Trở về truyện

Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống - Chương 7 Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

7 Chương 7 Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

Thiên Vô Cực ngẩng đầu lên lên nhìn Từ Phong, mặt cũng bắt đầu lạnh xuống, kiếp trước nhìn tiểu thuyết thấy nhân vật chính thường không làm gì cũng có người đến gây chuyện, bây giờ thật không ngờ đến lượt hắn.

"Ta rất ghét ai uy hiếp ta, ngươi biết làm như vậy có kết cục gì không?"

Thiên Vô Cực mặt không cảm xúc trầm giọng hỏi.

"Ha ha, ta uy hiếp ngươi rồi sao? ngươi làm gì được ta, ngươi hãy cầu phúc cho ngươi có thể sống qua đêm nay đi."

Từ Phong bỗng nhiên cười lớn, khuôn mặt chế nhạo nhìn Thiên Vô Cực, hắn dự định chút nữa sẽ gọi người đem Thiên Vô Cực dạy dỗ một trận.

Thiên Vô Cực không nói gì, liếc mắt sang Mai Nguyệt, thấy nàng vẻ mặt không để ý, hiển nhiên nàng sẽ không ra ngăn cản Từ Phong, coi như là nàng đã đồng ý cách làm của hắn, nhìn đôi nam nữ này, trong đầu Thiên vô Cực bỗng hiện lên một suy nghĩ tà ác.

“Hệ thống, dò xét tên này!”

Thiên Vô Cực trong lòng thầm nói.

“Keng! Sử dụng 100 HTĐ để dò xét, phải chăng sử dụng?”

“Sử dụng”

-Tính danh: Từ Phong

-Tuổi tác: 26

-Thân phận: Từ Gia con trưởng

-Độ thiện cảm: -20 {căm ghét}

-Cảnh giới: nhập khí cảnh tầng 1

-Công pháp: Thiết Quyền Công {nhập môn}{Nhất giai}

{Công pháp võ đạo phân chia từ nhất giai đến cửu giai, nhất giai thấp nhất, Công pháp tu luyện chia làm Nhập môn, Tiểu Thành, Đại thành, Viên mãn.}

-Tình trạng cơ thể: khoẻ mạnh

“Tiểu năng, có thể dò xét Từ Gia được không?”

Thiên Vô Cực lại hỏi.

“Không được chủ nhân, Từ gia bên ngoài phạm vi dò xét, nhưng có thể dò xét ký ức của Từ phong để biết sơ bộ sức mạnh Từ gia”

Tiểu năng nói.

“Vậy dò xét xem Từ gia mạnh nhất là cảnh giới gì”

“Keng! Sử dụng 100 HTĐ để dò xét, phải chăng sử dụng?”

“Sử dụng”

“Trong ký ức Từ Phong, Từ gia mạnh nhất là Gia chủ Từ Kiên, Chân khí cảnh tầng 5”

Thiên Vô Cực thấy vậy liền an tâm, tuy cảnh giới hắn có thua kém một chút, nhưng hắn có biện pháp làm cho Từ gia không thể tim hắn phiền phức, nếu như vậy liền không còn cố kỵ gì.

"Ta hôm nay muốn thử cảm giác dùng bạn gái của người khác là như thế nào!"

Thiên Vô Cực nở một nụ cười nhìn Từ Phong, con mắt hắn lóe lên một tia quang mang.

"Ngươi đang..."

Từ Phong dự định nói cái gì, nhưng chưa nói hết cảm giác miệng nói không ra tiếng, cơ thể không cử động được, khuôn mặt hiện lên vẻ sợ hãi, cố dùng sức cử động những vẫn không nhúc nhích tí nào.

Mai Nguyệt thấy Từ Phong không nói chuyện, đứng ở đó không nhút nhích có vẻ khác lạ, nàng đứng lên đi tới.

"Phong ca, ngươi làm sao vậy?"

Mai Nguyệt đi tới bên người Từ Phong, vỗ vỗ vai hắn hỏi, nhưng Từ Phong không trả lời mà vẫn đứng đó không nhúc nhích.

Mai Nguyệt cảm giác có chút không thích hợp, hoảng hốt dùng sức đẩy vài cái, nhưng Từ Phong như một pho tượng, dù có đẩy thế nào hắn đều không chút phản ứng.

"Ngươi đã làm gì hắn?"

Mai Nguyệt xoay qua nhìn chằm chằm Thiên Vô Cực chất vấn hỏi.

Thiên Vô Cực không có trả lời Mai Nguyệt, hắn đưa tay lên, một luồng ánh sáng màu đỏ từ bàn tay bay thẳng vào người nàng.

"A..ngươi ném cái gì vào người ta?"

Mai Nguyệt thấy có thứ gì đó bay vào trong người, liền giật mình lấy tay phủi áo, bỗng nhiên Mai Nguyệt cơ thể cứng đờ, con mắt nhìn chằm chằm Thiên Vô Cực.

Mai Nguyệt biết nam nhân trước mắt đã làm gì đó với nàng, nhưng nàng cảm giác bây giờ mình như đang yêu, giống như là tình yêu của kiếp trước hiện về, trong đầu nàng toàn là hình bóng của hắn, lúc này trong lòng nàng cảm thấy sự quan trọng của người nam nhân trước mặt này đã vượt qua cả cha mẹ mình, hắn là cả thế giới của nàng, không ai có thể hơn hắn được.

Thiên Vô Cực thấy ấn ký đã có hiệu lực, liền mỉm cười, bây giờ nếu để cho nàng giết Từ Phong, nàng chắc chắn sẽ không do dự mà ra tay.

"Lại đây".

Thiên Vô Cực liếm môi nhìn chằm chằm Mai Nguyệt nói.

Nghe Thiên Vô Cực gọi, Mai Nguyệt vội vàng đi tới trước mặt hắn.

"Ngươi.. Ngài cần gì?"

Đứng trước mặt Thiên Vô Cực, nhìn rõ khuôn mặt hắn khiến Mai Nguyệt có chút xúc động, tim đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài, nàng lắp bắp hỏi.

"Quỳ xuống".

Thiên Vô Cực cười cười tay chỉ dưới đất nói.

"Ừm"

Mai Nguyệt nghe lời quỳ xuống trước mặt Thiên Vô Cực, nếu là lúc trước nàng cảm thấy đây là một sự sỉ nhục, nhưng bây giờ nàng lại cảm thấy mình rất hạnh phúc khi quỳ trước mặt hắn.

Một bên Từ Phong mở to mắt ra nhìn Mai Nguyệt, không biết nàng tại sao lại nghe lời Thiên Vô Cực quỳ xuống, hắn định nói gì nhưng không mở miệng được, hắn chỉ kêu được tiếng ư ư phát ra từ lỗ mũi.

Thiên Vô Cực nhìn Mai Nguyệt đang quỳ trước mặt mình, nàng cũng rất xinh đẹp không kém gì Hạ Tĩnh, dáng người rất tốt, ngực cũng to tròn, nàng thành thục, trầm tính, còn Hạ Tĩnh thì hoạt bát đáng yêu, mỗi người mỗi vẻ, nhìn một hồi phía dưới dương vật hắn liền trở nên cương cứng, đũng quần nhô lên một cái lều, hắn lấy tay cởi quần, con c-c to lớn liền bắn ra ngoài, đứng thẳng trước mặt Mai Nguyệt.

"Ngậm"

Thiên Vô Cực nhìn bị hắn làm cho kinh ngạc Mai Nguyệt, lấy tay chỉ chỉ con c-c to lớn đang căng cứng của mình nói.

Mai Nguyệt xấu hổ nhìn con c-c to lớn trước mặt, khuôn mặt đỏ bừng lên, ngước mặt lên thấy Thiên Vô Cực đang nhìn chằm chằm, nàng cắn răng, hai tay run run đưa lên nắm lấy con c-c hắn, nhìn trong tay nóng hổi dương vật, tay nàng không thành thục bắt đầu sụt lên sụt xuống.

"Ô ư"

Đứng một bên Từ Phong con mắt trừng lớn, miệng cố gắng la hét giãy dụa, nhưng cố làm sao cũng không cử động được.

"BỐP"

"A"

Mai Nguyệt đang chăm chú vuốt ve lên xuống con c-c, bỗng nhiên bị Thiên Vô Cực tát một cái, nàng đau đớn bụm mặt chảy nước mắt, khuôn mặt nàng phía trên hiện lên dấu bàn tay đỏ rất bắt mắt.

"Ta kêu ngươi làm gì, ngậm nó chứ không phải vuốt nó, đừng để ta nói lần nữa"

Thiên Vô Cực lạnh lùng nhìn Mai Nguyệt nói, nhìn thấy nàng khóc trông rất tội nghiệp, nhưng hắn không quan tâm.

"Vâng"

Mai Nguyệt sợ hãi chảy nước mắt, nhưng nàng chẳng những không hận Thiên Vô Cực còn cảm thấy bị hắn đánh rất hạnh phúc, nếu là người khác sẽ cảm thấy nàng bị điên rồi, bị đánh mà còn hạnh phúc.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.