4 Chương 4 Vô Hạn Nữ Nô Hệ Thống
Khoảng một lúc sau, Thiên Vô Cực trần truồng từ trong phòng tắm đi ra.
Hạ Tĩnh lúc này đã tỉnh lại, ngồi trên giường cười ngọt ngào vuốt ve cái bụng trắng nõn.
"Tiểu dâm đãng, đang làm gì đấy?"
Thiên Vô Cực đi tới bên giường mỉm cười hỏi.
"Chủ nhân, ngươi nói xem, trong bụng ta nhiều tinh dịch như vậy, có thể mang thai hay không?"
Hạ Tĩnh mặt đầy vẻ chờ mong ngước lên nhìn Thiên Vô Cực hỏi.
"Có thể lắm"
Thiên Vô Cực nhìn cái bụng trơn bóng trắng nõn không chút mỡ thừa của Hạ Tĩnh, bên trong chứa rất nhiều tinh dịch nên khiến bụng nàng có chút phình lên, nếu tinh dịch của hắn không có vấn đề gì thì tỉ lệ có thai rất cao.
Trong lòng Thiên Vô Cực cũng rất mong muốn nàng mang thai con hắn, nhưng nhìn đến nàng chỉ mới có 20, bây giờ nàng còn đang đi học, hắn không đành lòng để nàng mang thai.
Hắn muốn bù đắp cực khổ của Hạ Tĩnh đã chịu đựng trong 3 năm qua, nàng bây giờ là người quan trọng nhất trong lòng hắn, dù sau này hắn có thêm nữ nhân hoặc nhiều nữ nhân thì Hạ Tĩnh vẫn đứng thứ nhất.
"Thật?, nhưng ta còn đi học làm sao bây giờ? nhưng ta rất muốn sinh cho chủ nhân một đứa con a"
Hạ Tĩnh khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng, nhưng rất nhanh vui vẻ lại biến mất, Nàng còn đang đi học, cũng không thể ôm bụng bầu đến trường được, Hạ Tĩnh buồn buồn nhìn Thiên Vô Cực nói.
"Không sao, cùng lắm là nghỉ học thôi, ta lo được cho ngươi."
Thiên Vô Cực thấy Hạ Tĩnh vì chuyện này mà buồn rầu, tay nhéo má nàng cưng chìu nói.
"Chủ nhân, ta thật rất yêu ngươi"
Hạ Tĩnh nghe vậy, lập tức lại vui vẻ lên, nàng hai tay ôm hông Thiên Vô Cực đầu dựa vào bụng hắn ôn nhu nói.
Thiên Vô Cực thấy Hạ Tĩnh đáng yêu như thế, cưng chìu vuốt đầu tóc nàng cười nói:
"Được rồi, ngươi cũng đi tắm đi, xong ra làm đồ ăn sáng, ta cũng đói bụng rồi"
"Ân"
Hạ Tĩnh ngoan ngoãn gật đầu bước xuống giường định đi vào nhà tắm, nhưng khi đi được hai bước thì chân nàng không còn sức, muốn ngã quỵ xuống, cũng may Thiên Vô Cực đỡ được nàng.
"Chủ nhân, chân ta đi không nổi"
Hạ Tĩnh có chút xấu hổ, nàng bị Thiên Vô Cực đ-t đến toàn thân vô lực, bây giờ còn không có hồi phục.
Thiên Vô Cực cũng quên khi nãy hắn chịch nàng đến ngất đi, thấy vậy hắn liền đưa tay lên, một viên thuốc đen tròn như kẹo socola xuất hiện trong lòng bàn tay.
“Ăn cái này đi”
Hạ Tĩnh có chút hiếu kì viên thuốc tại sao lại đột ngột xuất hiện, nhưng nàng không có hỏi nhiều, nghe lời đem viên thuốc nuốt xuống.
"A, ta.. ta trở lại bình thường rồi"
Hạ Tĩnh ngạc nhiên kêu lên, vừa nuốt xuống viên thuốc, trong bụng dân lên một luồng hơi ấm, cơ thể lập tức liền trở lại bình thường, nàng cảm giác cơ thể so với ngày bình thường còn khỏe.
"Chủ nhân, viên đen đen này là cái gì?"
Hạ Tĩnh khuôn mặt ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Thiên Vô Cực hỏi.
"Đây là hồi phục đan, còn những chuyện khác sau này ta sẽ nói cho ngươi biết, bây giờ đi tắm đi"
Thiên Vô Cực mỉm cười nhìn Hạ Tĩnh nói.
Hồi phục đan là hắn vừa mới bỏ ra 10 HTĐ từ trong cửa hàng hệ thống mua, xem ra rất hiệu quả.
"Vâng"
Hạ Tĩnh nhẹ gật đầu, nàng cũng rất tò mò muốn biết Thiên Vô Cực sao làm được, nhưng hắn không nói nàng cũng không hỏi gì nữa, chỉ cần ở bên cạnh hắn là được rồi, nàng xoay người đi vào phòng tắm.
Hạ Tĩnh tắm rửa xong xuôi, bắt đầu nấu bữa sáng, sau 30 phút, Hạ Tĩnh dọn đồ ăn lên bàn rồi đi vào phòng gọi thiên Vô Cực ăn cơm.
Thiên Vô Cực từ trong phòng đi ra, nhìn đồ ăn trên bàn có trứng, bánh mì và một tô súp trông rất ngon, hắn kéo ghế ngồi xuống.
"Ngồi xuống ăn đi"
Thiên Vô Cực thấy Hạ Tĩnh còn đang đứng nên nói với nàng một tiếng.
"Vâng"
Hạ Tĩnh liền nhẹ gật đầu, định kéo ghế ngồi xuống.
"A, chủ nhân, ngươi làm gì?"
"Ngồi đây đi"
Hạ Tĩnh bỗng nhiên bị Thiên Vô Cực nắm tay kéo ngồi trên đùi, nàng đỏ mặt nhìn hắn.
"Đút ta ăn a."
Thiên Vô Cực cười cười, hai tay ôm eo Hạ Tĩnh nói.
"Ừm"
Hạ Tĩnh xấu hổ nhẹ gật đầu, nàng cầm đôi đũa gấp một một miếng trứng đưa lên miệng Thiên Vô Cực.
"Chủ nhân, sao ngài không ăn?"
Hạ Tĩnh đưa đồ ăn lên nhưng không thấy Thiên Vô Cực mở miệng, có chút không hiểu hỏi.
"Không muốn dùng tay"
Thiên Vô Cực cười nhìn nàng nói.
"Nhưng không dùng tay làm sao...a"
Hạ Tĩnh nghe vậy cũng mơ hồ, nàng định hỏi hắn ăn bằng cách nào thì thấy hắn nhìn chằm chằm vào môi mình, bỗng nhiên nàng nghĩ đến cái gì, khuôn mặt bắt đầu đỏ lên.
"Nhanh lên"
Thiên Vô Cực thấy nàng chưa chịu động thủ, thúc giục nói.
"Ân"
Hạ Tĩnh từ từ đưa miếng trứng vào trong miệng, nàng nhắm mắt đưa đầu đến gần mặt Thiên Vô Cực, mặt nàng lúc này càng đỏ hơn.
Thiên Vô Cực nhìn Hạ Tĩnh đưa mặt tới, miệng nàng nhỏ nhỏ hồng hào, hắn cúi tới hôn lên môi nàng, lưỡi hắn liếm xung quanh bờ môi nàng vài cái rồi chui vào trong, lưỡi hắn quấn quanh lưỡi Hạ Tĩnh, miệng nút nước miếng của nàng.
Hạ Tĩnh cảm nhận được lưỡi Thiên Vô Cực chạm lưỡi mình, nàng cũng đáp lại, hai chiếc lưỡi bắt đầu quấn quanh.
Khoảng một phút sao, Thiên Vô Cực lấy lưỡi cuốn miếng trứng trong miệng nàng vào miệng hắn, hắn cắn miếng trứng ra làm 2, một nửa để trong miệng, còn một nửa hắn dùng lưỡi đưa qua cho Hạ Tĩnh, hai bờ môi cũng tách ra.
"Ân, rất ngọt a, tiếp tục"
Thiên Vô Cực nếm thử thức ăn trong miệng rồi nuốt xuống, mỉm cười nói.
"Ừm"
Hạ Tĩnh bị hôn đến mê ly, cảm giác mình hôn nghiện, chẳng muốn dừng lại, nàng nuốt xuống miếng trứng rồi tiếp tục gấp đồ ăn bỏ vào miệng, khuôn mặt đưa tới, Cứ như vậy hai người ăn xong thì cũng gần trưa.