Trở về truyện

Vô Tận Hỏa Vực - Chương 9: Kẻ Phá Hủy Mộc Thanh

Vô Tận Hỏa Vực

9 Chương 9: Kẻ phá hủy Mộc Thanh

" Chính là nó"

Một giọng khẳng định chắc nịch vang lên từ giới chỉ màu đen trên tay Trần Thanh Thanh.

Ngẩng đầu nhìn lên thân cây không có chút gì đặc biệt kia, Trần Thanh Thanh có chút phức tạp.

Từ nửa canh giờ trước, cha mẹ nàng đã dùng một cách nào đó để có thể dùng chiếc nhẫn này như một vật trung gian và nói chuyện với nàng. Họ nói việc duy nhất tiểu cô nương này phải làm chỉ là đi phá hủy một cái cây và mọi chuyện sẽ kết thúc. Sau đó nàng sẽ được trở về cùng phụ mẫu nàng, sống ở nơi mà Thanh Thanh đáng ra phải thuộc về.

- Hài tử, chỉ cần con phá hủy đi thân cây đó thôi thì mọi chuyện sẽ kết thúc. Con thử nghĩ mà xem, trí nhớ một khi đã khôi phục, chắc chắn sẽ bị Trần Phong phát hiện ra, đến lúc đó hậu quả là gì con tự hiểu rõ. Trần Thiên Uyển( mẹ của Trần Thanh Thanh) nói

Vẻ mặt của Trần Thanh Thanh lúc này không có gì khác biệt, nhưng thực ra nội tâm nàng đang đấu tranh dữ dội. Đúng như mẫu thân nàng nói, nếu như không làm, sớm muộn nàng cũng bị phát hiện ra thân phận thực sự, hậu quả nàng không dám nghĩ tới. Nhưng, nếu làm, nàng thực sự có thể dứt bỏ tình cảm chân thực trong bao năm qua sao, cái cách mà họ đối xử với nàng, đặc biệt là Trần Anh, nàng nỡ đẩy họ vào cục diện nguy hiểm sao? Như lời phụ thân nàng nói thì một khi cái cây kia bị phá hủy, kết giới phòng hộ của Mê Hồn sâm lâm sẽ yếu đi rất nhiều, tới lúc đó, địch nhân sẽ dễ dàng tiến vào tàn sát.

.....

- Thế nào rồi? Giọng nói có chút trầm của hắc bào nhân vang lên.

- Dạ bọn thuộc hạ đang cố thuyết phục con bé. Bạch Phàm (cha Trần Thanh Thanh) cung kính đáp.

- Nếu thuyết phục được thì tốt, còn không thì hãy sử dụng phương pháp kia đi, thời gian của chúng ta không có nhiều.

- Dạ, đại nhân.

....

- Mẫu thân, phụ thân, hài nhi đã suy nghĩ kĩ rồi, cho dù có bị phát hiện cũng sẽ gánh chịu, thứ lỗi con không thể tuân theo lời hai người. Sau một hồi đấu tranh nội tâm, Trần Thanh Thanh cắn răng nói.

- Tuy làm vậy sẽ có chút thương tổn về tâm thần, nhưng xem ra cũng chỉ còn cách này.. Khống hồn. Bạch Phàm có chút thất vọng, sau đó dùng hai tay đánh ra một loại kí hiệu kì dị.

Ngay lúc Bạch Phàm dứt lời, vô số sợi tơ đen từ trong chiếc nhẫn đang được đeo trên tay Trần Thanh Thanh bay lên, chui vào trong tâm thức của tiểu cô nương này, giam lỏng linh hồn nàng lại, tạn thời chiếm quyền làm chủ cơ thể, sau đó, đấm mạnh tay phải của Trần Thanh Thanh vào thân cây. Ngay lập tức, thân cây như bị một lớp bùn bẩn bao bọc rồi nhanh chóng thối rữa.

.....

Bên trong pho tượng, Trần Phong đang chỉ điểm cho Trần Anh về một số phương pháp rèn luyện thì nghe thấy một tiếng nói:

- Mộc Thanh đang chết dần, kết giới sắp bị phá rồi.

Cùng với giọng nói là sự xuất hiện của yêu linh mà lúc đầu Trần Anh đã nhìn thấy.

- Cuối cùng đã chịu ló mặt ra rồi sao? Trần Phong có chút hờ hững hỏi, như thể đã dự đoán trước là có ngày này.

- Không, kẻ nội gián kia vẫn chưa xuất hiện, chẳng qua người phá hủy Mộc Thanh lại khá đặc biệt. Yêu linh kia nói.

- Là ai?

- Trần Thanh Thanh.

Trần Anh đang nghe câu truyện cũng bị doạ cho ngẩn người, hét lên:

- Cái gì? Sao có thể là Thanh Thanh được chứ?

Mặc dù không biết Mộc Thanh là vật gì, nhưng Trần Anh cũng hiểu rằng nó rất quan trọng với Mê Hồn sâm lâm. Tại sao Trần Thanh Thanh lại có thể đi phá hủy nó được chứ.

- Không sai đâu, đó là Trần Thanh Thanh. Yêu linh khẳng định.

- Xem ra mọi việc phức tạp hơn dự đoán của ta. Trần Phong nhíu chặt chân mày, sau đó phất tay:

- Đi, theo ta ra ngoài

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.