Trở về truyện

Ham Muốn Tiềm Ẩn 2 - Chương 16: Thế Giới Của Anh (2)

Ham Muốn Tiềm Ẩn 2

16 Chương 16: Thế giới của anh (2)

– Kem tới đây…

Nguyệt Vy bừng tỉnh nhìn lên. Ánh mắt yêu thương của anh làm nàng tỉnh táo lại. Hai chân tự bắt chéo lên, chấm dứt trò chơi nhỏ bé với kẻ lạ mặt đó.

– Em muốn ăn kem loại nào? Ở đây có 4 loại: Trà xanh, Hazelnut, Cafe, Vannila…. – Thuận Minh vui vẻ đẩy tới trước mặt nàng 2 hũ kem to.

– Wah… Ngon quá… Em muốn ăn cả bốn loại… – Nguyệt Vy vui vẻ trở lại.

– Ha ha… Ok… Chồng ngồi nhìn vợ ăn cũng được mà…

– Hứ… Anh làm như em tham ăn lắm vậy…- Nàng bĩu môi, liếc anh. – Ý em là hai đứa mình ăn chung, loại nào cũng được thử hết….

– Ok… Ưmmm…. – Thuận Minh đút cho nàng một muỗng kem. – Ngon không ?

– Ưm… Ngon lắm… Mùi vị lạ quá… Kem gì vậy anh? – Nguyệt Vy quên hẳn việc vừa rồi, nàng tập trung vào viên kem xanh lè trước mặt, có mùi vị thơm mát lạ lùng.


– Kem trà xanh…

"Anh Minh…"

Đột nhiên có tiếng ai đó gọi tên anh ngay sát bên. Nguyệt Vy và Thuận Minh giật mình ngẩng đầu nhìn.

– Ah… Thằng Hào…. Mày…

Nguyệt Vy sững người nhận ra người vừa gọi anh lại chính là gã thanh niên trơ tráo khi nãy. Tim nàng đột nhiên nhảy liên hồi.

– Suýt nữa anh không nhận ra mày đấy…. Trông như cứ thằng Nhật choai choai nào vậy… Ha ha… – Thuận Minh hồ hởi đánh huỳnh huỵch vào bả vai hắn.

– Ha ha… Anh cứ cười em… Anh về nước mấy năm rồi mà? Qua chơi à?

– Ừ.. Có thể gọi là qua chơi… Không biết xui khiến thế nào mà gặ mày ở đây… Buồn cười thật…. – Thuận Minh gật gù ngẫm nghĩ, chuyện đời thật lạ lùng.


– Chị này là… – Hào quay sang chìa tay về phía Nguyệt Vy.

– Chị Nguyệt Vy… Vợ anh… – Thuận Minh mỉm cười giới thiệu.

Nguyệt Vy hơi ngượng ngùng bắt tay hắn. Tay hắn nóng hừng hực như vừa hơ lửa làm bàn tay nhở bé của nàng mềm nhũng tan chảy.

– Wah…. Chim đại bàn sau cùng cũng mỏi cánh….- Hắn nhìn qua Thuận Minh rồi nhìn lại nàng.

– Chị đẹp lắm… Hèn gì anh Thuận Minh không muốn bay nhảy nữa…. Em là Hào… – Hắn lén nháy mắt với nàng.

– Chào em… – Nguyệt Vy nói nhỏ, nàng tránh ánh mắt của hắn.

– Hào là em trai của Thịnh, bạn học cũ của anh. Hồi đó khi tụi anh tốt nghiệp chuẩn bị về nước thì nó lại sang. – Thuận Minh vỗ vỗ vai Hào. – Mới sang thì còn lúa…. Bây giờ nhìn không ra luôn! Ha ha…


– Để em đoán nha… Anh chị đang đi tuần trăng mật… Đúng không? – Hào nheo mắt, nhếch mép cười.

– Hay ta… Vậy mà cũng đoán được… – Thuận Minh nhe răng cười.

– Dễ mà… Sắc mặt chị Vy phơi phới hạnh phúc… Ha ha… Dễ đoán mà…. – Hào liếc nhìn Nguyệt Vy.

Nguyệt Vy thoáng đỏ mặt im lặng.

– Anh chị đang ở đâu? Tối em qua rước đi chơi nhé! – Hào nói tiếp.

– Ah.. Ah… – Thuận Minh ấp úng. – khách sạn Kaisen.

– Hả… Anh dẫn vợ đi tour sao? – Hào trố mắt nhìn gương mặt đỏ bừng của Thuận Minh.

– Ha… Ha…. Buồn cười lắm sao… – Thuận Minh cười gỉa lả.

– Do chị chọn tour cho tiết kiệm…. Bắt anh ấy đi…. – Nguyệt Vy giải vây cho anh.

– Ah… Ok… Tối nay mấy giờ em tới được? – Hào hỏi.

Nguyệt Vy nhấp nhổm không yên nhìn anh. Nàng cũng không biết mình đang chờ anh từ chối hay nhận lời.

– Ok. 6 giờ đi. Anh chị chờ mày dưới sảnh. – Thuận Minh vui vẻ nói.


– Ok. 6 giờ.

Nguyệt Vy im lặng nhìn theo dáng đi nghênh ngang của Hào đang hòa vào dòng người đông nghịt phía trước. Nàng không biết tại sao tâm trạng mình cứ bối rối không yên.

Bữa cơm trưa theo chương trình tour thật nhàm chán. Họ bị tống vào một nhà hàng buffet chuyên phục vụ khách đi tour các nước. Món ăn đơn điệu chế biến theo kiểu Hoa, toàn gà và cá.

– Ăn cái này đi anh.. Em thấy cũng được mà!

– Nguyệt Vy gắp cho anh miếng gà chiên từ trong đĩa của mình.

Nàng có vẻ áy náy với anh, vì tour du lịch do nàng chọn. Đối với nàng những thứ thức ăn này đều chấp nhận được. Nhưng nàng biết, Thuận Minh không dễ ăn như nàng. Đơn giản vì cả hai trước khi đến với nhau có điều kiện sống khác nhau quá xa.

– Ừ… Em ăn đi….

Thuận Minh cố ra vẻ tự nhiên, ăn thật nhiều để nàng không lo lắng cho anh. Dù không thấy ngon miệng nhưng sự chăm sóc của nàng làm anh cảm thấy ấm áp hạnh phúc.

_______________________

Nguyệt Vy thấy mặt mình nóng bừng lên. Tay nàng ướt mồ hôi, chiếc điện thoại của anh như một cục than đỏ lửa nóng hừng hực. Trên màn hình lần lượt những tấm hình của nàng hiện ra, đủ mọi tư thế, không mảnh vải che thân.

– Ah…. – Nguyệt Vy la khẽ, vội úp điện thoại vào ngực mình.

– Sao vậy… Xem tiếp đi…

Thuận Minh nâng tay nàng lên, anh thấy cơ thể nàng run lên, nóng hừng hực. Những tấm hình anh chụp nàng đêm tân hôn, nàng chưa được xem. Nguyệt Vy thấy cơ thể mình nóng hừng hực. Những chuyện xảy ra đêm đó đối với nàng như một giấc mơ, mờ ảo, không thực. Nhưng những tấm hình này đang chứng minh một điều gì đó. Nàng không tưởng tượng được mình có những lúc buông thả như thế. Thân thể nàng trần truồng nằm trong vòng tay của những người đàn ông lạ. Những bàn tay, bờ môi ấm chạm vào ngực nàng. Nàng thấy mình như một người khác, thật khêu gợi, thật lẳng lơ. Và đêm đó, kế hoạch của anh còn một sơ suất lớn, không lường trước, đã tạo một cơ hội tuyệt vời cho Liêu Đông thưởng thức cơ thể của nàng.– Em có thích không? – Anh thì thầm bên tai nàng.

– Em… Không biết… – Nguyệt Vy trùm chăn lên che kín mặt mình.

– Để anh đoán nhé..

Thuận Minh luồn tay vào chăn, chạm nhẹ vào giữa hai chân nàng. Âm hộ nàng còn ẩm ướt sau cuộc ân ái vừa xong, nay lại nóng hừng hực khao khát.

– Anh… Đừng… Ưm… Anh kì quá…

Nguyệt Vy vùng vẫy cố tránh bàn tay hư hỏng của anh. Ngón tay anh mau chóng tìm thấy đường, nhẹ nhàng xâm chiếm âm hộ nàng.

– Vợ anh lại muốn rồi… – Thuận Minh hôn nghiến đôi môi hổn hển gấp gáp của nàng.

– Ứ… Do anh đó… Anh…yêu em đi… – Nguyệt Vy ư ử nho nhỏ.

– Có mặt… Binh nhất đội mũ cối sẵn sàng nhận nhiệm vụ.

Thuận Minh nằm ngữa ra, dương vật anh bóng lưỡng đua đưa trước mặt nàng.

– Hi hi… Anh đáng ghét….

Nguyệt Vy leo lên người anh. Bàn tay nhỏ bé của nàng nắm lấy dương vật anh cọ cọ vào hai mép âm hộ nhòe nhoẹt của nàng. Mặt nàng đỏ lên, mím môi ngồi xuống.

-Ưm… Anh ơi…. Tuyệt quá….

Thuận Minh vuốt ve hai bầu vú căng tròn nảy tưng tưng của nàng. Bàn tay anh trượt dài giữa ngực nàng xuống đến vùng bụng phẳng lì xinh đẹp của nàng. Anh chồm lên, hôn ngấu nghiến hai bầu vú nàng.

– Ahhhh…. Anh ơi… Em thích quá… Ưm…

– Ưmm….

Thuận Minh và Nguyệt Vy cuống lấy nhau đến mệt rã rời, mồ hôi lấp tấm đầy trên lưng mới gục xuống thiếp đi trong sự sướng khoái tột đỉnh.

Hai thân hình trần tuồng quấn lấy nhau ngủ vùi quên cả thời gian.

"Reng Reng Reng" – Tiếng chuông điện thoại khách sạn reo vang.

Thuận Minh dụi mắt nhìn ra ngoài. Trời đã sâp tối. Anh hoảng hốt nhớ tới cuộc hẹn với Hạo.

– Dậy em ơi….

Anh lồm cồm bò dậy, tay vỗ mông Nguyệt Vy chan chát.

– Ưmm…. – Nàng ư ử lười nhát lật người dậy.

– —— – Thuận Minh trả lời điện thoại bằng tiếng Nhật.

– Hào hả? Chờ anh chút…. 5 phút nhé.

Nguyệt Vy vội vàng tẩy rửa cơ thể trong toilet. Khi nàng lau khô người bước ra thì anh đã mặc xong quần áo.

– Mình không ăn tối với đoàn sao anh? – Nàng ngơ ngác nhìn anh, tay nắm khăn tắm che trước ngực, vô tình lộ ra vùng lông ẩm ướt dính chặt vào làn da nõn nà giữa hai chân.

– Không… – Thuận Minh mỉm cười nhìn nàng.

– Như vậy… Như vậy… Hơi tiếc đó… – Nguyệt Vy bần thần.

Thuận Minh cười tủm tỉm bước tới ôm nàng vào lòng. Nàng thật đáng yêu. Anh nhìn thẳng vào mắt nàng, nói:

– Vợ yêu của anh! Tiết kiệm là rất cần thiết. Nhưng tiết kiệm mà quên không tận hưởng cuộc sống là có lỗi với bản thân mình đó. Em cứ tự nhiên, vui vẻ, đừng quan tâm tới tiền bạc. Vì mọi chuyện đã có anh lo.

– Anh muốn em lúc nào cũng tươi đẹp nhủ lúc này. Mười năm.. Hai mươi năm sau em cũng vậy…. Được chứ? – Thuận Minh đặt lên môi nàng một nụ hôn.

– Hi hi…. Hai mươi năm sao? Lúc đó chắc em nhăn nheo hết rồi…

– Ha ha… Để anh mặc đồ cho vợ nhé… – Thuận Minh lấy chiếc váy đỏ ướm thử lên người nàng.

– Cái này…. Cái này….- Nguyệt Vy ngạc nhiên.

– Là anh mua cho em…. Anh muốn em mặc nó đêm nay… Anh muốn em thật đẹp…

– Anh mua? Anh…

– Đưa tay lên nào….

Nguyệt Vy buông chiếc khăn tắm xuống sàn, thân thể nàng lõa lồ trước mắt anh. Nàng giở tay lên cho anh chồng chiếc váy qua đầu.

_________________________

Năm phút sau, cửa thang máy bật mở. Nguyệt Vy khép nép ôm cánh tay anh. Hai người đi ngang qua sảnh khách sạn. Bao nhiêu ánh mắt của khách du lịch đều đổ dồn lên nàng. Trong đó, đoàn du lịch của nàng. Mấy gã đàn ông đứng bên vợ mà không dứt mắt được ra khỏi người nàng cho đến khi bị nhéo đau điếng mới hoàn hồn lại.

Hào thẫn thờ nhìn Nguyệt Vy, cổ họng hắn khô cháy. Chiếc váy đỏ rất vừa với nàng, ôm gọn khít khao từng đường nét. Phần ngực nàng trống trải, che nửa ngực, vun tròn hai bầu vú trắng ngần, lớp vải mỏng manh có thể thấy hai đầu vú nàng nhô lên hai chấm nhỏ. Phần eo ôm gọn trong những nếp gấp đứng tuyệt đẹp. Mép váy rất cao, phô bày phần lớn cặp đùi đẹp của nàng. Màu đỏ rực rỡ, nàng như một cây đuốc soi sáng cả gian sảnh.

– Em chờ anh nói với anh hướng dẫn viên chút. – Thuận Minh nói, anh đi sang hướng đoàn.

– Vy đẹp lắm… – Hào nói nhỏ chỉ đủ cho nàng nghe, hắn như vô tình gọi thẳng tên nàng.

– Cảm ơn.

Nguyệt Vy cúi đầu, mặt nóng lên. Ánh mắt hau háu của hắn làm nàng nhột nhạt khó chịu. Nàng khẽ khép cánh tay cố che đi hai núm vú lập lờ dưới lớp vải mỏng. Anh không cho nàng mặt áo lót, anh nói rằng áo lót làm hư thiết kế của chiếc váy.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.