Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 310 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

310 Chương 310 Vạn Vũ Đế Vương

“HAHAHA!!!”

Lương Gia Quỳnh vừa dứt lời, một tiếng cười đầy kiêu ngạo liền vang lên.

“Lương tiểu thư không cần rườm rà như vậy, nàng cứ trực tiếp đem phần thưởng giao cho ta là được!” Long Ngạo cười khẩy lên tiếng.

“Đúng đó, chúng ta nguyện chấp nhận thua để Long Ngạo thiếu chủ nhận truyền thừa!”

“Phải, không ai uy vũ như thiếu chủ của bọn ta đâu!”

Đám thiên tài Long Tộc có mặt ngược lại không cảm thấy tức giận mà còn cười phá lên phụ họa.

Lương Gia Quỳnh không bất ngờ với phản ứng này của đám người Long Tộc, nàng vốn đang khó hiểu vì sao phụ thân và các vị trưởng lão lại nhất quyết tiến hành Huyết Long Chiến Đài.

Đám người này lúc nào cũng chỉ muốn nịnh nọt Chân Long Nhất Tộc, không cần thi đấu cũng đủ biết quán quân thuộc về ai, có chiến đấu cũng chỉ là để định đoạt á quân mà thôi.

Bất quá, nàng cũng không hỏi nhiều, phụ thân làm việc ắt sẽ có ẩn tình, vì vậy không do dự lên tiếng “Quy tắc chiến đấu không thay đổi, Long Tộc các vị muốn nhận phần thưởng dĩ nhiên phải tuân thủ.”

Long Ngạo cũng không tức giận, ngược lại cảm thấy đây là cơ hội tốt để thể hiện trước mặt giai nhân, hắn liền liếc mắt với đám thuộc hạ.

Cả bọn hiểu ý định bước lên chiến đài.

“Chân Long Nhất Tộc thì giỏi lắm sao?” Nhưng đúng lúc này, một giọng nói hờ hững lạnh lùng nhưng không kém phần ngông cuồng vang lên khiến đám người vô thức bị thu hút.

Chỉ thấy không biết từ khi nào, một thân ảnh thần bí đã đứng trên chiến đài, hắn toàn thân bao phủ trong một kiện áo choàng màu đen với từng đường viền màu hoàng kim óng ánh chạy dọc quanh thân, ấn ký hình mặt trăng khuyết nổi bật trên mũ khiến người người nhìn vào đều có ấn tượng mạnh mẽ.

“Hắn là ai?” Đám người nhìn thấy hắc y nhân này liền nổi lên hứng thú mà bàn luận.

Từ trước tới giờ cũng có không ít người muốn thách đấu với Long Tộc, nhưng ngông cuồng như thế này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nha.

Vô số người dùng ánh mắt hứng thú nhìn hắn, cũng có người lại là dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn, như thể nhìn một kẻ ngông cuồng tự đại không biết tự lượng sức mình.

“Ấn ký đó… hình như ta biết…” Giữa lúc đám người còn xôn xao thân phận của hắc y nhân, không biết là ai vô tình thốt lên khiến đám người đồng loạt hướng mắt về phía hắn.

“Ngươi biết gì?” là câu hỏi mà chỉ cần nhìn vào mắt đám người thôi cũng đủ hiểu bọn hắn đang nghĩ gì.

Người vừa lên tiếng gãi đầu nói “Lúc trước vô tình đi ngang Hùng Cường Đại Lục, có nhìn thấy Bạch Gia bị một đám người mang ấn ký giống hệt tên này thu phục. Hình như bọn hắn thuộc thế lực tên là Nguyệt Ảnh Bảo Cung gì đó…”

“Nguyệt Ảnh Bảo Cung?” Đám người nghe vậy liền lắc đầu, thế lực gì nghe tên lạ quá trời, chưa từng nghe bao giờ nên không ai có chút ấn tượng gì với hắc y nhân này.

“Là hắn…” Lương Gia Quỳnh tròng mắt co rút nhìn thân ảnh vừa xuất hiện trên chiến đài.

Vạn Bảo Hội của nàng có một mạng lưới tình báo vô cùng mạnh mẽ trải rộng khắp An Nam Tinh Cầu nói riêng và khắp vũ trụ nói chung, cứ cách một đoạn thời gian sẽ có đầy đủ tin tức xảy ra trên khắp thế giới.

Trong đó một sự kiện nổi bật xảy ra gần đây khiến nàng vô thức bị thu hút. Có lẽ một phần bởi vì nó diễn ra ở An Nam Tinh Cầu, nơi nàng đang sinh sống.

Sự kiện chủ yếu liên quan tới một nhóm ba người ăn mặc trang phục khá giống nhau, cũng là một kiện áo choàng có ấn ký mặt trăng khuyết. Khác biệt duy nhất giữa ba người là có một người mặc áo choàng màu đen trong khi hai người còn lại là màu trắng.

Không ai biết bọn hắn là ai, thuộc thế lực nào và mục đích là gì. Chỉ biết rằng bọn hắn vừa xuất hiện đã cường thế thu lấy Bạch Gia – một trong hai Tôn cấp gia tộc cực kì hùng mạnh ở Hùng Cường Đại Lục.

Theo những tu sĩ tận mắt chứng kiến thời điểm đó, hai trong số ba người còn tỏa ra uy áp còn mạnh mẽ hơn Nguyên Tôn cảnh gấp nhiều lần. Người còn lại, cũng chính là người mặc áo choàng đen, dù chỉ phát ra lời nói và không hề bộc lộ tu vi nhưng lại đem đến sự áp bách hơn cả.

Tuy nhiên, bọn hắn chỉ đến “nói chuyện” ngoài ra không hề chiến đấu hay làm gì khác, cũng chẳng có giết chóc gì.

Cảm thấy thú vị, Lương Gia Quỳnh nàng từng nhiều lần phái người truy tìm lai lịch của nhóm người này, nhưng đã kể từ sự kiện đó, không ai nhìn thấy bọn hắn thêm lần nào nữa.

Vậy mà ngày hôm nay, nhân vật thần bí kia lại xuất hiện trước mặt nàng.

Đúng như vị tu sĩ kia vừa nói, bọn hắn đúng là thuộc một thế lực tên là Nguyệt Ảnh Bảo Cung, và hắc y nhân này tự xưng với cái tên…

Đệ Nhất!

Đó là tất cả những gì Lương Gia Quỳnh nàng biết được, không nghĩ tới hắn lại xuất hiện trước mặt nàng, lại còn là trên Huyết Long Chiến Đài khiêu khích toàn bộ Long Tộc.

“Đệ Nhất này… chẳng lẽ cũng là Long Tộc?” Nhìn thấy hắn xuất hiện trên Huyết Long Chiến Đài, nàng vô thức liên tưởng tới việc hắn là Long Tộc.

Lại liên tưởng tới hành động của phụ thân và các vị trưởng lão, Lương Gia Quỳnh càng thêm chắc chắn hắc y nhân này chính là một tôn Long Tộc, chỉ là không biết thuộc Long Tộc nào, liệu có phải Chân Long Nhất Tộc hay không.

Còn vì sao nàng không nghĩ hắn là nhân loại, là bởi trong số những người nàng quen biết không có ai có đủ sức ảnh hưởng khiến phụ thân nàng và các vị trưởng lão phải thay đổi quy tắc cả.

Nhưng Long Tộc thì lại khác, từ lâu bọn hắn đã là một trong những khách hàng quan trọng có nhiều đóng góp cho Vạn Bảo Hội, vậy nên tộc nhân của bọn hắn đi tới đâu cũng rất được tôn trọng. Miễn là không làm ra hành vi quá đáng, hầu hết mọi yêu cầu của bọn hắn đều được chấp thuận.

Không ngoại trừ khả năng kẻ mang tên Đệ Nhất này đã vận dụng đặc quyền đó để nhanh chóng thi đấu mà không phải chờ đợi.

Trong lúc Lương Gia Quỳnh đánh giá hắc y nhân, thì phía dưới chiến đài, ẩn sâu trong lớp áo choàng, hắn cũng đang quan sát lấy nàng.

“Quả nhiên!” Khẽ nhếch miệng, Trần An Vĩ đã có câu trả lời.

Đúng vậy, hắc y nhân trong mắt Lương Gia Quỳnh, Long Tộc trong mắt cao tầng Lương Gia không ai khác lại chính là Trần An Vĩ trong thân phận cung chủ Nguyệt Ảnh Bảo Cung.

Đây cũng là một phần trong kế hoạch của hắn, không chỉ đem danh xưng Long Nhược Thủy vang vọng mà còn có thể khiến Nguyệt Ảnh Bảo Cung dần có được vị thế trên tinh cầu.

Mà lúc này, khi nhìn thấy gương mặt trắng non không chút tì vết của Lương Gia Quỳnh, suy đoán của hắn trước đó đã được chứng minh là đúng, gương mặt mà nàng tạo ra để gặp hắn vốn là dùng Di Hình Hoán Ảnh mà thành.

“Ngông cuồng tiểu nhi, mau đi chết!” Một kẻ thuộc hạ của Long Ngạo được hắn liếc mắt ra hiệu liền lập tức điều động lực lượng, tu vi Cửu Tinh Nguyên Tôn cảnh nhất thời bạo phát, Long Trảo nồng đậm Băng Hệ Nguyên Lực lao về phía Trần An Vĩ.

Không khó để nhận ra kẻ này là thiên tài của Hàn Long Tộc, hiện tại là người đầu tiên lao lên chiến đài.

“Bảo bối, khí tức giống nhau sao?” Cảm nhận được Long Nhược Thủy thoáng rung động, Trần An Vĩ liền lên tiếng hỏi dò.

Long Nhược Thủy có chút kinh ngạc khi phát hiện khí tức của kẻ trước mặt này so với tên nam nhân đã phản bội nàng trong quá khứ vậy mà giống nhau tới chín phần, bất quá hiện tại đã không còn cảm xúc gì khác ngoài sự hờ hững.

Bình thản nhẹ giọng “Khả năng tên Hàn Long Tộc trước mặt này là hậu nhân của kẻ kia!”

Nàng vốn là Thần Thú, khí tức của đồng tộc đương nhiên phân biệt rất rõ, càng rõ hơn đối với những kẻ đã từng thân thiết.

“Vậy sao?” Trần An Vĩ nhận được câu trả lời liền nở một nụ cười khát máu.

Dám làm bảo bối của hắn thương tâm, lão tử phải bắt cả họ nhà ngươi trả giá.

Không đợi tên thiên tài Hàn Long Tộc kia tới gần, thân ảnh của Trần An Vĩ đã hoàn toàn biến mất.

Oành!

“Quá yếu!” Giọng nói hờ hững của hắc y nhân nhè nhẹ vang lên giữa thanh âm của vụ nổ, nhưng nó lại không hề bị xóa nhòa mà ngược lại lại chính lời nói đó mới là thứ khiến đám người phải chú ý.

Khói bụi tản đi hết, để lộ ra hình ảnh hắc y nhân một chân đạp lên đầu tên thiên tài Hàn Long Tộc, mà tên kia thì đã bị đánh cho thê thảm không nỡ nhìn, máu me văng tung tóe, miệng liên tục rên rỉ trong đau đớn.

“Nhanh quá!” là câu nói mà Lương Gia Quỳnh và cả đám người quan chiến đồng loạt nghĩ tới lúc này.

Bọn hắn chỉ kịp nhìn thấy hắc y nhân kia biến mất, ngay sau đó là một vụ nổ lớn tràn đầy khói bụi, cuối cùng đã là hình ảnh trước mặt này. Mọi chuyện nói ra thì lâu nhưng diễn ra lại mất chưa đầy một hơi thở.

Kể cả những cường giả lâu năm có sở trường là tốc độ có mặt tại nơi này cũng không chắc mình có thể đạt được tốc độ đó không.

Trần An Vĩ không để ý tới đám người, nhìn cũng không thèm nhìn mà vung chân đá tên thiên tài Hàn Long Tộc kia về phía đám người Long Tộc đang đứng, ngoắc tay “Các ngươi cùng lên đi!”

Nhìn thấy kẻ kia hành động ngông cuồng tới cực điểm, lại không hề đặt Long Tộc trong mắt, vô số người từ thiên tài tới trưởng bối của các chi nhánh Long Tốc đã bắt đầu phẫn nộ, nhưng vẫn chưa dám làm gì mà đồng loạt hướng mắt về phía Long Ngạo và vị trưởng lão đi theo.

“Thiếu chủ, tên này không xem Long Tộc chúng ta ra gì, để lão phu giải quyết hắn!” Tên trưởng lão đi theo cũng sớm tức giận, chủ động lên tiếng.

“Không cần!” Long Ngạo cười khinh bỉ nhìn lấy hắc y nhân trên chiến đài, từ chối đề nghị của tên trưởng lão “Con mồi tốt như vậy, phải từ từ chơi mới thú vị chứ?”

Dứt lời, đã có không ít thiên tài Long Tộc hiểu ý mà đồng loạt nhảy lên chiến đài, ánh mắt hừng hực sát ý nhìn Trần An Vĩ, vây hắn vào trung tâm.

Từng tên có nam có nữ, tu vi dao động từ Ngũ Tinh Nguyên Tôn cảnh tới Cửu Tinh Nguyên Tôn cảnh, số lượng còn hơn chục người, đủ để khiến cho bất kì thiên tài nào có mặt ở đây cũng phải sống dở chết dở.

Đám người nhìn thấy tình cảnh này âm thầm mắng Long Tộc vô liêm sỉ, vô số thiên tài trong các tộc Yêu Thú khác cũng là tê dại da đầu, thầm nghĩ nếu là bản thân liệu có đối mặt được với tình cảnh hiện tại hay không.

Trái ngược với vẻ hoang mang và ngưng trọng của những thiên tài khác, hắc y nhân hay Trần An Vĩ lại bày tỏ một thái độ khá bình thản nếu không muốn nói là rất hưng phấn.

“Chỉ mong các ngươi đừng quá yếu!” Đưa mắt nhìn quanh đám thiên tài đang bao vây mình, Trần An Vĩ nhẹ nhàng nói.

Đám người nghe vậy càng khó kiểm soát cơn tức giận, đồng loạt gầm lên một tiếng, Long Lực trong cơ thể bắt đầu vận chuyển, từng cái Long Trảo và Long Pháo nhanh chóng được hình thành.

“Ngươi sẽ phải trả giá cho sự ngông cuồng của mình!” Đám thiên tài Long Tộc đồng loạt gầm thét, Long Trảo và Long Pháo cùng lúc hướng về phía hắc y nhân mà bắn tới.

Vô tận Long Lực được điều động, đủ mọi loại thuộc tính phát tán khắp không gian, sức mạnh của nó đủ khiến không gian nơi đây rung lắc dữ đội, vết nứt đã bắt đầu xuất hiện.

Cỗ lực lượng này không chỉ khiến những thiên tài của các tộc Yêu Thú khác tê dại da đầu, mà cả trưởng bối của bọn hắn cũng phải biểu lộ một mặt ngưng trọng, không dám khinh thường.

Trong lúc nhất thời, đám người vô thức nhìn về phía hắc y nhân, trong đầu liên tục suy đoán hành động tiếp theo của hắn.

Trần An Vĩ cũng không để đám người chờ lâu, nhìn từng khỏa Long Pháo và Long Trảo đang lao về phía mình, hắn khẽ nhếch miệng thốt lên một chữ “Khai!”

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Trần An Vĩ vừa dứt lời, từ trong thể nội của hắn, hàng loạt cỗ lực lượng vô hình bắt đầu lan tỏa ra khắp không gian, bao phủ khắp Huyết Long Chiến Đài.

Có hừng hực như hỏa diễm, lạnh lẽo như hàn băng, sắc bén như tinh kim, dồn dập như phong ba, oanh liệt như lôi đình, lại có thanh mát như linh thảo, dịu dàng như thổ nhưỡng, mát mẻ như đại dương.

Từng luồng lực lượng bao trùm không gian, nhạt nhòa nhưng vô cùng chết chóc.

“Đây là gì? Làm sao lại khiến ta bị áp chế?” Đám thiên tài Long Tộc trên chiến đài lúc này đột nhiên cảm nhận được lực lượng trong cơ thể mình bị áp chế, nhất thời hoang mang nhìn nhau.

“Không được hoảng loạn, hắn chỉ là phô trương thanh thế mà thôi!” Một kẻ có tâm cảnh không tồi trong số bọn hắn rất nhanh đã lên tiếng trấn tĩnh đồng tộc.

Đám người không hổ là thiên tài hàng đầu của chủng tộc mình, rất nhanh đã lấy lại bình thường, thế công một lần nữa được tiếp tục.

Đối mặt với hàng loạt thế công hùng mạnh, Trần An Vĩ dĩ nhiên không hề xem thường.

Triển khai các loại Vực từ Vô Thượng chỉ là bước đầu tiên.

Sát Chiến Thống Vạn Quân được kích hoạt, Lục Tầng Chiến Ý cùng Sát Ý bao trùm quanh thân, tu vi Trần An Vĩ cấp tốc tăng vọt.

Vài phút trước hắn vẫn còn là Nhất Tinh Nguyên Tông, vậy mà hiện tại nhờ vào Sát Chiến Thống Vạn Quân mà đã đột phá Thất Tinh Nguyên Tông, vô cùng mạnh mẽ.

Bằng vào tốc độ của Thiên Địa Dạ Hành kết hợp với dị lôi Kinh Lôi Chiến Giáp, hắn dễ dàng tránh né được toàn bộ thế công của đám thiên tài Long Tộc.

“Làm sao có thể như vậy?” Đám người nhìn mà kinh ngạc liên tục, bọn hắn không chỉ nhìn thấy tốc độ của Trần An Vĩ tăng lên liên tục mà còn cảm nhận được khí tức của hắn cũng tăng lên không kém.

Tuy bị sự giới hạn của Nguyệt Ảnh Áo Choàng, bọn hắn vẫn có thể khẳng định tu vi của Trần An Vĩ đã tăng lên nhờ một loại bí pháp nào đó.

Trần An Vĩ không quản nhiều tới vậy, Nhân Long Tuyên Thệ Công triển khai, hai tay hắn liền hóa thành Long Trảo.

Bao trùm nó trong tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính vô cùng hùng mạnh, Trần An Vĩ thủ thế tung ra hai quyền, hai cái Long Trảo hợp thành từ tám loại màu sắc lấy tư thế hủy thiên diệt địa mà ra.

Chưa dừng lại ở đó, Nhất Tầng Tiễn Ý phá thể mà ra, trên tay Trần An Vĩ lập tức xuất hiện một thanh trường cung dài gần hai mét, toàn thân đen kịch pha lẫn mà đỏ tươi, khí tức u trầm lạnh lẽo – Đế Vương Cung.

Tám loại lực lượng một lần nữa được ngưng tụ thành một thanh tiễn ở giữa thanh cung, Trần An Vĩ không do dự liền bắn nó lên trời.

Vận dụng nguyên lý của Viêm Kích Phá Thương Khung và thanh nỏ mình từng sự dụng, Trần An Vĩ đã sáng tạo ra một loại Nguyên Thuật mới mô phỏng lại khả năng của Vạn Tiễn Phá Không Cơ, được gọi là Nhất Tiễn Hóa Vạn Pháp.

Đúng như cái tên của nó, mũi tên vừa rời cung đã nhanh chóng hấp thu lực lượng trong thiên địa, nhanh chóng phân tách ra hàng vạn mũi tiễn chực chờ rơi xuống.

Ẩn chứa trong những mũi tên là Nhất Tầng Tiễn Ý và tất cả các loại Vực của hắn, Sát Ý và Chiến Ý cũng được lồng vào, sức mạnh khủng bố không thể hình dung…

-----------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.