50 Chương 50 Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế
Trương Nhược Trần tiến vào bên trong Thời Không Tinh Thạch thì thấy Lâm Nính San cùng Tố Mai đang tu luyện thì không có quấy rầy, chợt đưa mắt về một hướng thì thấy có một người đang nằm bất động ở đó.
Trương Nhược Trần vỗ vỗ chán quên mất nữ nhân này, nàng tên Hoa Liên, để nàng ở đây thời gian dài không biết có làm sao không, tới gần thì thở dài một hơi, tốt quá còn sống, tưởng ngủm rồi chứ.
Giờ Trương Nhược Trần mới để ý tới thông báo của hệ thống.
"Tu vi thăng lên Địa Cực Cảnh Trung Kỳ, Tinh Thần Lực tăng lên 41 giai sơ kỳ, Luyện Thể tăng lên Huyền Cực Cảnh Đại Viên Mãn, vàng +10k hiện tại có 71428 vàng.
Ký chủ: Giang Thiên.
Cảnh giới tu vi: Địa Cực Cảnh Trung Kỳ.
Tinh Thần Lực: 41 giai Sơ kỳ.
Cảnh Giới Luyện Thể: Huyền Cực Cảnh Đại Viên Mãn.
Công pháp: Tà Thần Thất Cảnh, Âm Dương Thánh Kinh, Cửu Thiên Minh Đế Kinh.
Vũ Kỹ: Long Tượng Bàn Nhược Chưởng, Thiên Tâm Kiếm Pháp.
Kỹ Năng Đặc Biệt: Tam sắc Haki, Dâm Ấn, Nô Lệ Ấn Ký.
Pháp bảo: Thiên Long Kiếm, Thời Không Bí Điển, Thiên Tử Kiếm.
Danh hiệu: Thần Cấp Văn Minh, Thần Y, Chưởng Khống Không Gian, Điều Khiển Thời Gian, Thần Cấp Luyện Đan, Thần Cấp Luyện Khí, Thần Cấp Đàn Hương.
Huyết mạch: Nguyên Tố Sáng Thế Thần.
Thể Chất: Phàm Nhân.
Vật phẩm lưu trữ: Thiên Không Châu, Thuốc kích dục *97, 3 giọt máu Kim Ô, 2 giọt Vạn Niên Linh, Lời Chúc Phúc Của Thần.
Vàng: 71428.
Kiếm Ý: tầng thứ Ba.
Thương Ý: Tầng Thứ Hai.
Nữ Nhân: Lâm Nính San, Tần Nhã, Đan Hương Lăng, Hoàng Yên Trần, Đoan Mộc Tinh Linh, Hoàng Yên Mẫn.
Thị Nữ: Tử Thiến, Tố Mai.
Nô Lệ: Lâm Phi, Tĩnh Huyên, Tiêu Phi, Hàn Thanh La, (Triệu Lâm, Diêu Tô, Triệu Vũ Hà, Hoa Liên chưa song tu).
Nhiệm vụ hậu cung 12/20.
Thời hạn nhiệm vụ xưng bá Côn Lôn còn bốn mươi chín năm sáu tháng mười hai ngày.
Phần trăm hoàn thành 0%."
Trương Nhược Trần giải khai kinh mạch bị phong cho Hoa Liên rồi nói:
"Ngươi là Địa Phủ Môn sát thủ không thể sống, bất quá nhìn ngươi có chút nhan sắc, chỉ lần quy thuận làm nô lệ cho ta thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng, à quên nói cho ngươi nghe, ta biết một chút thuật điều khiển khôi lỗi, ngươi mà chết thì ta dùng chắc sẽ tốt hơn nhiều.
Gương mặt ngươi ngoài kia bao nhiêu người thèm muốn, chắc sẽ rất thích đấy, ngươi suy nghĩ như nào."
Hoa Liên nghe như ác ma nói cả người run bần bật, đây là trắng trơn uy hiếp, không theo thì bị giết mà giết với mình tự sát đều giống nhau, rồi bị đối phương điều khiển mang cho người ngoài kia cưỡng bức, chỉ còn cách nghe théo, nàng chỉ là mong muốn mình không bị đối xử tệ bạc nhất là được rồi.
"Được, ta đồng ý làm nô lệ cho ngươi."
Hoa Liên nói rồi quỳ xuống cung kính, nàng cũng biết kẻ yếu không có tư cách ra điều kiện, chỉ có thể chấp nhận số phận.
"Tốt lắm."
Trương Nhược Trần nói đánh "Nô Lệ Ấn Ký" cùng "Dâm Ấn" lên cơ thể nàng, Dâm Ấn có màu Xanh Lá.
Hoa Liên cảm thấy linh hồn mình tương liên, chỉ cần đối phương ý nghĩa mình liền hồn bay phách tán.
"Tới đây phục vụ cho ta."
Trương Nhược Trần nói rồi cởi quần ra, để lộ ra cây côn thịt thô to chỉ thẳng lên trời, Hoa Liên nhìn thấy thì mặt mày đỏ rực, dù không muốn nhưng nàng không thể làm trái, liền đi tới quỳ xuống mà dùng tay.
Tay chạm vào một vật nóng hổi, xóc lên xóc xuống, Trương Nhược Trần nhìn nhìn, nói:
"Ngươi làm vậy bao giờ mới xong, xong miệng đi."
Hoa Liên mặt mày đỏ bừng nhìn lấy thanh hung khí to đùng, hé môi thơm mà bắt đầu phun nuốt côn thịt, nàng khi còn nhỏ có thấy qua mấy bức tranh nên có một chút kinh nghiệm.
Nhìn nàng làm không tệ, mặc dù ngậm không hết nhưng Trương Nhược Trần khá hài lòng, một mặt kiểu, trẻ nhỏ dễ dạy.
Sau một canh giờ bú liếm, Trương Nhược Trần mới chịu buông tha cho nàng, bắn hết tinh dịch vào trong cổ họng, Hoa Liên chỉ có thể nuốt hết, sau một lúc nàng ho sặc sụa, Trương Nhược Trần nói:
"Sau này ngươi sẽ quen, cứ như vậy mà phát huy."
Ra khỏi Thời Không Tinh Thạch, ba ngày sau Trương Nhược Trần tiến tới cầu hôn Thập Tam Quận Chúa, cùng lúc đó Quy Tuấn Hải cũng đến để cầu hôn Yên Trần Quận Chúa.
Nhìn thấy cả hai người khi thế trước Thiên Cực Cảnh không bị chèn ép thì khen một tiếng.
Sau một lúc điều tra thì, Thiên Thủy Quận Vương nhìn Trương Nhược Trần, thấy hắn cũng là một thiên tài hiếm có, bất quá không biết thực lực ra sao, mà hai cô công chúa của mình lại chọn chung một chồng là Trương Nhược Trần, hắn hoài nghi mình nghe lầm sao, sau khi thảo luận với cái đại thần thì hắn quyết định gả hai đứa con gái mình cho Trương Nhược Trần, dặn dò nếu dám tổn thương thì sẽ giét chết Trương Nhược Trần cùng luôn cả Vân Võ Quận Quốc.
Thiên Thủy Quận Vương không phải người cổ hủ nên không có chuyện gì, nhìn hai đứa con gái mình tươi cười thế kia thì nghĩa là quyến định của mình kà đúng đắn.
Quy Tuấn Hải chỉ có thể nghiến răng ken két mà không làm được gì, âm thầm ghim Trương Nhược Trần, rồi nghĩ, tên này không thể sống, nhất định phải chết.
Hai chị em tâm sự với nhau chỉ có thể nói là yêu từ cái nhìn đầu tiên, tuyệt đối không để cho đối phương biết mình bị cưỡng bức, đó là trước kia, còn hiện tại hai nàng đối với hắn rất là yêu thích.
Hai tỷ muội Hoàng Yên Trần cùng Hoàng Yên Mẫn theo Trương Nhược Trần về Vân Võ Quận Quốc, đã chọn phu quân thì phải đi theo phu quân.
Hôn sự truyền về làm ai nấy đều vui mừng, vui nhất có lẽ là Lâm Phi, mẫu thân hắn, càng xem hai đứa con dâu mình càng thuận mắt.
Tối đến trong phòng, Trương Nhược Trần giới thiệu cho Hoàng Yên Mẫn cùng Lâm Nính San Và Tố mai làm quen với nhau, biết được mình có thêm một tỷ muội thì thầm mắng, tên này đi tới đâu cũng hái hoa gắt bướm thế, hơn nữa một đôi hoa tỷ muội luôn à.
Trương Nhược Trần leo lên giường, cơi phang y phục ra, cơ bụng săn chắc cùng cây côn thịt cương cứng, bốn người nhìn thấy duy nhất Hoàng Yên Trần đỏ bừng khuôn mặt, dỉ nhiên chưa quen.
Lâm Nính San cùng Tố Mai hiểu ý, cởi hết y phục bước lên giường, cả hai hiểu ý, một người phun nuốt đầu côn, một người bú mút hai viên tinh hoàn, đứng ở phía xa Hoàng Yên Mẫn cũng không chịu thua kém, cởi hết y phục mà leo lên, ba người cùng nhau liếm láp côn thịt.
Hoàng Yên Trần nhìn muội muội mình mạnh dạng như thế thì ngây người, muội muội mình bao giờ chủ động như vậy, không tin được vào mắt mình.
Tố Mai trường người ra phía sau mà bú mút lấy Tiểu Huyệt của Lâm Nính San, cảm thấy đã nhiều dâm thủy, Lâm Nính San đứng lên điều chỉnh côn thịt vào vị trí rồi ngồi xuống, Tố Mai thì chuyển qua liếm láp tiểu huyệt của Hoàng Yên Mẫn, Lâm Nính San cả người cưỡi ngựa, môi thì hôn lấy Hoàng Yên Mẫn.
Hoàng Yên Trần đem tất cả thu vào mắt, nào chịu nổi cám dỗ, cũng cởi lấy y phục lao lên gường, hạ thân đặt lên miệng Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần cũng không ngại mà bú mút lấy, Hoàng Yên Trần hai mắt lim dim mà tận hưởng.
Tố Mai cũng Hoàng Yên Mẫn hai nữ cũng thay phiên bú nhau, một lát sau Lâm Nính San không chịu nổi mà cao trào, nằm một bên mà thở dốc.
"Tới lượt ta."
Hoàng Yên Mẫn thấy vậy liền thế chỗ mà tiếp tục cưỡi ngựa, chưa được bao lâu đã bắt đầu rên rỉ.
"A..a...a...sướng...sướng...ưm..ưm..a...a...."
Sau một lúc thì Hoàng Yên Mẫn cũng đạt được cao trào nằm ra một bên, Lâm Nính San đã lấy lại tinh thần, hai tay nghịch ngợm hai bầu ngực Hoàng Yên Trần, Trương Nhược Trần thần thức nhìn hai cặp ngực thì ước tính cũng xấp xỉ nhau, đều to, làm hắn nuốt nước bọt một cái.
Tố Mai cũng học theo mà cưỡi ngựa, Trương Nhược Trần cảm thấy người nào người nấy, Âm Đạo như cái hố sâu hút chặt lấy côn thịt, có lẽ dùng dưỡng nhan nên nàng càng ngày càng xinh đẹp, quyến rủ, nam nhân mà nhìn thấy thì chết mê chết mệt, nguyện vì nàng mà xông pha mọi thứ chỉ để thấy nàng cười.
Tới lượt Hoàng Yên Trần, hắn bắt nàng chổng mông lên để chơi tư thế doggy, côn thịt ngựa quen đường cũ tiến vào, Hoàng Yên Trần rên rỉ một tiếng, nàng cảm thấy bên dưới hạ thân mình căng phồng, côn thịt ra ra vào vào, từng cơn khoái cảm tăng lên khiến Trương Nhược Trần không thể ngừng được, âm thanh xác thịt dâm đãng vang khắp căn phòng.
Phạch! Phạch! Phạch!
"Quá mạnh...ưm...chậm chút...ta chịu không được... ân...ưm...tiếp tục...như vậy......ưm..ưm...a...a...a..."
Hoàng Yên Trần bị đ-t cho không còn suy nghĩ được gì, đầu óc quay cuồng, giọng nỉ non rên rỉ cổ vũ hắn, trong sự ướt át xinh đẹp của thiếu nữ, Trương Nhược Trần làm nàng cao trao ba bốn lần mới chịu buông tha.
Côn thịt bàng chướng, Âm Đạo Hoàng Yên Trần tràn đầy tinh dịch nóng hổi, nàng cũng hét lên một tiếng rồi vô lực nằm xuống, các nàng cứ như vậy, cả đêm hợp sức chiến đấu với nhau tới tận sáng, Trương Nhược Trần cũng không quên vừa song tu vừa truyền Âm Dương Thánh Kinh cho các nàng.
Trương Nhược Trần gắn "Nô Lệ Ấn Ký" cùng "Dâm Ấn" lên cơ thể Tố Mai, "Dâm Ấn" có màu vàng.
"Trương Nhược Trần, cái hình xăm ở đây có tác dụng gì vậy?"
Hoàng Yên Trần nhìn thấy hạ thân Tố Mai cũng có cái hình xăm giống như mình, chỉ khác là nó màu vàng, còn ba tỷ muội nàng thì màu hồng, lên tiếng nói.
"Hình xăm này dùng để ngăn chặn các nàng bị người khác xâm phạm là thứ nhất, còn ngăn như thế nào thì không thể nói hehe.
Thứ hai tăng tốc độ tu luyện khi song tu.
Thứ ba là tăng khả năng thụ thai cho các nàng."
Nghe Trương Nhược Trần nói, các nàng đỏ bừng khuôn mặt, tăng khả năng có em bé a, từng đôi mắt rực lửa nhìn chằm chằm như thể muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Giữa buổi sáng, bốn cổ thân thể ngọc ngà như con mèo nhỏ nép sát vào nhau, phía dưới Tiểu Huyệt mỗi người đều vẫn có tinh dịch chảy ra, không chỉ hạ thể mà còn đầu tóc, khuôn mặt, toàn thân thể đều có vết tích của tinh dịch, màu sắc phân biệt rõ ràng.
"Ting, Tu vi tăng lên Địa Cực Cảnh Hậu Kỳ, Tinh Thần Lực tăng lên 41 giai trung kỳ, Luyện Thể tăng lên Địa Cực Cảnh sơ kỳ."
Hắn hài lòng nhìn, xem ra vẫn tăng một chút, nên đánh thức các nàng, nhưng vẫn không ai chịu dậy, Trương Nhược Trần nói:
"Mấy nàng còn không chịu dậy, đừng trách ta dùng gia pháp."
Nghe tới gia pháp hai chữ bốn người các nàng đỏ bừng khuôn mặt, vội vàng ngồi dậy sửa soạn mặc lại y phục rồi thanh tẩy đi các vết tích chiến đấu của mình.
Trương Nhược Trần suy tính một chút, Lâm Nính San thì đã có Tam Thập Lục Băng Hoàng Kinh, còn ba nàng thì chưa có cái gì, Hoàng Yên Trần cùng Hoàng Yên Mẫn đều dùng kiếm thì thiên về Phong, còn Tố Mai cũng dùng kiếm nhưng thiên về Băng giống Lâm Nính San.
Trương Nhược Trần rốt cuộc cũng nghĩ thông, tại sao mình không dùng huyết mạch nhỉ, tăng lên rất nhiều thứ, mà lại rẻ hơn công pháp rất nhiều.
Ơ nhưng mà hình như đọc kĩ lại thông tin cá nhân thì nhìn thấy thể chất của mình vẫn là Phàm Nhân, xem ra phải tìm một thể chất để đúc rồi.
Trương Nhược Trần mở ra cửa hàng hệ thống, chọn Huyết Mạch, sau một hồi tìm kiếm, hắn cảm thấy Phong Lôi Kỳ Lân, Du Thiên Côn Bằng, Nguyện Dạ Băng Lang là phù hơn, mỗi cái đều là 20k vàng, dứt khoát mua luôn.
"Ting, thành công mua được huyết mạch Phong Lôi Kỳ Lân, Thiên Du Côn Bằng, Nguyện Dạ Băng Lang, tổng cộng 60k vàng, vàng hiện tại còn 11428 vàng."
"Các nàng lại đây, ta có quà cho mấy nàng."
Chúng nữ nghe có quà, hai mắt sáng ngời nhanh chân chạy lại chỗ Trương Nhược Trần nhìn xem xem.
Trương Nhược Trần lấy ra ba cái bình ngọc phân biệt rồi đưa cho các nàng, Lâm Nính San trước đó có rồi nhưng vẫn tò mò, không biết tỷ muội của mình được thứ gì.
"Đây là thứ gì vậy Phu Quân."
Hoàng Yên Mẫn nhìn trên tay bình ngọc có một giọt máu, khí tức cường đại bên trong toả ra làm nàng sợ hãi nên hỏi.
Trương Nhược Trần giải thích công dụng:
"Tẩy tủy phạt cốt, cải thiện kinh mạch, tăng cường thể chất, thiên phú..."
Rồi cách thức luyện hoá cho các nàng, càng nghe càng lôi cuốn, bởi vì quá sợ các nàng luyện hoá không được mà đau đớn bạo thể nên phải có hắn bên cạnh để phụ trợ phòng.
Nghe vậy ai nấy trong lòng đều vui sướng, tình chàng ý thiếp.
"Giờ ta muốn luyện hoá, chàng giúp ta nhé."
Hoàng Yên Trần trong đôi mắt mãnh liệt, thèm khát sức mạnh, Trung cấp di tích gì đó cũng không cần thiết nữa.
"Vậy được, nàng chuẩn bị tinh thần đi."
Trương Nhược Trần cũng không phản đối, có hắn ở bên cạnh thì không có vấn đề gì cả.
Hoàng Yên Trần nghe vậy liền ra ngoài ngồi xuống, tinh thần không tạp niệm, lấy ra bình huyết mạch, Trương Nhược Trần không gian bao phủ xung quanh tạo thành kết giới, bất khả xâm phạm, trừ khi Thánh Giả trực tiếp tới phá.
Hoàng Yên Trần mở nắp, một hư ảnh Kỳ Lân to khổng lồ xuất hiện, uy áp nó toả ra đè ép chúng nữ thở không nổi sợ hãi không thôi, Trương Nhược Trần phất tay hóa giải.
Hoàng Yên Trần thôi động chân khí đưa giọt máu kia từ từ tiến vào cơ thể, lập tức một nguồn sức mạnh to lớn bắt đầu tràn lan chạy ra khắp cơ thể, kinh mạch, nàng giữ vừng tâm thần, phong bế cảm giác nhưng vẫn đau đớn vô cùng.
Tinh thần căng thẳng, mồ hôi chảy xuống khuôn mặt xinh đẹp kia, Trương Nhược Trần nhìn tu vi nàng thăng lên liên tục, Địa Cực Cảnh Hầu Kỳ vẫn tiếp tục tăng, cảm thấy nguồn năng lượng quá nhiều, nàng sẽ không thích ứng được với lại tăng quá nhanh sẽ làm căn cơ không vững chắc.
Trương Nhược đành phải niêm phong lại phần lớn sức mạnh của huyết mạch lại, đợi tu vi cao hơn sẽ tiếp tục, ba nữ quan sát cũng hiểu, để có được sức mạnh phải đánh đổi đi nhiều thứ, nhưng mà các nàng lại may mắn gặp được huynh ấy, nếu không số phận sẽ bi thảm hơn nhiều.
Một ngày sau, Hoàng Yên Trần mở mắt, tu vi tựa hồ vững chắc, Địa Cực Cảnh Trung Cực Vị, trong cơ thể nguồn sức mạnh dồi dào sung mãn.
"Chúc mừng nàng thành công."
Trương Nhược Trần vỗ tay nói.
Hoàng Yên Trần nở một nụ cười, nụ cười làm Trương Nhược Trần đứng hình, thật đẹp.
"Cảm ơn."
Hoàng Yên Trần mở miệng lí nhí rồi xấu hổ chạy đi.
Trương Nhược Trần nói:
"Tu vi nàng đã là Địa Cực Cảnh thì Trung cấp di tích không cần đi nữa sao."
"Không cần nữa, từ bây giờ ta sẽ đi theo ngươi."
Hoàng Yên Trần đứng lại đáp, nói xong nàng đỏ mặt đi mất, để lại cho Trương Nhược Trần đứng đó cười cười.
Sáng hôm sau, Trương Nhược Trần cùng Hoàng Yên Trần về Võ Thị học cung, còn Hoàng Yên Mẫn, Lâm Nính San cùng Tố Mai vào lại bên trong thời Không Tinh Thạch tiếp tục tu luyện.
/////
Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.
Ai có lòng thì ủng hộ em với, thông tin đây ạ:
STK: 1029657323 - ngân hàng Vietcombank - NGUYEN THANH GIANG TRA
Em chân thành cám ơn ạ.