Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 387 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

387 Chương 387 Vạn Vũ Đế Vương

Cảm nhạn khí tức mạnh mẽ của từng kiện khôi lỗi với đủ loại hình thù đang xếp thành hàng dài, Trần An Vĩ khẽ cảm thán “Khí tức thật mạnh nha!”

Đám khôi lỗi này chỉ là những kiện khôi lỗi bình thường mà bất kì Khôi Lỗi Sư nào cũng có thể luyện chế và sử dụng, còn chưa phải Bán Nhân Khôi trong truyền thuyết kia.

Tu vi chúng nó lại chỉ là Nguyên Thánh Cảnh Đỉnh Phong nhưng đây cũng là một cỗ lực lượng mạnh mẽ, đủ sức chống lại cường giả Tinh Úy Cảnh đấy.

Phát hiện có người lạ tiến lại gần, từng kiện khôi lỗi đồng loạt mở mắt, hướng về phía Trần An Vĩ không chút do dự phát động thế công.

Trần An Vĩ cười cười “Mưu sát phu quân, đáng bị phạt!”

Dứt lời, thân ảnh liền biến mất, để lại một đạo hư ảnh giống hệt bản thân tại vị trí cũ, nó nhếch miệng cười quỷ dị, lôi đình chớp động, Toàn Lôi Nguyên Lực lập tức oanh tạc.

Đùng!

Một tiếng nổ mạnh đến rung chuyển cả Bát Diện Thạch vang lên, từng kiện khôi lỗi như chim non trúng đạn mà rơi rụng, hao sạch lực lượng mà trở nên bất động.

“Làm sao có thể?” Ở phía xa xa, hai thân ảnh mê người đứng bên cạnh nhau, vẻ mặt khó tin nhìn về tình cảnh vừa xảy ra kia.

Các nàng biết nam nhân tới nên muốn cho hắn xem thành quả của mình sau từng ấy thời gian, nào ngờ còn chưa kịp thể hiện đã bị hắn dùng một thủ đoạn kì dị nào đó đánh tan tất cả.

Tuy không phải trực tiếp phá hủy nhưng các nàng cũng sẽ tốn một khoảng thời gian để khôi phục chúng nó nha.

Bốp! Bốp!

“Làm sao không thể?” Hai tiếng va chạm da thịt đầy thanh thúy vang lên cùng lúc với một câu nói đầy ý cười khiến hai nữ toàn thân run lên từng đợt.

“Phu quân…” Hai nữ quay lại nhìn thân ảnh quen thuộc của nam nhân hiện ra trước mặt, ánh mắt có chút né tránh.

Trần An Vĩ vẫn cười nhìn hai nữ, nhưng biểu cảm của hắn lại khiến các nàng có chút hoảng loạn, vội vàng nhào tới ôm lấy tay hắn, nũng nịu “Phu quân, bọn thiếp biết sai rồi, chàng đừng giận mà!”

Dứt lời còn đồng loạt hôn lên hai bên má của hắn một cái.

Trần An Vĩ hết cách, chỉ tay lên môi mình.

Bạch Băng Thanh và Bạch Phi Linh hiểu ý liền thay nhau dâng hiến môi thơm, cùng hắn một nụ hôn tới quên trời quên đất.

Mãi cho tới khi hai nữ có dấu hiệu hết dưỡng khí, Trần An Vĩ mới luyến tiếng dừng lại, trước khi rời môi còn cắn lên đôi môi mọng của các nàng một cái coi như trừng phạt.

Thấy hai nữ vẫn dùng ánh mắt đáng thương nhìn mình, Trần An Vĩ liền xoa đầu hai nữ, khẽ thở nhẹ ra một hơi, hết cách rồi, ai bảo hắn cưng chiều chúng nữ như vậy, dù các nàng có nghịch ngợm thế nào hắn cũng không nỡ tức giận.

Mẫu nữ hai nàng thấy hắn không còn giận liền bật cười khúc khích, vùi mặt vào lồng ngực ấm áp của hắn mà làm nũng.

“Các nàng không thiếu tài nguyên chứ?” Dường như nhận ra số khôi lỗi vừa rồi có một nửa là của mẫu thân Bạch Băng Thanh, nửa còn lại là của nữ nhi Bạch Phi Linh, Trần An Vĩ liền lên tiếng hỏi.

Đám khôi lôi kia đều là Nguyên Thánh Cảnh Đỉnh Phong, cho thấy hai nữ đều đã là Thánh Sư Cấp Khôi Lỗi Sư, lượng tài nguyên tiêu thụ khủng khiếp không cần phải bàn tới.

Bạch Băng Thanh liền lắc đầu “Không có, cũng chỉ có hai người bọn thiếp luyện khôi, tài nguyên chàng giao cho trước đó vẫn còn nhiều lắm.”

Bạch Phi Linh càng là bổ sung “Tuy nhiên, tài nguyên cần để luyện chế Bán Nhân Khôi thì đúng là có hơi thiếu nha!”

“Nói như thế nào?” Trần An Vĩ thắc mắc hỏi.

Nếu hắn nhớ không nhầm thì muốn luyện chế Bán Nhân Khôi phải thông qua bốn bước, gọi ngắn gọn là Luyện Khôi, Tạo Niệm, Sinh Hồn và Dung Hợp.

Nói là bốn nhưng thực ra cũng chỉ cần làm ba bước là Luyện Khôi – luyện ra một tôn khôi lỗi đủ cứng cáp để chứa ý niệm bên trong Sinh Niệm Thạch, Tạo Niệm – dùng ý niệm truyền vào Sinh Niệm Thạch, dùng Hồn Lực bắt đầu nuôi dưỡng nó và bước cuối cùng là Dung Hợp – kết hợp Sinh Niệm Thạch và tôn khôi lỗi ban đầu, dung hợp thành Bán Nhân Khôi.

Bước thứ ba – Sinh Hồn thực chất chỉ là chờ đợi, bởi sau khi dùng ý niệm truyền vào Sinh Niệm Thạch, tùy vào mức độ mạnh yếu của ý niệm ban đầu mà khi dùng Hồn Lực nuôi dưỡng trở thành linh hồn hoàn chỉnh sẽ cần thời gian khác nhau.

Do đó nói là ba bước cũng được, bốn bước cũng không vấn đề.

Hiện tại Bạch Phi Linh lại nói nguyên liệu cần cho Bán Nhân Khôi lại thiếu, không biết là thiếu ở bước nào?

Bạch Phi Linh không vội trả lời, ngược lại kéo tay hắn đi đến một địa phương gần đó.

Chỉ thấy nơi này lơ lửng chín viên khoáng thạch màu đen tuyền, xung quanh là vô số tài nguyên dồi dào Hồn Lực được các nàng lấy từ Hồn Tử Huyên, số lượng vốn là rất nhiều nhưng hiện tại chỉ còn một vài cái đang ảm đạm dần.

Hiển nhiên để bồi dưỡng cùng lúc chín viên khoáng thạch này, lượng Hồn Lực cần thiết là vô cùng khủng bố.

Trần An Vĩ nhận ra đây chính là Sinh Niệm Thạch, nhìn thấy Hồn Lực dần cạn kiệt, hắn liền hỏi “Hồn Lực thiếu sao?”

Trái ngược với suy nghĩ của hắn, Bạch Phi Linh càng là lắc đầu “Dựa theo thời gian phỏng đoán của thiếp, chín viên Sinh Niệm Thạch này đã hoàn thành Sinh Hồn, hiện tại thứ đang thiếu chính là khôi lỗi vật chứa.”

Trần An Vĩ lúc này mới ồ lên một tiếng, hóa ra là vấn đề này.

Chẳng trách các nàng dù đã sở hữu đại lượng khôi lỗi đạt Nguyên Thánh Cảnh Đỉnh Phong nhưng vẫn luôn miệt mài luyện khôi, hóa ra là muốn đột phá càng sớm càng tốt.

“Vấn đề này cứ để ta!” Trần An Vĩ cười cười, động lấy ý niệm đem Cửu Long Đồng Tâm Khôi thả ra, lần này rút kinh nghiệm dùng Hệ Thống phong tỏa khí tức của nó, không để xung quanh bị ảnh hưởng.

Bạch Băng Thanh và Bạch Phi Linh đưa mắt nhìn nhau, rồi lại chăm chú quan sát chín tôn khôi lỗi khoác chiến giáp được tạo ra từ vảy rồng sừng sững đứng trước mặt, khẽ hít một hơi.

Tuy không biết đẳng cấp cụ thể của chúng nhưng với con mắt của một Khôi Lỗi Sư, các nàng cũng biết chúng cao cấp hơn rất nhiều so với đẳng cấp hiện tại của các nàng.

Trần An Vĩ cười cười “Đây là Cửu Long Đồng Tâm Khôi, có tu vi Tinh Hoàng Cảnh, khi liên hợp lại có thể kích hoạt Cửu Long Giáng Tiên Trận, đủ sức diệt sát cường giả Tinh Tôn Cảnh.”

Hít!

Mẫu nữ hai người vô thức che miệng, không thể nghi ngờ đây chính là lựa chọn mà các nàng vẫn luôn tìm kiếm, ánh mắt lập tức trở nên cuồng nhiệt, như hận không thể trực tiếp thi triển bước cuối cùng của phương pháp luyện chế Bán Nhân Khôi.

Bất quá các nàng cũng hiểu việc này không thể gấp gáp, hiện tại có thể thông qua nghiên cứu Cửu Long Đồng Tâm Khôi mà đột phá, từ đó có thể luyện ra không chỉ một mà tới tận chín tôn Bán Nhân Khôi hùng mạnh.

Sự mạnh mẽ của Bán Nhân Khôi các nàng đã từng được trải nghiệm qua, cho nên hiện tại không gì khiến các nàng hưng phấn hơn việc chính bản thân mình sắp luyện chế ra nó.

“Phu quân…” Hai nữ không nhịn được nhào vào lòng hắn nũng nịu.

“Đền cho ta nha, lúc này chúng nó đánh ta đau lắm a…” Trần An Vĩ ngược lại u oán nói, giọng điệu vô cùng đáng thương.

Hai nữ dù biết tên này đang giả vờ nhưng mà cảm động quá rồi, chỉ muốn cùng hắn hòa làm một mà thôi.

Dường như đạt thành ăn ý, mẫu nữ các nàng chia nhau mỗi người một việc, đồng loạt đẩy hắn ngã xuống chiếc giường không biết xuất hiện từ đâu ra, mẫu thân chiếm lấy đôi môi hắn, nữ nhi lại chủ động bắt lấy tiểu huynh đệ của hắn mà vuốt ve.

Trần An Vĩ có chút buồn cười nhìn hai nữ, nhưng lâu lâu được các nàng chủ động cũng rất kích thích nha.

Cứ như vậy, Trần An Vĩ liền bị mẫu nữ Khôi Lôi Sư kiêm Long Tộc đè ra “hấp diêm”, mà hắn lại cực kì hưởng thụ a…

Sau khi bị… à nhầm, phải gọi là được “hấp diêm” đâu đó vài lần, Trần An Vĩ rốt cuộc không nhịn nổi mà đảo khách thành chủ, biến mẫu nữ hai nàng trở thành đống bùn nhão vô lực nằm trên giường nệm.

Lúc này mới hài lòng rời đi, trước khi đi Trần An Vĩ tiện tay truyền thêm một đạo Hồn Lực của bản thân vào chín viên Sinh Niệm Thạch, tuy không nhiều như lượng Hồn Lực hai nữ đã sử dụng trước đó nhưng với sức mạnh của Vô Thượng, tin tưởng chừng này cũng đủ để giúp Bán Nhân Khôi của các nàng mạnh mẽ hơn.

Sau khi hắn rời đi, quả nhiên chín viên Sinh Niệm Thạch kia liền xuất hiện những biến đổi vô cùng mạnh mẽ.

Nồng Nhiệt Băng Sơn…

Nơi đây cũng không phải đâu xa lạ, vẫn là dãy núi tràn ngập băng tuyết bên trong Bát Diện Thạch mà chúng nữ Long Nhược Thủy hay tụ tập để tu luyện cùng luận bàn.

Do cảm thấy chúng nữ có vẻ thích nơi này, Trần An Vĩ quyết định đặt cho nó một cái tên. Cái tên thể hiện sự trái ngược hoàn toàn với hoàn cảnh nơi này, cũng trái ngược hoàn toàn với tính cách của các nàng – những Băng Hệ Tu Sĩ.

Bất quá, Trần An Vĩ biết các nàng đều là những người ngoài lạnh trong nóng, một khi yêu sẽ đem tất cả cho người mình yêu. Mà hắn là người may mắn được hưởng hết tất cả, do đó liền nghĩ ra cái tên này, như một cách để nhớ tới tình cảm của chúng nữ.

Đối với cái tên này, chúng nữ có chút buồn cười, nhưng nhiều hơn là vui vẻ.

Nam nhân này có thể không biết cách đặt tên, những cái tên do hắn đặt có thể rất củ chuối, nhưng theo một góc nhìn nào đó, chúng đều là những cái tên đầy ý nghĩa khiến các nàng vô thức yêu thích.

Lúc này đây, trên đỉnh Nồng Nhiệt Băng Sơn, một trận luận bàn kinh điển đang chuẩn bị bắt đầu.

Rút kinh nghiệm từ lần trước khiến nam nhân tức giận, chúng nữ hiện tại đều tiến vào bên trong Đại Thụ Thủ Hộ Trận mỗi khi muốn luận bàn, cho dù có đánh loạn chiến cũng không lo sợ bị hắn trách mắng.

Mà lúc này, trước mặt các nàng là một đôi nữ nhân có diện mạo giống nhau bảy đến tám phần, hai nữ đứng đối mặt nhau, sau lưng đều là hư ảnh một tôn phượng hoàng được hội tụ từ Băng Hệ Nguyên Lực.

Nhưng không quá khó để nhận ra, một bên là Băng Phượng Hoàng thuần túy, một bên còn lại là một tôn phượng hoàng biến dị với một màu trắng muốt như tuyết, danh xưng Bạch Tuyết Hải Phượng.

Vì thế, cũng không quá khó để biết hai nữ là Băng Thục Khuê và Băng Phù Dung.

Hiện tại, nhờ sự chỉ điểm của mẫu thân cộng thêm việc đã chuyển hóa Nguyên Lực thành Tinh Lực, Băng Phù Dung tu luyện đột phá nhanh chóng, lúc này đã là Nhị Tinh Nguyên Đế Cảnh rồi.

Sau khi ổn định tu vi, nàng liền ngỏ ý muốn cùng mẫu thân luận bàn.

Băng Thục Khuê đương nhiên ủng hộ, vừa định áp chế tu vi xuống đồng cảnh giới với nàng, liền nhận ra nàng muốn trải nghiệm uy áp Nguyên Thánh Cảnh nên cũng đồng ý.

“Mẫu thân, đừng nhường!” Băng Phù Dung thốt lên một tiếng, trực tiếp hóa thành bản thể, song dực vũ động, vô tận Băng Hệ và Thủy Hệ Tinh Lực cấp tốc hội tụ.

Nồng Nhiệt Băng Sơn vốn đang trong xanh đột nhiên xảy ra bão tuyết, nó như có linh trí mà vây lấy Băng Thục Khuê vào trung tâm.

Cùng lúc đó, chỉ nghe thấy Băng Phù Dung yêu kiều quát “Ngưng Kết!”

Ngay lập tức, bão tuyết đột ngột hóa thành băng khối, trực tiếp đóng băng một vùng không gian rộng lớn, trong đó có cả Băng Thục Khuê.

Không để mẫu thân mình có cơ hội phản ứng, Băng Phù Dung quả quyết lao đến, song dực lóe sáng, như lưu tinh băng qua tinh không, xé toạc lớp băng đang giam cầm Băng Thục Khuê.

Oành!

Băng khối bị phá vỡ, dư ba vụ nỗ quét ngang không trung khiến Đại Thụ Thủ Hộ Trận cũng phải lắc lư đôi chút.

Nhưng Băng Phù Dung lại không chút vui vẻ đắc ý, bởi vì nàng nhìn thấy thân ảnh hoàn mĩ vô khuyết của mẫu thân chậm rãi bước ra khỏi đống đổ nát, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn nàng.

“Thủy Hóa!” Băng Phù Dung khẽ quát, băng khối đột ngột hóa thành nước lỏng, bao trùm cả một vùng lớn.

Song dực lại vũ động, lợi dụng tốc độ của mình, Băng Phù Dung khiến dòng nước xoay tròn, tạo ra một cái vòi rồng khủng bố bắn về phía Băng Thục Khuê.

Lần này không chỉ có Băng Thục Khuê mà cả chúng nữ quan chiến ánh mắt cũng lóe lên dị sắc, đây là khả năng thực sự của Bạch Tuyết Hải Phượng sao?

Trước đó các nàng chỉ nghĩ đơn giản là lực lượng của Bạch Tuyết Hải Phượng không khác biệt so với Băng Hệ Nguyên Lực bình thường là mấy, nhưng hôm nay được chứng kiến sự huyền diệu của nó, chúng nữ mới biết mình đã lầm.

Cũng giống như tuyết bình thường, Bạch Tuyết Tinh Lực sở hữu đặc điểm của cả Băng Hệ và Thủy Hệ Tinh Lực, tức là có cả thể lỏng và thể rắn.

Trong chiến đấu, Bạch Tuyết Hải Phượng có thể linh hoạt chuyển đổi trạng thái của Bạch Tuyết Tinh Lực.

Muốn phụ trợ cho Băng Hệ Tu Sĩ khác, dùng Thủy Hóa, Bạch Tuyết Tinh Lực liền sẽ chuyển sang thể lỏng. Muốn tấn công, dùng Ngưng Kết, Bạch Tuyết Tinh Lực liền sẽ chuyển sang thể rắn giống như Băng Hệ Tinh Lực bình thường.

Lợi dụng đặc điểm này, Băng Phù Dung cũng đã làm điều tương tự.

Hiện tại dùng Thủy Hóa một lần nữa vây nhốt Băng Thục Khuê, nàng ở bên ngoài đã thi triển một loại Nguyên Thuật khác, bên cạnh còn có pháp bảo tiện tay – Song Nguyệt Đao hỗ trợ.

“Đế Cấp Cực Phẩm Nguyên Thuật – Băng Phượng Phiên Hải Trảm!” Băng Phù Dung thanh lãnh quát, Song Nguyệt Đao bên cạnh lập tức xoay tròn như hộ vệ trung thành, nàng nâng lên phượng trảo, hướng phía vòi rồng vồ xuống.

Vòi rồng vốn từ những dòng nước mà tạo thành lại bị phượng trảo chém làm ba phần rồi ầm ầm tan rã, dư ba khủng bố một lần nữa quét ngang.

Băng Thục Khuê âm thầm tán thưởng, nữ nhi hiện tại có thể lấy tu vi Nhị Tinh Nguyên Đế Cảnh thi triển Đế Cấp Cực Phẩm Nguyên Thuật, nàng thân là mẫu thân cũng rất vui mừng.

Vì vậy, nàng cũng không có chút xem thường nào với thế công này, ngay lập tức kết ấn, ngọc thủ vũ động trong không gian, hư ảnh Băng Phượng Hoàng sau lưng nàng lập tức vươn rộng đôi cánh, tầng tầng Băng Hệ Nguyên Lực được gia cố, bảo bọc nàng vào trung tâm, trở thành lớp lá chắn cực kì mạnh mẽ.

Keng!

Phượng trảo vồ tới, như vồ trúng tấm sắt mà vang lên một tiếng kim loại chói tai, sau một thoáng liên tục giằng co cuối cùng cũng hao sạch lực lượng mà tan biến.

Băng Thục Khuê mỉm cười vui vẻ, vậy mà có thể khiến lớp phòng ngự của nàng tiêu hao hai phần lực lượng, nữ nhi thật quá giỏi mà!

Nàng muốn xem thử Băng Phù Dung có thể làm được tới mức nào, vì vậy lúc này liền thi triển thế công.

Chỉ trong một ý niệm, một trăm khỏa lông vũ nồng đậm Băng Hệ Nguyên Lực đã xuất hiện sau lưng nàng, chúng nó hóa thành những mũi tiễn sắc nhọn, không chút do dự bắn về phía Băng Phù Dung.

Băng Phù Dung không dám xem thường, cho dù đây không phải đòn tấn công toàn lực của mẫu thân, thì cũng là thế công của cường giả Nguyên Thánh Cảnh, do đó nàng liền lựa chọn né tránh.

Bất quá, tốc độ của băng tiễn do cường giả Nguyên Thánh Cảnh lâu năm như Băng Thục Khuê phóng ra thực sự quá nhanh, Băng Phù Dung dù tránh né cỡ nào cũng trúng phải nhiều nhát, song dực nhuốm máu tươi.

“Dừng lại thôi!” Băng Thục Khuê nhìn nữ nhi bị thương cũng không đành lòng, liền có ý định dừng lại.

“Mẫu thân, tiếp tục!” Băng Phù Dung kiên quyết nói, nàng không thể bỏ cuộc, cũng không muốn bỏ cuộc.

Nhìn thấy quyết tâm của nàng, Băng Thục Khuê thoáng do dự nhưng cũng gật đầu nói “Hiện tại mẫu thân đem ba phần lực lượng đánh tới, nếu không chống đỡ được thì lập tức kích hoạt Đại Thụ Thủ Hộ Trận, nghe chưa?”

“Con biết rồi!” Băng Phù Dung lập tức gật đầu, nhân lúc thế công của mẫu thân dừng lại, nàng liền lấy ra vài viên đan dược trị thương mà uống vào, bình phục đôi chút.

Hự!

Sau khi ổn định thương thế, thứ chờ đón nàng chính là một khỏa băng tiễn mang theo ba phần uy áp của cường giả Nguyên Thánh Cảnh Đỉnh Phong, Băng Phù Dung bị nó chấn đến đau đớn.

Mắt thấy băng tiễn ngày càng tới gần, nàng liền động ý niệm, điều động toàn bộ Bạch Tuyết Tinh Lực trong cơ thể, muốn cường ngạnh đối kháng với nó.

Nhưng đúng lúc này, thanh âm dịu dàng quen thuộc của nam nhân đột nhiên vang lên bên tai.

“Bảo bối, cho nàng thứ này!”

Ngay sau đó, một cỗ uy áp hùng mạnh khác bất chợt hàng lâm Nồng Nhiệt Băng Sơn…

----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.