54 Chương 54 Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế
Cửa không đóng chặt nên nàng có thể nhìn rõ thứ bên trong, nàng nhìn từ đầu tới cuối không sót gì, không biết từ lúc nào, một tay nàng đã cho xuống dưới mà day day hai mép môi hồng chưa ai khám phá, dâm thủy chảy ẩm ướt cả quần lót, hai mắt mê ly nhìn chằm chằm vào cây côn thịt thô to đang ra vào nơi bé xíu kia không rời mắt.
Trương Nhược Trần cười cười, nói:
"Thanh Đồng sư muội còn không đi ra thì đừng trách ta."
Nàng biết mình bị bại lộ nên không trốn tránh nữa mà đi ra, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, bàn tay còn dính dâm thủy chưa kịp khô.
Trương Nhược Trần một bên côn thịt ra ra vào vào bên trong Âm Đạo, một bên xoa nắn hai đoá nhủ phong trắng muốt, Tử Thiến bị người khác nhìn không phải tỷ muội của nàng thì muốn đột thổ, Tiểu Huyệt co rút chặt lấy côn thịt làm Trương Nhược Trần sướng tê tái, hắn nói:
"Thanh Đồng sư muội tìm ta có chuyện gì?"
Diêu Thanh Đồng đáp.
"Không, không có gì, đại sư huynh cứ tiếp tục, tiểu muội coi như chưa thấy gì, tuyệt đối giữ kín bị mật này."
Nói rồi nàng định chạy ra ngoài nhưng va phải kết giới chặn lại.
Trương Nhược Trần nói:
"Hiện tại, ta cũng không làm khó nàng, nàng có hai lựa chọn, một là làm thị nữ cho ta, hai là ký ức sẽ bị ta xoá đi thì coi như chưa từng xảy ra."
Diêu Thanh Đồng đáp:
"Ta chọn một, từ nay về sau mong đại sư huynh chiếu cố."
Diêu Thanh Đồng là fan của Trương Nhược Trần, làm sao mà không đồng ý làm thị nữ được cơ chứ, biết bao nhiêu người muốn mà không được kia kìa, xem ra nàng may mắn.
"Ưm...ưm...a...ahhh..sướng..mạnh chút...ưm...ưm."
Tiếng rên rỉ của Tử Thiến cắt đức đoạn đối thoại giữa hai người, Trương Nhược Trần một tay vỗ vào mông Tử Thiến in dấu ấn đỏ chót.
Hắn tăng tốc, Tử Thiến không biết trời trăng mây gió gì nữa, nàng lại cao trào, Âm Tinh lại bắn ra, cùng lúc đó, Trương Nhược Trần cũng phóng ra tinh dịch mà bắn sâu vào trong, nàng thoả mãn ân một tiếng.
Trương Nhược Trần rút ra côn thịt lại gần miệng Tử Thiến, nàng theo bản năng mà mút hết sạch tinh dịch cùng dâm thủy của mình, Trương Nhược Trần nhìn sáng Diêu Thanh Đồng nói:
"Thanh Đồng, muội cũng đến đây mà học tập đi."
Diêu Thanh Đồng ngoan ngoãn chạy tới đáp.
"Vâng, đại sư huynh."
Diêu Thanh Đồng quan sát Tử Thiến bú liếm côn thịt, hai mắt sáng hoắc nhìn như vật mới lạ, Trương Nhược Trần rút côn thịt ra đưa đến trước mặt Diêu Thanh Đồng, nàng hiểu ý mà cũng bắt trước phun nuốt côn thịt, Tử Thiến mệt mỏi chợp mắt một lát.
"Muội cứ từ từ thôi, sau vài lần là quen à."
Nhìn Diêu Thanh Đồng bú mút vụng về, Trương Nhược Trần nói.
Diêu Thanh Đồng dáng người cũng cao ráo, xinh đẹp khuôn mặt cộng thêm mái tóc dài làm hắn rất thích, da trắng sáng, ngực vừa vặn tay, mông to thích hợp sinh em bé, nhìn khuôn mặt ngây thơ, nhiều người theo đuổi, giờ đây đang liếm láp lấy côn thịt làm hắn kích thích.
Trương Nhược Trần giữ chặt đầu nàng, ra ra vào vào côn thịt, sau một lúc tinh dịch bắn vào trong họng, Diêu Thanh Đồng cứ thế mà nuốt sạch.
Trương Nhược Trần cười nhẹ, đẩy Diêu Thanh Đồng nằm xuống, kéo quần lót sang một bên, hắn điều chỉnh côn thịt ngay Tiểu Huyệt ướt nhẹp dâm thủy, tách ra hai mép môi hồng, đầu côn từ từ tiến vào, tường thịt chằng chịt như không muốn cho vật thể lạ xâm nhập.
"Đau, đại sư huynh, của huynh quá to a."
Diêu Thanh hơi nhăn nhó, côn thịt vào được một phần ba thì đụng lớp màn mỏng, hắn để nàng thích ứng một lát.
Phạch! Một tiếng, côn thịt xuyên qua, đi từng chút một vào sâu bên trong thân thể, Diêu Thanh Đồng cắn chặt răng, cố gắng không rên thanh tiếng, Trương Nhược Trần hôn lấy môi nàng mà nhấm nháp, một bên Tử Thiến cũng tỉnh dậy, nàng nhìn thấy Diêu Thanh Đồng đau đớn khi bị lấy đi lần đầu, nàng nghịch ngợm hại bầu ngực để cho muội ấy bớt đau đớn.
Sau một lát nhìn thấy Diêu Thanh Đồng bớt đi thống khổ, côn thịt từ từ đánh tới nơi sâu cùng, qua từng luồng bó sát chạm tới Tử Cung, quy đầu cọ cọ đánh tới mớ thịt mềm làm nàng run rẩy rên rỉ.
"A...a..a...Ân...chậm chút...a...a...a..."
Trương Nhược Trần thấy nàng bắt đầu sướng, cũng không muốn quá chờ đợi, cộn thịt ra sức đẩy mạnh, ra vào nhanh, lại đẩy côn thịt tăng tốc độ.
Diêu Thanh Đồng nào còn biết cái gì, đầu óc trống rỗng hoàn toàn, nàng như bay lên mây xanh, tận hưởng khoái lạc mang lại.
"Ân...ân...nhẹ....ân...a....a...a...."
Diêu Thanh Đồng miệng rên rỉ, mông cong cũng bắt đầu tự đưa đẩy, phối hợp cho hắn đút vào sâu hơn mà đón nhận từng cú dập.
Dần dần Diêu Thanh Đồng đạt tới cao trào, khiến thể xác nàng cực khoái đến run người, sung sướng không nói ra lời.
Trương Nhược Trần còn chưa kết thúc, hắn xoay người nàng lại để nàng chổng mông về hướng mình, côn thịt tiến lại ra ra vào vào mãnh liệt Âm Đạo tạo ra âm thanh "nhóp...nhép..." Ẩm ướt do hai hạ thể ma sát, dâm thủy chảy ra nhuyễu xuống chảy giọt trên đùi trắng mỹ nữ.
Diêu Thanh Đồng chỉ biết ngắm nghiền mắt, cực lực hạn chế rên ra tiếng, bộ ngực run rẩy theo từng nhịp nhấp của nam nhân.
Lại qua thêm vài trăm nhịp nhấp, hạ thể nàng tiếp tục lại cao trào, hai chân nàng nhũn ra như muốn ngã xuống, hắn giữ eo nàng, côn thịt lại không ngừng ra vào liên tục.
"Aaaaaaaaaaaaaa...."
Diêu Thanh Đồng rên rỉ vài tiếng cuối rồi lại tiếp tục cao triều, sướng đến run người rồi bất tỉnh, Trương Nhược Trần cũng bắn ra vô số tinh dịch nóng hổi rót vào tử cung nàng.
Trương Nhược Trần cũng không gắn "Nô Lệ Ấn Ký" và "Dâm Ấn" lên cơ thể nàng, màu vàng.
Trương Nhược Trần tiếp tục kéo Tử Thiến chơi doggy, côn thịt không chút do dự tiến vào trong Tiểu Huyệt đang ướt đẫm dâm thủy, côn thịt đánh sâu đụng mớ thịt mềm, tường thịt bao bọc ấm nóng cảm giác, khăn khít xoa bóp lấy thân côn, bờ éo của hắn chuyển động mạnh mẽ va chạm cùng bờ mông đàn hồi gây nên hình ảnh dâm đãng trong phòng.
"Ân...a...a...a..ưm...ưm...ân..."
Tử Thiến mắt nhắm nghiền, hơi thở đứt đoạn, khuôn mặt hồng hào vì đang trong cơn hứng tình, hắn cầm lấy hai tay nàng mà kéo ngược về phía sau, bên dưới Tiểu Huyệt co bóp liên tục, miệng liên tục rên rỉ, Trương Nhược Trần tăng tốc.
"Ân..ưm...nhanh lên..ân...nữa đi...sướng quá đi mất... chết mất thôi....a...ưm...ưm..."
Trương Nhược Trần biết nàng sắp ra nên nhấp nhanh hơn, liếm láp lấy vành tay nhạy cảm, làm nàng càng thở hỗn hển gấp gáp.
"A...a....a...sướng.........ta....ta....ra.....a...aaaaaa."
Cùng theo tiếng rên, người nàng giật giật, thân hình run run, căng cứng cả người, Âm Đạo co thắt chặt làm côn thịt của hắn khó lòng mà giữ được, hắn thở gấp, từng luồng khí nóng thở vào tai nàng, phía dưới nắc như vũ bão.
"Aaaaaaaa.... sướng....!"
Tử Thiến rên rỉ, cùng với đó là côn thịt giật giật từng cơn và từng đợt tinh dịch bắn thẳng vào sâu bên trong, khi xuất tinh xong cả người Tử Thiến đổ ập xuống giường thở gấp, ánh mắt xinh đẹp mê man, tận hưởng dư âm mang lại.
"Tu vi thăng lên Địa Cực Cảnh Tiểu Cực Vị, Tinh Thần Lực tăng lên 44 giai sơ kỳ, Luyện Thể tăng lên Địa Cực Cảnh Trung Kỳ, vàng +10k hiện tại có 31428 vàng.
Ký chủ: Giang Thiên.
Cảnh giới tu vi: Địa Cực Cảnh Tiểu Cực Vị.
Tinh Thần Lực: 44 giai Sơ kỳ.
Cảnh Giới Luyện Thể: Địa Cực Cảnh Trung Kỳ.
Công pháp: Tà Thần Thất Cảnh, Âm Dương Thánh Kinh, Cửu Thiên Minh Đế Kinh.
Vũ Kỹ: Long Tượng Bàn Nhược Chưởng, Thiên Tâm Kiếm Pháp.
Kỹ Năng Đặc Biệt: Tam sắc Haki, Dâm Ấn, Nô Lệ Ấn Ký.
Pháp bảo: Thiên Long Kiếm, Thời Không Bí Điển, Thiên Tử Kiếm.
Danh hiệu: Thần Cấp Văn Minh, Thần Y, Chưởng Khống Không Gian, Điều Khiển Thời Gian, Thần Cấp Luyện Đan, Thần Cấp Luyện Khí, Thần Cấp Đàn Hương.
Huyết mạch: Nguyên Tố Sáng Thế Thần.
Thể Chất: Phàm Nhân.
Vật phẩm lưu trữ: Thiên Không Châu, Thuốc kích dục *97, 3 giọt máu Kim Ô, 2 giọt Vạn Niên Linh, Lời Chúc Phúc Của Thần.
Vàng: 31428.
Kiếm Ý: tầng thứ Ba.
Thương Ý: Tầng Thứ Hai.
Nữ Nhân: Lâm Nính San, Tần Nhã, Đan Hương Lăng, Hoàng Yên Trần, Đoan Mộc Tinh Linh, Hoàng Yên Mẫn, Lạc Thủy Hàn.
Thị Nữ: Tử Thiến, Tố Mai, Diêu Thanh Đồng.
Nô Lệ: Lâm Phi, Tĩnh Huyên, Tiêu Phi, Hàn Thanh La, (Triệu Lâm, Diêu Tô, Triệu Vũ Hà, Hoa Liên, Lục Hàm chưa song tu)."
Nhiệm vụ hậu cung 14/20.
Nhìn hai nàng nhắm mắt ngủ ngon, Trương Nhược Trần đắp chăn rồi ôm lấy hai nàng chìm vào giấc ngủ.
.......
Vô tận hư không, một không gian độc lập, lão nhìn tu vi hai người đã tới Địa Cực Cảnh Sơ Kỳ, một người tới Trung Kỳ, đều hài lòng, còn riêng Triệu Lâm đạt Địa Cực Cảnh Trung Cực Vị, nàng đã rất cố gắng.
Lão cũng đã giúp các nàng tăng cường thể chất, căn cơ vững chắc, thiên phú thêm một chút, vì sở trường của nàng là ám sát, nên lão phải biên soạn một vài công pháp thuộc tính bóng tối.
Hàn Thanh La cùng Diêu Tô đang liếm láp côn thịt gân guốc, khoảng thời gian này, Lão cũng dạy dỗ bốn người các nàng học cách phục vụ chủ nhân mình, năng nổ nhất là Hàn Thanh La cùng Diêu Tô, nàng làm lão rất là ưa thích không thôi, kỹ năng dùng lưỡi của nàng làm lão tê dại, lão bắn hết tinh dịch vào miệng hai nàng rồi xem như ban thưởng.
Còn Triệu Lâm cùng Triệu Vũ Hà, Lão phái hai nàng tới một bí cảnh để lịch luyện, tăng cường kinh nghiệm chiến đấu, cứ hai nữ một cặp mà thay phiên nhau.
Lão lần này mặc kệ Vô Thượng Cực Cảnh cái gì đó, lần trước chỉ là tò mò mà thôi.
Lão đứng dậy, thấy vậy Hàn Thanh La cùng Diêu Tô lui xuống, rồi chở về tiếp tục luyện tập.
Cũng nên đi đón hai nàng rồi nhỉ, Lão lẫm bẩm rồi thân hình biến mất.
Bên trong Ngọc Sấu Cung, Lâm Phi đang say giấc thì nghe tiếng động, giật mình tỉnh lại thì ngạc nhiên, nàng định hành lễ thì nghe lão nói:
"Hiện tại ngươi chuẩn bị đồ rồi đi với ta."
Lâm Phi đáp:
"Vâng, chủ nhân người đợi thiếp một lát."
Rồi dọn đồ, kêu thêm cả Vân Nhi đi cùng mình, Lão dịch chuyển sang chỗ Tiêu Phi, và cũng nói như vậy.
Cứ thế đợi một xíu thì đã có mặt, hai người gặp nhau nhất thời ngỡ ngàng.
"Ngươi vậy mà lại."
Cả hai nàng đồng thanh lên tiếng, chỉ có Vân Nhi một mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lão dùng chân khí bao khoả ba người rồi tiến vào hư không.
Ba người lần đầu tiên nhìn thấy một vùng đen tối, không thấy gì cả, tối đến tận cùng, chớp mặt một cái, ánh sáng chói loà, trước mắt các nàng là một thế giới vô cùng xinh đẹp, hoa lá, cỏ cây, đầy đủ màu sắc, rừng núi, suối chảy, cảm giác thật yên bình.
"Từ nay chở đi, đây là nơi ở mới của các nàng, ta cũng sẽ giúp các nàng tu luyện, nhưng các nàng phải chăm chỉ luyện tập, không được lười biếng, trước mắt thì nghỉ ngơi và làm quen với nơi này trước đi."
Lão nói.
Nghe đến chính mình được tu luyện, các nàng xúc động không thôi, bởi lẽ người phàm không có Thần Võ Ấn Ký nên không thể tu luyện.
"Cảm ơn chủ nhân."
Lâm Phi cùng Tiêu Phi đáp, Vân Nhi cả đầu ong ong, rồi cả ba đi chọn chỗ ở rồi tâm sự với nhau, vì sau này các nàng sẽ thành tỷ muội với nhau, đâu ai muốn một mình cô đơn.
.......
Giang Thiên đặt chân tới Xích Vân Tông, Đan Hương Lăng đã đi trước một bước.
Hắn cũng nghe tin Xích Vân Tông đang tuyển chọn đệ tử, cũng vừa hay Giang Thiên cần một nơi để ở ẩn, nói chung là ẩn cư, mặc dù có rất nhiều nơi, nhưng xem ra nơi này cùng với hắn có duyên, đơn giản vậy thôi.
Xích Vân Tông cũng không phải một tông môn lớn gì, nếu Võ Thị Học Cung và Vân Đài Tông Phủ là hai tông môn lớn đứng đầu thì Xích Vân Tông đứng thứ năm hoặc sáu, bởi vì tông chủ của Xích Vân Tông tu vi chỉ có Địa Cực Cảnh Đại Viên Mãn, bất quá hằng năm đều đem cống phẩm cho Vân Đài Tông Phủ nhận được che chở.
Nhìn dòng người đông đúc tới để nhập môn, Giang Thiên nhìn bọn họ tu vi đa số là Hoàng Cực Cảnh, khảo nghiệm đầu tiên là đi theo bậc thang lên núi, Giang Thiên đi bộ từ chân núi lên đỉnh phải mất một canh giờ, khuôn mặt vẫn là như cũ bất quá biến hoá lại nhìn rất là bình thường, quần áo thì đơn giản, người khác nhìn vào xong đi chỗ khác.
Hắn đại khái hiểu là ma luyện tâm cảnh, nếu còn không có kiên nhẫn đi hết đường nhỏ này thì đừng nói gì tới nhập môn.
Sau khi bước lên là một cái sân rộng khoảng trăm trượng, hắn nhìn thấy có ba chấp sự đang đứng trong một cái ảo trận, thời gian còn nên Giang Thiên quan sát người xung quanh, nếu có người nào tư chất tốt hay thể chất đặc biệt, hắn không ngại nhận đệ tử.
Giang Thiên lấy tu vi hiện tại Hoàng Cực Cảnh Trung Cực Vị, mà tham gia.
Miễn cưỡng vượt qua khảo thí thành công trở thành đệ tử ngoại môn, cùng với hắn tất cả là bảy người, năm nữ hai nam, đều vào chung một chỗ.
Một chấp sự Huyền Cực Cảnh dắt bảy người vào một toà điện, sau một lát âm thanh, cả bảy người cùng tiến vào.
Giang Thiên tuy mắt vẫn cúi xuống nhưng vẫn cảm nhận được ở đây tu vi nam tử ngồi trên kia là Địa Cực Cảnh Tiểu Cực Vị, còn một nam một nữ ngồi hai bên là Địa Cực Cảnh Hậu Kỳ, phía dưới một chút là bốn người, một nữ ba nam là Huyền Cực Cảnh Đại Viên Mãn.
Giang Thiên thầm than một tiếng, ở đây toàn ngoạ hổ tàn long a : ))
Nhận vào bên nào hắn cũng chả quan tâm, cũng không biết vì sao ba nam tử Huyền Cực Cảnh kia lại chọn chừa ra Giang Thiên, Nữ tử Huyền Cực Cảnh kia cũng chỉ đành nhận hắn vào môn mình, đã chọn xong thì ra ngoài sảnh chờ.
Một lúc sau thì đam người ra dắt đệ tử đi an trí, Nữ Tử kia dắt Giang Thiên đi, hắn đánh giá nàng khá là xinh đẹp, lạnh lùng, tuổi tác đoán chừng hai mươi mấy, bộ ngực sung mãn, hắn nhìn nàng thích nhất là đôi mông to này, to hơn Đan Hương Lăng nhiều, dogyy chắc đã lắm đây, hắn nghe nàng tự giới thiệu.
"Ta tên là Diệu Linh Anh, về sau ngươi có thể gọi là một tiếng Linh Anh tỷ.
Khu vực phụ trách của ta là luyện đan, ngươi giờ có hai lựa chọn, một là theo ta học luyện đan, hai là đi trông coi mảnh dược viên, cái nào cũng có quy định nên phải đọc kỹ trước, khi nào tu vi ngươi tăng lên Huyền Cực Cảnh sẽ được lên Nội môn giống ta."
Giang Thiên đáp.
"Đa tạ sư tỷ, ta muốn chọn trông coi dược viên."
Diệu Linh Anh cũng không bất ngờ gì, thế là mang hắn tới dược viên, cuối tháng chỉ cần nộp đủ số lượng là được rồi, nếu muốn tu luyện gì có thể tới Tàng Kinh Các mà xem xét, hằng năm phải làm ba nhiệm vụ bất kỳ nếu không sẽ bị đuổi khỏi tông, dặn dò hắn vài câu nữa rồi nàng rời đi.
Nhìn mảnh dược viên cũng không nhiều, hằng ngày hắn chỉ cần cần tưới mà thôi, cuối tháng sẽ có người đưa danh sách nguyên liệu cần lấy, hắn hái là xong, khá an nhàn.
Ở bên trong căn phòng, Giang Thiên ngồi xếp bằng, linh khí xung quanh đồng loại bay về chỗ hắn, thẩm thoát linh khí chuyển biến, kết giới bao phủ cả mảnh dược viên, trên người hắn từ từ toát ra những hắc khí màu đen tuyền.
Một thân bạch y của hắn đã chuyển thành hắc y từ bao giờ, cái hắn đang tu luyện hiện tại là "Ma Thần Biến", bất quá điều kiện để đạt tầng thứ nhất là phải song tu, khi khác tới tìm Đan Hương Lăng tu luyện, giờ đi hắn phải đi nghiên cứu trận pháp, luyện đan......
Thỉnh thoảng có mấy tên mới vào ngoại môn cũng đi tới đây làm quen, Giang Thiên ngẫm, sao mấy tên này không đi giống kịch bản ấy nhỉ, đến đây làm quen sao, lần đầu nghe nói a.
Hết cách, Giang Thiên chỉ có thể ứng xử một chút, dù sao họ cũng không đắc tội mình, hắn chỉ mong được an nhàn, nhưng cũng không sợ phiền phức, nhưng là hắn biết thời gian thảnh thơi của mình không còn nhiều.
/////
Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.
Ai có lòng thì ủng hộ em với, thông tin đây ạ:
STK: 1029657323 - ngân hàng Vietcombank - NGUYEN THANH GIANG TRA
Em chân thành cám ơn ạ.