Trở về truyện

Vô Tận Hỏa Vực - Chương 11: Phản Bội

Vô Tận Hỏa Vực

11 Chương 11: Phản bội

Chú thích(1): Tam Mộc Quyền, địa cấp vũ kĩ, quyền sau mạnh hơn, linh hoạt hơn quyền trước, kết hợp với người có mộc hệ thể chất tạo thành chỉnh thể hoàn mĩ. Đây là một trong những tuyệt kĩ thành danh của Trần Phong

.....

Cảm nhận được tình hình không ổn, Trần Phong lập tức tung quyền thứ ba của Tam Mộc Quyền, chấn cho đôi nam nữ phải hộc máu, sau đó lập tức lui về phía Trần Anh. Lúc này, lão cũng đang gặp phải cắn trả mãnh liệt sau quyền vừa rồi. Các kinh mạch trong cơ thể như sắp vỡ tung.

Đôi phu thê Bạch Phàm trúng một đòn khá nặng, nhưng không những không tỏ ra đau đớn hay sợ hãi mà còn có vẻ vui mừng. Bạch Phàm sau khi ổn định lại thân hình,lập tức cười lớn:

- Ha ha, Trần Phong à, tại sao quyền cuối cùng lại suy yếu như vậy chứ, phải chăng nội lực không chịu khống chế? Đã vậy ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường.

Dứt lời, đôi phu phụ lập tức xé gió mà lao tới. Nói thì chậm nhưng thật ra lại rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, hai luồng kiếm quang đã tới sát người Trần Phong.

Keng, keng.

Khi chỉ còn cách cơ thể Trần Phong tầm một gang tay thì bất chợt bị một thanh đao ngăn lại, sau đó thanh đao liền xoay một vòng, chém tới cổ tay đôi phu phụ Bạch Phàm, làm cho bọn hắn phải lập tức thối lui.

- Gia chủ, thuộc hạ tới trễ , mong gia chủ thứ lỗi.

Người tới không ai khác chính là Lý Nam(hay còn được Trần Anh gọi là Lý thúc), một trong tứ đại Mê Hồn sứ giả, là trợ thủ, cũng là những người có nhiệm vụ bảo hộ cho Trần Phong.

- Không sao, đến là tốt rồi, còn Phương Vũ đâu. Trần Phong thấy chỉ có một mình Lý Nam đến, chau mày hỏi.

- Thưa gia chủ, hắn đã chết. Lý Nam đáp lời.

- Là ai giết hắn? Trần Phong có chút kinh ngạc.

- Là..... ta.

Dứt lời, Lý Nam vẫn đang trung thành kính cẩn kia chợt hiện lên bộ mặt hung ác, lập tức đánh ra một chưởng lên người Trần Phong. Trần Phong tuy bị thương nhưng dù gì cũng là một cao thủ Yêu tôn hậu kì, phản ứng cũng không chậm, lập tức tránh người sang một bên, dẫu vậy vẫn bị trúng một chưởng vào bả vai. Yêu Linh đang thủ hộ cho Trần Anh nhận ra tình hình không đúng, lập tức đánh ra vài luồng huyễn lực về phía Lý Nam. Nhưng Lý Nam sau khi đánh lén thành công lập tức không ham chiến mà rút chạy về phía đôi phu phụ Bạch Phàm, làm cho những luồng huyễn lực đó đều đánh vào khoảng không.

- Gia chủ, không sao chứ? Dạ Ảnh sau khi tấn công đối phương liền ngay lập tức xuất hiện sau lưng Trần Phong, đỡ lấy lão.

Trần Phong được đỡ thẳng dậy lập tức phất phất tay tỏ ý không sao, sau đó nhìn về phía Lý Nam, nhàn nhạt nói:

- Lý Nam, lão phu tự nhận chưa từng làm gì có lỗi với ngươi, tại sao ngươi lại cấu kết địch nhân, phản bội ta?

Lý Nam kia vẫn giữ nguyên thần sắc dữ tợn, nói bằng một giọng ồm ồm:

- Hừ, bao nhiêu năm qua ta đi theo ngươi, cung phụng ngươi, giết người cho ngươi, giúp ngươi giành được biết bao vinh quang, vậy mà cuối cùng đổi lại thì được cái gì? Cuối cùng vẫn chỉ như một tên người hầu không hơn không kém, đã vậy còn lại tên người hầu đứng hạng cuối cùng. Ta có gì mà thua tên Phương Vũ? Đơn đả độc đấu hắn không phải đối thủ của ta, mưu lược lại càng không có cửa thắng. Vậy vì cái gì mà ngươi xếp ta ở sau hắn? Hừ, còn sắp xếp ta làm cái nhiệm vụ tuần tra sâm lâm, ngươi có biết người ngoài nói rằng ta chẳng qua chỉ là một tên thủ vệ.

- Bởi vậy ngươi mới lập kế hại Phương Vũ? Trần Phong chậm rãi hỏi.

- Đúng vậy, ta đã tạo nên một vài thứ làm cho ngươi nghi ngờ hắn có tâm tư riêng, và đến hôm nay, ngươi cho ta đi cùng hắn rõ ràng là muốn ta giám sát hắn. Ha ha, Trần Phong ơi Trần Phong, ngươi đã nhầm rồi, kẻ phản bội phải là ta đây. Có người đã nói chỉ cần giết được ngươi sẽ cho ta một vùng đất rộng lớn để ta ngự trị, ta muốn chơi thì chơi, muốn phá thì phá, không còn gò bó như nơi đây nữa. Lý Nam ánh mắt như trở nên khao khát như thấy miếng mồi ngon khi nhìn vào Trần Phong.

Không để ý đến ánh mắt như hổ rình mồi của Lý Nam, Trần Phong quay sang hỏi phu phụ Bạch Phàm:

- Trần Thanh Thanh là do các ngươi đưa vào Mê Hồn sâm lâm?.

- Đúng vậy, Như Nguyệt vốn là con của chúng ta. Lão hồ ly, lão không ngờ có kết cục ngày hôm nay phải không? Ngoan ngoãn giao Mộc Cổ phù ra, ta sẽ để cho lão được toàn thây. Bạch Phàm bộ dáng như nắm chắc tất cả nói.

- Đúng vậy, nhưng các ngươi có vẻ vui mừng quá sớm rồi.

Đừng quên rằng thực thể của ta là một con hồ ly.

Trần Phong cười lạnh rồi lập tức dùng hai tay tạo liên tiếp những thủ ấn kì dị, cứ mỗi khi thủ ấn thay đổi, huyễn lực xung quanh lại như cuồng phong xoáy quanh cơ thể lão.

Hồ Tiên Mộc Huyễn thuật.

Khi thủ ấn dừng lại, vòng xoáy huyễn lực quanh thânn Trần Anh cũng đã đạt mức cực hạn. Lập tức lão hóa thân thành một con hồ ly thanh sắc cao vài trượng, khí thế hung tàn như muốn phá hủy mọi thứ xung quanh.

Loại khí thế này làm cho ba người kia giật thót, tự cảm nhận một chút, cả ba cùng thất thanh la lên:

- Yêu Thánh? Không thể nào có chuyện như vậy.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.