263 Chương 263 Vạn Vũ Đế Vương
Nhìn thấy Trần An Vĩ đột nhiên ngưng trọng nhìn về một phía, nữ nhân Tộc Trưởng liền lên tiếng hỏi “Có chuyện gì sao?”
Vút! Răng rắc!
Không đợi Trần An Vĩ trả lời câu hỏi của nàng, không gian trước mặt hai người bất chợt gợn sóng, một mẩu băng nhỏ xuất hiện giữa không trung, bao quanh nó là từng cơn gió nhẹ nhàng tựa lông hồng nhưng lại khiến cho hai người cảm giác được nguy hiểm.
Mà khi nó xuất hiện, bão tuyết nơi Trần An Vĩ và hai nữ đang đứng đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn. Từng cái lốc xoáy với đủ mọi loại kích cỡ bắt đầu hình thành, ẩn chứa bên trong chúng nó là những mẩu băng sắc bén cấp tốc xoay tròn.
“Đó chính là bản thể của loại Dị Thuộc Tính được phong ấn tại nơi này!” Nữ nhân Tộc Trưởng gương mặt cũng dần trở nên ngưng trọng khi nhìn thấy mẩu băng kia.
Trong lòng ngược lại đang âm thầm cảm tạ trời đất, ánh mắt vô thức nhìn về phía nam nhân. Bởi vì nhờ có hắn, nàng mới có thể tới với nữ nhi kịp lúc, nếu không chỉ sợ nàng sẽ hối tiếc cả đời.
Trần An Vĩ gật đầu, đại não cấp tốc vận chuyển muốn tìm ra đối sách trong trường hợp này mà không để ý rằng, thân ảnh nhỏ nhắn của Ảnh Nhi đã xuất hiện bên vai hắn từ bao giờ, ánh mắt vừa ngưng trọng vừa ngờ vực nhìn về phía mẩu băng.
Vút!
“Nguy hiểm!” Nữ nhân Tộc Trưởng không hổ là cường giả của chiến trường phía trên, tuy phải áp chế tu vi xuống còn Nguyên Tôn Đỉnh Phong cảnh, nhưng sự nhạy bén là vẫn có.
Ngay khi cảm nhận được mẩu băng bắt đầu rung động, nàng đã nhanh chóng kéo Trần An Vĩ và Băng Phù Dung ra khỏi nguy hiểm.
Phập!
Nhưng cũng vì vậy mà đã khiến cho một mẩu băng trong cơn bão găm vào người, máu tươi bắt đầu tuôn rơi, cơ thể bắt đầu có dấu hiệu bị Băng Phong ảnh hưởng.
Không thể tin được rằng Hỗn Độn Thuộc Tính mãnh mẽ tới nỗi một vị cường giả Viễn Siêu Nguyên Tôn cảnh cũng bị nó làm bị thương.
Ngay khi nhận ra mình đã đánh trượt mục tiêu, Tuyết Vũ Băng Phong một lần nữa rung động, Băng Hệ và Phong Hệ Nguyên Lực trong thiên địa điên cuồng bị nó hút vào.
Cùng lúc đó, xung quanh nó đồng loạt xuất hiện nhiều mẩu băng lơ lửng được gia trì Phong Hệ Nguyên Lực vào bên trong, khiến tốc độ của nó được tăng lên gấp mấy lần.
Trần An Vĩ bế lấy Băng Phù Dung ở dạng người, ánh mắt tràn đầy ngưng trọng nhìn lấy mẩu băng nhỏ được bao phủ trong Phong Hệ Nguyên Lực kia, âm thầm ra quyết định.
Động lấy ý niệm, Trần An Vĩ quyết định sử dụng đến loại Hỗn Độn Thuộc Tính trong người, Xích Viêm và Lam Băng Nguyên Lực được chọn làm lực lượng duy trì cho nó.
Đúng vậy, bất chấp nguy cơ bị cường giả cao cấp hơn nhìn thấu, Trần An Vĩ vẫn chọn điều động Hỗn Độn Thuộc Tính – Băng Hỏa Luân Hồi Diễm.
Bởi vì nếu chỉ sử dụng các Nguyên Lực Thuộc Tính bình thường đều không thể gây ra chút ảnh hưởng gì đối với một Hỗn Độn Thuộc Tính như Tuyết Vũ Băng Phong.
Chỉ có Hỗn Độn Thuộc Tính đồng cấp hoặc cao cấp hơn mới có khả năng tác động tới Hỗn Độn Thuộc Tính.
Dị Thuộc Tính cũng chưa đủ khả năng, mà ngược lại nếu nó có thể kháng cự trước uy áp của Hỗn Độn Thuộc Tính đã rất mạnh mẽ.
Được chủ nhân điều động, Băng Hỏa Luân Hồi Diễm tiếp nhận lực lượng từ Vô Thượng, xuất hiện bên cạnh hắn.
Cũng là một mẩu băng, nhưng lần này không phải là Phong Hệ Nguyên Lực bao trùm, mà lại là một ngọn hỏa diễm màu xích kim với nhiệt độ nóng hừng hực.
Nếu có người khác nhìn thấy cảnh này, hắn chắc chắn sẽ hoài nghi liệu mình có nhìn lầm. Băng và Hỏa xưa nay vốn là khắc tinh của nhau, chỉ cần gặp nhau liền sẽ chiến đến một sống một còn.
Chẳng thế mà tu sĩ sở hữu đồng thời Băng Hệ Nguyên Sắc và Hỏa Hệ Nguyên Sắc trong Nguyên Hải cực kì hiếm.
Nếu không phải Thần Thú với Huyết Mạch đặc biệt, hoặc sử dụng phương pháp đặc biệt tạo thêm Nguyên Sắc, tỉ lệ xuất hiện một tu sĩ sở hữu hai loại Nguyên Lực Thuộc Tính nói trên có thể nói là không quá một người trên một vạn.
“Nhiệt độ này…” Nữ nhân Tộc Trưởng trước đó vì trúng phải Băng Phong, hiện tại đang trị thương ở một góc xa, cảm nhận được nhiệt độ khủng bố tỏa ra từ ngọn hỏa diễm bên cạnh Trần An Vĩ, nàng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Vị trí hiện tại của nàng ước tính khoảng hơn trăm dặm so với vị trí của Trần An Vĩ, những ngọn hỏa diễm bình thường kể cả Dị Hỏa cũng không thể nóng tới mức nàng vẫn có thể cảm nhận được.
Nàng còn đang kinh ngạc vì nhiệt độ của ngọn hỏa diễm đó, thì một tình cảnh khác lại khiến nàng kinh ngạc hơn.
Chính là nàng phát hiện ra bên trong ngọn hỏa diễm tưởng chừng như nóng khủng bố kia lại tồn tại một mẩu băng màu thanh sắc, nổi bật hoàn toàn giữa ngọn lửa màu xích kim.
Mẩu băng kia đang dần trở nên lớn hơn, cuối cùng lại bao trọn lấy ngọn hỏa diễm. Và kì lạ rằng ngọn hỏa diễm kia vậy mà vẫn có thể tồn tại bên trong mẩu băng đó.
“Đó là gì?” Cảm nhận được khí tức hùng mạnh có thể khiến Băng Hệ Nguyên Lực trong cơ thể mình nảy sinh cảm giác phục tùng, nữ nhân Tộc Trưởng không nhịn được tự hỏi.
Nó giống hệt với cảm giác của loại thuộc tính kia mỗi lần nàng tiến vào nơi này tu luyện. Vậy nên với trí thông minh của nàng liền nhận ra loại thuộc tính mà Trần An Vĩ đang sở hữu với loại thuộc tính kia đều là cùng một loại.
Không giống như Chiến Kiều Phương của Chiến gia, vô tình đạt được bí tịch có liên quan tới Hỗn Độn Thuộc Tính, Tộc Trưởng Băng Phượng Hoàng Tộc không may mắn như vậy nên không biết hai loại thuộc tính mà nàng nhìn thấy được gọi là gì.
Bất quá với kiến thức khủng bố của cường giả, nàng vẫn nhận ra sự mạnh mẽ đến kinh người của chúng nó. Vì vậy mà dù nhiều lần tiến vào nơi này tu luyện, nàng và nữ nhi của mình vẫn bình an vô sự.
Trở lại với tình hình của Trần An Vĩ…
Cảm nhận được mục tiêu đã xuất hiện, Tuyết Vũ Băng Phong cũng không chần chừ, những mẩu băng mà nó tạo ra trước đó lập tức lao về phía Trần An Vĩ.
Chưa hết, Tuyết Vũ Băng Phong một lần nữa xoay tròn, Phong Hệ Nguyên Lực trong không gian cấp tốc ùa về, kéo theo từng hạt tuyết nhỏ bé nhưng vô cùng nguy hiểm tạo thành một cơn bao tuyết muốn vây Trần An Vĩ vào trung tâm.
Những mẩu băng trước đó cũng vì thế mà được gia trì thêm Phong Hệ Nguyên Lực, tốc độ càng trở nên khủng bố.
Trần An Vĩ không chút nao núng điều động Băng Hỏa Luân Hồi Diễm, dùng Lam Băng Nguyên Lực tạo ra những mẩu băng đối kháng với băng hệ công kích của Tuyết Vũ Băng Phong.
Vì đều sở hữu Băng Hệ Nguyên Lực, hơn nữa đẳng cấp hiện tại của Băng Hỏa Luân Hồi Diễm cũng không kém Tuyết Vũ Băng Phong, nên nó không quá khó khăn để phá giải băng hệ công kích của đối phương.
Cùng lúc đó, Trần An Vĩ hai tay kết ấn, Bách Khí Toàn Thân Thuật được gia trì Xích Viêm Nguyên Lực được đánh ra, muốn cường ngạnh phá tan bão tuyết của Tuyết Vũ Băng Phong.
Băng Hỏa Luân Hồi Diễm cũng nhanh chóng chuyển qua trạng thái Xích Viêm của mình, phụ trợ cho chủ nhân.
Xèo! Vút!
Phong Hệ Nguyên Lực và Hỏa Hệ Nguyên Lực va chạm nhau, gió thổi giúp lửa cháy mạnh mẽ bao nhiêu, thì ngược lại lửa lại giúp gió thổi mạnh bấy nhiêu.
Vì đẳng cấp của Tuyết Vũ Băng Phong và Băng Hỏa Luân Hồi Diễm không chênh lệch quá nhiều, cộng thêm Hỏa Hệ Nguyên Lực và Phong Hệ Nguyên Lực vốn có thể phụ trợ cho nhau, thế công của hai bên lâm vào thế giằng co là lẽ đương nhiên.
Nhưng không may mắn là, bão tuyết mà Tuyết Vũ Băng Phong tạo ra cực kì mạnh mẽ, hỏa hệ công kích do Trần An Vĩ và Băng Hỏa Luân Hồi Diễm đánh ra dần bị thổi tắt.
Phốc!
Phá giải được thế công từ Trần An Vĩ, Tuyết Vũ Băng Phong rất nhanh chiếm thượng phong, Trần An Vĩ bị nó đánh văng xa trăm dặm, máu tươi cuồng phún.
“Ngươi không sao chứ?” Nữ nhân Tộc Trưởng nhìn thấy hắn bay về phía mình, toàn thân rướm máu nhưng vẫn ôm chặt nữ nhi của mình, vừa cảm động vừa lo lắng hỏi.
“Ta không sao! Đa tạ nàng!” Trần An Vĩ mỉm cười nói, rồi nhanh chóng kiểm tra xem Băng Phù Dung có bị thương ở đâu không, Phục Mệnh Thiên Mộc lại một lần nữa tiến ra, giúp khôi phục vết thương cho hắn và hai nữ.
Nữ nhân Tộc Trưởng ánh mắt lóe lên dị sắc, hắn bị thương nặng như vậy nhưng vẫn luôn mỉm cười và lo lắng cho người khác.
Nhìn lấy loại Hỗn Động Thuộc Tính đang lơ lửng trước mặt mình, ẩn ẩn lại có xu thế hội tụ thế công, Trần An Vĩ ngưng trọng lên hỏi “Nàng có cách nào rời khỏi nơi này không?”
“Có, chỉ cần đến vị trí của thông đạo là có thể rời khỏi!” Nữ nhân Tộc Trưởng nghe vậy không chần chừ liền trả lời.
“Được!” Trần An Vĩ lập tức gật đầu, ngay lập tức động lấy ý niệm, thu cả Băng Phù Dung và mẫu thân của nàng vào Bát Diện Thạch.
“Ngươi muốn làm gì…” Nữ nhân Tộc Trưởng bị hành động của hắn làm cho bất ngờ, nàng chỉ kịp lên tiếng hỏi, chưa kịp dứt câu đã bị Trần An Vĩ thu vào Bát Diện Thạch.
Không chần chừ, Thiên Địa Dạ Hành và Tốc Văn lập tức được kích hoạt, Trần An Vĩ ngay lập tức khởi hành tới vị trí thông đạo.
Tuyết Vũ Băng Phong dường như muốn truy cùng diệt tận, Băng Phong và Tuyết Vũ liên tục được nó triệu hoán, nhằm về phương hướng mà Trần An Vĩ đang di chuyển.
Ầm! Ầm! Oành!!!
Phốc!
Trần An Vĩ dù có Thiên Địa Dạ Hành và Tốc Văn kích hoạt cũng không thể nhanh hơn một loại Hỗn Độn Thuộc Tính sở hữu Phong Hệ Nguyên Lực, vì thế liền bị thế công của nó đánh trúng.
“Sắp tới rồi!” Trần An Vĩ trong lòng gầm thét, trực tiếp bỏ qua thương thế của mình, điều động Thiên Địa Dạ Hành lên mức cực hạn, các vết thương trên cơ thể càng lúc càng trở nên dữ tợn hơn.
Ở phía sau, Tuyết Vũ Băng Phong vẫn liên tục phát động thế công, dường như muốn tận diệt Trần An Vĩ.
Trần An Vĩ vừa tránh né thế công vừa di chuyển tới vị trí thông đạo, thỉnh thoảng vẫn bị trúng một vài mẩu băng khiến tốc độ chậm lại không ít, nhưng những lúc đó Băng Hỏa Luân Hồi Diễm lại nhanh chóng dùng Xích Viêm Nguyên Lực thiêu rụi Băng Phong, giúp chủ nhân có lại tốc độ vốn có.
Rất nhanh sau đó, Trần An Vĩ rốt cuộc thấy được thông đạo, đang định vui mừng vì sắp đưa được mẫu nữ Băng Phượng Hoàng Tộc ra ngoài, thì một cảm giác bất an lại dâng lên trong lòng hắn.
Như để xác nhận cho nỗi lo của Trần An Vĩ, Phong Hệ Nguyên Lực bất chợt hội tụ nơi thông đạo, tạo ra một cơn bão cực lớn ngăn cách giữa hắn và thông đạo.
Nhưng có một điểm bất thường ở cơn bão tuyết này chính là tại mắt bão cũng có một mẩu băng nhỏ giống hệt mẩu băng của Tuyết Vũ Băng Phong, chỉ khác là ngọn gió bao quanh mẩu băng này không nhẹ nhàng như Trần An Vĩ đã thấy trước đó.
Nếu ngọn gió bao quanh mẩu băng đang truy sát hắn lại nhẹ nhàng như gió mùa thu, thì ngọn gió bao quanh mẩu băng trước mặt hắn lại mãnh liệt và cường đại như bão tố vậy.
Một điểm khác biệt nữa mà khi tới gần Trần An Vĩ mới nhận ra, chính là mẩu băng của chúng cũng khác nhau.
Nhìn thì như thể hai giọt nước, nhưng thực chất mẩu băng trước mặt có khí tức Băng Hệ Nguyên Lực yếu hơn nhiều lần so với mẩu băng phía sau, và ngược lại Phong Hệ Nguyên Lực tỏa ra từ nó lại mạnh hơn nhiều lần.
“Hóa ra là vậy!” Bất chợt lúc này, giọng nói tràn đầy ngưng trọng của Ảnh Nhi vang lên bên tai khiến Trần An Vĩ lập tức chú ý tới.
“Ảnh Nhi, chuyện gì vậy?” Trần An Vĩ trong lòng tồn tại thắc mắc, không chần chừ liền hỏi.
“Không ngờ chúng ta đã đánh giá thấp Tuyết Vũ Băng Phong!” Ảnh Nhi cũng không để hắn đợi lâu, nãi thanh nãi khí nói “Trước mặt công tử là Tuyết Vũ Băng Phong, mà sau lưng công tử cũng chính là nó!”
Thông thường, Trần An Vĩ sau khi nghe nàng nói vậy, liền sẽ vò đầu bứt tai, vì nàng vừa nói một câu chẳng có lý gì cả a. Làm sao tồn tại một thứ vừa xuất hiện trước mặt hắn, lại có thể xuất hiện sau lưng hắn được chứ?
Nhưng hiện tại, cảm nhận được khí tức của hai mẩu băng trước mặt, Trần An Vĩ có thể khẳng định lời nói của nàng là đúng.
“Thật không ngờ rằng Tuyết Vũ Băng Phong vậy mà đã sinh ra linh trí, có thể dùng mưu!” Ảnh Nhi nhìn biểu hiện của nam nhân, nhẹ gật đầu hài lòng, lại tiếp tục lên tiếng.
Trần An Vĩ gật đầu.
Quả như lời Ảnh Nhi nói, Tuyết Vũ Băng Phong dường như đã sắp xếp kế hoạch này từ lâu, chỉ cần chờ đợi Trần An Vĩ bước vào thông đạo là sẽ rơi vào bẫy của nó.
Một mặt sắp xếp một nửa bản thể của nó tại vị trí nó hay ở, sau đó dùng một nửa bản thể còn lại ẩn nấp trong không gian gần thông đạo, chỉ cần Trần An Vĩ có ý định dùng thông đạo sẽ lập tức chặn đường.
Nội ứng ngoại hợp, Trần An Vĩ sẽ gặp rất nhiều khó khăn nếu muốn rời khỏi thôn đạo.
Thoáng suy nghĩ, Trần An Vĩ lập tức hiểu ra vì sao Tuyết Vũ Băng Phong phải hao phí công sức nhiều như vậy để làm gì.
“Ngươi muốn Băng Hỏa Luân Hồi Diễm của ta? Vậy thì tới mà lấy!” Nếu đã bị chặn đường, Trần An Vĩ cũng không tiếp tục chạy trốn, xuất động Băng Hỏa Luân Hồi Diễm, hướng về phía hai mẩu băng ngoắc tay khiêu khích.
Rống!
Tuyết Vũ Băng Phong đương nhiên bị chọc giận, hai mẩu băng đồng loạt rống lên một tiếng, rồi trong ánh mắt bất khả tư nghị của Trần An Vĩ, chúng nó vậy mà hòa lại làm một.
Mà theo đó, khí tức của Tuyết Vũ Băng Phong dần tăng lên, uy áp của nó khiến Băng Hệ và Phong Hệ Nguyên Lực dần mất kiểm soát mà mà tạo ra vô vàn trận tuyết vũ liên tục tàn phá không gian.
Răng rắc!
Có tiếng nứt vỡ vang lên, Băng Hệ Nguyên Lực liên tục ùa về xung quanh Tuyết Vũ Băng Phong, rồi bằng mắt thường huyễn hóa trở thành từng con rồng màu thanh sắc uốn lượn khắp không gian.
Grao! Grao!
Băng Long ánh mắt tức giận nhìn xuống nam nhân trước mặt, chúng nó rống lên một tiếng kiệt ngạo rồi lao về phia Trần An Vĩ.
“Muốn chơi rồng? Ngươi còn non lắm!” Trần An Vĩ gầm thét, hai tay liên tục kết ra những loại ấn pháp kì lạ.
Khẩu quyết của Hóa Long Kĩ của Vô Thượng lập tức được Trần An Vĩ vận dụng, Ngũ Long lập tức xuất hiện xung quanh Trần An Vĩ, ánh mắt trong suốt hờ hững không coi ai ra gì.
Chưa dừng lại ở đó, Sát Chiến Thống Vạn Quân được Trần An Vĩ kích hoạt, mái tóc đen tuyền và y phục liền bị Sát ý nhuộm đỏ, tu vi của hắn cũng tăng lên nhanh chóng.
Ngũ Long được Chiến Ý và Sát Ý gia trì, chúng nó liền trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, không chút do dự mà lao về phía Băng Long.
Băng Long cũng không phải dạng vừa, dựa vào long số đông đảo, rất nhanh chúng đã tóm được từng tôn Long Tộc của Ngũ Long, bất kể làm cách gì cũng không thể thoát.
“Bạo cho ta!” Trần An Vĩ kiên quyết ra lệnh.
Ngũ Long há to miệng rộng, điên cuồng hút thêm lực lượng, năm vụ bạo tạc Nguyên Lực Thuộc Tính cấp tốc diễn ra, chấn động cả một vùng trời, triệt để phá hủy một cùng không gian.
Trần An Vĩ toàn thân bị vùi trong vụ nổ, không rõ sống chết…
----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言