151 Chương 151: Quyển 2 Chương 120: Cướp Hôn Lễ (1)
Cứ như thế thì hai ngày lại trôi qua, trong ba ngày này Long Phong phải bế quan trong phòng để đột phá nên hắn không biết bên ngoài đang xảy ra một chuyện động trời. Hôm nay là ngày thứ hai, lúc này trong căn phòng Long Phong cơ thể đang phát sáng, sau đó ánh sáng đó từ từ bị Long Phong hấp thụ, rồi Long Phong mở mắt ra, đột phá thành công.
“ Xem ra đột phá lên tam giai, vết thương nhỏ lớn nào trên cơ thể đều biến mất hết nhỉ. Thế này thì khi nào chuẩn bị đột phá, kiếm cái gì làm để bị thương rồi đột phá luôn, tăng cường cơ thể và kinh nghiệm chiến đấu sinh tử, một công đôi việc !” Long Phong cười nói
Lắc hông vài vòng, Long Phong liền bước ra khỏi phòng và hít sâu thở ra nhiều lần:
-Đã lâu rồi không hít thở không khí trong lành, ngạt thở mất rồi…
Long Phong sau đó liền đi xuống mà tới phòng ăn nhưng lúc này không có một bóng người, Long Phong liền nhớ rằng bây giờ còn là giờ lên tiết, hắn nhún vai mua ba phần ăn rồi bắt đầu xơi,....Nửa tiếng sau Long Phong ngồi xoa cái bụng.
Lúc này có một người chạy lại trước mặt Long Phong và nói :” Sư huynh, viện trưởng muốn tìm ngài !”
-Tìm ta ? Long Phong thắc mắc mà hỏi, sau đó hắn cũng đứng dậy mà bắt đầu xuất phát tới thư phòng của Cổ Nguyên. Hắn lúc này chợt nhớ rằng hôm nay khi bước ra khỏi căn phòng, Long Phong cảm nhận được một luồng khí xui xẻo, khiến cho hắn cảm thấy bất an hay cái gì đó.
Khi tới thư phòng thì Long Phong liền nghe một giọng nói vang lên :” Vào đi tiểu Phong !”, Long Phong gật đầu cảm ơn tên đệ tử kia rồi bước vào trong, nhưng hắn liền ngạc nhiên khi thấy ngoài Cổ Nguyên đang ngồi tỉa cây.
-Thế nào, ngạc nhiên lắm phải không, cũng đúng dù sao thì con cũng đâu bao giờ thấy ta làm việc này đâu !
Cổ Nguyên cười nói, sau đó tiếp tục chăm chú và việc cắt tỉa cây. Long Phong biết rằng chắc cũng một lúc, liền ngồi xuống mà bắt đầu uống trà. Đúng cái mà hắn thích nhất khi tới nơi này chính là được uống loại trà thanh nhiệt này. Hơn mười phút sau thì Cổ Nguyên cũng đặt cây kéo xuống rồi đi tới cái bàn của mình và ngồi xuống.
Long Phong thì vẫn đang cầm ly trà uống, thì Cổ Nguyên lên tiếng :” Ta điều tra được một số vết tích của tên Vô Sát hôm bữa là hắn có người bên ngoài hợp tác, ngoài ra còn tìm được một số bút tích còn lưu lại của tên hợp tác bên ngoài…. còn về lí do thì….”
“ Chắc tên Vô Sát muốn lưu lại làm bằng chứng tống tiền tên hợp tác, vì tiền hoặc…. vì an toàn “ Long Phong lắc đầu nói
“ Vậy chúng ta có thể điều tra bút tích đó là của ai không?” Long Phong đặt ly trà xuống và hỏi
“ Không được, bọn ta không tìm ra được !” Cổ Nguyên lắc đầu
“ Có thể cho con mượn coi được không ?” Long Phong xoè tay ra hỏi
“ Cầm đi !” , Long Phong nhận tờ giấy từ Cổ Nguyên, sau đó hắn cầm lên bắt đầu quan sát, Long Phong nhìn thấy bút nét uyển chuyển nhưng lại giống nhưng gà mờ, tức là mới tập viết như thế. Sau đó hắn nhíu mày rồi cầm tờ giấy lên ngửi, thấy một mùi quen thuộc của mực viết.
Ném về cho Cổ Nguyên rồi nói :” Có ba đặc điểm, người viết này đang tập viết, thứ hai là người trong một gia tộc lớn vì đây là loại giấy làm từ một loại cây tên là Bách Cổ tre, cực kì hiếm và mắc. Thứ ba chính là mực viết tờ giấy này, đây là một loại mực được làm qua tất cả giai đoạn cả năm, chỉ có người hoàng gia mới dùng vì nó có mùi dễ chịu, dễ viết… nên thứ ba chính là người này xuất phát từ trong Hoàng Tộc…..”
Cổ Nguyên nghe xong giật mình, sau đó mặt mày nghiêm trọng nhìn tờ giấy, sau đó hỏi :” Nếu hắn dùng như thế thì quá lộ liễu phải không ? Lỡ có người biết ?”
“ Hắn không sợ vì hắn tự tin vào tên Vô Sát và thân phận của mình, không sợ ai phát hiện hết !” Long Phong lập tức phản bác và trả lời
“ Được rồi ta sẽ cho người thông báo tên Mã Đằng về việc này, chuyện này là một chuyện trọng đại, quan hệ tới sự an nguy của Xuất Thu !” Cổ Nguyên gật đầu rồi nói,
“ Ngoài ra còn có một chuyện nữa ta muốn nói….” Cổ Nguyên muốn lên tiếng nhưng lập tức dừng, khiến Long Phong khó hiểu. Bỗng nhiên từ bên ngoài có người xông vào, đó chính là Vân Hằng. Thấy hắn hối hả và vội vàng như thế Long Phong liền hỏi :” Vân Hằng, có chuyện gì à ?”
“ Phong ca,...tỷ tỷ...tỷ tỷ ta…. tỷ ấy….. “ Vân Hằng hai mắt buồn ngước nhìn Long Phong.
“ Vân Thi bị làm sao ?”
“ Tỷ ấy bị người khác ép hôn, ngày mai tỷ ấy phải lấy chồng, là tên Vấn Thiên cùng Lạc gia đã ép buộc tỷ ấy….” Vân Hằng khóc lên rồi nói, Long Phong nghe xong lập tức sát khí trào ra, cả căn phòng bắt đầu rung động, hắn quay đầu qua hỏi :” Sư phụ đây có phải là chuyện mà ngài tính nói không ?”.
Cổ Nguyên không nói gì chỉ gật gật cái đầu, coi như đồng ý. Long Phong thấy thế thì hỏi tiếp :” Vậy chắc La viện trưởng Nữ viện cũng có công trong việc ép buộc này đúng không ?”
“ tiểu Phong, thật ra…..” Cổ Nguyên lập tức cảm thấy bất an liền nói, nhưng Long Phong lập tức quay người, nói :” Vân Hằng, đệ kêu Truy Phong và Mã Siêu dẫn người đi, chúng ta đi qua Nữ viện thăm hỏi “ Vân Hằng nghe xong liền gật đầu chạy đi kêu người, còn Long Phong thì bước ra ngoài phòng nhưng Cổ Nguyên lên tiếng :” tiểu Phong, đừng làm quá, chỉ cho muội ấy biết điểm dừng là được rồi….”
Long Phong gật đầu, sau đó bước ra ngoài sau đó bước ra tới sân chính thì thấy đã hơn một trăm người tập hợp. Có Truy Phong, Mã Siêu Nhạc Tiến và Lý Điển và Vân Hằng, năm người đứng đầu và hơn một trăm người khác. Long Phong bước xuống và nhìn bọn họ, sau đó chỉ nói một câu :” Đi thôi, ta muốn thăm hỏi La viện trưởng sức khoẻ!”....
Bên này Viện nữ, La Thu đang ngồi trong một căn phòng, trước mặt bà ta là một đống đan dược, ít nhất là tam phẩm, ngoài ra còn có vô số châu báu và vàng. Lúc này bà ta cười nói :” Lần này bội thu, không ngờ Lạc gia lại chơi sang hơn bọn Vân gia nghèo kiết xác kia. Coi như không tệ đào tạo con nhỏ Vân Thi xong, cái này coi là tiền công đi…..” La Thu đang nói thầm mà vui mừng quá mức, không biết là có người ở ngoài nghe thấy hết, sau đó bỏ đi.
Long Phong đang cùng với Phi Thiên hội người đi tới Nữ viện, trên đường đi không ai dám cản lại. Có một người chạy lại chỗ Long Phong và nói :” Huynh là sư huynh Giao Phong đúng không ?”
“ Cô là…” Long Phong thắc mắc hỏi
“ Muội là tỷ muội thân thiết nhất với Vân Thi, muội tên Lan Thuỷ, ngoài ra muội có thông tin muốn nói cho huynh nghe !” Sau đó Lan Thuỷ kể lại từ đầu tới cuối những gì nàng nghe được, năm tên đằng nghe xong thì giật mình, sau đó quay qua nhìn Long Phong quả nhiên thấy hắn tóc tai dựng lên, mặt mũi trầm lại..
-Được hay cho một người viện trưởng, không đức không tài mà làm được thế này…
“ Sư huynh, huynh phải cứu Vân tỷ ra, tỷ ấy rất đau khổ khi rời khỏi huynh đấy. Ngoài ra còn có một bức thư tỷ ấy kêu muội đưa cho huynh….” Long Phong đón nhận lá thư từ Vân Thi và cất nó vô trong người, sau đó quay qua nói :” Ta không biết các ngươi muốn làm gì, ta chỉ muốn biết lý do của mụ La Thu thôi. Đập phá Nữ viện cho ta !”
Một lúc sau hai người nữ đang canh cửa co Nữ viện thấy có một đám nam nhân xông lại, liền đưa tay ra cản nhưng liền bị đánh ngất. Long Phong đi tới trước cái cửa và nói :” Hừ, một tiểu phong ấn….” sau đó hắn trùng người xuống, tay phải gồng lại và đánh một quyền vào trong cánh cửa :” Bá Vương Long Quyết - Ngũ Quyền “. Cánh cửa lập tức có những tiếng động phát ra :” Đùng, Ầm, Ầm, Đùng và Ầm…..” một tiếng thật lớn đến nổi cả học viện đều nghe, Cổ Nguyên thì suy nghĩ rồi cũng đi tới đó….
Cánh cửa lúc này đã bị quyền của Long Phong đánh nát ra, nhiều đệ tử Nữ Viện đang bao vây Long Phong và nhóm người phía sau. Lúc này có một vị nữ trung niên đi lại và hỏi :” Cậu là Giao Phong, đệ tử của viện trưởng đúng không. Không biết cậu có việc gì ở đây ?”
Long Phong không hề qua tâm tới những gì mà ngươi phụ nữ đó nói, chỉ nhìn xung quanh mà cảm nhận khí tức của La Thu. Người phụ nữ kia tức giận la lên :” Tiểu tử thối, ngươi dám không….” nhưng chưa kịp kết thúc câu nói thì một chưởng cực nhanh đánh tới, đỡ không kịp, người phụ nữ này cùng với chưởng lực bay nhanh ra và đụng tới một cái cây…” Ầm….”, cây ngã, người thì không biết sao.
Xung quanh tất cả đều im lặng, không ai dám lên tiếng. Long Phong lúc này lên tiếng :” Viện trưởng của các ngươi ở đâu, ta muốn gặp nàng…”
“ Viện trưởng đang… đang ở trong phòng, sư huynh.. chờ một chút chúng tôi đi kêu !” Nhiều người run rẫy mà bắt đầu đi khỏi khỏi nơi này. Long Phong gật đầu ngồi vỗ tay, một cái bàn và một cái ghế được đem tới, hắn liền ngồi xuống và chờ như một vị đế vương.