286 Chương 286 Vạn Vũ Đế Vương
“Hệ Thống, mở ra thông tin của ta!”
Trần An Vĩ nhân lúc rảnh rỗi ôm trong lòng hai vị tuyệt sắc giai nhân, lập tức hướng Hệ Thống ra lệnh.
“Tinh! Mở ra thông tin ký chủ!” Ngay lập tức, một giọng nói vô cảm bất phân định nam nữ vang lên, cùng với một màn hình xanh lam nhàn nhạt xuất hiện trước mặt hắn.
“Thông tin ký chủ: Trần An Vĩ.
Huyết Mạch: Phàm nhân.
Thể Chất: Phàm thể.
Tu vi:
-Nguyên Lực: Thất Tinh Nguyên Tông cảnh, bao gồm lực lượng từ Xích Viêm, Lãnh Hàn, Thiết Thổ, Huyền Mộc, Tử Lôi đạt hoàn mỹ và Bích Phong hai phần, Huyết Lực hai phần và Hoàng Kim đạt ba phần.
-Hồn Tu: Ly Hồn cảnh Sơ Kỳ, tương ứng với cường giả Nhị Tinh Nguyên Tông cảnh.
-Thể Tu: Tứ Chuyên Viên Mãn, tương ứng với Đỉnh Phong Nguyên Hoàng cảnh.
-Khí Văn Sư: Đỉnh Phong Nguyên Hoàng cảnh.
Không Gian Hệ Thống:
-Thuật Pháp: Bách Khí Toàn Thân Thuật, Hóa Long Kĩ, Đồ Long Kỹ, Đế Hồn Kinh – Thập Tam Thức.
-Bí Thuật: Vạn Vũ Đế Vương Biến.
-Thần Thụ: Thiên Nhiên Thụ (hạt giống).
-Pháp Bảo: Vô Thượng Long Tiên Giáp, Bát Diện Thạch, Ôn Hồn Tuyền, Đình Viện Thụ, Khí Văn Chuyển Hóa Cầu.
-Nguyệt Ảnh Hy Vọng: 0 cái.
Nhìn thông tin của mình, Trần An Vĩ thắc mắc nhìn Ảnh Nhi hỏi “Tại sao những Nguyên Thuật như Viêm Kích Phá Thương Khung hay Hoàng Hỏa Vạn Thú Chưởng của ta lại không được liệt kê ở đây?”
“Đơn giản là bởi vì đẳng cấp của chúng nó không thể theo kịp được công tử!” Ảnh Nhi mỉm cười trả lời “Dù cho công tử có thường sử dụng Viêm Kích Phá Thương Khung nhưng đó là vì có lực lượng của các loại Nguyên Lực Thuộc Tính trong người ngươi, nếu chỉ sử dụng Hỏa Hệ Nguyên Lực, nó không thể tạo được tác dụng quá lớn.”
Trần An Vĩ gật đầu, hắn cũng không phải không biết khuyết điểm của mình hiện tại là thiếu xót thủ đoạn chiến đấu.
Trước đây hắn có thể chiến thắng các trận chiến đa phần đều là nhờ vào sức mạnh của Vô Thượng, từ các loại Vực, Đế Vương Chi Binh và kinh nghiệm chiến đấu của tiền kiếm, hầu như chưa có loại Thuật Pháp nào đủ mạnh mẽ xuất thủ.
Đồ Long Kỹ tuy mạnh mẽ, nhưng nhược điểm lớn nhất của nó là có thể khiến cường giả Long Tộc cảm ứng được, nếu như không phải tại An Nam Tinh Cầu hiện tại không có Long Tộc, Trần An Vĩ đã không thể thảnh thơi được như vậy.
Nhưng một khi đã ra khỏi An Nam Tinh Cầu, mọi việc đều không thể nói trước.
Rất nhiều thủ đoạn của hắn như Khí Văn, Thánh Văn, hay Đồ Long Kĩ đều không thể sử dụng một cách thoải mái được.
Vì vậy, Trần An Vĩ muốn nhân cơ hội này sắm sửa một phen.
Nhìn đến số lượng Nguyệt Ảnh Tệ còn hơn 200 vạn sau lần mua sắm thỏa thích cho chúng nữ, Trần An Vĩ lập tức ra lệnh làm mới Nguyệt Ảnh Quầy.
“Tinh! Làm mới Nguyệt Ảnh Quầy thành công, tốn 1 vạn Nguyệt Ảnh Tệ!”
“Tinh! Làm mới Nguyệt Ảnh Quầy thành công, tốn 1 vạn Nguyệt Ảnh Tệ!”
“Tinh! Làm mới Nguyệt Ảnh Quầy thành công, tốn 1 vạn Nguyệt Ảnh Tệ!”
Liên tục những thanh âm vô cảm của Hệ Thống vang lên cho thấy Nguyệt Ảnh Quầy không cho ra được thứ gì tốt, Trần An Vĩ sắc mặt ngày càng đen như nhọ nồi, thầm rủa một tiếng “Gian thương!”
Bất quá, hắn cũng không ngu dại mà liên tục đổi mới, mà mỗi lần như vậy hắn đều dừng lại mua đi Dưỡng Nhan Đan hoặc các loại Linh Thảo.
Là một Luyện Đan Sư, Linh Thảo đương nhiên là thứ hắn muốn có càng nhiều càng tốt, nhưng một lý do khác khiến Trần An Vĩ làm như vậy chính là vì muốn tạo điều kiện phát triển cho Thiên Nhiên Tuệ Nghi.
Nàng đã giúp hắn bồi dưỡng Linh Thảo Điền, còn bố trí hàng loạt Thiên Nhiên Trận Pháp giúp kích thích tăng trưởng cho các loại Linh Thảo, công việc có thể nói là cực kì bận rộn.
Vì thế mà nàng không có thời gian ra khỏi Bát Diện Thạch dù nhiều lần hắn đã ngỏ ý.
Vậy nên thu thập thêm các loại Linh Thảo mới vừa giúp Linh Thảo Điền mở rộng vừa giúp Thiên Nhiên Tuệ Nghi có thứ giết thời gian.
“Bảo bối, hôn ta một cái!” Nhận ra vận may hiện tại của mình không được tốt cho lắm, Trần An Vĩ lập tức hướng hai nữ nói, tay còn chỉ chỉ vào một bên má của mình.
Hoàng Quân Dao và Nhạc Yên Ngọc khó hiểu nhìn nhau, không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng cũng nhu thuận làm theo, đồng dạng hôn lên hai bên má của hắn một cái thật kêu.
“Tinh! Làm mới Nguyệt Ảnh Quầy thành công, tốn 1 vạn Nguyệt Ảnh Tệ!”
Quả nhiên, chúng nữ luôn là phúc tinh của hắn, được hai vị tuyệt sắc giai nhân hôn lấy, vận khí của Trần An Vĩ lập tức tăng mạnh.
Nhìn lấy bốn món đồ vật vừa được tạo mới trước mắt mình, Trần An Vĩ hô hấp không khỏi trở nên dồn dập.
Ảnh Nhi lúc này cũng xuất hiện cảm thán “Không nghĩ tới công tử lại có thể làm mới Nguyệt Ảnh Quầy ra được thứ này!”
Bỏ qua hai vật phẩm tại ô sáng thứ nhất và ô sáng thứ hai, Ảnh Nhi tiến lại gần bay xung quanh ô sáng thứ ba, nơi ẩn chứa một tấm ngọc bội ẩn chứa khí tức cực kì mạnh mẽ.
Dù chưa mua nó, nhưng Trần An Vĩ vẫn có thể cảm nhận được khí tức hùng mạnh tỏa ra từ tấm ngọc bội này, chính là của một vị Thập Chuyển Viên Mãn Thể Tu hàng thật giá thật.
Điều đó cũng nói lên rằng, ẩn trong tấm ngọc bội kia chính là một môn Thể Thuật cực kì hùng mạnh.
“Thể Tu cũng nên tu luyện thêm rồi!” Không đợi Ảnh Nhi cung cấp thông tin, Trần An Vĩ đã lập tức mua lấy nó với giá 35 vạn Nguyệt Ảnh Tệ.
Ngay lập tức một luồng thông tin được truyền vào đầu hắn, như khắc sâu vào linh hồn khiến Trần An Vĩ dù muốn quên cũng chẳng thể quên, cùng lúc đó, trong đầu hắn vang lên một giọng nói như thể đang hướng dẫn người mới.
“Thánh Quyền, tầng thứ nhất – Quân cấp Hạ phẩm Thể Thuật!”
“Hội tụ lực lượng thiên địa, thi triển ra một quyền duy nhất, nhất kích tất sát, Nguyên Thánh cảnh cũng tử vong!”
“Thánh Quyền gồm tổng cộng ba tầng, tầng thứ nhất được gọi là Tụ Lực, từng bước hội tụ lực lượng thiên địa vào cơ thể, dồn nén chúng tới cực hạn.”
“Tụ Lực không chỉ là cơ sở của Thánh Quyền, mà còn giúp các môn Thể Thuật khác gia tăng sức mạnh đáng kể, vậy nên để có được hiệu quả tốt nhất, kiến nghị nên tu luyện tầng này đến đại thành mới chuyển sang các tầng tiếp theo!”
Sau đó là hàng loạt các hư ảnh hình nhân liên tục chuyển động trong đầu Trần An Vĩ, cho biết như thế nào gọi là Tụ Lực.
Trần An Vĩ không khỏi hưng phấn cười phá lên khiến hai nữ đang ngồi trên đùi hắn cũng giật mình, thầm nghĩ tên này đang làm gì mà đột nhiên lại cười như điên dại thế nhỉ?
Trần An Vĩ tạm thời cất tấm ngọc bội chứa Thánh Quyền vào không gian hệ thống, một lần nữa đổi mới Nguyệt Ảnh Quầy, chốc chốc lại đòi hai nữ hôn một cái gia tăng khí vận.
“Đây là…” Chợt phát hiện ra thứ gì, Trần An Vĩ đột ngột dừng lại, không do dự lập tức mua, Nguyệt Ảnh Tệ lại tốn mất 50 vạn.
Nhìn lấy hai khối khoáng thạch trên tay, một trong số chúng có vô số lỗ hổng đang liên tục rung động tạo ra những âm thanh với đủ mọi tần số, một lại ánh lên sắc hoàng kim chói lọi, một cỗ lĩnh vực nồng đậm Kim Hệ Nguyên Lực khởi nguồn từ nó mà lan tràn khắp không gian, Trần An Vĩ không khỏi cảm thán một câu “May mắn!”
“Vọng Âm Thạch, khoáng thạch chuyên dùng để khuếch đại âm thanh, chuyên dùng cho các loại pháp bảo dạng nhạc cụ.”
“Huyễn Kim Hóa Vực Khoáng, loài khoáng thạch đặc biệt có thể giúp người phục dụng hình thành Kim Vực ngay lập tức. Đối với người sở hữu Kim Vực cũng còn có công dụng lớn hơn.”
Hệ Thống cũng nhanh chóng cung cấp thông tin về hai loại vật phẩm mà Trần An Vĩ vừa mua này.
Ảnh Nhi gật gù tán thưởng tầm mắt của hắn, đồng thời liếc mắt đầy ý vị nhìn nam nhân, nãi thanh nãi khí nói “Công tử định nâng cấp Viễn Hồn Tiêu cho Nhạc Yên Ngọc sao?”
Trần An Vĩ không che giấu gật đầu.
Ngay từ khi nhìn thấy Nhạc Yên Ngọc xuất ra Viễn Hồn Tiêu, hắn đã nhận ra nàng có tình cảm rất lớn đối với thanh pháp bảo này. Đó hẳn là lý do vì sao dù nàng đã là Nguyên Thánh Đỉnh Phong cường giả nhưng vẫn chỉ sử dụng Thánh cấp Trung phẩm Pháp Bảo.
Điều này làm Trần An Vĩ nảy sinh ý định nâng cấp Viễn Hồn Tiêu cho nàng. Mà từ Chiêm Tinh Thuật, hắn cũng biết được rằng để nâng cấp Viễn Hồn Tiêu hay các loại pháp bảo dạng nhạc cụ nói chung đều cần phải có một loại nguyên liệu.
Và không thể nghi ngờ đó chính là Vọng Âm Thạch, giúp âm thanh phát ra từ các pháp bảo dạng này được khuếch đại lên vô số lần.
Ngoài ra, muốn nâng cấp chúng nó còn cần một vài nguyên liệu thông thường khác, không quá khó tìm.
Trần An Vĩ còn muốn sử dụng thêm cả Hư Không Thạch mà trước đó hắn nhận được từ Nguyệt Ảnh Tế Đàn, giúp cho tiếng sáo của nàng có khả năng tác động đến cả không gian, loại trừ hoàn toàn thủ đoạn ẩn nấp của sát thủ.
Cái khó hiện tại chính là muốn nâng cấp được Viễn Hồn Tiêu thì phải tìm được một vị Thánh Sư cấp bậc Luyện Khí Sư, nhưng hắn lại không phải Luyện Khí Sư, càng không phải là Thánh Sư cấp bậc Luyện Khí Sư.
Về phần Huyễn Kim Hóa Vực Khoáng, Trần An Vĩ dự định sẽ đưa nó cho Hoàng Quân Dao, dù sao nàng cũng đã có sẵn Kim Vực, nếu phục dụng nó sẽ có công dụng lớn hơn.
Lại cất Vọng Âm Thạch vào bên trong không gian hệ thống, Trần An Vĩ lại một lần nữa đổi mới Nguyệt Ảnh Quầy.
“Ồ, thứ này ta biết!” Khoảng 26 lần sau đó, Trần An Vĩ ánh mắt sáng rực nhìn lấy một kiện đồ vật có giá khoảng 40 vạn Nguyệt Ảnh Tệ trước mặt mình.
Chỉ thấy nó là một tấm ngọc bội được khắc họa hình ảnh vạn kiếm bay múa quanh một hình nhân chắp tay mà đứng. Khung cảnh nhìn qua quả thực mãn nhãn!
“Ngự Kiếm Thuật!” Ảnh Nhi như hiểu suy nghĩ của hắn, liền mỉm cười xác nhận.
“Mua!” Không nhiều lời, Trần An Vĩ lập tức mua lấy Ngự Kiếm Thuật, trong đầu lập tức nảy ra vô số ý nghĩ muốn phá cách.
Vũ khí thuận tay của hắn là trường thương và kích hay có thể gọi là vũ khí cán dài, kể từ khi nhập đạo tới bây giờ hắn đều sử dụng chúng. Ở Trần gia thậm chí còn có một thanh trường thương trấn tộc dành riêng cho hắn.
Chỉ bất quá thời điểm đó, Trần An Vĩ vẫn còn mang danh phế vật nên không ai nguyện ý muốn giao thanh trường thương đó cho hắn.
Tới thời điểm hiện tại vì đã hội tụ được Đế Vương Chi Binh, nên hắn cũng không sử dụng tới nó. Hiện tại vẫn để thanh trường thương ở gia tộc xem như một loại kỉ vật của tổ tiên.
“Khà khà, có khi lại sáng tạo ra Ngự Thương Thuật hoặc là Ngự Kích Thuật đấy nhỉ?” Trần An Vĩ nhếch miệng cười tà, trong đầu đã nghĩ tới cảnh hàng vạn thanh trường thương lơ lửng trên bầu trời, sẵn sàng đâm thủng đầu địch nhân.
Có bản nâng cấp của Viêm Kích Phá Thương Khung, tạo ra hư ảnh hàng vạn thanh kích, rơi xuống từ bầu trời, Trần An Vĩ nghĩ có thể lợi dụng điều này thi triển Ngự Kiếm Thuật một phen
Ảnh Nhi ở một bên mỉm cười, công tử nhà nàng vẫn luôn có những suy nghĩ độc lạ hoàn toàn không giống ai.
Người ta đạt được một kiện Nguyên Thuật hùng mạnh thì sung sướng không thôi, hận không nhịn được muốn tu luyện ngay lập tức. Hắn thì không vội, ngược lại còn nghĩ ra cách cải tiến nó sao cho phù hợp với điều kiện của bản thân, hoàn toàn phát huy trí sáng tạo.
Cảm thấy một lần thu thập được ba vật phẩm không tồi, Trần An Vĩ hài lòng đóng lại Nguyệt Ảnh Quầy, sau đó liền nhìn thấy vẻ mặt mộng bức của hai giai nhân đang ngồi trong lòng mình, như thể đang muốn hỏi hắn đang làm gì vậy.
“Bảo bối, có thứ này tặng các nàng!” Dứt lời, hắn liền phất tay đem ba khối khoáng thạch ra trước mặt hai nữ.
Ong!
Viễn Hồn Tiêu trong tay Nhạc Yên Ngọc như cảm nhận được thứ gì, đột nhiên rung lên một cái khiến nàng bất ngờ nhìn đến một khỏa khoáng thạch đang liên tục rung động gần đó.
Hoàng Quân Dao dường như cũng bị khí tức của một khỏa khoáng thạch khác thu hút, ánh mắt gắt gao nhìn lấy Huyễn Kim Hóa Vực Khoáng.
“Đây là Vọng Âm Thạch và Hư Không Thạch ta dự định dùng để nâng cấp Viễn Hồn Tiêu cho nàng, bất quá còn cần một vị Thánh Sư cấp bậc Luyện Khí Sư!” Trần An Vĩ không đợi hai nữ hoàn hồn, liền lên tiếng.
“Còn đây là Huyễn Kim Hóa Vực Khoáng, ta nghe nói có thể giúp Kim Vực của nàng càng trở nên mạnh mẽ hơn!” Hướng về phía Hoàng Quân Dao, Trần An Vĩ mỉm cười đặt khỏa khoáng thạch màu hoàng kim vào bàn tay nhỏ của nàng.
“Ngươi…” Hai nữ thoáng ngẩn ngơ nhìn hắn, không nghĩ tới hắn nãy giờ là đang tìm tài nguyên cho các nàng.
Chụt! Chụt!
Không nhịn được xúc động, Nhạc Yên Ngọc và Hoàng Quân Dao gần như cùng lúc hôn lên má hắn một cái, ánh mắt long lanh mỉm cười nhìn hắn “Đa tạ ngươi!”
Trần An Vĩ mỉm cười chỉ chỉ lên môi mình, vô sỉ nói “Muốn đa tạ thì phải hôn ở đây nha!”
Hai nữ liếc xéo hắn một cái, gương mặt đỏ bừng, Hoàng Quân Dao sau phút lưỡng lự cũng chủ động hôn lên đôi môi của hắn.
Trần An Vĩ đương nhiên làm sao có thể từ chối, lập tức nhắm chuẩn xuống bờ môi kiều diễm của Hoàng Quân Dao mà hôn xuống, nhẹ nhàng gặm mút nó tới khi sưng đỏ.
Mà nam nhân khi hôn đương nhiên không thể thiếu động tác hư hỏng của cái tay, Trần An Vĩ cũng không ngoại lệ.
Bất quá, khi tay hắn vừa chạm vào đôi gò bông đào tròn trịa căng mọng của nàng, Hoàng Quân Dao đã nhanh chóng đẩy hắn ra, gương mặt đỏ bừng mắng một tiếng “Lưu manh!” rồi hóa thành bản thể mà đi mất.
Nhạc Yên Ngọc thấy thế muốn đuổi theo, nhưng Trần An Vĩ đã nhanh tay hơn mà ôm lấy nàng.
“Ngươi buông ta ra đi, ta muốn đi xem Dao Dao xem sao!” Nhạc Yên Ngọc gấp gáp đẩy hắn ra, gương mặt dần ửng đỏ.
Nàng dù sao cũng là lần đầu tiếp xúc thân mật với nam nhân, da mặt không thể dày như những nữ nhân của hắn, lại không thể mạnh dạn như Dao Dao nên hiện tại chỉ còn biết viện cớ thoát khỏi ma trảo của hắn.
Nhưng Trần An Vĩ nào đâu dễ tha cho nàng? Không để Nhạc Yên Ngọc tiếp tục giẫy giụa, hắn lập tức bắt lấy cằm nhỏ, nhắm chuẩn lấy đóa hoa kiều diễm của nàng mà hôn xuống.
“Ưm… đáng ghét…” Nhạc Yên Ngọc bị nam nhân đột nhiên hôn lấy, toàn thân mềm nhũn tựa vào lồng ngực hắn.
Mãi cho tới khi Trần An Vĩ thỏa mãn buông tha, Nhạc Yên Ngọc hờn dỗi đánh vào ngực hắn một cái rồi chạy đến chỗ của Hoàng Quân Dao.
Trần An Vĩ mỉm cười hài lòng nhìn một màn này, vừa định lấy Ngự Kiếm Thuật ra tu luyện, chợt phát hiện ra ba mảnh tàn đồ mà mình phát hiện được từ lâu đột nhiên phát ra ánh sáng.
“Cái quỷ gì?” Mộng bức hỏi, nhưng rồi hắn cũng lấy chúng nó ra xem thử, dù sao lúc hắn vừa đạt được chúng nó thì lại không thấy hiện tượng gì.
Ngay khi ba mảnh tàn đồ được lấy ra, một luồng ánh sáng với hai màu trắng đen phân biệt từ chúng nó đột nhiên chiếu thẳng vào mi tâm của hắn, vô số tin tức cũng từ đó mà được truyền vào đầu Trần An Vĩ.
Trước mặt hắn như hiện ra một tấm bản đồ hoàn chỉnh…
-------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言