Trở về truyện

Mùa Anh Đào Năm Ấy - Chương 32

Mùa Anh Đào Năm Ấy

32 Chương 32

Tiếng xe máy rồ ga bên dưới nhà đánh thức giấc ngủ của đôi tình nhân. Chắc ai đó đi sớm, hay nhân viên đổi ca. Nhưng điều đó không quan trọng. Hai người cùng nhìn nhau cười thông hiểu. Cúc ép sát người vô thân thể ấm nóng của người tình. Hạnh phúc. Mãn nguyện.

Tuấn đẩy người cô bí thư xuống dưới, khiến cô nàng hiểu ý. Ngậm trọn khúc gân đang căng cứng vô miệng. Lần này thì nó không chỉ chạm vô vòm mà còn sâu vô trong họng tới nghẹn thở luôn. Cái đầu khấc mới thực sự là hùng dũng. Thì ra dương vậy không cần bự mà chỉ cần cái đầu này càng to mới là càng tốt. Vì chỉ cái chỗ đó mới căng ra thì mới kích thích nhiều, chứ thẳng tuột thì kéo ra kéo vô bao nhiêu cũng chỉ vậy thôi.

Rồi gì nữa đây? Tuấn kéo người cô nàng lên. Dựa lưng xuống người yêu nằm bên dưới. Háng tênh hênh mở ra căng hết cái cửa mình bự chà bá. Rồi làm sao đây? Quay qua nhìn người tình nhưng ổng chỉ cười cười. Cúc nhanh trí thò tay mình xuống chụp lấy con cặc cứng ngắc dài thòng đặt cái đầu nó vô giữa lồn, rồi vừa chạy người xuống vừa giữ tay cho nó chui vô. Tuấn cười gật gật khen ngợi, khuyến khích.

Cúc nhấp nhấp từ từ chút một. Con cặc đâm ngược lên mé trên của bên trong âm hộ, khiến xương sống muốn phải ưỡn ngược lên vì sướng. Nầm kiểu này đầu cu chỉ cà cạ chừng vài xen-ti-mét ở gần bên ngoài thôi. Khiến bên trong cũng thèm được cạ vô.

Phải làm sao đây? Tuấn vẫn nằm yên, cười cười, tay một bên xoa xoa đầu ngực nhột nhột bên kia lại bóp vú vò vò khiến cô bí thư nếu mà đang không phải ở trong nhà khách tỉnh ủy là rên ầm ầm lên rồi.

Chỉ còn một cách. Cúc nghĩ ra. Chống tay xuống ngồi dậy. Trời đất quỉ thần tía má ơi. Ngồi lên một cái là con cặc chạy thẳng vô trong. Sướng tới thở hắt ra luôn.. Ở đằng sau Tuấn xoa xoa vô mông cô nàng. Nhột nhột. Phê phê.

Cho nên. Còn chờ gì nữa. Ngựa phi đường xa. Cúc cưỡi lên hạ xuống nhấp nhô nhấp nhô. Đầu cặc chạy tưởng chừng sắp ra ngoài thì lại chui ngược vô trong. Thọc sâu vô tuốt cửa tử cung. Bải hoải bài hoài vì sướng.

Thấy người tình dập lên hạ xuống ngày càng gấp. Tuấn biết là cô nàng đã vã lắm rồi. Nên không còn lười nữa. Chồm người dậy. Đẩy cô bí thư bước chân xuống đất. Rồi đứng thẳng lên. Đẩy cô nàng chồm tới phải chống tay vô bệ cửa sổ. Mà không dám nhìn ra ngoài. Cúi xuống trốn để dưới nhà có ai đó vu vơ nhìn lên thì cũng không thấy gì hết. Mà cúi vậy thì dương vật từ đằng sau đâm tới lại vuốt ngược một đường mới, ở hướng lưng chứ không phải hướng bụng như hồi nãy. Tính ra thì từ tối hôm qua tới giờ chỗ nào bên trong âm hộ cũng được cào tới hết trên. Từ hai bên hông, cho tới giờ là trước sau. Và nhứt là cuối mỗi cú dập là sâu tuốt bên trong. Thốn dễ sợ. Chắc chắn là sau bữa nay thì về nhà cô bí thư bỏ “ăn cơm” luôn.


Nhưng đó là chuyện của mai mốt. Chứ còn bây giờ cả hai đều đang tập trung vô cái sự khoái lạc đang càng lúc càng gia tăng trong căn phòng này. Tuấn bóp chặt tay vô eo vô mông Cúc giữ chặt rồi dập hết sức. Dồn dập. Dồn dặp. Cúc đã lên đỉnh từ hồi còn ở trên giường rồi, mà giờ vẫn phải tiếp tục lên nữa, lên nữa, không ngừng nghỉ, từng đợt, từng đợt. Quằn quại. Một tay chống vô bệ cửa sổ. Một tay quờ quạng tìm tay người tình bóp chặt. Cổ họng ú ớ cho xả bớt chút đỉnh đặng mà đừng la chài quải lên.

Tuấn bắn thẳng tinh trùng vô trong. Nghỉ một chút. Rồi ngồi xuống giường. Cúc cảm thấy hết những gì đang diễn ra. Một luồng nước nóng xẹt thẳng qua cổ tử cung. Chạy vô trong. Ngắn thôi. Nhưng mà sung sướng lạ lùng lắm. Không thể tả được. Người tình vừa ngồi xuống là tự động Cúc quay lại, ngồi thụp xuống mút cho hết số tinh trùng còn lại. Cái mùi vị đặc biệt của tình yêu. Thực sự không thể biết tả lại ra làm sao. Chỉ biết là nó cũng khiến cho Cúc tiếp tục lên đỉnh. Âm ỉ. Xốn xang. Rùng hết cả cửa mình.

Bản năng như được giải thoát. Cúc cứ nghĩ tới đâu là làm luôn tới đó. Miệng hết ngoạm lại mút rồi hôn hít thân thể người tình vừa mới đem lại cho mình khoái lạc của cuộc đời. Bây giờ cô nàng không nhăn nhó gì mà tự động với tay lấy bao thuốc rồi rút một điếu đặt lên môi người tình, châm lửa, và để cái gạt tàn lên mé giường cho tiện lợi. Mùi thuốc lá ngoại thơm lạ lùng lắm. Cũng là bao ba số năm thôi nhưng mà mấy bao màu xanh nho nhỏ sản xuất trong nước khác hẳn cái mùi thơm khó sánh được này của bao dẹp vuông oanh-tec ánh vàng.

“Anh có đói không?” Tuấn gật nhưng cản. “Chút nữa đi.” Tay để lên lưng Cúc vuốt ve khiến cô bí thư xã nổi hết gai ốc lên một bên người. Bao nhiêu năm được chồng kể cả lúc chăm sóc nhứt cũng không có được một cử chỉ vuốt ve ân cần yêu đương tới như thế này. Mà đàn bà thì đâu phải chỉ là cái máy đẻ hay ống điếu ủy bay đâu chứ. Cũng có nhu cầu được sướng như đàn ông vậy.

Đàn bà sung mãn thiệt là đáng gờm. Bảy Cúc giống như là một con người hoàn toàn khác vậy. Trước đây yên phận thủ thường. Giờ bỗng dưng cảm thấy trong mình tràn đầy quyền lực có thể làm được hết mọi chuyện. Nhất là có tình nhân thông minh trợ giúp sau lưng. Chạy qua bên tỉnh ủy ra mắt bí thư mới, mà đặc biệt là nói chuyện với chánh văn phòng cũ, đồng thời cũng là trưởng ban tổ chức cán bộ. Đường quan lộ bỗng nhiên mở toang trước mắt. Đại hội đảng bộ tỉnh đã qua nên chức bí thư xã vẫn nguyên đó. Nhưng quan trọng là được xếp luôn vô dàn cán bộ khung. Có nghĩa là chút nữa phải chạy liền qua bên trường đảng mang giấy giới thiệu đi đăng ký lớp cao cấp.

Mai mốt sẽ trong danh sách bầu cử hội đồng nhân dân tỉnh. Mà vậy có nghĩa là nếu suôn sẻ là tiếp tục vô ứng viên đại biểu quốc hội. Rồi mai mốt sẽ là thị ủy, tức là cơ quan lãnh đạo đảng bên thị xã. Không cần làm cán bộ chủ chốt mà huyện ủy viên thôi là đủ đi tiếp trên bậc thang danh vọng. Mà quan trọng là hỏng phải làm thêm gì khác ngoài những việc đang làm như vận động phụ nữ trong huyện, ngồi họp các phiên quyết định để chốt phương án đầu tư, duyệt ngân sách v.v. Vậy hổng sướng mới là lạ.

Dạo một vòng quanh quanh khu trung tâm của thành phố Cao Lãnh tới trưa về tới nhà khách tỉnh ủy là xong hết mọi chuyện cơ cấu, tự nhiên phát sinh mà lại thành sau cuộc gặp ở quán cháo tối hôm qua. Cúc thầm cám ơn vị lãnh đạo thiệt có lòng với công cuộc phát triển cho vùng Đồng Tháp Mười, và biết cách trả ơn tốt nhứt là làm cho thiệt ngon cái dự án Hội quán cồn Khoai.

Đặt dưới canteen một bữa trưa thiệt ngon. Trước đó ghé chợ mua bịch mắm dưa gang mà Tuấn thích ăn, sẻ riêng ra một chút cho vô cái chén, rồi bưng nguyên khay cơm trưa lên phòng ăn cho nó mát. Cúc thích thú thấy người tình đang ngồi gảy đàn kìm chơi chơi chờ, sau buổi sáng đi bộ vòng vòng qua bên mé nhà thờ rồi về. Thèm được ngâm tiếp trong bồn tắm nhưng còn nhiều việc trong buổi chiều. Hai người trả phòng rồi chạy qua thư viện tỉnh để bàn coi ngày nào thì cán bộ ở đây sẽ cho xe chở sách lưu động qua cho các em nhỏ ở xã mượn đọc, rồi lên tầng trên là văn phòng của sở du lịch để đăng ký điểm đến cho du khách và các tour trên mạng liên hệ về đây. Xế chiều mát là về. Mà hai người còn chạy ra mé trường đại học Đồng Tháp coi mô hình tranh tường và du lịch cồn rồi thả dọc theo con sông Tiền về nhà. Mai mốt qua Cao Lãnh học thì Cúc sẽ có thêm nhiều cơ hội để đi chơi với Tuấn. Lên Hồng Ngự nè. Qua Long Xuyên, Châu Đốc, hay kéo xuống tới Ṛạch Giá, Hà Tiên luôn. Nghĩ tới đâu Cúc cười vui tới đó, đuôi tóc phất phơ trong gió.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.