rồi lại nhẹ nhàng ấn đầu vú cô.

“A… Chơi hỏng em… Ưm… Chồng ơi… Chơi hỏng em…”

Đầu vú Lý Cẩn Du mẫn cảm muốn chết, vốn là đang ở điểm giới hạn, lại bị đùa giỡn đầu vú như vậy, tất nhiên cô không chịu đựng nổi khoái cảm tự như mưa rền gió dữ kia.
“Bị đâm hỏng rồi… Huhu… Chồng ơi…”

Đôi mắt cô nhìn vào mắt anh, cái nhìn chằm chặp, giống như muốn ăn anh vậy.

Điều này khiến anh càng muốn hôn cô.

Đôi môi cô gần ngay trước mắt, bị dục vọng chi phối mà nhuộm màu đỏ thắm. Cái lưỡi từng chăm chỉ hầu hạ hạ thân của anh, cực kỳ mềm mại.

Điều này lại khiến anh suy nghĩ bậy bạ, vọng tưởng không có thật tràn ngập trong đầu anh, anh đang suy nghĩ có phải nước bọt của cô cũng ngọt hay không?

Anh cực kỳ muốn liều mạng hôn xuống, nhưng trong trò chơi này, nếu như môi anh hạ xuống trước thì đồng nghĩa với việc anh nhận thua trước.

Anh không muốn nhìn thấy đức tính vênh váo đắc ý của cô.

Sở Bỉnh Văn hôn lên cổ cô, tiếp đo từ từ đi xuống, dừng lại nơi đỉnh hồng liếm hôn, hạ thân càng làm càng tàn ác, giống như là thật sự muốn chơi hỏng cô vậy.
Rốt cuộc anh cũng bắn ra, toàn bộ chất dịch trắng đục đều bắn vào bên trong cô.

Ân ái trong xe cũng không kích thích như trong tưởng tượng, ngược lại hai người đều cảm thấy mệt nhoài, cơ bắp cũng thấy nhức mỏi.


Sở Bỉnh Văn chỉnh lại vị trí ghế ngồi, Lý Cẩn Du cũng bò về chỗ phó lái của mình.

“Đệch, sau này không bao giờ chơi xe chấn nữa.” Lý Cẩn Du vừa mặc quần áo vừa mát xa cổ và vai mình.

Mà Sở Bỉnh Văn, mặc dù anh cảm thấy có chút nhức mỏi nhưng cũng thấy rất thoải mái. Anh tập gym không phải để đó.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.