Trở về truyện

Ham Muốn Tiềm Ẩn 2 - Chương 10: Tình Yêu Hoàn Mỹ (4)

Ham Muốn Tiềm Ẩn 2

10 Chương 10: Tình yêu hoàn mỹ (4)

– Không… Ông định làm gì vậy? – Nguyệt Vy sững sờ.

– Để em giúp em thư giãn… sẽ rất tuyệt vời…- Ông ta thở hổn hển cọ đầu dương vật vào mép âm hộ nhòe nhoẹt của nàng.

– Không… – Nguyệt Vy hét lên, nàng co chân đạp vào giữa ngực ông ta. – Ông điên rồi.

Ông ta há hốc ngã ngửa dưới sàn, dương vật bật tung lên, đung đưa giữa hai chân. Nguyệt Vy hoảng hốt leo xuống giường, chạy ra sau tấm rèm. Nàng tức giận đến đỏ mặt, vội vã chồng chiếc váy lên người và áo sơ mi. Túm lấy hai mảnh đồ lót nhét vào túi xách. Chạy ra đến cửa, đột nhiên nàng ngừng lại. Nàng không muốn anh biết chuyện này, tất cả do nàng không nghe lời anh.

– Ông ký giấy khám đi… – Nguyệt Vy nói nhỏ, giọng nàng run lên.

Ông Hải sững người một lúc rồi cười khổ ngồi dậy. Ông kéo quần lên, để mặc nó độn một khối to dưới đũng quần. Ông lột cái găng tay còn lại, thoáng chần chừ lộn ngược rồi cẩn thận gấp lại để lên bàn. Nhìn ông ta vội vã ký tờ giấy khám bệnh, chợt Nguyệt Vy nhớ đến cô gái bước ra khi nảy. Nàng hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, nàng không muốn mình gặp anh với trạng thái như vậy.

Nhìn dáng người Nguyệt Vy vừa khuất sau cánh cửa, Ông Hải vội vã mở tung khóa quần. Dương vật căng cứng của ông bung ra. Ông cẩn thận lấy chiếc găng tay trên bàn, chồng nó lên dương vật mình, cảm giác nó còn ấm áp ẩm ướt bên trong. Mắt ông ta lim dim, người run lên nhè nhẹ.

__________________________


– Em sao vậy?? – Thuận Minh vừa lái xe, vừa quay qua nhìn gương mặt đỏ bừng của Nguyệt Vy.

– Em có sao đâu? – Nàng lí nhí.

– Còn xấu hổ ah? …. Ông ta đã làm gì?

– Ông ta… Ông ta… khám thôi…

– Khám thế nào?

– Thì khám… như khám… người ta thôi…

– Ông ta có… cho tay vào đó không? – Thuận Minh cười tủm tỉm hỏi nhỏ.

– Anh… Không được hỏi nữa…. – Nguyệt Vy che mặt. – Em không nhớ gì hết…


– Ok… Không hỏi nữa…

Thuận Minh mỉm cười đặt tay lên đùi nàng xoa nhè nhẹ như anh vẫn thường làm. Nguyệt Vy thả lỏng người, quay mặt ra ngoài tránh ánh mắt của anh. Đột nhiên tay anh vuốt ngược lên thật nhanh.

– Ahhh.. Anh…. – Nguyệt Vy hoảng hốt hét lên.

– Ha ha… Coi bộ ông bác sĩ đó tay nghề rất cao đó nha… – Tay anh giữ khư khư giữa hai chân nàng, vùng kín của nàng trống trải không có quần lót, ướt đẫm nước nhờn.

– Anh đáng ghét… Bỏ tay ra…. Ưm…. – Nguyệt Vy cúi gập người cố kéo bàn tay anh ra.

Hai ngón tay day nhẹ nhẹ lên mồng đốc nàng. Nguyệt Vy run rẩy, hỗn hển.

– Anh đừng làm vậy mà…. Em… Ngoài đường người ta thấy bây giờ… Trời ơi… – Nguyệt Vy nài nỉ.


Chiếc xe anh lọt thỏm giữa dòng xe máy, tiếng í ới, la hét, cười đùa vọng cả vào bên trong. Nguyệt Vy cúi gập người, không dám ngẩng đầu lên sợ người đi đường thấy cánh tay anh giấu giữa hai chân nàng. Nhưng chân lại vô thức kẹp cứng lấy bàn tay anh.

– Không ai thấy đâu… Để anh làm cho em thích nhé…. – Ngón tay Thuận Minh khẽ lách, chui vào âm hộ nàng, nước nhờn trào ra ướt đẫm cả tay anh.

– Ưm…. Em ghét anh luôn…. Ôi… Đừng mà….

Thuận Minh đánh lái quẹo vào một bãi đậu xe siêu thị rộng lớn. Bánh xe rít thật gấp trên nền xi măng, rẽ vào ô trống, lọt thỏm giữa một chiếc xe van và một chiếc xe tải nhỏ.

Thuận Minh chồm qua, bật ghế của nàng ngã dài ra. Anh nhoài người nằm lên cơ thể nàng. Tay anh hối hả, mở bung cúc áo trước ngực nàng, kéo váy nàng tuột lên eo lưng, cởi luôn cả quần mình. Dương vật anh nóng hừng hực cọ quẹt lung tung giữa hai chân nàng. Nguyệt Vy hoảng hốt la khẽ:

– Anh… về nhà đi… ở đây không được….

– Ưm… – Nàng rít lên, ngực ưỡn lên dưới nụ hôn dôn dập trên ngực của anh.

– Ông ta…. hôn ngực em ah? – Thuận Minh ngửi được mùi vị là lạ trên núm vú nàng.

– Ah…

Nguyệt Vy hoảng hốt che ngực mình, mắt nàng đỏ hoe nhìn anh. Nhưng nàng thở phào nhận ra trong mắt anh không có sự tức giận ghen tuông, mà là sự phấn khích điên cuồng.

– Ông ta…. ông ta nói… để giúp em….thư giãn… không bị đau…. – Nguyệt Vy cúi đầu lí nhí.

– Em xin lỗi… Lẽ ra em nên kiên quyết… Nhưng chỉ vậy thôi… không có gì nữa hết… – Nguyệt Vy nhìn anh áy náy.


– Thiệt là không có gì khác…? Ông ta không cho tay vào đó ? – Thuận Minh nheo mắt, miệng cười tủm tỉm.

– Ơ…thì có…khám phụ khoa … vậy mà…chỉ là…

– Là sao?

– Chỉ là… – Mặt nàng đỏ bừng, lí nhí – …hơi nhiều… hơi nhanh… thôi.

– Hừ…

Thuận Minh bất ngờ trườn người lên, dương vật đi hết vào trong nàng.

– Ưm… Anh…

Nguyệt Vy ôm ghì lấy lưng anh. Hai chân nàng đung đưa, mở rộng hết cỡ sang hai bên, đón nhận sự sung sướng của anh mang lại cho nàng.

– Ưm… Ôi… Nhanh lên anh… Em thích quá…

– Ông ta… chỉ dùng tay… thôi sao? – Thuận Minh thở hỗn hển hì hục.

– Ôi.. Em.. Em… Ông ta… lấy dương vật mình ra… – Nguyệt Vy thì thào trong miệng anh, tay nàng ghì chặt lấy cổ anh.

– Sao nữa… – Thuận Minh gồng mình thúc thật nhanh.

– Ôi… Ahhh… Anh ơi…

Nguyệt Vy há hốc, mắt nhắm nghiền, miệng nàng mấp máy nhưng không nói được thành lời.

– Sao nữa? – Thuận Minh hét to.

– Ưmmm… Ông ta…muốn… nhưng… em… em… không chịu…

Nàng hét lên. Hai chân bấu chặt lấy mông anh, giữ anh thật sâu trong người mình. Cảm nhận dương vật anh đứng im, ồ ạt nóng hổi trong người, cảm giác thật đê mê sung sướng tới cực điểm. Hai thân thể ôm ghì lấy nhau, giữ nguyên tư thế đó, đến khi dương vật anh mềm lại, tuột ra khỏi người nàng kéo theo một dòng tinh trùng trắng đục.

– Ái…có người… có người nhìn…

Nguyệt Vy cuống cuồng đẩy Thuận Minh dậy. Anh cũng hoảng hốt theo nàng, nhìn ra cửa sổ xe. Một gã đàn ông đen nhẻm, nhe răng cười hềnh hệch ngoài cửa từ lúc nào.

Thuận Minh nhăn nhó nổ máy xe, thì gã đưa tay chặn ngang.

– Tiền xe… 20 ngàn…

Anh gật gật đầu, lúng túng cuối xuống gầm xe tìm cái bóp trong quần. Rút ra năm mươi ngàn, anh kéo kính xuống. Gã cứ khư khư chặn ngang khung kính xe, nhưng như không thấy tờ tiền trước mặt. Anh nhìn theo hướng ánh mắt hắn, sững sờ nhận ra. Nguyệt Vy vì hoảng sợ lại túm lấy chiếc váy trùm lên đầu, toàn bộ hạ thể dưới rốn của nàng trắng tinh, hai múi thị đỏ hồng dưới lớp lông tơ phơn phớt, phơi bày trước mặt hắn.

– Ha ha…

Thuận Minh ném luôn tờ năm mươi ngàn ra cửa sổ, nhấn ga cho xe chạy, bỏ lại gã đàn ông cứng đờ dõi theo tiếc nuối. Nguyệt Vy hé mép váy xuống nhìn anh khó hiểu.

– Anh cười gì?

– Em mà còn không che lại là sẽ có tắt đường đó… Ha ha…

– Á… Trời ơi….

_____________________________

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.