Trở về truyện

Dâm Dục Chàng Trai 17 Tuổi - Chương 24: Mở Đầu Của Những Ngày Bị Hãm Hiếp

Dâm Dục Chàng Trai 17 Tuổi

24 Chương 24: Mở đầu của những ngày bị hãm hiếp

Và rồi cuối cùng, chiếc xe đêm ấy cũng chở Khang đến một khu phố tràn ngập ánh đèn lập lòe từ những biển hiệu quảng cáo ở ven đường. Nhìn nơi đây có vẻ khá đông đúc và nhộn nhịp. Dù lúc đó cũng đã khuya lắm rồi, mà khi nhìn ra cửa kính của chiếc xe Khang thấy vẫn rất nhiều hàng quán còn mở cửa đón khách khá đông. Đa số là bán về đồ ăn thức uống, ẩm thực, nhậu nhẹt về khuya. Và còn có những quán Karaoke, quán bar, Vũ trường mở nhạc đùng đùng hết công suất có lẽ chúng sẽ ồn ào đến tận sáng mai rồi.

Nhưng mà nhìn kỹ ở đây thì đa số người ta treo bảng hiệu có những chữ tàu xen lẫn chữ tiếng Việt, có lẽ đây là khu vực của người Hoa sinh sống.

Và rồi bất ngờ chiếc xe quẹo vào một cái hẻm gần đó, đi vào trong một đoạn nữa thì có vẻ cũng yên tĩnh hơn so với chỗ mặt đường náo nhiệt ngoài kia. Chiếc xe đã dừng lại trước một ngôi nhà 3 tầng sơn màu xanh phối trắng, nhìn khá hiện đại và sang trọng đó cũng chính là chỗ ở của gã khách A-Nông và chính là nơi đây sẽ bắt đầu cho những ngày tiếp theo mà Khang phải chung sống và hầu hạ cho người nhân tình bất đắc dĩ đáng tuổi ông ngoại của cậu một cách đầy gượng ép và khổ sở.

Chỉ trong những ngày đầu, khi Khang ở trong cái “hang ổ” của ông ta, cậu đã cảm nhận được thằng cha này thật sự là một gã cuồng dâm đến bệnh hoạn. Dù đã có tuổi mà nhu cầu tình dục còn rất là cao.

Mặc dù nói là về làm nhân tình cho ổng, nhưng thật sự chẳng có sự cưng chiều, âu yếm nào ở đây cả. Khang chỉ cảm giác cậu ấy bị đối đãi như một thằng nô lệ, một con búp bê tình dục sống mà thôi. Cũng vì lo sợ Khang sẽ tìm cách bỏ trốn, nên ông ta đem cậu về rồi nhốt cậu vào một phòng trống riêng, dùng dây xích khóa thật chặt chân cậu lại rồi buộc vào chân giường. Tới giờ thì đem cơm vào cho ăn. Khi nào hứng thì lôi ra mà đụ.

Ban ngày khi ổng đi ra ngoài công việc gì đó thì Khang lại bị nhốt lại thui thủi nằm một mình trong căn phòng lạnh tanh, còn tối tối khi mà ổng trở về thì lại y như rằng sẽ bắt đầu cho một đêm đầy tiếng rên la dục vọng vang động cả căn nhà và mùi tinh trùng nồng nặc ở khắp nơi.

Khang ám ảnh nhất là mấy cái đêm đầu tiên, mỗi lần nghe tiếng cửa lạch cạch được mở ra thì lại là một lần ổng hành cho Khang khỏi ngủ đêm đó. Lao vào tấn công tình dục cậu như một con hổ đói khát thèm mồi. Con cu của Khang thì bị bú, dái thì bị bóp liên hoàn, bị sục cặc, liếm bìu, liếm đít đủ kiểu để làm cho Khang phải bắn tinh nhiều lần rồi dùng chính cái mớ tinh dịch đó thoa đều lên lỗ đít của cậu ấy thay cho chất bôi trơn để mà ghim con cặc nứng sản của thằng chả vào rồi địt tới tấp đến sáng.

Khang bị ép phải quan hệ 3-4 lần một đêm cho đến khi nào hắn thấy đã con cặc, thấy thỏa mãn với số tiền mà hắn chi ra để sở hữu được Khang. Trong những lần như thế Khang không thể nào phản kháng, chống cự gì được, mọi sự kêu la, cầu xin đều vô nghĩa. Đó không còn gọi là làm tình, mà gọi là hiếp dâm vì chỉ để thỏa mãn thể xác cho một người mà thôi.


Rồi những ngày tiếp theo, ổng lại muốn Khang như một con chó ngoan ngoãn trong nhà. Bò tới mở cửa khi ổng vừa đi làm về, mình mẫy còn đầy mồ hôi và quần áo chưa kịp cởi mà Khang phải hôn ngấu nghiến từ dưới đôi giày tây của ông ta, rồi liếm nó như một thứ gì đó rất ngon lành. Tiếp đến là ngửi đôi vớ còn nặng mùi trên chân hắn, dùng miệng cắn vớ kéo tuột ra khỏi chân cho ông ta. Mân mê, hôn hít cặp giò của hắn, rồi từ từ vừa quỳ gối vừa hôn lên ngay vùng hạ bộ của ổng. Gương mặt phải luôn tỏ ra vẻ rất đê mê và thèm khát, chỉ cần một phút giây nào thể hiện sự khó chịu hay không phục tùng là Khang sẽ khó sống mất thôi.

Khang phải móc con cặc cả ngày chưa tắm rửa từ cái trong cái quần sịp bốc mùi của thằng chả ra mà liếm mút chùn chụt, chùn chụt. Hôn từ bìu dái nhăn đùm cho đến đầu khấc căng tròn vì cơn nứng cặc, liếm cho sạch mồ hôi trên con cu không được sót một chỗ nào cả. Cái miệng của Khang như một cái máy lau chùi cho thân thể bẩn thỉu của cha nội dâm dục này vậy đó.

Nếu mà liếm ngoan thì sẽ được ổng dắt cho bò vòng vòng trong nhà, từ phòng khách xuống tới nhà bếp. Từ phòng ngủ vào đến tận nhà vệ sinh. Khang phải chầu trực bò theo ổng mọi nơi nào mà ổng muốn, đôi khi phải ngồi nhìn ổng đái, làm đồ gát chân cho ổng khi đi vệ sinh, rồi phải bò theo ổng vào nhà tắm chỉ để ngồi một góc nhìn thân thể lõa lồ trần truồng của ông ấy lúc đang tắm. Ổng còn cố tình quay cu về hướng Khang rồi đứng sục, thậm chí có lúc còn tè lên đầu cậu rồi cười ha hả như vừa làm một điều gì vui vẻ dữ lắm vậy. Rồi tiếp đó lại là mấy trận làm tình hù.ng hụt của ông ta ngay trong cái nhà tắm đó luôn. Hậu môn của Khang mấy ngày nay bị xâm hại nhiều lần đến mức nó bắt đầu rát rát, giờ không còn cảm giác sướng nữa mà thay vào đó là sự khó chịu, đau đớn vì bị con cặc hung hãng của ổng cứ chọt một ngày đến mấy lần. Khang phải cắn răng chịu đựng hết những thứ đó trong nhiều ngày liền.

Mỗi lần hành sự xong với ổng, buông ra là Khang như không còn chút sức sống, như cái xác không hồn. Cho ăn thì ít mà bị địt thì nhiều khiến cơ thể cậu cũng dần dần tiều tụy đi trong thấy. Khang chưa bao giờ phải trải qua những ngày khổ sở đến như vậy.

Rồi đỉnh điểm là cho tới ngày hôm ấy. Lúc đó, cũng đã khoảng 8 giờ tối rồi, ngoài trời đã là một màu đen mờ mịt. Và vẫn lại là Khang, cậu nằm co ro mình trong cái căn phòng mà gã A-Nông dùng để giam lỏng cậu, trong phòng chỉ có mỗi một cái giường sắt sơn màu đen ở giữa, còn xung quanh thì chẳng có món đồ gì khác. Chân của Khang vẫn đang bị khóa chặt bằng sợi dây xích như thường lệ, cậu trai nằm mà gương mặt buồn thiu nhìn ra chỗ khung cửa sổ bằng sắt cứng, dù đã bị đóng kỹ nhưng qua khe cửa nhỏ, Khang vẫn nhìn thấy một chút ánh đèn ngoài đường len lõi vào.

Tự nhiên Khang nhớ nhà quá, nhớ cái hồi còn tung tăng chơi đùa với mấy thằng bạn và thèm cái cảm giác tự do ngoài kia lắm rồi. Dù đã thoát khỏi căn biệt thự của ông Minh, nhưng hoàn cảnh bây giờ cũng chẳng khá hơn là mấy. Và còn tồi tệ hơn khi giờ cậu chỉ ở đây một mình, không một ai ở bên động viên, tâm sự, thật cô đơn làm sao. Khang lại nhớ về Vĩ nữa rồi, không biết giờ này cậu ấy đang ở đâu. Có phải cũng đang ở một căn nhà khác với một ông khách khác và cũng chịu bao ngày khổ sở như Khang lúc này không ?

Không biết cậu ấy có đủ mạnh mẽ, đủ cứng cỏi để chịu đựng ? Cậu ấy rất dễ bị lo lắng, rất dễ bị tổn thương , không có Khang kế bên liệu có biết tự trấn an mình? Rồi người ta có đánh đập, mắng nhiết, có hành hạ gì cậu ấy hay không ? Bao nhiêu nỗi lo lắng, nghĩ ngợi đủ chuyện làm cho Khang như càng rơi vào sự căng thẳng cả về thể xác lẫn tinh thần.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.