Trở về truyện

Mùa Anh Đào Năm Ấy - Chương 25

Mùa Anh Đào Năm Ấy

25 Chương 25

Cú điện thoại với cô tiến sĩ bên Đại học Cần Thơ coi vậy mà thiệt là mãn nguyện. Khi hỏi kỹ số lượng và nhu cầu của đối tác thì cổ đưa ra một cái giá mềm bất ngờ. Chỉ có 10 triệu thôi. Nhưng một một phần là do bên cung cấp không có sẵn nhiều men như vậy. Cô giáo cho một em học trò đang làm thạc sĩ qua đây nuôi cấy men lần lần.

Vậy thì không thể ủ hết một lần cả trăm thùng khoai, mà phải làm từ từ mỗi ngày vài thùng thôi. Mà tính ra như vậy tốt hơn, vì xưởng rượu đâu phải nhà máy chế biến đâu mà kiếm ra cả chục nhân công một lúc. Chia nhỏ ra như vầy thì chỉ cần vài người lột vỏ khoai là đủ. Chuyển qua bên này nấu rồi ủ thì chỉ cần một hai người là xong. Không có người ngoài nào khác vô nhà, ngoài em chuyên gia kia.

Em bé chuyên gia, là con Lan, vừa mới thất tình. Mối tình cùng lớp mấy năm học đại học. Giờ đây thằng bồ kiếm được việc làm trong phòng kỹ thuật của nhà máy sữa Vinamilk là tạm biệt luôn con người yêu từng sống thử với nhau trong nhà trọ. Con Lan không có xấu. Nếu tính ra còn thuộc loại đẹp nữa. Cao ráo. Tóc dài. Nhưng mà đó chỉ là đẹp trong hình thôi. Chứ đàn ông đứa nào hổng mê vú bự. Vô nhà máy cái là thằng bồ nhảy qua ở luôn với con bé công nhân vú bự tới nỗi nếu đi guốc cao gót chắc con kia chúi nhủi ra đằng trước cả chục lần rồi.

Ngậm ngùi học tiếp lên thạc sĩ để kiếm cơ hội lên Sài Gòn, hay qua Thái Lan du học rồi quay về trường đi dạy. Con Lan lấy đèn cồn với phòng thí nghiệm để quên buồn. Chuyển vô ký túc xá sinh viên ở chung với mấy đứa năm nhứt cho tiết kiệm chi phí. Chuyến này cô giáo kêu chạy xe qua Đồng Tháp làm men cũng coi như là đổi không khí coi sao.

Nhìn con nhỏ sắp xếp đồ nuôi cấy vi sinh lên cái bàn bếp bên dưới nhà. Tuấn gục gặc đầu khen thầm cặp chân thon kéo dài từ gót lên tới đôi mông đẹp, đi đôi guốc vừa đủ cao để nâng đôi chân lên cho hấp dẫn. Đàn bà cứ đua nhau đi giày cao gót mà khôg hiểu lý do của nó chút xíu nào hết. Cái đế cao làm gót chân nhấc lên, kiểu như khi làm tình nâng lồn lên cho ngang bằng dương vật vậy, khiến đàn ông nứng cặc mà mê. Chứ cái gì mà chân dài, như mấy cô diễn viên từ người mẫu qua trong phim bộ của đài Vĩnh Long, đã cao còn đi đôi guốc cao hơn nữa thành ra như con cò nhìn hổng có giống ai hết.

“Tối em ngủ lại đây có được không?” Con Lan hỏi. Tuấn lúng túng chưa biết nói sao. Chiếu thì sẵn và trong tủ kia có mấy cái mùng dã chiến mang từ sau chuyến đi Amazon bên Brazil về. Nhưng mà chút tối con Đào qua thì sao?

“Em không làm phiền anh đâu. Tại trường không cấp công tác phí cho chuyến này.” Con nhỏ lúng túng giải thích.

“À. Nếu em không thấy bất tiện thì vậy cũng được.” Tuấn rút bóp đưa 2 triệu. “Đây là chi phí cho riêng em. Ân uống thì chút nữa hỏi Dung. Còn nếu em thích thì có thể làm thuê cho công ty anh. Trông coi kỹ thuật cho mẻ rượu này. Và làm phân vi sinh humid từ vỏ khoai lang nữa. Lương tháng 3 triệu cộng thêm phần trăm sản phẩm. Chỗ ở thì bên chỗ làng hoa cũng có phòng.”


Buồn ngủ gặp chiếu manh. Chưa học xong đã có chỗ làm việc. Chuyện ngủ dưới gầm bàn phòng thí nghiệm là bình thường. Vì phản ứng vi sinh không có chờ người tới giờ làm việc mới tăng giảm mà phải theo dõi liên tục hàng giờ. Con nhỏ bắt đầu thấy thích ông sếp hào phóng này. Cái dự án phân humid không thuộc lãnh vực lý thuyết của cô giáo nên có thể lấy luôn làm luận văn tốt nghiệp được. Mai mốt ra kiếm việc trong các tổ chức quốc tế cũng dễ vì trào lưu bây giờ là thay thế phân vô cơ bằng các loại vi sinh có ích cho cây và cải tạo đất sau nhiều năm giờ đã thoái hóa trồng bao nhiêu bón bao nhiêu cũng không còn năng suất nữa.

“Dạ.” Con nhỏ mừng rỡ nhận lời. “Vậy để em chạy đi coi khâu lột vỏ trước đã.”

Nhìn theo cặp giò như vận động viên thể dục dụng cụ rướn người trên xà đơn mà Tuấn tắc lưỡi, bước lên nhà. “Từ từ rồi khoai sẽ nhừ.” Anh chàng nhớ tới một câu nói ngoài bắc mà buồn cười. À, mà cũng phải nói thêm là con Lan theo ba nó làm sĩ quan kỹ thuật từ Phú Yên chuyển vô quân khu 9 ở trong này.

“Em đi học về rồi nè.” Con Đào ùa lên cầu thang. Ôm chầm lấy người tình hôn cái chụt. “Ông ở nhà sáng giờ có ngoan không?” Vừa hỏi nó vừa bỏ hai đĩa cơm phần ra bàn. Xé bịch canh khổ qua ra tô.

Tuấn lấy chai Sagota ướp lạnh trong tủ ra vừa uống vừa nghe con nhỏ tía lia kể chuyện bữa nay đi học đám bạn trầm trồ khen bộ đồ lót. Thiệt ra thì ngực nó đẹp sẵn rồi, áo lót chỉ làm đúng cái shape có sẵn thôi. Mông cũng vậy, quần lót dây là để khoe ra, không chạy hai đường gân giữa mông nhìn mất thiện cảm mà thôi. Nghĩ tới mà đã nuốt nướt miếng chèm chẹp rồi.

“Nè. Ông lại nghĩ bậy rồi.” Con nhỏ nghiêm mặt. Rồi thầm thi. “Bữa nay em bị. Chút nữa em về. Ba bữa sau hết mới gặp lại ông.”

Trời. Có vụ đó nữa hả. Nhưng mà vậy cũng được. Tuấn cười hắt. Đĩa cơm bụi sao mà ngon quá. Thịt quay kho hột vịt nước dừa. Chỉ vậy thôi mà ăn hết vẫn còn thòm thèm. Coi bộ tối nay phải chạy đi đâu đó rồi.

Vẩn vơ ra bờ sông coi hai đứa con gái kia sao rồi, thì thấy con Dung ngồi trên xuồng còn con Lan thì lặn ngụp dưới sông móc sò. Trời ơi sao mà nó quá xá trời. Thường thì con Dung biết chỗ nào có sò, hến, ốc, nhưng phần vì lùn không lặn tới, phần giờ bầu bì rồi cũng không dám ngụp xuống nước nhịn thở nữa. Con Lan vừa cao hơn nhiều vừa giỏi bơi lội ngoài biển, nên vớt được cũng cả thùng rồi. Bắt lên cả nắm, con Dung lại lựa mấy con nhỏ hơn liệng ngược xuống nước, khúc nông hơn trong bờ, đặng cho mai mốt bự rồi bắt tiếp, hay đẻ thành cả đám con bên dưới.


Tuấn vừa ngồi ghi nhớ mấy chỗ đó để mai mốt quâng câu, vừa ngắm con Lan quần áo bó sát vô người, mỗi lần chúi xuống là nguyên bộ mông chổng lên thiệt là thèm được đâm xuống quá mà. Còn mỗi lần nhoi lên là bộ ngực nhỏ nhưng nhấp nhô đằng sau lớp vài mỏng cứ như muốn được người ta chà sát vô vậy đó.

Biết có người ngắm mình nhưng con Lan không ngượng mà ngược lại, có chút thỏa mãn vì không phải thằng người yêu bỏ là hết không còn ai thèm nhìn ngắm nữa. Mà ông này còn là sếp của mình nữa. Được sếp cưng chiều chút cũng tốt hơn mà. Thời buổi này nếu không biết sử dụng nhan sắc mà tiến thân sẽ bị thiên hạ coi khinh.

Cho nên mới nói. Khi trai gái thích nhau thì sớm muộn gì cũng cho cu về hợp lồn mà thôi. Chỉ không biết là sẽ bắt đầu ra làm sao thôi. Tuấn ngồi tính kế. Mà không ngờ ở bên dưới kia con Lan cũng̣ đang tính kế.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.