Trở về truyện

Ham Muốn Tiềm Ẩn 2 - Chương 13: Tình Yêu Hoàn Mỹ (7)

Ham Muốn Tiềm Ẩn 2

13 Chương 13: Tình yêu hoàn mỹ (7)

Thuận Minh tròn mắt nhìn nàng. Nàng thật đẹp, nhưng có gì đó rất khác. Anh chưa bao giờ nghĩ nàng có sức quyến rũ đến nhường này. Dương vật anh bắt đầu rục rịch.

– Chị Vy không ngại cho em ngồi bên anh Minh một bữa chứ! – Thúy chuẩn bị đứng lên nhường chỗ, chợt mở miệng trêu chọc.

– Không sao. Em ngồi đó đi… Chị có anh ấy cả đời… Cho mượn một đêm cũng có mất đi đâu… – Nguyệt Vy nói nhỏ.

Liêu Đông đang thẫn thờ nhìn cặp đùi mơn mởn của Nguyệt Vy chần chừ trước mặt anh. Nàng nhìn Thuận Minh, ngồi xuống giữa Liêu Đông và Tuấn. Nguyệt Vy ngồi nghiêng một bên, hai chân gấp lại, trần trụi đưa sang phía Tuấn, thân mình hơi ngã về phía Liêu Đông. Tư thế nàng ngồi, thật đẹp, đầy nữ tính, làm cho đám đàn ông nóng bừng cả mặt. Thuận Minh ú ớ toan phản đối thì Liêu Đông đã bật cười ha hả:

– Sao? Ghen hả? Ghen thì ông đi chỗ khác…

Thuận Minh mỉm cười, anh thấy trò chơi này bắt đầu thú vị. Anh lắc đầu, cười xòa, hô lớn:

– Tới ai rồi… Uống đi chứ…

– Tới anh Thuận đó… -Thúy ôm gọn cánh tay anh vào giữa ngực, ép đôi gò bồng đảo căng phồng sang hai bên.


Nguyệt Vy mím môi tức giận. Nàng hít một hơi thật sâu, nói:

– Để em uống rượu…

Nàng chồm tới chống tay xuống sàn nhà, cố rướng người nhận ly rượu từ tay Thuận. Thuận sững sờ, ánh mắt không rời được khe ngực sâu hun hút căng tròn của Nguyệt Vy. Tay hắn run lên muốn rụt về, để kéo dài thời gian chiêm ngưỡng bộ ngực căng tròn của nàng lấp ló trong cổ áo. Phía sau nàng, Liêu Đông và Tuấn muốn nín thở nhìn mép áo nàng kéo lên thật cao, lộ hẳn nửa chiếc quần lót ra ngoài. Họ hận không thể nằm bật ngữa ra sàn nhà để được thấy đáy quần lót nàng từ phía sau.

Thuận Minh im lặng quan sát Nguyệt Vy. Tim anh đập nhanh điên cuồng. Chiếc quần short mỏng manh của anh không đủ che đậy căng phồng lên.

Nguyệt Vy rót một ly rượu đầy, không mời ai, đưa lên miệng uống cạn. Men rượu bốc lên làm mặt nàng thoáng hồng lên, đôi mắt lim dim mờ ảo, hàng mi cong vút chớp chớp, càng làm những người đối diện mê mẩn.

– Em uống giỏi quá… Ăn miếng mồi đi… – Tuấn đưa sang cho nàng một miếng nem xiên trên cây tăm.

Anh ta ngồi bên phải nàng, nhưng lại như cố tình đưa món mồi bằng tay phải, để tiện ngã người sát qua. Cánh tay trái của anh ta vờ chật vật chống xuống sàn nhà, chạm vào bắp đùi nàng, rồi để yên đó.

– Cám ơn anh. – Nguyệt Vy quay qua mỉm cười.


Cánh tay của Tuấn đầy lông, cứ cọ nhẹ nhẹ lên bắp đùi nàng. Nguyệt Vy bối rối, mặt đỏ lên.

– Hi hi… Anh ghê lắm nha… Đã không ghen, mà còn thích nhìn chị Vy bị lợi dụng… – Thúy kề tai Thuận Minh nói nhỏ.

– Làm gì có… – Anh chối quanh, mặt vẫn nhìn biểu hiện của Nguyệt Vy.

– Còn chối… Nó muốn đưa ra khỏi ống quần rồi kìa… Có muốn em chọc chị Vy điên lên không?

– Chị ấy sẽ buông thả hơn… Anh lại thích hơn…

Bàn tay Thúy nhẹ nhàng trượt xuống vuốt ve bộ ngực săn chắc của anh, mắt lúng liếng đưa tình.

– Ah… Không… Không cần đâu…- Thuận Minh hốt hoảng giở bàn tay cô ta ra.


– Hứ… Em cứ thích đó… Làm gì em… – Thúy bướng bỉnh vòng tay ôm nghiến lấy anh.

Nguyệt Vy cố gắng không nhìn về phía anh. Nhưng nàng vẫn không tránh được thỉnh thoảng vẫn liếc qua. Nàng không hiểu tại sao anh không tránh cô gái ấy ra, mà vẫn ngồi yên cho cô ấy ôm ấp, mắt vẫn nhìn nàng và hai người đàn ông bên cạnh. Anh muốn gì, anh thích nàng buông thả với hai người bạn anh ư?

Chợt Nguyệt Vy hơi nhíu mày. Nàng cảm nhận một bàn tay từ phía bên trái nàng, nhẹ nhàng áp lên bên mông mình. Bàn tay của Liêu Đông đang mân mê nhẹ bờ mông nàng ngoài lớp áo. Nàng có thể nghe hơi thở hắn nặng nề, tiếng vải áo xột xoạt cọ sát với lớp ren quần lót. Nguyệt Vy im lặng, nhận ly rượu từ tay Tuấn, nốc cạn. Men rượu trôi xuống cuống họng, ngọn lửa tình âm ỉ cháy trong lòng nàng bốc lên dữ dội.

Bữa tiệc bao trùm một bầu không khí mờ ám. Một trò chơi âm thầm diễn ra, năm người trong cuộc, hai khán gỉa bất đắc dĩ. Vinh và Thuận nghiến răng bực tức vì bị bỏ ngoài cuộc, nên hậm hực uống rượu, rồi liên tục rót rượu chuyển vòng vòng ép mọi người uống.

Thúy bắt đầu say, cô ta cứ vuốt ve đùi Thuận Minh, mấy lần tranh thủ chộp lấy dương vật anh rồi cười ré lên. Chỉ vài lần là Thúy gục ngã, ngủ vùi sát bên anh.

Nguyệt Vy uống tới ly thứ tư mặt mũi đã đỏ bừng. Nàng không tránh né nữa, để Tuấn và Liêu Đông mân mê cặp mông căng tròn của mình. Nhưng chỉ giới hạn ngoài áo, họ không cách gì luồn tay vào trong.

Mắt Nguyệt Vy bắt đầu nặng trĩu, một ngày tất bật mệt mỏi ngấm sâu trong cơ thể làm nàng mềm nhũng.

Đột nhiên, Nguyệt Vy chồm lên. Liêu Đông và Tuấn chưng hửng, nhìn theo nàng. Nguyệt Vy bò ngang qua trước mặt Liêu Đông, về phía Thuận Minh. Tuấn trợn tròn hai mắt, cổ họng hắn khô khốc, mắt dán chặt vào cặp mông căng tròn trắng tinh, ửng đỏ còn in dấu nền gạch. Nàng như một con mèo con, rong chơi mệt mỏi tìm về tổ ấm, rúc vào lòng anh, ném mông mình ngã oạch một bên. Nàng gối đầu thẳng lên đùi anh, áp mặt lên dương vật căng phồng của anh. Ngửi được mùi hương quen thuộc, nàng mỉm cười ngủ ngon lành.

Nguyệt Vy cứ thế chìm vào giấc mộng đẹp. Chiếc áo nàng tốc lên tận eo, phơi bày toàn bộ cặp mông tròn trịa và chiếc quần lót ren hồng nhỏ bé. Đáy quần lót nàng thấm ướt một vùng, chảy xuống bên mông, lấp lánh dưới ánh đèn, hai mép âm hộ mủm mỉm bó chặt u tròn lên giữa hai bắp đùi thon dài. Bốn cái cổ họng thèm thuồng nuốt nước bọt, dù nước trong miệng đã sớm bốc hơi hết..

– Nhìn đủ chưa?

Thuận Minh nhíu mày ra vẻ tức giận. Từ góc nhìn của anh không thấy gì, nhưng dùng đầu gối cũng đoán ra họ đang nhìn thứ gì. Anh lấy chiếc gối trên salon đậy lên sau mông nàng, cắt ngang ánh mắt của bốn gã bạn.– Ahhh… Uống rượu… Uống rượu…

– Ừ… Tập trung chuyên môn đi… Nảy giờ phân tâm quá…


Mấy gã nuối tiếc, nhe răng cười gỉa lả.

– Ha ha… Anh hùng khó qua ải mỹ nhân… Có gì bạn Thuận Minh thông cảm cho anh em…

Thuận Minh mỉm cười nhìn qua Liêu Đổng, chỉ có anh ta là dám công khai thừa nhận hành vi của mình. Có làm có nhận đó là tính cách của Liêu Đông, vì thế anh ta luôn là bạn thân nhất đối với Thuận Minh.

– Ừ… Uống đi.. Không say không về…

– Dzô…

Nguyệt Vy không nghe gì, không biết gì, cơn mệt kết hợp với men rượu làm nàng ngủ thật ngon. Không biết qua bao lâu, nàng thấy cơ thể mình chợt nhẹ bổng như được bế lên không. Chậm rãi. Nàng được đặt xuống sàn nhà cứng lạnh. Có ai đó chạm nhẹ trước ngực áo nàng, một cơn gío lùa vào, bộ ngực nàng trống trải mát lạnh. Nàng hơi nhíu mày, che ngực mình, quay sang bên cạnh. Một vật thể mềm mại ấp áp kế bên, theo phản xạ, nàng ôm ghì lấy nó. Vật thể đó cũng đáp trả chậm chạp, một thứ gì đó nhám nhám chà sát lên ngực nàng.

– Ưm…

Nguyệt Vy rên khẽ. Bầu vú nàng ray rứt nhột nhạt. Mí mắt nàng máy động, hé mở. Nàng dụi mắt, chợt một luồng sáng trên đầu lóe lên.

– Ưm…

Nguyệt Vy chưa kịp la lên, miệng nàng đã bị bịt kín với một bàn tay to lớn.

– Suỵt… Anh đây mà…

Nàng thở phào nhận ra Thuận Minh. Anh đang quỳ gối bên nàng, tay cầm chiếc điện thoại. Nàng tiếp tục bàng hoàng nhận ra mình đang nằm trong vòng tay của Tuấn. Hắn đang ngủ, há miệng ngáy to như kéo bể.

– Ahhh… Anh…. – Nguyệt Vy toan đẩy hắn ra, thì anh đã ngăn nàng lại.

– Em chiều anh chút đi… Anh muốn chụp hình em…như mấy hôm trước vậy đó… Chỉ mấy tấm hình thôi.. – Minh thì thào bên tai nàng.

– Chút thôi… Tạch…

– Em…

– Tụi nó say hết rồi.. Không biết trời trăng gì đâu… Anh năn nỉ mà… Em đẹp lắm, Nguyệt Vy ơi! …. Anh yêu em…

– Tạch…

Đầu óc Nguyệt Vy còn lâng lâng, nàng nín thở, nhắm mắt lại. Từ lúc nào nàng có thói quen không từ chối bất cứ yêu cầu gì của anh. Dù yêu cầu này quá sức quái dị, anh thích nhìn nàng trong vòng tay người đàn ông khác sao? Đó là lý do anh cố tình học tức nàng khi nảy sao? Trong đầu nàng ngổn ngang câu hỏi. Nhưng chúng mau chóng mờ nhạt đi, vì mùi rượu nồng nặc và mùi cơ thể đàn ông lạ lẫm đang quấn lấy nàng.

Anh kéo hai lớp áo nàng phanh rộng sang hai bên, hai vú nàng căng tròn kiêu hãnh. Tiếng ngáy của Tuấn vẫn đều đều bên tai như tiếng cưa máy. Chợt nàng thấy ngực mình nằng nặng, nàng mở mắt ra. Một bàn tay lông lá to lớn của Tuấn đã được anh đặt lên ngực nàng. Nguyệt Vy run rẩy, mắt đỏ lên nhìn anh. Nàng đã hiểu cảm giác ray rức trên đầu vú mình đến từ đâu.

Bàn tay của hắn lớn lạ thường, chai nhám, làm đầu vú nàng ray rứt bên dưới. Từ trước đến giờ, anh là người đàn ông đầu tiên chạm vào cơ thể nàng. Những vị trí mẫn cảm trên cơ thể nàng mới vừa làm quen với anh, nay lại nhen nhóm một cảm giác mới lạ phấn khích. Cơ thể Nguyệt Vy nóng bừng lên, rạo rực một cách khó hiểu.

Thuận Minh thở năng dần. Nhìn nàng nằm trong vòng tay lông lá của Tuấn làm anh vừa tức vừa phấn khích kì lạ. Anh đưa máy lên chụp thật nhanh.

– Em ngồi dậy đi… – Thuận Minh khẽ nâng cánh tay to lớn của Tuấn lên, để giải thoát cho nàng.

Nguyệt Vy lăn người quay ra ngoài, chống tay vừa định ngồi dậy. Đột nhiên Tuấn trở người, cánh tay hắn, và một chân ôm choàng lấy nàng. Nguyệt Vy hoảng hốt muốn hét lên. Nàng nín thở chuẩn bị đón nhận một màn cười nhạo xấu hổ đến mức chết được. Nguyệt Vy nhìn anh như cầu khẩn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.