Trở về truyện

Vô Tận Hỏa Vực - Chương 8: Bên Trong Pho Tượng Yêu Thần

Vô Tận Hỏa Vực

8 Chương 8: Bên trong pho tượng yêu thần

Thấy Trần Phong đi thẳng vào trong bụng pho tượng, Trần Anh chạy nhanh vào vầng bóng tối đó. Khi cả người của tiểu nam hài này bị nuốt trọn bởi bóng tối, pho tượng bắt đầu đóng lại, tự động chuyển dịch về chỗ cũ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Khi vào trong pho tượng, Trần Anh nhìn thấy rất nhiều con đường, tất cả đều giống hệt nhau: tối đen và tràn ngập cảm giác lạnh lẽo. Không thấy Trần Phong đâu, tiểu nam hài này tự chọn ra một con đường, đang chuẩn bị cất bước thì nghe được một tiếng nói lạnh lẽo:

- Đừng đi đường đó, nó sẽ khiến ngươi phải chết đấy, phụ thân ngươi đi đường này.

Đó là một giọng nói cứng ngắc và lạnh lẽo nhất mà Trần Anh từng biết, cái lạnh của giọng nói như thực thể thẩm thấu vào tim gan làm tiểu hài tử rét run lên. Khi ngoảnh đầu lại, một bóng đen đã hiện diện ở góc tường đó tự lúc nào. Trong đầu Trần Anh chợt hiện ra một cái tên: Yêu linh.

Yêu linh ở đây không phải là linh hồn của yêu tộc mà là một loài đặc biệt. Loài huyễn thú này có năng lực về tinh thần cực mạnh, thích ẩn nấp trong bóng tối, được rất nhiều người chú ý vì có thể cắn nuốt bóng tối và sử dụng nó để tự che dấu hoặc ẩn đi khí tức của chủ nhân.

Cấp bậc của huyễn thú cũng phân chia như cấp bậc binh khí. Từ hoàng, huyền, địa, thiên, nhật, nguyệt sáu cấp bậc , mỗi tầng chín tiểu cảnh giới. Nhật cấp huyễn thú là những huyễn thú từ khi sinh ra đã có huyết mạch thần thú mới có thể đạt tới, còn nhật cấp huyền thú đã phá vỡ quy luật về huyền thú, từ khi sinh ra, mỗi một nguyệt cấp huyễn thú đã có tri thức như các tộc cổ đại để tự thành lập được tộc mới. Mỗi một đại cảnh giới này sẽ làm cho huyễn thú như lột xác, không chỉ sức chiến đấu tăng cường, mà cả về trí tuệ và huyết mạch cho đời sau.

Trần Anh có thể khẳng định nếu giao đấu, chỉ cần ba chiêu, tiểu nam hài này sẽ thất bại thê thảm, mà trụ được ba chiêu là còn do đặc tính chủ yếu của Yêu linh không phải là chiến đấu, nếu không có khi còn không đến một chiêu. Lấy tu vi lúc này của Trần Anh, lờ mờ có thể đoạn được Yêu linh này ít nhất phải có tu vi bát cấp huyền thú hoặc cửu cấp huyền thú, còn có đến địa cấp huyền thú chưa thì Trần Anh không thể biết được.

- Đi theo ta! Dứt lời, bóng đen đi tới một con đường không có gì đặc biệt.

Thấy vậy, Trần Anh cũng nhanh chóng chạy theo sau.

Con đường này thật dài, cả con đường được bao phủ bởi bóng tối. Trên đường còn vài lần chia nhánh , rất phức tạp.

Khoảng tầm ba nén nhang sau, Trần Anh rốt cuộc đến được nơi cần đến. Đập vào mắt Trần Anh là một gian phòng được bao phủ bởi màu xanh yêu dị. Xung quanh căn phòng là các rất nhiều các giá sách, trông như một thư các thu nhỏ vậy.

Khi Trần Anh tới nơi thì Trần Phong đã đọc sắp xong một cuốn sổ gì đó, vẫy tay ra hiệu nam hài kia ngồi xuống, lão hỏi:

- Hài tử, con thấy nơi này như thế nào?

- Thực sự rất đẹp, khác hẳn với bên ngoài. Trần Anh đáp.

- Ý con nói là con đường dẫn đến đây hả?

- Dạ vâng.

- Con đường ngoài kia thực ra là một mê cung với rất nhiều kết giới và bẫy rập, mà mục đích chỉ có một, đó chính là bảo vệ nơi này.

Lão tiếp:

- Đây chính là nơi cất giữ sổ sách, công pháp, vũ kĩ cấm truyền ra ngoài của Mộc Phiên của ta. Cái thư các cung cấp vũ kĩ cho tộc nhân bên ngoài chỉ là bình phong để che mắt mà thôi, công pháp, vũ kĩ mạnh nhất của Mộc Phiên ta đều ở trong đây.

Trần Anh nghe vậy mà có chút ngớ người, không khỏi nhìn qua những quyển sách cũ kĩ trên giá sách một chút, trong lòng cũng có chút thèm thuồng, sau khi nhìn xong lại hướng về Trần Phong với ánh mắt có chút chờ mong.

Như biết trước tiểu hài tử này sẽ như vậy, Trần Phong cười nói:

- Đưa con đến đây chẳng lẽ không phải để cho con chọn một môn công pháp và vũ kĩ phù hợp sao, công pháp lần trước con tu luyện chỉ để củng cố thân thể mà thôi, có thể có tu vi như vậy đã là đáng ngạc nhiên rồi.

Dứt lời, trong tay lão đã xuất hiện ba quyển công pháp

- Đây là ba quyển công pháp lôi hệ, con hãy chọn lấy một cuốn đi.

Trần Anh xem qua ba quyển công pháp tên Khiển Lôi Pháp

Khiển lôi pháp: mượn lôi lực của thiên địa để tạo thành huyễn lực gia tăng tu vi cho bản thân. Khi đại thành thậm chí có khả năng mượn dùng lôi lực để bổ sung hao hụt huyễn lực ngay trong chiến đấu.

- Ánh mắt không tồi, trong ba bộ công pháp, đây là bộ có phẩm chất cao nhất, tuy chỉ là huyền cấp bát tinh, nhưng lại vừa vặn hợp với tu vi hiện tại của con. Trần Phong gật đầu tán thưởng.

Trần Anh hớn hở cầm quyển công pháp trong tay nói:

- Cảm ơn phụ thân đại nhân.

- Thôi được rồi, không cần phải nịnh nọt, vũ kĩ ở đằng kia, con hãy tự lựa chọn đi.

- Dạ vâng!

Thấy chút tâm tư nho nhỏ bị vạch trần, Trần Anh cũng chỉ biết cười gượng chạy tới lấy một cuốn vũ kĩ cho mình.

- Phụ thân đại nhân, tại sao số lượng vũ kĩ lôi hệ này lại ít hơn những vũ kĩ khác nhiều như vậy? Khi xong xuôi, Trần Anh mới tò mò hỏi

- Bởi vì những vũ kĩ và công pháp này mới được ta tìm kiếm trong những năm gần đây. Chẳng qua tìm kiếm thực sự khó khăn.

--Chú thích giành cho ai không hiểu phần về cấp bậc huyễn thú:

Từ nhật cấp trở lên thì đã khác hẳn những cấp bậc trc. Có thể hiểu nhật cấp huyễn thú được thiên địa ưu ái, ngay từ khi sinh ra đã có tu vi cao, lực lượng mạnh. Còn nguyệt cấp không chết mà chỉ chuyển kiếp. Tức là sau vài nghìn năm lại hồi sinh rồi từ từ tiếp nhận kinh nghiệm, kí ức và tu vi kiếp trước---

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.