148 Chương 148: Quyển 2 Chương 117: Hai Nàng !
Vân Thi ngước đầu lên hít sâu vào, sau đó lại cúi đầu xuống mà tiếp tục đút thuốc cho Long Phong, Hoàng Tinh Nguyệt đứng kế bên mà nhìn kĩ càng, dù sao đây cũng là lần đầu cho nàng. Một hồi sau thì Vân Thi cũng ngước đầu lên, mặt nàng lúc này đã đỏ chót như một trái cà chua. Sau đó nàng quay qua nhìn Hoàng Tinh Nguyệt hỏi :” Cô có biết chừng nào huynh ấy tỉnh không ?”
“ Ta không rõ nữa, mạch đập của huynh ấy vẫn còn rất yếu, ta hi vọng huynh ấy cũng tỉnh sớm…” Hoàng Tinh Nguyệt lắc đầu nói, rồi quay qua nhìn Vân Thi, sau đó lên tiếng :” Cô thích huynh ấy à….”
Vân Thi nghe Hoàng Tinh Nguyệt hỏi như thế thì mặt lại đỏ lại, nhìn Long Phong đang ngủ rồi cười nói một cái :” Thích người thì sao, không bao giờ ta được ở chung với người ta thích hết…ta thích hắn nhưng số mệnh lại trêu ta, không cho ta ở chung với hắn…..”
“ Ngươi không muốn phấn đấu vì tình yêu đó à ?” Hoàng Tinh Nguyệt thắc mắc mà hỏi, nàng cũng muốn hiểu rõ hơn.
“ Nếu ta phấn đầu thì ta sẽ liên luỵ hắn, ta sẽ khiến hắn đau khổ, gia tộc của ta không cho ta yêu ai ngoài người mà bọn họ sắp xếp, vì huynh ấy ta thà rằng nói không !” Vân Thi ánh mắt trìu mến mà nhìn Long Phong, nàng lấy tay sờ mặt hắn. Hoàng Tinh Nguyệt thì cũng tự hỏi rằng liệu nàng có thể hi sinh như Vân Thi không. Tự nhiên Vân Thi ngước đầu lên hỏi :” Chúng ta đang ở đâu thế?”
“ Không biết, có thể là chúng ta đang ở dưới mặt đất nơi xảy ra vụ nổ !” Hoàng Ting Nguyệt ngước lên nhìn mà nói, sau đó nàng đứng dậy và hỏi :” Chúng ta nên đi đâu bây giờ ?”
“ Nên tìm một chỗ an toàn trú ẩn trước, như vậy thì sẽ an toàn hơn “ Vân Thi ráng mà nâng Long Phong dậy, Hoàng Tinh Nguyệt cười chạy lại phụ giúp nàng. Sau đó cùng dìu Long Phong mà bước đi, Vân Thi thì nhìn thẳng phía trước còn Hoàng Tinh Nguyệt thì nàng lén chăn chú mà nhìn Long Phong, không biết sao nàng cứ thấy ấm áp khi ở bên cạnh hắn.
“ Thật không biết đã bao lâu rồi ta mới cảm thấy ấm áp như thế !” Hoàng Tinh Nguyệt nghĩ thầm trong lòng. Cứ như thế thì một hồi sau hai người mòn theo vách đất cũng tới một cái hang động, đặt Long Phong xuống rồi ngồi nghỉ ngơi. Lúc này Vân Thi và Hoàng Tinh Nguyệt ngồi xuống nhìn nhau cười, sau đó hai nàng bắt đầu thắp lửa nhưng khá là tốn thời gian vì lần đầu.
Sau đó quay qua nhìn Long Phong, rồi bắt đầu cởi hết quần áo trên người, phơi khôn, thân thể trắng mịn mà tiếp xúc với không khí. Vân Thi đi qua mà sờ đầu Long Phong, rồi nàng giật mình và quay qua nói :” a Phong, huynh ấy nóng quá rồi !”
Hoàng Tinh Nguyệt tức thời đứng dậy mà chạy lại sờ đầu Long Phong, quả nhiên như nàng nói. “ huynh ấy bị sốt rất cao, chúng ta phải làm giảm nhiệt…”
“ Nhưng làm bằng cách nào?” Vân Thi thắc mắc mà hỏi, xung quanh không nước, không cái gì có thể làm giảm nhiệt. Hoàng Tinh Nguyệt cắn răn, rồi bắt đầu cời hết toàn bộ trên người ra rồi đi vào trong chăn ôm Long Phong. Vân Thi cũng giật mình, sau đó nàng cũng đi lại, cởi đồ Long Phong ra rồi cởi chính mình, sau đó di vào bên còn lại mà ôm Long Phong.
Cơ thể của hai người sẽ làm giảm nhiệt cho Long Phong, nhưng không biết là có được hay không. Hai người cũng ôm Long Phong, một hồi sau Vân Thi lên tiếng đánh vỡ sự im lặng :” Ngươi cũng thích hắn à?”
“ Cái gì mà thích, ngươi nói quá rồi !” Hoàng Tinh Nguyệt bình tĩnh mà nói, nhưng khuôn mặt nàng đang đỏ ra, hơn nữa cặp môi đang cố gắng nhịn cười.k Vân Thi nhìn Hoàng Tinh Nguyệt như thế thì cũng cười phì ra rồi tiếp tục lên tiếng :” Từ nay ta gọi ngươi là Nguyệt tỷ nha, cứ gọi ta Vân Thi hoặc Thi Thi được rồi !”
Hoàng Tinh Nguyệt nghe thế thì gật đầu, rồi tiếp tục nghe Vân Thi nói :” Tỷ biết không, hồi nhỏ mẹ muội kể rằng nếu sau này ta có dựa vào lòng người đàn ông nào, nếu ta có thể cảm nhận được cảm giác an toàn và ấm áp thì người đó chính là người mà ta có thể giao phó cả đời mình cho hắn….”, Vân Thi sờ mặt Long Phong rồi ngước lên nhìn lên trên :” Nói thẳng nhiều lúc muội rất hâm mộ những cô gái khác, họ được yêu được thương người mình thích, còn muội chỉ như một con chim trong lồng, chờ người khác đem bán hoặc cho……”
“ Nên ta không muốn tỷ muội tốt của ta cũng như ta, yêu mà không được yêu, thích mà không được thích, đau khổ cả đời. “ Hoàng Tinh Nguyệt nghe lời Vân Thi xong thì cũng cười mỉm ra, hai mắt dịu lại rồi dựa sát vào trong ngực Long Phong. Một hồi sau nàng lên tiếng :” Đúng là cảm nhận được sự ấm áp và an toàn từ tên tiện nghi này….”
Hoàng Tinh Nguyệt quay qua nhìn Vân Thi rồi hỏi :” Ta muốn hỏi muội một câu, nếu như...chỉ nếu như một ngày mà Long Phong kêu muội trốn và bỏ nhà cùng hắn, thì muội sẽ làm thế nào? Đồng ý hay là không đồng ý ?”
Vân Thi nghe xong câu hỏi chỉ cười, nhìn Long Phong mà vuốt ve mặt sau đó trả lời :” Nếu có như thế thì muội muốn đi cùng huynh ấy, muội chỉ muốn một cuộc sống giản dị, cho dù có khổ nhưng ở bên cạnh tên tiện nghi này, muội không mệt !”
“ Còn tỷ thì sao, nếu huynh ấy làm thế thì tỷ sẽ trả lời như thế nào ?” Hoàng Tinh Nguyệt nhìn Long Phong một hồi, rồi ngước lên trên mà nói :” Nếu có ngày như thế thì cũng không tệ lắm,...nhưng chỉ tiếc…..” Vân Thi tính lên tiếng hỏi cái gì Hoàng Tinh Nguyệt che miệng nàng lại rồi nói :” ngủ thôi, hôm nay là một ngày mệt mỏi, không nghỉ ngơi thì làm gì có sức…”
Sau đó hai người nhắm mắt lại rồi lập tức chìm vào giấc ngủ bởi vì ngày hôm nay là một ngày cực kì mệt đối với hai nàng, rồi cứ thế chỉ còn lại tiếng thở. Lúc này trong tâm thức của Long Phong, hắn đang đi và đi và đi mãi nhưng chưa bao giờ thấy được lối ra. Khi bước ra chính là cảnh tượng có một con quỷ đang ngồi ăn thịt người, tên đó quay lại nhìn Long Phong, khiến Long Phong giật mình vì người đó rất giống hắn. Tự nhiên Long Phong hắn chạy, lần đầu tiên hắn có thể cảm giác sợ hãi, rồi khi chạy tự nhiên té xuống một vực núi….
Bên ngoài Long Phong mở mắt dậy, giật mình đổ mồ hôi, hắn thở cực kì mạnh, thở gấp rồi từ từ cũng dịu xuống. Sau đó tự nhiên cảm thấy hai bên có cái gì mềm mềm, quay quay nhìn thì thấy Vân Thi và Hoàng Tinh Nguyệt không mảnh vải che thân ngủ kế bên hắn. Bàn tay của Long Phong đưa lên mà bóp bóp mấy cái….
Hai cô nàng thở ra khá mạnh vì cảm nhận được cái gì, Long Phong thì bóp đã rồi thì thở ra, sau đó nhìn cơ thể mình giống như là quả tạ, không thể di chuyển một cái gì. Long Phong nhìn qua hai người, hắn rất là biết ơn, lấy thân giảm nhiệt, hắn đúng là thiếu hai người này một cái mạng. Sau đó từ trong giới chỉ lấy ra một viên Hắc Cốt Cao Đan và Hồi Thiên Đơn nuốt vào, sau đó Long Phong cũng mệt mỏi nhắm mắt ngủ.
Sáng hôm sau Hoàng Tinh Nguyệt mở mắt ra trước, nàng nhìn thấy sắc mặt của Long Phong đã tốt hơn khá nhiều, ngồi dậy mà bắt mạch cho Long Phong, cảm nhận mạch đập lại bình thường nàng cũng thở ra, sau đó nhìn thấy Vân Thi còn ngủ, Hoàng Tinh Nguyệt từ từ cúi xuống hôn Long Phong một cái rồi lật đật ngồi dậy mặc đồ vào, nhưng hắn đã tỉnh lâu rồi nên toàn cảnh thân thể của Hoàng Tinh Nguyệt và lúc nàng mặc đồ tất cả đều vô mắt hắn.
Hoàng Tinh Nguyệt sau khi mặc đồ thì đi ra khỏi hang động, chỉ còn lại Vân Thi và Long Phong. Rồi cô nàng Vân Thi cũng tỉnh dậy, quay qua nhìn Long Phong tốt hơn chút, nàng cũng cười. Sau đó cúi xuống hôn hắn một cái rồi đứng dậy mặc đồ, tiếp đó đi ra khỏi hang động.
Long Phong đợi sau khi hai người bọn họ đi ra ngoài, cười ngồi dậy. Cả đêm hắn dùng Cửu Dương Thần Công để trị thương nên bây giờ Long Phong cũng lành lặn một chút rồi, đứng dậy duỗi người rồi mặc đồ vào, đương nhiên là bộ đồ mới. Lúc này Mễ Đặc Nhã trong đầu Long Phong lên tiếng:” Tiểu tử số ngươi hên lắm đó, đào hoa là nợ nhiều, ta xem sau này người trả sao….”
“ Nhã tỷ tỷ muốn ta thiếu tỷ luôn không ?” Long Phong cười đùa nói
“ Ngươi đã thiếu ta rồi,... ta đi ngủ đây…” Mễ Đặc Nhac cười nói rồi lập tức biến mất mà ngủ, để lại Long Phong cười cười rồi ngồi xuống nhắm mắt thiền…..