Trở về truyện

Mùa Anh Đào Năm Ấy - Chương 31

Mùa Anh Đào Năm Ấy

31 Chương 31

Tuấn quẹo vô con đường nhỏ chạy dọc bờ kênh rồi dừng xe trước tiệm đàn Vĩnh Bảo. À. Đây là vị nhạc sư nổi tiếng của xứ ĐồngTháp, năm nay ngoài 100 tuổi mà hôm bữa truyền hình tỉnh làm nguyên một chương trình giới thiệu. “Tiện anh thăm thầy luôn, và mua cây đàn kìm làm phần thưởng cho mấy đứa nhỏ.”

Không ngờ trong nhà có ông bí thư tỉnh ủy nhiệm kỳ trước ghé thăm cụ nhạc sư mới phẫu thuật ở bệnh viện về. “Bảy hả con. Ba má mạnh giỏi không?”

“Dạ thưa chú Sáu tía má con vẫn khỏe.” Cúc đáp mà thấy hãnh diện vì nhờ đi với Tuấn mà vai vế bữa nay được thay đổi hẳn. Thường ngày đối với bí thư tình mình chỉ là một chi bộ xã nhỏ xíu phải qua mấy lớp lãnh đạo mới đề đạt lên được tới cấp ủy. Giờ ông Sáu không còn làm bí thư tỉnh nữa mà lên trung ương làm thứ trưởng bộ nông nghiệp chờ về hưu, nhưng ảnh hưởng ở dưới này vẫn còn nhiều.

Cả hai bên mau chóng rút lui để cho cụ nhạc sư nghỉ ngơi. Tò mò với chuyện Tuấn mua đàn về cho hội quán mà ông Sáu rủ hai người về quán cháo kế nhà ông ăn khuya rồi nói chuyện luôn. Ông cán bộ đi hết từ ngạc nhiên này tới thán phục khác về cái chuyện mà Tuấn gọi là chương trình kế hoạch nhỏ cho các em thiếu nhi. Bảy Cúc ngồi nghe hết nhìn người tình đầy thán phục lại quay qua sung sướng đón nhận ánh mắt khuyến khích của lãnh đạo chứng tỏ mình đã đi đúng hướng.

“Trên Sài Gòn thì kế hoạch nhỏ mới là lượm giấy vụn chai lọ bán kiếm tiền. Chứ còn dưới quê mà làm vậy sao được. Các em nhỏ chiết cây chanh vừa hiểu thêm từ bài học môn sinh vật, vừa trau dồi kỹ năng sống trong nền kinh tế nông nghiệp, lại ̣đan giỏ trồng để bán cho du khách trên Sài Gòn xuống mua trồng trên ban công chờ chín hái vô ăn. Kế hoạch nhỏ là vì nó quá nhỏ nhoi chưa đủ để thành một dự án khởi nghiệp, nhưng đã tạo cho em bé cơ hội được học cách kiếm tiền chân chính sau này.” Thấy ông Sáu gật gù, Tuấn hứng khởi nói tiếp. “Vậy là em thì chiết chanh, em lại ươm cây cóc lùn, hay các loại hoa. Rồi như bây giờ người ta có mốt trồng sen ̣đá, thì thanh long ép trong lọ cũng đâu có thua kém gì, hay cây lô hội, rồi dứa phong thủy nữa. Tình yêu quê hương đất nước bắt đầu từ sự trân quí từng cây vườn cỏ dại trước cửa nhà.” Biết ông bí thư vốn là kiến trúc sư, Tuấn chuyển sang câu chuyện về qui hoạch và phát triển nông thôn mới. “Bờ rào đâu nhất thiết cứ phải mang cây trên Sài Gòn về trồng, mà mỗi loài rau tập tàng đều có nét đẹp riêng. Đó, như cây nhãn lồng, hay kể cả mồng tơi cũng được, ăn thua là người chủ nhà có biết cắt tỉa sao cho luôn đẹp luôn ra hoa hay không. Rồi cải cúc, mà như bài hát về các loài hoa ngoài Hà Nội cũng phải dành phần trang trọng nhất cho những vạt hoa cải vàng trước Tết ven sông.”

Cứ vậy từ chuyện chơi chuyển sang chuyện công viêc. Ông Sáu quay qua hỏi Cúc coi có kế hoạch tổ chức lễ ra mắt hội quán chưa, rồi gọi điện cho ai đó bên văn phòng tỉnh ùy đặt hẹn cho Cúc sớm mơi qua gặp bí thư mới từ Sài Gòn luân chuyển về mời tới dự. Rồi biểu làm thêm dự án để được công nhận nông thôn mới nữa. Là một cái danh hiệu nhưng kèm theo là công trình mở rộng đường do bên sở giao thông và xây dựng giải ngân. Bên ủy ban mà biết được Cúc đã mở đường cho họ làm ăn như vầy chắc chắn sẽ còn thêm phục sát đất người cán bộ đi lên từ phong trào nhưng đem lại lợi ích kinh tế thực sự cho địa phương. Cứ vậy mà câu chuyện cứ mở ra không hết. Nhưng Tuấn chủ động kêu buồn ngủ để cho ông cán bộ cũng tới giờ rút lui rồi. Và còn phải chiến tiếp hiệp hai với em bí thư nóng bỏng đang chờ đợi kia chứ.

“Trời ơi. Anh siêu nhân quá.” Cúc ngồi đằng sau ôm cứng lấy người tình. Tay bạo dạn để ra đằng trước ngay bên dưới xoa xoa vô chỗ cồm cộm khiến dương vật Tuấn ngóc dậy lệch qua một bên. Cũng hên là Tuấn có thói quen mặc quần sịp thì lật ngược nó lên trên nên đâm xeo xéo chứ không thẳng xuống dưới chắc khó chịu ngồi không nổi. Dân tình dưới miền Tây thường ngủ sớm nên quán xá vẩn còn nhưng ngoài đường vắng vẻ mặc cho đôi tình nhân tận hưởng.

Lên tới trên phòng thì Cúc mau lẹ lột hết đồ ra, tắt đèn toan chui vô giường nằm chờ đợi. Nhưng Tuấn lôi ngược trở ra, dẩn vô bồn tắm mở nước rồi đổ dầu xả. Không mở đèn trong nhà tắm mà mở cửa để ánh đèn ngủ mờ mờ bên ngoài hắt vô. Một cảm giác vô cùng lạ ập tới với Cúc. Dĩ nhiên là ở nhà không có bồn tắm, nhưng thỉnh thoảng đi công tác cũng thấy, và xài thử. Nhưng ngâm bồn cùng một người đàn ông thì thực sự là lần đầu tiên trong đời.


Tuấn ngồi dựa vô cái mé lài lài của bồn tắm rồi châm điếu thuốc. Tay còn lại xoa xoa bầu ngực đang phập phùng của người đàn bàn ngồi dựa lưng vô mình, ngoan ngoãn nép mặt vào vai. Lần hồi rồi ngón tay đi xuống bên dưới, chạy qua đám lông mà tới bây giờ Tuấn mới chú ý là đã được cắt ngắn. Cúc ngượng nghịu co chân lên. Tại nghe mấy bà nạ dòng bên ủy ban kháo nhau là đàn ông thích đàn bà lông lá nhiều quá. Nách thì nhổ sạch hết được, còn dưới đó thì chỉ cắt ngắn bớt đi được thôi. Cúc mà biết trên Sài Gòn giờ có dịch vụ tẩy lông bằng máy laser thì chắc cũng đã lên làm liền rồi.

Ngâm nước nóng, sờ xoạng nhau, rồi trao đổi công việc, thiệt là một trải nghiệm hiếm gặp. Cơ thể được nước nóng kích thích tối đa, khiến cho các dây thần kinh não hoạt động hết mức. Tại vậy mà hồi xưa nghị viện Hi Lạp cổ đại thường bàn chính trị trong nhà tắm hơi hơn là trong phòng họp. Mà chẳng phải bàn chuyện phát triển thôn xóm không phải là chính trị sao. Cúc trình bày coi ai đang phụ trách mảng gì, còn Tuấn thì chỉ cô nàng giao việc gì cho ai. Tội mẹ gì phải làm hết cho chúng nó hưởng chứ. Mình chỉ cần nắm mối quan hệ với trên tỉnh thôi, rồi điều mấy thằng chủ tịch phó chủ tịch ủy ban chạy đi, giao cấp dưới soạn kế hoạch trình mình duyệt. Tụi nó muốn ăn uống gì thì cũng phải mình gật đầu mới được.

Cúc cười rúc rích sung sướng. Nghĩ thầm. Thiệt đúng là đàn bà cần phải lấy thằng chồng hơn mình một cái đầu chứ không phải cứ chờ mình sắp đặt sẵn hết cho. Mà anh Tuấn thì hơn mình nhiều chục cái đầu, cho nên cần phải có cả chục con vợ chạy cờ là đúng rồi. Nhưng mà ngay tại lúc này thì toàn bộ cái đầu bên dưới của ảnh đang nằm trọn trong lòng bàn tay mình. Từ lúc nào Cúc đã vòng tay ra đằng sau sờ thằng bé mềm mềm mà hồi chiều đã làm cho mình sướng không thể tả nổi.

Tự nhiên Cúc muốn quay lại. Rồi luồn hai chân xuống bên dưới mông người tình nâng thằng bé đó lên. Đúng ngang tầm miệng. Chưa bao giờ làm. Nhưng bây giờ tự nhiên lại muốn bú cặc người tình. Mắc cười. Mấy bà ngoài chợ hay chửi nhau đồ này đồ kia bú cặc. Nó sướng thấy mẹ đi chứ xấu xa gì mà chửi nhau ta. Cúc mút cu Tuấn mà sướng đê mê lúc đầu cu chạm vô vòm họng phía trên, nhột nhột, đã đã. Rồi nhứt là lúc cho lưỡi vô giữa cái đám da qui đầu lùng nhùng, chọt tuốt vô bên trong. Tay mân mê hòn dái. Phải nói là đã làm tình cả trăm ngàn lần gì đó nhưng đây mới là lần đầu tiên Cúc nhìn rõ cái bộ phận sinh dục của người đàn ông tới như vậy. Tay chạm vô. Lưỡi sờ vô. Mũi hít vô. Đê mê. Sung sướng.

Tuấn cũng không ngờ là cái vụ tắm táp của mình lại làm cho người đàn bà này bị kích thích tới như vậy. Nhưng buồn ngủ rồi. Chờ sáng mai dậy tính tiếp. Nghĩ là làm. Tuấn đứng dậy cùng Cúc xối nước lau người rồi đôi tình nhân dìu nhau vô giường thiếp vào giấc ngủ êm ái.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.