Trở về truyện

Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống - Chương 15 Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

15 Chương 15 Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống

Sau một hồi dạo chơi, hai người chuẩn chuẩn bị về nhà, nhưng trước khi về Thiên Vô Cực lại kéo Hạ Tĩnh đi vào siêu thị gần đó, hắn thấy những bộ đồ ở nhà của nàng cũng đã cũ, nên chuẩn bị vào mua cho nàng vài bộ.

Thiên Vô Cực nắm tay dẫn Hạ Tĩnh đi đến cửa hàng quần áo trong siêu thị, khi thấy những bộ đồ đẹp trong cửa hàng thì mắt Hạ Tĩnh có chút sáng lên, là con gái ai không thích mình ăn mặc đẹp, nàng cầm lấy một chiếc váy trắng lên xem, nhưng khi nhìn giá thì giật mình, tay nhẹ nhàng đặt chiếc váy lại chỗ cũ, thầm nói:

"Quá đắt"

Nàng không có đủ tiền mua, sợ cầm lên lỡ hư hao gì nàng đền không nổi, Hạ Tĩnh xoay qua kéo tay Thiên Vô Cực nhỏ giọng nói:

"Chủ nhân, chúng ta đi chỗ khác xem, quần áo ở đây quá mắc a"

Nhưng Thiên Vô Cực lại không đi, cười vỗ vỗ nhẹ tay Hạ Tĩnh nói:

"Không cần đi, mua ở đây là được, ngươi không cần sợ đắt, ta có tiền a, ngươi quên ta từng là một thiếu gia rồi sao, cứ mua những gì mình thích, đừng bận tâm chuyện tiền bạc, ta có thể trả được"

"Nhưng mà..."

"Không nhưng nhị gì hết, đi chọn đồ đi"

Hạ Tĩnh thấy khuôn mặt Thiên Vô Cực nghiêm túc như vậy liền nhẹ gật đầu, nàng đi lại chỗ bộ váy khi nãy cầm lên, xong lại đi xung quanh nhìn xem!

Sau một hồi Hạ Tĩnh cầm vài bộ đồ đi tới quầy tính tiền, nàng chon vài bộ đồ mặc ở nhà và vài bộ để đi chơi, Thiên Vô Cực thấy Hạ Tĩnh đã chọn xong, hắn móc ra một tấm thẻ đưa cho nhân viên tính tiền.

Thanh toán xong, một tay Thiên Vô Cực cầm mấy túi đồ còn tay khác thì ôm eo Hạ Tĩnh từ trong cửa hàng đi ra, nhìn thấy gần đó có cửa hàng đồ lót, hắn thầm nghĩ, đã mua đồ mặc thì cũng phải mua đồ lót chứ, Thiên Vô Cực liền kéo Hạ Tĩnh đi vào cửa hàng nội y.

Khi vào trong, nhìn xem trong đó treo rực rỡ muôn màu các kiểu nội y, Thiên Vô Cực không khỏi có chút trợn tròn mắt, hắn trước kia chưa từng có chú ý qua, nguyên lai nữ hài mặc áo lót lại có thể phân nhiều như vậy loại đâu.

Người bán hàng bác gái gặp Thiên Vô Cực cái kia ngây ngốc bộ dạng, còn tưởng rằng hắn cũng là ưa thích cầm nữ tính nội y làm chút ít không muốn người biết sự tình đâu.

Bất quá nàng lại cũng không ghét người như vậy, bởi vì đụng phải người như vậy chỉ cần thoáng lừa dối một chút, liền có thể bán đi một cái thậm chí nhiều cái loại này lợi nhuận rất lớn gợi cảm nội y, vì vậy nàng tươi cười chân thành đến chào đón, cười nói:

"Tiểu tử, ngươi dẫn bạn gái mua quần áo ah?"

"Ách, ah? Đúng vậy"

Thiên Vô Cực đang bị cái này đủ loại kiểu dáng nội y làm cho có chút sững sờ, bác gái lời nói để cho hắn một lát sau mới kịp phản ứng lại.

Thiên Vô Cực phản ứng lại để cho bác gái kia càng thêm khẳng định dự đoán của mình, nàng cũng là có kinh nghiệm, trực tiếp theo bên cạnh cầm lấy một đầu màu đen, phần dưới đái cơ hồ là trong suốt quần lót giới thiệu nói:

"Ngươi xem cái này như thế nào? Màu đen đại biểu cho thần bí, nếu để cho bạn gái của ngươi mặc vào, nhẹ nhàng tách ra chân của nàng, sau đó cái kia mỹ diệu địa phương tại đây một mảnh thần bí như ẩn như hiện tại trước mắt ngươi, đó là một dạng gì đẹp đẽ khung cảnh ah"

Không nói không được, Bác gái rất chuyên nghiệp, Thiên Vô Cực bị nàng nói không khỏi có chút ý động, bất quá cuối cùng vẫn là bác bỏ, bởi vì Hạ Tĩnh cùng hắn làm loại này sự tình còn ngại ngùng, tóm lại nàng là một cái rất thanh thuần nữ hài, loại này làm người kích thích đồ vật cũng không thích hợp nàng, vì vậy nhẹ nhàng lắc đầu!

Bác gái kia cũng không nhục chí, lại liên tiếp giới thiệu với hắn vài khoản, không có kiểu nào mà không phải là cực kỳ khêu gợi đồ lót, tuy nhiên nó đều bị Thiên Vô Cực cự tuyệt.

Thiên Vô Cực nhìn qua một bên đang đỏ mặt Hạ Tĩnh, kêu nàng tự chọn đồ mình thích, Hạ Tĩnh đang còn xấu hổ khi nghe bác gái giới thiệu những chiếc đồ lót gợi cảm kia, nghe Thiên Vô Cực nói nàng nhẹ gật đầu đi lại lựa đồ, cuối cùng rốt cục lấy ra một cặp thêu lên hoạt hoạ đồ án đáng yêu màu trắng quần lót nhỏ và áo ngực màu trắng.

Chứng kiến Thiên Vô Cực cuối cùng lựa chọn, Bác gái bán hàng không khỏi có chút thất vọng, tuy nhiên Hạ Tĩnh chọn đồ lót cũng là cực kỳ sa hoa loại, bán xong kiếm được tiền lời cũng kém hơn so với nàng giới thiệu cái kia vài món, nhưng là nàng giới thiệu một hồi lâu không bán được làm cho nàng có chút canh cánh trong lòng.

Tiếp nhận Bác gái đưa tới cái túi, Thiên Vô Cực đang muốn tính tiền, lại đột nhiên nghĩ đến, Hạ Tĩnh tuy nhiên không thích hợp cái kia vài món, nhưng Mai Nguyệt lại thích hợp ah, mình sao không mua lại, đến lúc đó như làm lễ vật đưa cho Mai Nguyệt.

Nàng nhất định sẽ thật cao hứng ah, mà vẫn còn có thể làm cho nàng mặc cho mình xem, đây không phải là nhất cử lưỡng tiện sao? nghĩ đến đây, Thiên Vô Cực liếc mắt nhìn xem Hạ Tĩnh, nhân lúc nàng không để ý liền hướng bác gái kia nhỏ giọng nói:

"Đem vừa rồi cái kia vài món cũng cho ta bọc lại a"

Bác gái bán hàng lập tức vui mừng, nàng giới thiệu đồ lót đều là cao cấp nhất mặt hàng, chỉ cần bán đi một kiện, bằng nàng làm một ngày công, không nghĩ tới Thiên Vô Cực vậy mà đều mua rồi, bác gái vội vàng cho hắn gói kỹ, sợ một hồi hắn sẽ đổi ý, đồng thời trong nội tâm nàng nghĩ 'tiểu tử này còn rất giả bộ làm thanh nhiên tốt a, cuối cùng không phải đều mua hết sao'.

20 phút sau, Thiên Vô Cực và Hạ Tĩnh đi ra siêu thị, hắn cũng ghé qua các cửa hàng khác mua vài bộ đồ cùng hai cái điện thoại mới, hai tay hắn giờ cầm rất nhiều túi, Hạ Tĩnh ngõ ý muốn cầm phụ nhưng hắn lắc đầu, hai người đứng trước cửa siêu thị bắt xe về nhà.

...

Ở một nơi cách chợ đêm không xa có một ngôi nhà hoang, nhìn từ bên ngoài vào thấy âm u tối tăm, người bình thường sẽ không dám lại gần.

Lúc này có một người đàn ông mặc đồ đen đi vào nhà hoang, hắn vào trong nhà rồi cảnh giác liếc nhìn xung quanh, nhanh chóng lấy tay ấn lên bức tường một cái, chỗ hắn ấn lõm vào một hình tròn, mặt đất rung chuyển, có một cánh cửa nối thẳng xuống đất mở ra, hắn vội vàng đi xuống dưới, cánh cửa cũng tự động đóng lại.

Bên dưới là một nơi rộng lớn, xung quanh bức tường toàn bằng kim loại, nhìn rất khoa huyễn cảm giác, người mặc đồ đen đi đến trước một cánh cửa rồi dừng lại, một ánh sáng từ trong cánh cửa quét ra, chiếu từ đầu tới chân hắn, sau vài giây cánh cửa mở, hắn liền đi vào.

Phía trong là một đại sảnh lớn, có nhiều bàn ghế và xung quanh cũng rất nhiều người ngồi uống rượu, nhìn như một quán bar, khi tên nam tử áo đen đi vào, rất nhiều cặp mắt chú ý hắn, không để ý tới những ánh mắt đó hắn đi tới chỗ quầy rượu, nhìn một người nữ nhân đang pha rượu hỏi:

"Boss có đây không?"

Nữ nhân pha rượu ngẩn đầu lên nhìn, khuôn mặt nàng đeo một chiếc mặt nạ hình mặt quỷ, cặp mắt lạnh lùng mà băng lãnh, không chút cảm xúc mở miệng nói:

"Hồ Tử, ngươi chưa chết à!"

Giọng nói nàng âm trầm làm cho người ta không rét mà rung, Hồ Tử nghe vậy cũng không tức giận, mặt hắn bình thản nói:

"Hồng Dao, ta không có thời gian nói nhảm với ngươi, boss có đây không?"

Hồng Dao cũng không nói nhiều, tay nàng tiếp tục pha rượu, miệng nói một câu:

"Trong phòng"

Hồ Tử đi thẳng đến cánh cửa màu vàng gần đó, nhẹ nhàng gõ cửa, sau vài giây cửa tự động mở ra, hắn đi vào trong phòng, đi lại gần một cái bàn rồi đứng im lặng không lên tiếng, trong phòng nhìn như phòng làm việc, có một nam tử cũng đeo mặt nạ ngồi đó nhìn chằm chằm vào máy tính trên bàn, tay hắn nhanh chóng bấm vào trên bàn phím, chờ một lúc hắn mới hắn mở miệng hỏi:

"Có chuyện gì?"

Hồ Tử cung kính nói:

"Boss, Tư Đồ đã chết, ta phát hiện xác hắn trên núi gần đây"

Nam tử cuối cùng cũng dừng tay lại, nhìn qua Hồ Tử mắt nổi lên sát khí lạnh giọng hỏi:

"Ai làm?"

Hồ Tử sau lưng đỗ mồ hôi, nhanh chóng trả lời:

"Ta chưa điều tra được, nhưng Tư Đồ hắn bị chính vũ khí của mình giết chết, một kích trí mạng, chắc chắn người giết hắn là nhập khí cảnh hậu kỳ"

Nam tử boss nghe vậy cũng suy nghĩ, Tư Đồ tu luyện công pháp thiên về tốc độ, nếu cùng cảnh giới thì ít người có thể bắt được hắn, trừ phi đúng như Hồ Tử nói, là một tên nhập khí cảnh tầng 7 trở lên, Tư Đồ cũng chỉ là nhập khí tầng 5, gặp nhập khí tầng 7 thì chỉ có chết thôi.

Nhưng nhập khí cảnh hầu kỳ thì thế nào, dám giết người của Mã Thần ta thì phải trả giá đắt, sát khí kinh người từ trên người Mã Thần phát ra, Hồ Tử ở một bên cũng run rẩy, Mã Thần nhìn Hồ Tử nói:

"Đi điều tra cho ta là ai giết Tư Đồ, nhanh chóng vào, đừng để ta đợi quá lâu"

"Vâng"

Hồ Tử cung kính gật đầu, vội quay người nhanh chóng đi ra ngoài.

Nhìn bóng dáng Hồ Tử biến mất ngoài cửa, Mã Thần suy nghĩ một hồi liền tiếp tục xem máy tính.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.