146 Chương 146: Quyển 2 Chương 115: Khu Rừng Chết Người(4)
Sau một buổi sáng rắc rối thì cũng chuẩn bị xuất phát lại, lần này tên Vấn Thiên chia ra làm hai đội, một đội ở lại canh giữ và chuẩn bị đồ ăn cho nhóm còn lại, một đội thì là nhân vật chính, đi thám hiểm và điều tra, với người dẫn đầu là Vấn Thiên. Long Phong thì kêu Nhạc Tiến và Lý Điển đi chung với nhóm người Vấn Thiên, cùng với ba cô nàng kia.
“ Vậy còn sư huynh, huynh sẽ đi đâu ?” Nhạc Tiến thắc mắc mà hỏi
“ Ta có việc muốn đi điều tra riêng, không tiện đi chung được. Có gì thì ta sẽ quay về nơi này để tập trung. “ Long Phong lắc đầu nói
“ À ngoài ra, cầm lấy cái này, nếu có chuyện gì rắc rối nguy hiểm mà không giải quyết được thì bóp nát ta sẽ chạy đến giúp đỡ. Nói chung là không nên để nguy hiểm đến tính mạng. “ Long Phong ném cho Nhạc Tiến một cục đá rồi giải thích nhìn hai người nghiêm túc nói chuyện.
“ Vậy thì bọn ta phải cẩn thận rồi !” Lý Điển cười nói cảm ơn, Nhạc Tiến thì bỏ vào trong người, sau đó nhìn về phía ba cô nàng Cổ Tâm, Vân Thi và Hoàng Tinh Nguyệt, rồi quay qua nhìn Long Phong hỏi :” Huynh có cần giải thích với ba người đó không ?”
“ Không cần, cứ để bọn họ đi theo nhóm lớn cho an toàn, ta đi một mình thì thuận tiện làm việc hơn !” Long Phong lắc đầu từ chối lập tức, rồi quay người chuẩn bị rời đi. Long Phong rất là bất ngờ trước việc ba cô gái này đã trở nên thân thiết với nhau như chị em rồi, hơn nữa là xưng hô luôn, và hắn cũng chả muốn lôi bọn họ vào nguy hiểm, nên không nói vẫn an toàn hơn. Cứ như thế Long Phong biến mất trong tầm mắt của mọi người, hắn nhảy về phía chỗ tượng đá quỷ canh gác mà điều tra lại.
Đi một hồi thì Long Phong cũng tới nơi, hắn quan sát xung quanh là chắc chắn không có ai theo dõi phía sau mình, rồi chắp tay lại và nói :” Ngũ Phong Lốc Giáp - Khải !”. Lập tức cả cơ thể Long Phong lập tức được bao phủ trong một lớp giáp màu xanh, lấy ra Thanh Long kiếm và bây giờ Long Phong trông giống như một kị sĩ. Nhảy xuống, Long Phong liền nhìn thấy hai bức tượng bắt đầu động đậy, và hướng về Long Phong tấn công.
Long Phong bắt đầu né những đòn tấn công của hai bức tượng trước, tìm sơ hở của bọn chúng rồi mới phản công. Dùng Di Hình Hoán Vị để né những đòn tấn công của tượng đá quỷ, sau đó dùng kiếm mà tấn công về phía chân của bọn chúng, nhưng Thanh Long kiếm vừa chạm vào tượng đá quỷ thì lập tức bị chặn lại, liền nhảy ra và nhìn về bọn chúng nói :” Thân thể cứng quá, không chém thường được….”
Long Phong bắt đầu nhắm mắt lại rồi phóng Tinh Thần lực lên người tượng đá quỷ, Long Phong muốn cảm nhận được nhược điểm của nó. Hai tượng đá quỷ lập tức phòng về Long Phong với tốc độ cực nhanh, rồi bỗng nhiên mở mắt ra và nói :” Tìm được rồi !”, lập tức biến mất và xuất hiện trước mặt con tượng đã quỷ bên phải, kiếm chỉ thẳng ngay cổ họng của nó và nói :”Bàn Thiên Tâm Kiếm pháp - Nộ !”, một luồng Võ Khí cực mạnh truyền từ cơ thể Long Phong qua thanh kiếm, tạo ra một lực chỉ mạnh xuyên qua cổ của con tượng đá quỷ. Long Phong nhảy ra rồi nhìn thấy rằng con tượng đá quỷ đó đang rạn nứt, rồi cuối cùng vỡ thành từng cục. Con còn lại thì tự nhiên đứng yên nhìn Long Phong, hắn thắc mắc tính chuẩn bị nhào vô xử lí luôn thì tự nhiên mảnh vỡ của con tượng đá quỷ kia đang tập hợp, ghép lại và rồi mấy phút sau nó toàn diện hồi phục.
Long Phong ngạc nhiên, lắc đầu rồi tự nhiên nhảy ra thì thấy có hai tượng đá quỷ khác xuất hiện phía sau lưng hắn. Long Phong nhìn thấy thế thì cười nói :” y….xem ra ta lên mức độ nguy hiểm khác rồi nhỉ…..”
Bốn bức tượng quỷ lao tới Long Phong với tốc độ rất nhanh, Long Phong thấy không ổn liền rút ra khỏi phạm vi, lập tức bốn bức tượng quỷ ngừng lại, quay về chỗ của mình.
“ Hai con đánh còn mệt ra, chứ đừng nói bốn…” Long Phong lắc đầu mà nói thầm, sau đó quay người lại mà đi làm cái khác. Còn bên kia lúc này thì đang đi theo bản đồ để tới điểm tiếp theo, Vấn Thiên đi đầu dẫn đường. Cứ như thế bọn họ đi tìm nhưng mãi không được gì, cuối cùng Vấn Thiên dừng lại một chỗ gần suối, la lên :” Chúng ta tạm nghỉ ngơi ở đây, ba mươi phút sau sẽ xuất phát !”
Nghe được lệnh nghỉ ngơi, người nào cũng mừng rỡ mà ngồi xuống, có một tên đứng dậy đi vào trong mà làm gì đó, bỗng nhiên hắn la lên “ Aaaaa ~ ~”, hắn té xuống rồi bò lùi lại. Vấn Thiên thấy thế thì chạy lại :” Có chuyện gì mà ngươi la lên ?”
“ Sư...sư huynh...có rất...nhiều...nhiều……” tên kia lắp bắp mà nói, run rẩy
“ Nhiều cái gì, nói mau……” Vấn Thiên hối hả mà hỏi,
“ Xác chết….nhiều người chết bên đó…” hắn la lên thật to, những người khác nghe xong thì giật mình, Vấn Thiên lập tức chạy qua, cùng với nhiều người khác, và cảnh tượng trước mặt khiến tất cả sững sờ, im lặng. Xác người chất chồng lên, ít nhất là mười đến mười lăm người, có những cái xác đã khô héo, mùi bốc lên.
Vấn Thiên hai mắt nhíu lại mà khó chịu nhìn, vì hắn nhận ra đa số những người ở đây toàn bộ là người của học viện đã mất tích. Hắn quay người lại rồi la lên :” Cho người phong toả lại khu này, sau đó chạy về kêu thêm người tới đây. Chúng ta cần điều tra vụ này càng sớm càng tốt, không thể chậm trễ !”
“ Vâng sư huynh !”, sau đó bọn họ bắt tay làm việc, còn Hoàng Tinh Nguyệt tự nhiên la lên :” Ai đó ?”. Nghe được nàng nói thì tất cả mọi người liền quay đầu về hướng đó, lập tức rút vũ khí ra chuẩn bị chiến đấu.
“ Hé hé hé hé, tiểu cô nương này thật là nhạy bén, ta chỉ là thở một cái thôi mà liền bị phát hiện. Có lẽ sau khi bắt ngươi ta có thể chơi đùa người rồi ăn thịt, như vậy thì tốt hơn “ lúc này một tên đàn ông mặt mày trầy trụi, cười bẩn thỉu mà nói.
“ Ngươi cũng tự cao nhỉ ?” Vấn Thiên chỉ thanh kiếm về phía hắn mà nói
“ Hahahaha ngươi nghĩ các ngươi có người có thực lực cao hơn ta à, một đám chỉ mới hoặc còn chưa đạt tới Võ Sư, để ta cho các ngươi thấy thế nào mới là gọi là một cường giả !” tên đó vừa nói xong thì thực lực hoàn toàn lộ ra, khí thế tràn và đè lên trên người của toàn bộ người có mặt ở đây….
“ Hắn là một Võ Sư Ngũ giai,.......” Nhạc Tiến khó chịu lên tiếng, nhìn qua bên kia Lý Điển cũng không tốt hơn bao nhiêu. Nhạc Tiến nhìn Lý Điển gật đầu, hiểu ý Lý Điển cũng liền gật đầu, sau đó Nhạc Tiến cầm lấy viên đá từ trong cơ thể rồi bóp nát nó. Tên kia nhìn thấy thế thì cười to lên :” Hahaha ngươi tính làm gì với cái đó hả,.... cứu viện à….cũng được gọi càng nhiều càng tốt, ta có thể hút máu nhiều hơn…”
“ Vậy những vụ bắt cóc ở trong học viện là ngươi làm à ?” Vấn Thiên la lên mà hỏi hắn.
“ Đúng vậy, là ta làm, máu của bọn chúng đúng là ngon quá luôn, tăng thực lực của ta lên một cách nhanh chóng. Mà được rồi giờ chơi kết thúc, các ngươi chuẩn bị lên đường đi và làm thức ăn cho ta đi…” hắn cười to lên rồi hai tay bắt đầu tập hợp Võ Khí chuẩn bị ra tay, bỗng nhiên phía sau nghe một giọng nói vang lên :” Ngươi có chắc là ngươi muốn ăn bọn ta không ?”
Tên đó giật mình quay đầu lại thì thấy Long Phong đứng đằng sau hắn từ lúc nào, vừa tính mở miệng lên tiếng hỏi thì bị Long Phong cho một quyền vào mặt, văng thẳng xuống cái cây đối diện, những người khác thì giật mình, bất ngờ và mừng rỡ. Long Phong nhảy xuống, Nhạc Tiến và Lý Điển thì chạy lại mừng mà cảm ơn, Long Phong giơ tay lên mà nói :” Chưa đâu, đợi sau vụ này rồi tính….”
“ Khá lắm, xem ra trong đám lần này cũng có vài tên khá mạnh đấy nhỉ. “ tên kia từ trong cái cây mà đi ra, đứng lên phủi phủi người coi như không có chuyện gì xảy ra. Long Phong nhìn hắn mà cười lên tiếng :” Ê lão bất điểm, lão cũng trâu nhỉ, mà cũng đúng thôi nếu không thì ta chơi rất là buồn chán….”
“ Ta sẽ bảo đảm ngươi hối hận vì điều này, mà trước tiên cũng nên giới thiệu mình chứ nhĩ, ta tên Vô Sát, ngươi tên gì nào ?”
“ Ta tên Giao Phong, rất hân hạnh được làm quen..”Long Phong hai tay chắp tay lại rồi lấy ra Thanh Long kiếm chỉ về phía hắn, cười nói :” Vậy chúng ta bắt đầu việc chính thôi nào……”
“ Hi vọng ngươi sẽ không khiến cho ta thất vọng…”