Trở về truyện

Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế - Chương 52 Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế

Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế

52 Chương 52 Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế

Sáng ngày thứ mười, Lạc Thủy Hàn như con mèo nhỏ nép mình vào lòng của Trương Nhược Trần, mười ngày này, nàng lúc nào cũng bị hắn đ-t, từ giường tới phòng tắm, phòng khách,... đâu đâu cũng có vết tích của hai người, đôi khi nghỉ giữa hiệp, nàng cũng không cần mặc quần áo, bởi nàng biết có mặc lại cũng bị gắn thô bạo xé rách tiếp, nên Lạc Thủy Hàn chẳng muốn mặc lại làm gì.

Ngày thứ hai nàng triệt để đầu hàng, nàng chấp nhận làm nữ nhân của hắn, Trương Nhược Trần mừng rỡ không thôi, bất quá càng nhìn Lạc Thủy Hàn người trần như nhộng, hắn kìm lòng không được mà xin làm thêm hiệp nữa, may mà vẫn nhớ truyền Âm Dương Thánh Kinh cho nàng, kết quả ân ái tới sáng ngày thứ mười luôn.

Trương Nhược Trần mặc lại y phục chuẩn bị tham gia Trung cấp di tích, Lạc Thủy Hàn ánh mắt u oán nhìn lấy Trương Nhược Trần, nàng đưa tay xuống mà banh hai mép thịt hồng hào ra, cho tinh dịch chảy bớt ra ngoài.

Bị Trương Nhược Trần bắn suốt vào bên trong, mặc dù có Dâm Ấn chứa tinh nhưng vẫn như cũ đầy trào ra ngoài, nàng cảm giác bụng mình căng lên vài lần, nên vô cùng buồn bực, sau đó dọn sạch hết mớ hỗn độn này.

Trương Nhược Trần chỉ biết gãi đầu áy náy, ai kêu nàng quá mê người đâu.

"Tu vi thăng lên Địa Cực Cảnh Hậu Kỳ, Tinh Thần Lực tăng lên 42 giai trung kỳ, Luyện Thể tăng lên Địa Cực Cảnh Sơ Kỳ, vàng +10k hiện tại có 21428 vàng.

Ký chủ: Giang Thiên.

Cảnh giới tu vi: Địa Cực Cảnh Hậu Kỳ.

Tinh Thần Lực: 42 giai trung kỳ.

Cảnh Giới Luyện Thể: Địa Cực Cảnh Sơ Kỳ.

Công pháp: Tà Thần Thất Cảnh, Âm Dương Thánh Kinh, Cửu Thiên Minh Đế Kinh.

Vũ Kỹ: Long Tượng Bàn Nhược Chưởng, Thiên Tâm Kiếm Pháp.

Kỹ Năng Đặc Biệt: Tam sắc Haki, Dâm Ấn, Nô Lệ Ấn Ký.

Pháp bảo: Thiên Long Kiếm, Thời Không Bí Điển, Thiên Tử Kiếm.

Danh hiệu: Thần Cấp Văn Minh, Thần Y, Chưởng Khống Không Gian, Điều Khiển Thời Gian, Thần Cấp Luyện Đan, Thần Cấp Luyện Khí, Thần Cấp Đàn Hương.

Huyết mạch: Nguyên Tố Sáng Thế Thần.

Thể Chất: Phàm Nhân.

Vật phẩm lưu trữ: Thiên Không Châu, Thuốc kích dục *97, 3 giọt máu Kim Ô, 2 giọt Vạn Niên Linh, Lời Chúc Phúc Của Thần.

Vàng: 21428.

Kiếm Ý: tầng thứ Ba.

Thương Ý: Tầng Thứ Hai.

Nữ Nhân: Lâm Nính San, Tần Nhã, Đan Hương Lăng, Hoàng Yên Trần, Đoan Mộc Tinh Linh, Hoàng Yên Mẫn, Lạc Thủy Hàn.

Thị Nữ: Tử Thiến, Tố Mai.

Nô Lệ: Lâm Phi, Tĩnh Huyên, Tiêu Phi, Hàn Thanh La, (Triệu Lâm, Diêu Tô, Triệu Vũ Hà, Hoa Liên chưa song tu)."

Nhiệm vụ hậu cung 13/20.

Trương Nhược Trần suy nghĩ một chút, Lạc Thủy Hàn không thiếu tài nguyên, linh tinh, đan dược,... hắn không biết nên cho nàng cái gì, ý nghĩ từ đâu loé lên.

Trương Nhược Trần hôn lên trán nàng nói:

"Lần này nhanh quá, không kịp chuẩn bị quà cho nàng, lần sau nhất định sẽ có."

Trương Nhược Trần mỉm cười đưa cho nàng mấy bình đan dược, cùng với vòng tay không gian, Lạc Thủy Hàn vui vẻ nhận lấy, hôn một nụ hôn lên má hắn, nàng thẹn thùng như đứa nhỏ mới biết yêu trông dễ thương vô cùng.

Đi ra phòng chữ Thiên thứ nhất, Trương Nhược Trần gặp Đoan Mộc Tinh Linh cùng Hoàng Yên Trần chặn lại nói:

"Ngươi ở trong phòng Lạc sư tỷ mười ngày, có phải hay không cũng đem nàng ngủ đi rồi."

Đoan Mộc Tinh Linh cũng không ngờ Hoàng sư tỷ lại nói như vậy, Hoàng Yên Trần cũng chỉ thăm dò mà thôi, ai kêu tên này thật sự phong lưu đâu, chính mình còn bị huống chi người khác.

Trương Nhược Trần đối với nữ nhân của mình có gì không dám nhận, bất quá cũng phải kêu nàng giữ bí mật không đê lộ ra ngoài.

"Nàng đoán đúng rồi, từ giờ Lạc Thủy Hàn sẽ là tỷ muội chung giường với nàng."

Đoan Mộc Tinh Linh cùng Hoàng Yên Trần mặt mộng bức, hắn vậy mà đem Lạc Sư Tỷ ngủ rồi, đây là chuyện gì xảy ra, không không, Lạc sư tỷ sao có thể như vậy được, nàng thân phận cao quý, ánh mắt chắc chắn rất cao, sao có thể, Đoan Mộc Tinh Linh cũng là có cùng suy nghĩ như vậy.

Hai nàng giờ mới tự ngẫm lại mình sao lại bị hắn bỏ bùa mê thuốc lú gì, nói người ta mà không nhìn lại chính mình, ờ nhỉ, mình cũng thân phận bực nào, mà giờ hiện tại là nữ nhân của hắn, Đoan Mộc Tinh Linh cùng Hoàng Yên Trần xấu hổ muốn tìm một nơi nhảy xuống.

Trương Nhược Trần hôn lên má Hoàng Yên Trần rồi hôn qua bên má Đoan Mộc Tinh Linh, hai người cứng đờ.

"Hoàng sư tỷ cũng có một chân với hắn."

"Đoan sư muội cũng có một chân với hắn."

Trương Nhược Trần cắt ngang nói:

"Sau này chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng nhé."

Hoàng Yên Trần cùng Đoan Mộc Tinh Linh vô thức gật đầu, rồi lập tức chạy đi mất, hai nàng dắt nhau đi tâm sự.

Ngày hôm sau, đi vào xích không bí phủ bên trong, Hoàng Yên Trần phải áp chế tu vi xuống Huyền Cực Cảnh Đại Viễn Mãn mới có thể đi vào.

Trương Nhược Trần bên trong, nhìn nhàn nhạt sát khí, chẳng có ảnh hưởng chút nào tới hắn, liền đi tiếp, nếu là người khác không có hoá giải sẽ bị chúng độc mà té xĩu chết.

Hẻm núi cực sâu, Trương Nhược Trần dọc theo thang đá, hướng phía dưới phi xuống hơn một ngàn mét, vẫn không có đạt tới lòng đất.

Đứng tại chỗ ngọn nguồn, chung quanh đen kịt một màu.

Trương Nhược Trần ánh mắt nhìn xung quanh rõ như ban ngày, càng đi sâu vào nhiệt độ càng nóng, bóng tối cùng nhiệt độ không có tác dụng với hắn.

Cũng không biết đến lòng đất bao sâu địa phương, rốt cục đi vào dưới đáy, trước mắt xuất hiện một cái cửa đá khổng lồ.

Cửa đá chừng 130 mét cao, hai mươi bảy mét dày, thạch tầng mặt ngoài khảm nạm lấy Huyền Thiết, hình thành một đầu Thiết Long hình thái.

Hai phiến cửa đá khổng lồ, cũng không biết nặng đến bao nhiêu vạn cân, hiện tại đã mở ra một đạo rộng hai mét khe hở.

Vừa đi qua cửa thì gặp ngay thằng ngu Quách Hải Đông chặn đường, Trương Nhược Trần cũng muốn thử vài chiêu mới, chân khi lưu chuyển lập tức thành Lôi Đình, tạo thanh một cây trường kích dài 2m, uy lực bằng với Địa Cực Cảnh Sơ Kỳ.

Quách Hải Đông cảm giác được nguy cơ tử vong từ cây kích này, ý niệm là trốn, chạy được trăm mét thì Trương Nhược Trần ném cây Lôi Đình Trường Kích bay tới cắm xuyên người, nổ tung như trái dưa hấu.

Trương Nhược Trần đứng đợi một lát thì Lãng Tâm chạy tới, thấy Quách Hải Đông đã chết, Lãng Tâm đột phá Địa Cực Cảnh, đưa mắt nhìn lên thì thấy Trương Nhược Trần dương cung về phía mình.

Lần này Trương Nhược Trần thử lấy Băng làm cung, giơ lên kéo căng, Lôi Đình cấp tốc biến thành một mũi tên màu vàng, sát thương tăng thêm chí mạng, cả người Lãng Tâm cứng đờ, bị trúng chắc chắn sẽ chết, chạy, vừa xoay người mũi tên vèo một tiếng, xuyên qua đầu, nổ phát banh xác.

Trương Nhược Trần nhìn hài lòng gật đầu, tiếp tục đi sâu vào bên trong, đi tới một nơi gọi là Quỷ Vụ Sơn, nhìn thấy một đống Tam Diệp Thánh Khí Thảo thì thu lấy, không dùng thì cho người thân, còn không thì bán cũng được một ít linh tinh, thịt muỗi cũng là thịt mà.

Đây là nơi Bán Thanh ngã xuống, nhìn trên bản đồ là của cái tên Vân Kim Bán Thánh.

Đang gắt mấy cây lá cỏ này thì có hai tên chạy tới đây, Trương Nhược Trần hoà mình vào bóng tối xem xem bọn này làm gì.

Nhạc Lâm Xung tại Bắc Viện xếp hạng thứ 7, nhìn qua chừng 20 tuổi, lông mày rậm đen, thân thể khổng vũ hữu lực, trong tay cầm một quyển địa đồ bằng da thú, mười phần mừng rỡ nói:

"Hàm muội, căn cứ địa hình bên trên ghi chép, phía trước liền là Quỷ Vụ Sơn, là Vân Kim Bán Thánh vẫn lạc chi địa. Quỷ Vụ Sơn bên trong, sinh trưởng rất nhiều Tam Diệp Thánh Khí Thảo, nếu là có thể đem Tam Diệp Thánh Khí Thảo toàn bộ hái đi, có thể so với chúng ta mấy năm khổ tu thành quả."

Lục Hàm tại Bắc Viện xếp hạng thứ 10, da thịt trắng nõn, mọc ra tiêu chuẩn mặt trứng ngỗng, mặc dù so ra kém Hoàng Yên Trần cùng Đoan Mộc Tinh Linh, thế nhưng coi là một vị tịnh lệ mỹ nữ, tại Bắc Viện, có rất nhiều thiên tài học viên đều đang theo đuổi nàng.

Ồ thì ra là mỹ nữ à, Trương Nhược Trần lẩm bẩm, cứ để hai đứa này lấy giùm đi, nằm chợp mắt lát đã, hơ.

Ngày hôm sau, Trương Nhược Trần tỉnh lại thì thấy Tam Diệp Thánh Khí Thảo xung quanh mất hết rồi, hắn lại nghe tiếng tranh chấp.

Nhạc Lâm Xung cõng một cái phồng lên bao phục, bên trong chứa mấy chục gốc Tam Diệp Thánh Khí Thảo, khuyên nhủ:

"Hàm muội, chúng ta đã dưới chân núi hái được 98 gốc Tam Diệp Thánh Khí Thảo, đủ để cho chúng ta tu vi đột nhiên tăng mạnh, không cần thiết lại đi Quỷ Vụ Sơn bên trên mạo hiểm."

Lục Hàm đôi mắt đẹp có chút lật một cái, lộ ra khinh miệt thần sắc, nói:

"98 gốc Tam Diệp Thánh Khí Thảo rất nhiều sao? Tối đa cũng liền ủng hộ chúng ta tu luyện tới Địa Cực Cảnh hậu kỳ, muốn đạt tới Thiên Cực Cảnh, trở thành Võ Đạo Thần Thoại, phải đợi đến năm nào tháng nào? Ta Lục Hàm cũng không muốn gả cho một cái phế vật! Một câu, ngươi đến cùng có đi hay không? Ngươi không đi, vậy ta chỉ có một người đi."

Nhạc Lâm Xung thật chặt cắn răng, giữ chặt Lục Hàm cổ tay, đi qua không ngừng giãy dụa bên trong, cuối cùng quyết định, nói:

"Hàm muội, ngươi lưu tại dưới núi, Quỷ Vụ Sơn quá nguy hiểm, hay là để ta đi! Hái được Tam Diệp Thánh Khí Thảo, ta phân ngươi một nửa."

Nói xong lời này, Nhạc Lâm Xung dứt khoát quyết nhiên hướng về Quỷ Vụ Sơn đi đến.

Lục Hàm nhìn xem Nhạc Lâm Xung bóng lưng, ánh mắt nhìn chằm chằm Nhạc Lâm Xung cõng lên bao phục phía trên, trên mặt xinh đẹp lộ ra một tia lạnh buốt ý cười, như thiểm điện xuất thủ, một kiếm đâm vào Nhạc Lâm Xung áo trên.

"Phốc!"

Huyết hồng sắc mũi kiếm, từ Nhạc Lâm Xung lồng ngực phía trước xuyên ra ngoài.

Lục Hàm sắc mặt mười phần băng lãnh, đem kiếm rút ra, một cước đá vào Nhạc Lâm Xung cõng lên, đem Nhạc Lâm Xung đá ngã trên mặt đất.

Sau đó, nàng đi tới, đem Nhạc Lâm Xung cõng lên bao phục lấy xuống, đem bao phục mở ra, nhìn thấy bên trong mấy chục gốc Tam Diệp Thánh Khí Thảo, trong mắt lộ ra nụ cười hài lòng.

Lục Hàm đem trên lưng mình bao phục lấy xuống, đem hai cái trong bao quần áo Tam Diệp Thánh Khí Thảo tụ tập cùng một chỗ, hết thảy chừng 98 gốc, tản mát ra từng vòng từng vòng màu ngà sữa quang hoa.

Chỉ là nghe Tam Diệp Thánh Khí Thảo phát ra mùi thuốc, Lục Hàm chân khí trong cơ thể vận chuyển tốc độ liền tăng nhanh mấy phần. Nàng trên mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười mừng rỡ.

"Đem những này Tam Diệp Thánh Khí Thảo toàn bộ luyện hóa, tu vi của ta nhất định đột nhiên tăng mạnh, coi như tiến vào nội cung, ta cũng có thể lập tức trở thành trong nội cung cường giả."

Một thanh âm, sau lưng Lục Hàm vang lên.

"Ta nhìn ra được, hắn là thật tâm yêu ngươi, ngươi vì sao muốn giết hắn?"

"Ai?"

Lục Hàm trong lòng giật mình, lập tức quay người, đem kiếm đưa ngang trước người, làm ra phòng ngự tư thái, đánh gia nam tử trước mắt nhìn quen quen, rồi lại thấy hắn cầm một cái hộp, nàng chắc chắn đó là Tam Diệp Thánh Khí Thảo.

"Thì ra là Tây Viện thứ nhất Trương Nhược Trần, bỏ lại hộp rồi đi mau, bằng không, chết."

Ngay tại Trương Nhược Trần cười cười, Lục Hàm lập tức liền xông ra ngoài, tốc độ đạt tới mỗi giây sáu mươi sáu mét.

Vẻn vẹn ba giây đồng hồ thời gian, nàng liền vọt tới Trương Nhược Trần trước mặt, kéo lấy băng lãnh kiếm khí, một kiếm đâm về Trương Nhược Trần trái tim.

"Ra tay liền độc ác vậy."

Trương Nhược Trần né tránh sang một bên, xí hụt nha.

Lục Hàm có chút ngơ ngác một chút, trên mặt đất đạp một cái, thon dài hai chân hơi cong một chút, thân thể bay lên, giữa không trung xoay tròn một vòng, đâm ra 17 đạo kiếm quang, đâm về Trương Nhược Trần toàn thân các đại yếu hại.

Trương Nhược Trần lại tránh né được, Lục Hàm mười phần tức giận, Lục Hàm triển khai một loại tốc độ loại võ kỹ, mảnh khảnh thân thể hóa thành liên tiếp tàn ảnh, trong một chớp mắt, liền vọt tới Trương Nhược Trần trước mặt, một kiếm đâm về Trương Nhược Trần mi tâm.

Trương Nhược Trần đứng tại chỗ, hai chân có chút dời một cái, thân thể trực tiếp lướt ngang năm bước xa, mười phần nhẹ nhõm tránh thoát Lục Hàm kiếm.

Lục Hàm nao nao, còn chưa kịp phản ứng, chợt, trước mắt một bóng người hiện lên.

Trương Nhược Trần một chưởng ra, Lục Hàm sắc mặt biến đổi, muốn trốn tránh đã tới không kịp, chỉ có thể đem chiến kiếm nằm ngang ở trước ngực, ngăn cản Trương Nhược Trần kích tới chưởng ấn.

"Bành!"

Lục Hàm bay rớt ra ngoài xa hơn mười thước, thân thể giống như bị gió thổi đi lá rụng.

Rơi xuống mặt đất, nàng không ngừng hướng về sau rút lui, mỗi trên mặt đất giẫm một bước, liền sẽ lưu lại một cái dấu chân thật sâu.

Lồng ngực của nàng cơn đau, ngũ tạng lục phủ đều giống như bị chấn thương, thể nội huyết khí cuồn cuộn, chân khí hỗn loạn.

"Nhận ta thêm một chưởng."

Trương Nhược Trần cường đại chưởng lực đem Lục Hàm vai phải xương đánh gãy, một ngụm máu tươi từ trong miệng nàng phun ra, bay rớt ra ngoài, rơi ở trên mặt đất.

Trong tay nàng cái kia một thanh kiếm cũng rời tay bay ra, rơi trên mặt đất.

"Chơi như vậy đủ rồi, ngươi nên chết!"

Trương Nhược Trần lời nói để Lục Hàm nằm trên mặt đất, trong mắt lộ ra sợ hãi thần sắc, cầu khẩn nói:

"Trương Nhược Trần, cầu ngươi đừng có giết ta, ngươi để cho ta làm cái gì ta đều nguyện ý? Ta có thể làm nữ nhân của ngươi, làm nữ nô cho ngươi, chỉ cần ngươi tha mạng ta."

Trương Nhược Trần đáp:

"Làm nữ nô cho ta, cái này là nàng tự miệng nói đấy nhé."

Cả người Lục Hàm lập tức như bị cứng đờ, "Ấn Ký Nô Lệ" cùng "Dâm Ấn" tiến vào cơ thể nàng không thể phản kháng, Dâm Ấn màu xanh lá cây, Trương Nhược Trần biết nàng vẫn còn xử nữ mới cho nàng cơ hội, còn không đã dùng dùi cui tra tấn nàng tới chết.

Lục Hàm định dùng lôi châu ném nhưng thất bại, nàng cảm giác linh hồn của mình có một sợi xiềng xích, đối phương chỉ niệm một cái nàng liền chết, hết cách, Lục Hàm chỉ có thể làm nô lệ cho Trương Nhược Trần, nàng là người vì lợi ích của mình mà không từ thủ đoạn, xem ra hôm này nàng đá phải tấm sắt, nàng cũng rất thông minh nhưng là không biết số phận mình tiếp theo xui xẻo hay may mắn.

"Lục Hàm bái kiến chủ nhân."

Trương Nhược Trần cười cười nói:

"Rất tốt, chỉ cần ngươi có tác dụng, ta cũng không làm khó ngươi, còn nếu vô dụng thì ngươi chuẩn bị tinh thần đi."

Lúc Hàm nghe như tiếng ác ma, cả người run rẩy, thôi, mình xong đời rồi.

/////

Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

Ai có lòng thì ủng hộ em với, thông tin đây ạ:

STK: 1029657323 - ngân hàng Vietcombank - NGUYEN THANH GIANG TRA

Em chân thành cám ơn ạ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.