Trở về truyện

Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế - Chương 53 Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế

Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế

53 Chương 53 Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế

Lục Hàm nhìn thấy Trương Nhược Trần từ đâu ra xách lấy cái ghế, cởi xuống cái quần rồi ngồi xuống, côn thịt thô rap lộ ra ngoài, chỉa lên trời, rồi nghe hắn nói chỉ chỉ vào cây côn thịt.

"Lục Hàm mau mau tới mà phục vụ chủ nhân mình đi chứ."

Lúc Hàm toàn thân cứng đờ, nàng không có nghe nhầm đấy chứ, mặc dù biết là sẽ có chuyện này xảy ra, nhưng hiện tại quá sớm đi chứ, nàng còn chưa chuẩn bị tinh thần đâu.

Hết cách, Lục Hàm chỉ có thể bước tới rồi quỳ xuống, nàng khóc không ra nước mắt luôn a, không nhìn thì thôi, vừa nhìn thấy côn thịt liền hết hồn, đây, đây, đây, nam nhân ai cũng đều to vậy sao.

Đưa mắt lên nhìn Trương Nhược có thì thấy hắn nhìn chằm chằm nàng như kiểu, mau lên, làm mau lên, ngươi còn ngó.

Lục Hàm đưa hai tay tới gần, khi tức cương dương đập vào mũi, hít một hơi mặt mày liền hồng hào, hai bàn tay cầm lấy côn thịt mà lên lên xuống xuống, nàng làm mỏi cả tay mà côn thịt vẫn cứng như trời trồng, Trương Nhược Trần đành phải hướng dẫn nàng dùng miệng.

"Đúng rồi, đúng rồi."

Trương Nhược Trần hưởng thụ cảm giác Lục Hàm bú mút côn thịt, hắn xoa đầu nàng rồi khen ngợi.

Lục Hàm học rất nhanh, tiến bộ ngày càng nhanh, đã biết dùng lưỡi mà liếm quanh đầu côn làm hắn sướng tê tái, tuy cố gắng nhưng nàng chỉ cho vào miệng mình được phân nữa, Trương Nhược Trần cũng biết nàng lần đầu tiên bú cu nên cố gắng hết sức vừa lòng hắn.

Sau hơn một tiếng bú mút, Trương Nhược Trần mới chịu bắn hết tinh dịch vào miệng của nàng.

"Nuốt hết vào."

Trương Nhược Trần giữ đầu nàng lại, tới khi ra hết mới thả, Lục Hàm ho sặc sụa, miệng mỏi nhừ, tinh dịch quá nhiều nàng nuốt không hết nên chảy ra ngoài.

Trương Nhược Trần mặc lại quần nói:

"Nàng làm tốt lắm."

Lục Hàm cảm thấy bản thân mình sau này tương lai sẽ u ám, thầm nghĩ sao mình lại xui xẻo tới mới gặp phải Trương Nhược Trần rồi lại biến thành tình nô cho hắn chứ, Lục Hàm chỉ có thể nuốt cay đắng mà chấp nhận số phận.

Trương Nhược Trần sau khi được xả vào miệng Lục Hàm thì thoải mái, bắt đầu tiếp tục đi vào sâu trong Quỷ Vụ Sơn.

Lục Hàm thấy vậy liền hoảng sợ, nàng còn không dám đi vào mà hắn lại dám, nàng tị độc châu chỉ có thể chèo chống tới chân núi, không lẽ tên này điên rồi, đây là tự tìm đường chết à, cũng đừng kéo nàng theo chứ.

Trương Nhược Trần bước được chục bước thì quay lại hỏi:

"Sao vậy, sao không đi."

Lục Hàm đáp:

"Chủ nhân, bên trong rất là nguy hiểm, người..."

Trương Nhược Trần nói:

"Nguy hiểm đi kèm với cơ duyên, ngươi không vào thì ở lại đây đi, ta sẽ quay lại."

Lục Hàm lúc này suy nghĩ, hiện tại nàng người bị đính Ấn Ký, ngươi chết không phải nàng cũng sẽ chết theo sao, cứ bất an như vậy nàng làm sao dám tu luyện mà nâng cao tu vi, chỉ có thể cắn răng đi theo.

"Chủ nhân, đợi ta với."

Lục Hàm chạy tới đứng đằng sau lưng Trương Nhược Trần, càng đi vào sâu nàng có thể cảm nhận được khí độc đang từ từ đi vào cơ thể, cơ thể bắt đầu suy yếu, Trương Nhược Trần thấy vậy, không gian xung quanh Lục Hàm hiện lên một cái kết giới, chặn tất cả khí độc vào trong, đồng thời chữa lành các vết thương nơi khí độc làm ra.

Lục Hàm sau khi được chữa lành, kinh ngạc nhìn không gian bên cạnh mình, tất cả khi độc đều không thể xâm phạm, nàng vui mừng quá dỗi.

"Chủ nhân, thật lợi hại nha, sao lúc đầu không sử dụng sớm, để ta....."

Trương Nhược Trần mắt điếc tai ngơ như không nghe thấy gì, tiếp tục bước.

Rốt cuộc cũng đã tới, nơi này là chỗ xác của Kim Vân Bán Thánh ngã xuống.

Lục Hàm nhìn thấy xác Bán Thánh thì kinh hô một tiếng, Trương Nhược Trần phá vỡ lớp băng rồi lấy ra một bình ngọc, cô đọng thành 46 giọt Bán Thánh Huyết Dịch.

"Được rồi, ở đây tu luyện đi."

Trương Nhược Trần nói rồi lấy mười cây Tam Diệp Thánh Khí Thảo cùng hai giọt Bán Thánh Huyết Dịch ra đưa cho Hàm Sương tu luyện, nàng kích động không thôi.

"Cám ơn chủ nhân ban thưởng."

Lục Hàm nhận lấy rồi đi ra phía xa một chút, có kết giới bảo vệ nên nàng cũng không lo sợ gì nữa mà yên tâm tu luyện.

Trong khi Lục Hàm tu luyện thì Trương Nhược Trần cũng tu luyện, hắn Thiên Tâm Kiếm Pháp chiêu thứ bảy Thiên Tâm Toái Không cùng năm chiêu còn lại cho đủ mười hai chiêu trong bộ kiếm pháp, tu luyện xong Thiên Tâm Kiếm Pháp, Trương Nhược Trần bắt đầu tu luyện tiếp Long Tượng Bàn Nhược Chưởng Chưởng thứ năm Tượng Lực Cửu Điệp.

Tu luyện xong, Trương Nhược Trần tiếp tục tu luyện Cửu Thiên Minh Đế Kinh tầng thứ ba Thái Thanh Linh Hoả Thiên, có đôi lúc chán thì hắn liền vào Thời Không Tinh Thạch để ân ái cùng mấy thê tử

Sau một tháng tu luyện thì Trương Nhược Trần quyết định tiếp tục hành trình, nhưng là để tý nữa, bởi lúc nàng hắn được Lục Hàm liếm mút côn thịt,

Lục Hàm trong một tháng qua, ngày nào cũng phải liếm mút côn thịt cho hắn, dần dần cũng thành thói quen, lúc này đã có thể nuốt gần hết cây côn thịt thô to ấy, mỗi lần như vậy bên dưới hạ thân dâm thủy chảy ẩm ướt, nhưng là hắn đụng chạm cũng không có, Lục Hàm cảm thấy hụt hẫng.

Tu vi của nàng hiện tại đang Địa Cực Cảnh Trung kỳ đỉnh phong, tu vi tăng nhanh làm nàng cũng rất bất ngờ, cũng không biết vì cái gì nữa.

Nhận thấy tinh dịch bắn ra, Lục Hàm nuốt sạch, không hiểu sao nàng cảm thấy nó càng ngày càng ngon, nàng nghiện con mịa nó rồi.

Trương Nhược Trần rút côn thịt ra khỏi miệng làm nàng có chút tiếc nuối nhìn lấy, trải qua thời gian ở chung, Lục Hàm cảm thấy mình thật may mắn chứ không phải xui xẻo nữa.

Vừa xông ra Quỷ Vụ Sơn thì Trương Nhược Trần nghe tiếng đánh nhau, hắn quan sát thì thấy Tử Thiến đang bị bốn tên ăn mày vây công, à không bốn tên trốn ngục mà ra.

Trương Nhược Trần nói:

"Nàng đi giết bốn tên kia, rồi mang cô ấy lại đây, đừng để mấy tên kia đụng vào cô ấy."

Lục Hàm nhìn bốn tên cùi bắp kia, tự tin vô cùng, nói:

"Vâng, chủ nhân."

Lục Hàm liền chạy tới, thì đã thấy Tử Thiến bị phong ấn kinh mạch, nhìn thấy nhan sắc còn đẹp hơn mình nhất thời ghen tỵ, mắt thấy Tử Thiến sắp bị xâm phạm, nếu là bình thường thì nàng rất thích nhìn những người đẹp hơn mình bị chà đạp, nhưng là chủ nhân muốn, nàng không thể không nghe theo.

Tử Thiến vừa tuyệt vọng thì có người tới cứu làm cho nàng nhìn thấy hi vọng, cảm nhận trên thân đối phương tu vi lớn hơn nhiều thì mừng rỡ.

Chưa đầy hai mươi chiêu đã đem ba tên kia giết sạch, mặc dù có một tên cùng tu vi với nàng, nhưng bị nhốt lâu, không có tài nguyên thì làm sao có đủ sức mà đánh với nàng.

Chỉ là chưa kịp vui mừng thì Tử Thiến nghe nói.

"Chủ nhân ta muốn gặp ngươi."

Lục Hàm lên tiếng nói, không đợi Tử Thiến trả lời, trực tiếp mang Tử Thiến đi.

Tử Thiến nghĩ, đây là ta vừa thoát hang cọp vào hang sói a, không lẽ hắc thị người, nàng hiện tại như cá nằm trên thớt, thôi vậy, là phúc thì không phải hoạ, là hoạ thì không tránh khỏi, nàng hiện tại mệt quá rồi, liền ngủ thiếp đi mất.

Lục Hàm mang Tử Thiến đến, Trương Nhược Trần nhìn Tử Thiến phần eo đến ngực trái phía dưới da thịt hiển lộ ra, có lồi có lõm đường cong, trắng sáng như tuyết làn da, Tử Thiến cũng bị thương rất nặng, khóe môi nhếch lên tơ máu. Nàng cõng lên áo bào bị một đạo chưởng ấn chấn vỡ, lộ ra cặp ngực tuyết trắng tinh tế tỉ mỉ ngọc phu.

Chỉ bất quá, da thịt tuyết trắng bên trên lại có một cái huyết hồng sắc chưởng ấn, từng hạt huyết châu từ chưởng ấn bên trong tràn ra, đưa nàng phía sau lưng hoàn toàn nhuộm đỏ.

Nhìn tuyệt sắc mỹ nhân thế kia, Trương Nhược Trần làm sao chịu nổi, thế là lại bắt Lục Hàm dùng miệng, nàng trong mắt lộ rõ vui vẻ, không chần trừ mà bú mút côn thịt một cách thuần thục, Trương Nhược Trần nhét một viên chữa thương vào miệng Tử Thiến, mắt thường có thể thấy vết thương khép lại.

Khi nàng lần nữa lúc tỉnh lại, như trước vẫn là tại hang đá bên trong, nằm tại một trương trên giường đá, thương thế trên người đã khôi phục được bảy tám phần, nhìn thấy người cứu mình là Trương Nhược Trần thì thở phào một hơi.

Tử Thiến nhìn xem trên thân mới tinh trường bào, nguyên bản băng lãnh xinh đẹp trên mặt hiện ra một vòng đỏ ửng, cúi đầu, nói:

"Công tử giúp ta đổi quần áo?"

Trương Nhược Trần đáp.

"Được rồi, thương thế nàng cũng đã hồi phục, đi thôi."

Tử Thiến đắn đo một lúc vẫn nói:

"Công tử, ta ở Tứ Cực Long Quật thu được cái này."

Tử Thiến lấy ra một cái bát phẩm chân võ bảo khí ra đưa cho Trương Nhược Trần, nàng cũng vì cái này mà bị truy sát.

Trương Nhược Trần thu lấy nói:

"Ta đổi với nàng."

Hắn lấy ra ba mươi gốc Tam Diệp Thánh Khí Thảo cùng một giọt Bán Thánh Huyết Dịch ra đưa cho nàng, Tử Thiến nhận lấy vô cùng mừng rỡ.

Trương Nhược Trần giới thiệu Lục Hàm cho Tử Thiến, thế là hai người làm quen với nhau.

Đi được một đoạn thì gặp Hoàng Yên Trần, nói chuyện một chút đi tiếp, ra tới gần cửa vào thì gặp Đoan Mộc Tinh Linh đang đứng đợi.

Nhìn thấy Trương Nhược Trần bên cạnh lại có thêm một nữ nhân mới, Đoan Mộc Tinh Linh không biết nói gì, tên này đi đâu về là lại có thêm một nữ nhân mới à, trao đổi tin tức với Trương Nhược Trần thì hắn nghe nói có một con hút máu quái vật.

Lúc báo lại mọi chuyện cho mấy vị Trưởng lão tự giải quyết, thì nghe tiếng chấn động từ cửa vào.

Từng sợi ửng đỏ huyết khí, từ lòng đất dâng lên, hóa thành một mảnh huyết vân.

Huyết vân bên trong, đứng thẳng một cái thon dài bóng người, tản mát ra một cỗ lực lượng kinh khủng ba động.

Nhìn kỹ lại, cái kia một đoàn huyết vân bên trong, vậy mà đứng đấy một cái toàn thân đẫm máu xinh đẹp nữ tử, kéo lấy thật dài máu phát, da thịt óng ánh sáng long lanh, giống như bạch ngọc điêu trác mà thành.

Nhìn thấy cái này một cái từ lòng đất lao ra xinh đẹp nữ tử, ba vị phó viện chủ đều là nao nao.

Bắc Viện phó viện chủ nhận ra cô gái kia dung mạo, nói:

"Bắc Nguyệt, là ngươi sao?"

Một cái kia máu phát nữ tử xinh đẹp trả lời Bắc Viện phó viện chủ, hóa thành một đạo huyết mang, hướng về Bắc Viện phó viện chủ vọt tới, miệng bên trong phát ra tiếng cười chói tai:

"Thật là nồng nặc huyết khí, nhất định rất mỹ vị đi!"

"Cảnh Hoành phó viện chủ cẩn thận, nàng bị Bán Thánh Chi Quang chiếm cứ thân thể, đã biến thành một cái hút máu tà vật."

Tây Viện phó viện chủ, Nam Viện phó viện chủ đồng thời đánh ra võ kỹ tuyệt học, hướng máu phát nữ tử công kích đi qua.

Thiên Cực Cảnh võ giả ở giữa chiến đấu, lực phá hoại kinh người, dù là chỉ là một đạo bay ra ngoài kiếm khí, cũng đủ để đem Địa Cực Cảnh võ giả giết chết.

Trương Nhược Trần đưa mắt nhìn lấy nữ tử xinh đẹp hút máu, thần thức quét qua linh hồn, là một nữ nhân, nếu mà linh hồn này là một nam nhân, Trương Nhược Trần một tay vỗ chết hắn rồi.

Trương Nhược Trần lẩm bẩm, nàng tên Bắc Nguyệt sao, dĩ nhiên người tên Bắc Nguyệt đã chết rồi, nhập vào người nàng là một người khác.

"Chủ nhân, hẹn gặp lại người ở Nội Cung Học Phủ."

Lục Hàm nhìn Trương Nhược Trần một lúc lâu rồi mới lưu luyến rời đi.

Trở về Tây Viện, Lạc Thủy Hàn, Hoàng Yên Trần, Đoan Mộc Tinh Linh, Đà Mộc Tử, Tư Không Thuật toàn bộ đột phá đến Địa cấp cảnh, trở thành nội cung đệ tử. Bọn hắn tại Tây Viện chờ đợi ba ngày, liền thu đến nội cung truyền lệnh, rời đi Tây Viện, chân chính bước vào Võ Thị Học Cung nội cung học phủ.

Toàn bộ Long Võ Điện, chỉ còn Trương Nhược Trần một người, Lục Hàm cũng đi tới nội cung học phủ rồi.

Mấy ngày sau có Tử Thiến cùng Diêu Thanh Đồng tiến vào Long Võ Điện tu luyện, Trương Nhược Trần vui mừng, ra dáng sư huynh, tặng cho chút quà ra mắt, đợi khi Diêu Thanh Đồng đi khỏi, hắn mới kéo Tử Thiến về phòng mình.

Vào bên trong, Trương Nhược Trần ôm Tử Thiến vào lòng, hắn đưa lưỡi liếm dọc theo cái cổ trắng ngần rồi tìm đến miệng nàng.

Tử Thiến cũng phối hợp, đưa chiếc lưỡi đinh hương ra cho hắn nhấm nháp.

Hai tay Trương Nhược Trần không yên phận, tay phải luồn vào trong áo tìm đến cặp ngực to tròn mà nắn bóp, hạt đậu đỏ lúc này cũng cương lên mấy phần, tay còn lại hắn vuốt từ eo tới hạ thân nàng, gạt quần lót sang một bên, ngón tay cứ chà sát một lúc thì cũng ướt đẫm dâm thủy, Tử Thiến hứng tình.

Một ngón tay đút vào bên trong Tiểu Huyệt mà khuất đảo bên trong làm hạ thân càng ra nhiều nước.

Bị kích tình liên tục, Tử Thiến rên rỉ không thôi, phát ra từ miệng của nàng.

"Ưm...ưm...ưm...thoải mái...sâu chút....ưm..ưm..."

Mân mê Tiểu Huyệt một lúc hắn bắt đầu tăng tốc, những cú móc ngày càng nhanh và mạnh bạo hơn, Tử Thiến cảm nhận được bên dưới khoái cảm sắp ập đến, hai chân vô thức nhón lên, người hơi cong lại, một dòng Âm Tinh bắn ra ướt đẫm cả tay Trương Nhược Trần.

Sau đợi cao trào, Tử Thiến hai mắt mê ly, hai tay không kiêng kỵ tụt quần hắn xuống, côn thit vươn ra đập vào má, nàng không do dự liếm láp dọc thân rồi bỏ vào miệng mà mút.

Đầu lưỡi bên trong không ngừng liếm láp quanh thân côn, thụt ra thụt vào.

Được một lúc, Trương Nhược Trần chịu không nổi mà đẩy nàng lên giường, côn thịt chà chà hai mép hồng phấn Âm Đạo rồi ọt cái lút cái.

"Ưm!"

Hai người đồng thời rên một tiếng sảng khoái.

Phạch! Phạch! Phạch!

Những cú dập liên hồi vào Tiểu Huyệt, khiến cho Tử Thiến như đang ở trên mây, hai chận kẹp chặt lấy eo của hắn, lúc này nàng không nói được gì, miệng chỉ phát được ra tiếng rên rỉ, hông nàng liên tục nhấp nhô theo nhịp của hắn.

"Ưm...ưm...ưm...a...a....a....sướng....sướng....mạnh....mạnh lên....sướng....thât to....a...a...a....!"

Sau vài trăm cú cắm quất, Tử Thiến rốt cuộc cao trào, nàng cả người giật giật, Âm Tinh phun xuống tạt lên đầu côn.

Đột nhiên Trương Nhược Trần đưa mắt nhìn về phía cửa, Diêu Thanh Đồng hoảng hốt, nín thở, nàng sợ mình bị phát hiện, lúc đầu nàng nhận đồ xong, lại quên mất mình có vài thứ cần thỉnh giáo thế là quay lại, nào ngờ nàng nhìn thấy Trương Nhược Trần kéo Tử Thiến vào phòng, nhất thời tò mò nàng lén lút theo sau.

/////

Chúc mọi người ngày nghỉ vui vẻ

Ai có lòng thì ủng hộ em với, thông tin đây ạ:

STK: 1029657323 - ngân hàng Vietcombank - NGUYEN THANH GIANG TRA

Em chân thành cám ơn ạ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.