Trở về truyện

Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống - Chương 11 Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

11 Chương 11 Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

Sáng ngày thứ hai, ánh mặt trời đã lên cao, Thiên Vô Cực mở ra hai mắt, nhìn xem cơ thể trơn bóng ghé vào trong lồng ngực của mình, cũng không biết Hạ Tĩnh mơ cái gì mộng, cái kia tuyệt mỹ trên khuôn mặt nở một nụ cười ngọt ngào.

Thiên Vô Cực nhẹ nhàng giật giật thân thể, cảm giác buổi sáng tự nhiên cứng lên dương vật vẫn bị nàng dùng hai chân kẹp chặt, hắn không khỏi nhớ tới tối hôm qua khoái hoạt.

Nhẹ nhàng đem Hạ Tĩnh thân thể để nằm ngang, đem dương vật từ giữa hai chân nàng rút ra.

Thiên Vô Cực nhìn về khuôn mặt hạnh phúc khi ngủ của Hạ Tĩnh, nhịn không được tại trên cái miệng nhỏ của nàng hôn một cái.

“Chủ nhân, ta thật chịu không được”

Bị Thiên Vô Cực như vậy quấy rầy, Hạ Tĩnh lại vẫn là không có tỉnh, chỉ là thì thầm hai tiếng nói mớ, nàng trở mình lại ngủ tiếp.

Hiện tại cũng đã gần đến mùa đông, sáng sớm nhiều ít vẫn còn có chút lạnh, Thiên Vô Cực kéo qua một đầu chăn mỏng che ở Hạ Tĩnh trên người, lại yêu thương tại trên má nàng hôn một cái.

Xem ra Hạ Tĩnh thật là mệt muốn chết rồi, ngẫm lại cũng đúng, tối hôm qua nàng trọn vẹn ra đến hơn mười lần nhiều, sao có thể không mệt mỏi?.

Thật ra hôm qua Thiên Vô Cực đã tu luyện Huyền Đế Âm Dương Công, trong lúc âm dương giao hòa, huyền lực tự động truyền qua cho Hạ Tĩnh cường hóa cơ thể, bởi vậy nàng mới có thể chống cự lâu như vậy.

Thiên Vô Cực nhìn nàng một chút rồi xuống giường đi vào nhà tắm, rửa mặt, xúc miệng.

Buổi sáng 9h, Hạ Tĩnh mặt còn hơi buồn ngủ từ trong phòng đi ra, thấy Thiên Vô Cực đang ngồi xem TV, liền đi lại hỏi:

"Chủ nhân, sao không kêu ta dậy làm bữa sáng?"

"Ta thấy ngươi ngủ rất ngon, hôm qua cũng rất mệt, nên ta không muốn đánh thức ngươi"

Thiên Vô Cực cười nói.

"Vậy ta đi làm bữa sáng!"

Hạ Tĩnh nhớ đến tối hôm qua, cười đỏ mặt nói một tiếng rồi đi vào bếp.

Một lát sau hai người ăn sáng xong, Thiên vô Cực và Hạ Tĩnh ngồi xem TV, nàng ngồi dựa đầu vào vai hắn, tay của hắn cũng không rãnh rỗi, nhẹ nhàng xoa bóp ngực nàng.

"Tiểu Tĩnh, hôm nay ngươi có đi học không?"

Thiên Vô Cực nhẹ nhàng mở miệng hỏi.

"Chủ nhân, hôm nay là thứ 5, cho nên chút nữa ta phải đi học!"

Hạ Tĩnh ngẩn đầu lên nhìn Thiên Vô Cực nói.

"Vậy chút nữa ta đi chung với ngươi, ta muốn đi tham quan trường một chút"

Thiên Vô Cực cúi xuống hôn Hạ Tĩnh một cái rồi cười nói, thật ra lúc ăn sáng hắn nghe Hạ Tĩnh nói hai đứa con gái của Diệp Tình cũng học chung trường với nàng, nên hắn định đi xem một chút.

Giữa trưa Thiên Vô Cực chờ Hạ Tĩnh chuẩn bị xong, hai người ra khỏi nhà bắt xe đi đến trường học.

20 phút sau, Thiên Vô Cực nhìn trước mặt to lớn cổng trường, hai người đi vào, bên cổng bảo vệ lập tức đi ra ngăn hắn lại, Thiên Vô Cực liền giả dạng học sinh chuyển trường, đi vào để báo danh nhập học.

Bảo vệ có chút nghi ngờ nhìn Thiên Vô Cực, một bên Hạ Tĩnh cũng lên tiếng trợ giúp:

“Hắn là ca ca ta, đến đây để báo danh nhập học”

Bảo vệ là nhận biết Hạ Tĩnh, thấy nàng lên tiếng thì không còn nghi ngờ gì, cho hai người đi vào.

Vào đến bên trong trường, Thiên Vô Cực cùng Hạ Tĩnh liền tách ra, nàng đi đến lớp, còn hắn thì đi vòng vòng tham quan.

"Trường đúng là có thay đổi một chút"

Nhìn xung quanh thấy có nhiều chỗ lạ, Thiên Vô Cực cảm thán nói, theo ký ức thì lúc trước hắn cũng từng học ở đây, cho nên đối với đường đi của trường rất quen thuộc.

Hắn vòng ra sân chơi phía sao trường, ngồi xuống trên ghế đá, ngắm nhìn xung quanh, nguyên thân lúc trước cũng thường ngồi chỗ này để xem các nữ sinh đi qua lại.

"Tỷ tỷ, người này là ai vậy? không mặc đồng phục, nhìn hắn cũng không giống học sinh"

Lúc này có 2 nữ sinh từ phía xa đi tới, nhìn thấy Thiên Vô Cực đang ngồi nhìn xung quanh, nữ sinh bên phải nhỏ giọng nói.

"Ta cũng không biết, cứ kệ hắn đi, ngươi quan tâm làm gì?"

Nữ sinh bên trái lắc đầu, kéo em gái từ từ đi qua.

Thiên Vô Cực nghe giọng nói thì liếc nhìn hai người, vừa nhìn hắn cũng có chút kinh ngạc, hai cô gái này rất xinh đẹp a, có thể sánh ngang với Hạ Tĩnh, nhưng mà điều làm hắn ngạc nhiên hơn đó chính là hai cô nàng này quá giống nhau, hai khuôn mặt giống hệt, kiểu tóc cũng vậy, rất khó phân biệt.

Bỗng nhiên Thiên Vô Cực nghĩ tới điều gì, đứng dậy đi tới trước mặt hai nàng.

"Dừng một chút, cho hỏi hai ngươi là Diệp Linh và Diệp Tiên phải không?"

Thiên Vô Cực nhìn hai nữ sinh cười hỏi, hắn cũng có nghe Hạ Tĩnh nói Diệp Linh và Diệp Tiên là chị em sinh đôi.

"Ngươi là ai, tìm chúng ta làm gì?"

Diệp Linh thấy có người chắn trước mặt, liền giật mình kéo Diệp Tiên về phía sau, cảnh giác nhìn Thiên Vô Cực hỏi.

"A không có gì, chỉ là thấy hai người rất xinh đẹp, ta chỉ muốn làm quen!"

Thiên Vô Cực đã xác nhận thân phận của hai người, miệng nhếch lên, đúng là không cần tốn sức đi tìm, người cũng xuất hiện trước mặt.

"Xin lỗi, ta không quen nói chuyện với người lạ"

Diệp Linh mặt lạnh trả lời, liền kéo tay Diệp Tiên vòng qua Thiên Vô Cực đi vào trong khu phòng học.

Thiên Vô Cực cũng không ngăn lại, hắn lần này chỉ cần thấy mặt là được rồi, thời gian còn nhiều, về sau từ từ tiếp xúc, hắn đi trở lại ghế đá ngồi xuống.

.....

"Tỷ tỷ, hắn không đi theo"

Đi vào khu phòng học, Diệp Tiên quay đầu nhìn lại phía cửa nói.

"Ngươi để ý hắn làm gì?"

Diệp Linh liếc mắt nhìn em gái mình rồi nhẹ nhàng hỏi.

"Tỷ tỷ, hắn đây là muốn theo đuổi hai chúng ta sao?"

Diệp Tiên không trả lời mà lại nhìn tỷ tỷ hỏi.

"Chắc vậy"

Diệp Linh cũng nghĩ như vậy, trường học có rất nhiều nam sinh theo đuổi nàng và Diệp Tiên, nàng cho là Thiên Vô Cực cũng giống như những người đó.

Đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, nhớ tới bộ dáng bình thường không thể bình thường hơn của Thiên Vô Cực, Diệp Linh mặt hiện lên vẻ chán ghét.

"Hắn lấy tư cách gì mà muốn theo đuổi ta với tỷ tỷ, khuôn mặt bình thường không có gì nổi bật, ăn mặc cũng không tính là giàu có, ở đâu cho hắn tự tin?"

Hai chị em có lẽ giống nhau từ ngoại hình đến suy nghĩ, Diệp Tiên trên mặt cũng hiện vẻ khinh thường nói.

"Ta không biết, bỏ qua hắn đi, chúng ta mau vào phòng học"

Diệp Linh không muốn nói tiếp về chuyện này, kéo tay muội muội đi vào lớp học.

...

Tại một phòng học nào đó, có một nữ nhân đang ngồi ngẩn người, tay nàng cứ nhẹ nhàng vuốt ve bờ môi đỏ của mình, khóe miệng lâu lâu còn mỉm cười lên.

"Lão sư, lão sư"

Nghe tiếng kêu, Mai Nguyệt liền giật mình, mặt lập tức nghiêm túc lại.

"Hạ Tĩnh à, có chuyện gì?"

Mai Nguyệt mỉm cười hỏi.

"Lão sư, ngài không sao chứ? ta đã thu tất cả bài kiểm tra trong lớp!"

Hạ Tĩnh mặt quan tâm nhìn Mai Nguyệt nói.

"Cảm ơn, ta không sao, chỉ là hơi thất thần chút, để lên bàn rồi về chỗ đi"

Mai Nguyệt cười nói.

Hạ Tĩnh nhẹ gật đầu, đặt chồng giấy kiểm tra lên bàn rồi đi về chỗ ngồi.

Mai Nguyệt xếp gọn lại chồng giấy kiểm tra, đứng dậy nhìn xuống lớp nói:

"Được rồi, tiết của ta xong rồi, tiết tiếp theo làm kiểm tra phải làm tốt biết không!"

"Vâng"

Cả lớp đồng thanh nói.

Mai Nguyệt gật đầu, ôm chồng giấy đi ra ngoài, về tới phòng giáo viên bàn làm việc của mình, bỏ chồng giấy lên bàn, Mai Nguyệt lại đi ra ngoài, nàng dự định đi hóng gió một chút.

Mai Nguyệt đi ra tới phía sau trường, dự định tìm một chỗ ngồi thư giãn, bỗng nhiên cả người nàng rung lên, con mắt nhìn chằm chằm vào một người nam nhân đang ngồi ghế đá phía trước.

"Là hắn"

Mai Nguyệt trong lòng có chút kích động.

Từ buổi tối hôm đó trở về nhà, trong đầu Mai Nguyệt cứ hiện lên thân ảnh của hắn, lòng nàng cũng bắt đầu bài xích những người khác phái, cho dù là nói chuyện cũng làm cho nàng cảm thấy rất khó chịu.

Ngày hôm trước nàng đã nói lời chia tay với Từ Phong, nàng bây giờ không muốn có quan hệ hay tiếp xúc với nam nhân nào khác trừ người đàn ông đang ngồi ở trước mắt này, dù không biết tại sao mình lại như vậy.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.