Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 14: Lảng Vảng Trở Về Nhà

Ăn Hành Tại Dị Giới

14 Chương 14: Lảng vảng trở về nhà

Dâm Dục đạo trưởng âm thầm sử dụng Vãi Lone Chân Khí, cả người chìm trong một đạo Bạch Sắc, khói trắng bốc lên ngùn ngụt ngập kín lầu hai. Ánh mắt đạo trưởng tựa ánh đèn pha ô tô nhìn Lưu Phong thập phần chướng mắt. Lưu Phong đâu có biết lão cũng có ý xấu với mình, hắn còn đang tưởng Đạo trưởng sẽ vì mặt mũi mà đấu với Nhất Dâm đại sư một trận thư hùng.

Đến khí khí vận của đạo trưởng đã đạt đến cực điểm, trong phòng mịt mù khói trắng người không thấy mặt chỉ thấy những âm thanh rên rỉ mà gợi dục, Nữ nhân đã chảy nước lênh láng ướt háng. Mấy gã tiểu nhị ho sặc sụa vài cái rồi chạy cong đít xuống lầu dưới. Vì xét cho cùng thì Vãi Lone chân khí vừa cương vừa nhu, nữ thì sướng chứ nam nhân thì khó chịu trong người, ai mà công lực yếu thì nôn thốc nôn tháo, mật xanh mật vàng chảy tứa lưa.

Lưu Phong cũng bắt đầu cảm thấy nhộn nhạo trong người, gã toan xoay người ra sau đạo trưởng thừa dịp rời khỏi chốn này. Đáng tiếc động thái đó đã bị lão phát giác, lão xoay người túm lấy cổ áo của Lưu Phong mà nhấc bổng lên mặc cho hắn giãy dụa trong vô vọng. Tay kia của đạo trưởng lăm lăm cây phất trần, loại chuyên dụng để ông tra tấn những cặp mông trắng nõn của nữ nhân giờ này đã hừng hực khí thế sẵn sàng quất mông kẻ nam nhân xấu số.

-Tiểu tử, mi tới số rồi con ơi.

Phía sau Nhật Dâm đại sư cũng thét lớn

-Lão Dâm Dục giữ chặt để ta thông nó!

Lão thét lớn rồi phát khí công kích.

-Dâm Dê Nhất Chỉ!

Lẫn trong làn khói trắng, một luồng khí hình cự vật luồn lách trong không gian đâm thẳng tới phía Lưu Phong, nhìn tưởng đơn giản nhưng lại chứa đầy tinh túy của tu luyện giả. Ngưng khí thành hình là chuyện thường thấy nhưng luyện đến mức tinh chuẩn như Nhất Dâm đại sư lại thêm cương như biến ảo khó lường làm nữ nhân sướng đến phát điên.

Đang xoay người túm Lưu Phong chợt thấy luồng khí chí cương chí dương từ phía sau ập tới cửa sau của lão, Dâm dục đạo trưởng thét lên

- Khoan… khoan đã…Á Á á.

Khí công đã trúng mục tiêu ,Nhất Dâm đại sư cười lớn

- Khà khà, giờ hối hận đã muộn rồi con ơi! cái tội láo lếu với thầy phải bị phạt như thế .

Dâm dục đạo trưởng tóc tai dựng đứng, khuôn mặt tím ngắt cả người lao vụt ra ngoài ban công hướng về phía bờ hồ. Lưu Phong cũng vì đó mà rơi xuống sàn, gã vội vã cúi người đi xuống lầu dưới mặc cho việc gì xảy ra ở trên hắn cũng chẳng quan tâm. Tiếng thét của đạo trưởng làm Dạ Hương lâu cụt hứng tập thể. Lưu Phong cũng chôm ngay đĩa lạc rang bỏ túi vừa đi vừa rủa.

“ Hừ mấy lão dở người, nếu không phải tự nhiên trong phòng bốc khói thì ta đã cho hai lão một trận rồi… Lại còn Dâm Dục đạo trưởng nữa, đúng là

“Họa hổ họa bì nan họa cốt…tri nhân tri diện bất tri tâm”

nhìn mặt tưởng cao nhân nói chuyện đạo lý ai dè cũng cùng một ruộc với lão hòa thượng. ”

Vừa đi vừa đớp đĩa lạc rang từ Dạ Hương Lầu cảm thấy hơi nhạt, Lưu Phong lảng vảng trở về Lưu Phủ, cũng đã vài ngày hắn đi lang thang ngoài đường ăn uống khốn khổ, người gầy nay lại gầy hơn. Thiết nghĩ có nhà sao lại không được về, ta cứ mặt dày về nhà thì đã sao, chẳng nhẽ lão gia lại bỏ rơi thằng con giai mặc kệ sống chết. Tuy nói vậy nhưng trong người Lưu Phong vẫn còn lo sợ bị lão gia phát giác nên hắn lén đi qua cổng phụ.

Hắn đi nghêng ngang vào nhà bếp như chưa hề có vụ bị đá đít.

-Ơ kìa, Lưu Khùng kìa tụi bây, cất cất đồ ăn nhanh lên.

-Leng keng leng keng.

Tiếng xoong nồi đạy nắp, tiếng bát đĩa cất vội vàng làm nhà bếp nhộn nhịp hẳn lên, tiếng bát đũa leng keng làm tâm hồn Lưu Phong tự nhiên yêu đời.

-Ể, nồi này nấu món gì thế, đĩa này ăn được không?

Hắn thò đầu, móc tay lung tung làm người làm có chút bất an.

-Thiếu gia về khi nào đấy ạ…. Chúng. Chúng tôi đang nấu dở, xin người cố gắng đợi đến trưa rồi dùng bữa một thể!

Lưu Phong cười hề hề, đua tay móc lấy con gà luộc đang chặt được phân nửa mà mang ra nhai ngấu nghiến, mồm miệng còn dính đầy mỡ hắn nói.

-Oàm… thôi ta không gặp lão gia đâu, mất công ông ấy vui mừng quá không muốn ăn cơm. Phận làm con ta thấy ngại lắm.

Hắn làm nửa con gà rồi xoa bụng.

-Ờ… sao hôm nay trong phủ vắng teo vậy. Ta thấy ít người mà các ngươi nấu ăn nhiều món ghê, định lạm dụng của công lén bỏ bụng riêng phải không? Ta méc lão gia đó nhá.

Gã đầu bếp chết điếng người

- Oan uổng quá,Tam thiếu gia ra ngoài có điều không biết, mấy hôm nay phủ có khách quý, là chuẩn bị hôn lễ cho Lưu Viên thiếu gia đó!

Lưu Phong làm vẻ mặt ngạc nhiên đánh chén nốt nửa con gà còn lại.

-Hôn lễ thằng mắc dịch đó ư, Hừ lão gia đúng là xấu bụng, nhà có hỉ sự mà lại đá đít con trai ra ngoài. May mà ta có cảm giác trống vắng nhớ nhà da diết không thì đã bỏ lỡ dịp hay rồi.

Sau khi mặt mũi đã bóng loáng bởi dầu mỡ.

-Món này ngươi nấu được đấy, làm ta mát cả ruột. Lần sau ta lại tới.

Gã đầu bếp cười nhăn nhó.

-Tam thiếu gia đi thong thả.

...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.