Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 268 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

268 Chương 268 Vạn Vũ Đế Vương

Bên ngoài Bát Diện Thạch…

Chúng nữ vốn đang lo lắng nhìn nam nhân nhà mình ngồi xếp bằng mà biểu cảm trên gương mặt liên tục thay đổi.

Cả cơ thể hắn lúc này bao trùm trong băng hàn, nhưng mồ hôi vẫn tuôn ra như suối, chân mày nhíu chặt chứng tỏ rất đau đớn. Chúng nữ đều hận không thể lao đến san sẻ bớt đau đớn cho hắn.

Nhưng cứ hễ chạm vào là liền bị lớp băng bao phủ bên ngoài tấn công, chúng nữ nhiều lần thi triển hỏa hệ công kích lên nó cũng vô dụng.

Rắc!

Mà lúc này, một tiếng nứt vỡ vang vọng không gian, dị tượng bất chợt xuất hiện…

Vù vù!

Băng Hệ Nguyên Lực trong không gian dường như bị thứ gì triệu hoán mà cuồn cuộn như sóng thần ùa về bên cạnh Trần An Vĩ, chúng nó vui vẻ nhảy nhót như sủng nịch nam nhân này.

Rồi trong ánh mắt vừa kinh ngạc vừa vui mừng của chúng nữ, lớp băng vốn đang bao trùm cơ thể hắn dần hội tụ thành một mẩu băng nhỏ màu thanh sắc.

Mẩu băng liên tục xoay tròn, cuồn cuộn Băng Hệ Nguyên Lực có trong không gian được nó hấp thu.

“Đó chẳng phải là Lam Băng Nguyên Lực của phu quân sao?” Chúng nữ lúc này mới phát hiện ra vấn đề, đưa mắt nhìn nhau nói.

Long Nhược Thủy và Băng Thục Khuê là hai nữ có tu vi cao nhất trong số chúng nữ, ánh mắt chăm chú nhìn lấy mẩu băng, cảm nhận được điều bất thường dù là rất nhỏ trong dao động nguyên lực của hắn.

“Lam Băng Nguyên Lực của hắn dường như sắp biến đổi!” Sau một thoáng ngẫm nghĩ, hai nữ đưa mắt nhìn nhau đồng loạt lên tiếng.

“Mẫu thân, người nói biến đổi là thế nào?” Băng Phù Dung nghe mẫu thân mình lên nói vậy thì liền thắc mắc hỏi.

Câu hỏi của nàng vừa hay lại chính là thắc mắc chung của chúng nữ. Hiển nhiên ngoài hai người các nàng, chúng nữ còn lại cao nhất cũng chỉ đạt Nguyên Tôn cảnh, chưa thể phát hiện ra những biến đổi nhỏ như vậy.

Băng Thục Khuê cưng chiều xoa đầu nàng, không chần chừ lên tiếng “Tất cả những loại Nguyên Lực Thuộc Tính chúng ta thường thấy đều thuộc cùng một đẳng cấp, có khác chăng là mức độ tinh khiết và độ thuần thục trong chưởng khống của từng người mà thôi!”

“Nhưng cũng có một số loại Nguyên Lực Thuộc Tính đặc biệt!” Long Nhược Thủy tiếp lời “Chúng chưa mạnh mẽ tới mức được gọi là Dị Thuộc Tính hay thậm chí là Hỗn Độn Thuộc Tính!”

“Nhưng lại có năng lực vượt trội hơn Nguyên Lực Thuộc Tính thông thường, ví dụ như Ngọc Băng Nguyên Lực của Tiểu Nhã chính là một loại Băng Hệ Nguyên Lực cao cấp hơn, nhưng chưa thể gọi là Dị Băng!”

Chúng nữ gật đầu, điều này chỉ cần là tu sĩ ai cũng sẽ hiểu, bất quá điều này thì có liên quan gì tới Lam Băng Nguyên Lực của nam nhân này?

Bởi vì thông thường nếu không có cơ duyên nhất định như Dị Thuộc Tính hay công pháp đặc biệt và một vài điều kiện bẩm sinh khác, tu sĩ khó có thể thay đổi chất lượng của Nguyên Lực của bản thân.

“Dựa theo dao động nguyên lực của hắn, ta đoán hẳn là Lam Băng Nguyên Lực sắp biến đổi thành một loại Băng Hệ Nguyên Lực hùng mạnh hơn!” Băng Thục Khuê như hiểu được thắc mắc của chúng nữ, nàng liền lên tiếng nói, trong giọng điệu thấp thoáng sự kiêng kị.

Trước đó khi nam nhân này chiến đấu với Tuyết Vũ Băng Phong, Lam Băng Nguyên Lực của hắn đã gây ra áp bức cực lớn cho nàng, cảm tưởng như chỉ cần Trần An Vĩ muốn, Băng Hệ Nguyên Lực trong cơ thể nàng cũng có thể bị hắn điều động.

Điều này đã khiến Băng Thục Khuê vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng vô thức nảy sinh tò mò đối với loại công pháp mà hắn tu luyện.

Phải biết rằng nàng dù sao cũng là Nguyên Thánh cảnh cường giả, trước đó tu luyện trong Tuyết Vũ Băng Phong cũng không bị nó gây áp bức mạnh mẽ như vậy, vậy mà Lam Băng Nguyên Lực của Trần An Vĩ lại có thể, chứng tỏ nó không bình thường. Hay nói rộng ra chút là công pháp mà hắn tu luyện không hề bình thường.

Hít!

Chúng nữ nghe vậy liền hít một hơi lạnh, nhất là mấy nữ sở hữu Băng Hệ Nguyên Lực, bất quá ai ai cũng đều vui mừng vì nam nhân nhà mình lại mạnh lên.

Rắc!

Đúng lúc này, lại một tiếng nứt vỡ vang lên, một luồng ánh sáng hai màu trắng và xanh đan xen lóe lên khiến các nàng không kịp nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra.

Từng đôi mắt lo lắng nhìn nhau, nhưng trong lòng mỗi người đều tự tin nam nhân nhà mình sẽ không xảy ra chuyện, bởi vì hắn chính là Trần An Vĩ!

Bên trong Không Gian Hệ Thống lúc này…

Tia ánh sáng trắng xanh kia cũng lóe lên một cái rồi để lộ ra một mẩu băng nhỏ đang xoay tròn, xung quanh nó là từng hạt tuyết lơ lửng xung quanh, như thể mẩu băng là hạt nhân còn tuyết là vệ tinh vậy.

Trần An Vĩ quan sát mẩu băng trước mặt, cảm nhận được nhiệt độ âm hàn tới cực hạn tỏa ra từ nó, hắn cũng phải rùng mình.

Như cảm nhận được chủ nhân đang ở gần, mẩu băng chủ động tiếp cận, xoay quanh Trần An Vĩ vô cùng hưng phấn.

Trần An Vĩ bật cười, không do dự bắt lấy nó nuốt vào bụng.

“Hự!”

Mẩu băng nhỏ vốn cực kì lạnh lẽo nên khi vừa nuốt nó vào, Trần An Vĩ đã lập tức cảm nhận được sự lạnh giá của nó, một cái lạnh thấu xương tủy, lạnh buốt tới tận linh hồn.

Trần An Vĩ thử điều động Xích Viêm Nguyên Lực muốn chống lại cái lạnh của mẩu băng này nhưng không thể, nó dường như vì một lý do gì đó mà không chịu sự chưởng khống của hắn.

Thử với các loại Nguyên Lực Thuộc Tính khác cũng vô dụng, Trần An Vĩ liền biết đây là khảo nghiệm mà Vô Thượng dành cho hắn.

Trước đó khi tiếp nhận Xích Viêm Nguyên Lực cũng giống như vậy, hắn không thể sử dụng bất cứ loại Nguyên Lực Thuộc Tính nào khác mà chỉ có thể tự thân mình chống lại cái nóng của nó.

Hiện tại cũng tương tự, Trần An Vĩ biết Vô Thượng muốn khảo nghiệm hắn.

“Tới đi!” Trần An Vĩ trong lòng gầm lên một tiếng, bắt đầu ra sức tiếp nhận loại Băng Hệ Nguyên Lực mới này.

Vô Thượng lập lòe phát sáng, mẩu băng nhỏ bên trong cơ thể Trần An Vĩ cũng bắt đầu khảo nghiệm của mình.

Bùm!

Một tiếng nổ lớn vang lên trong Không Gian Hệ Thống, nhưng lại chẳng có ai có thể nghe thấy, kể cả Trần An Vĩ là người duy nhất có mặt ở đây cũng không thể nghe.

Lý do là bởi vì lúc này hắn đã bị nổ tan xác.

Đúng vậy, là nổ tan xác.

Nhưng nếu có người có mặt tại nơi này, chỉ cần để ý kĩ một chút sẽ thấy tại vị trí Trần An Vĩ đang đứng lúc này vẫn còn lục phủ ngũ tảng và Nguyên Hải của hắn đang xoay tròn.

Từ Nguyên Hải, vô số mạch lộ nhỏ li ti lan tỏa khắp mọi nơi, vô hình dung lại tạo ra một hình hài tựa như cơ thể người.

Song song với từng mạch lộ nhỏ li ti đó, là những mạch lộ khác kích thước khá tương đồng bắt nguồn từ vị trí trái tim, cũng lan tỏa khắp mọi nơi tạo thành hình cơ thể người giống hệt như những mạch lộ bắt nguồn từ Nguyên Hải.

Có kiến thức một chút sẽ đều nhận ra những mạch lộ này chính là kinh mạch và huyết mạch, hai đường mạch cực kì quan trọng đối với tu sĩ.

Bởi vì chúng nó đóng vai trò đưa máu huyết và Nguyên Lực tới mọi nơi trong cơ thể, khiến hoạt động của tu sĩ trở nên dễ dàng hơn.

Chỉ bất quá, chúng nó hiện tại đều bị một loại hàn khí kì lạ chắn ngang toàn bộ mạch lộ, khiến máu huyết từ tim và Nguyên Lực từ Nguyên Hải không thể di chuyển trong cơ thể.

Trần An Vĩ đương nhiên không chết, ngược lại lúc này hắn còn lấy vị trí người ngoài quan sát tình huống cơ thể mình, bắt đầu suy nghĩ mục tiêu mà khảo nghiệm muốn mình hoàn thành.

Mạch lộ bị chặn, máu huyết và Nguyên Lực không thể lưu thông, nhưng Trần An Vĩ vẫn tinh mắt phát hiện ra mỗi lần máu huyết và Nguyên Lực và chạm với hàn khí đều khiến cho nó bị hấp thu đôi chút.

Điều này khiến Trần An Vĩ vô thức nhớ lại một câu tục ngữ mà cố nhân thường nói “nước chảy đá mòn”.

Nếu coi máu huyết và Nguyên Lực như những dòng nước, hàn khí chặn trước mặt chúng là những viên đá, thì cứ mỗi lần máu huyết và Nguyên Lực di chuyển bên trong mạch lộ, hàn khí sẽ bị hút đi một chút, hệt như viên đá bị mài mòn bởi dòng chảy của nước.

Nhưng quá trình này diễn ra cực kì chậm chạp, nếu không có sự tác động nào, chỉ sợ Trần An Vĩ sẽ phải chờ đến hàng trăm năm thậm chí cả nghìn năm chỉ để chúng nó khai thông mạch lộ.

Bất quá đó là suy nghĩ của hắn, còn khảo nghiệm thì không hề đơn giản như vậy.

Bởi vì lúc này đây, dường như khảo nghiệm đã bắt đầu. Từ mạch lộ, từng tia hàn khí vậy mà thẩm thấu ra bên ngoài, nhắm tới lục phủ ngũ tạng và Nguyên Hải của Trần An Vĩ.

Hàn khí từ mạch lộ tỏa ra đi tới đâu, không gian lập tức bị đóng băng tới đó. Lục phủ ngũ tạng và Nguyên Hải của Trần An Vĩ bắt đầu có dấu hiệu bị ảnh hưởng.

Chưa hết, hàn khí còn khiến cho tốc độ di chuyển của máu huyết và Nguyên Lực không chỉ trở nên chậm chạp hơn mà còn liên tục xuất hiện thêm, khiến cho quá trình khai thông càng khó khăn hơn.

Cứ đà này, chỉ sợ Trần An Vĩ chưa kịp khai thông mạch lộ, thể nội của hắn đã bị đóng băng hết.

Trần An Vĩ thử điều động Nguyên Lực và máu huyết trong cơ thể, liên tục trùng kích vào hàn khí trong mạch lộ, như muốn hoàn toàn rút chúng ra.

Nhưng tốc độ của hai mạch lộ vẫn không thay đổi, ngược lại vì áp lực bị phân tán nên chỉ có thể miễn cưỡng duy trì thế cân bằng với tốc độ hồi phục của hàn khí.

“Lại lần nữa!” Nhận ra sai sót của mình, Trần An Vĩ lập tức dùng ý niệm thử điều động Nguyên Lực tập trung trùng kích vào một điểm vào hàn khí.

Quả nhiên có hiệu quả, vì lúc này chỉ tập trung vào một vị trí, nên hiệu quả liền tăng lên rõ rệt.

“Haha, ra là vậy!” Trần An Vĩ cười hưng phấn, kiến thức của tiền kiếp một lần nữa đã giúp hắn.

Giống như một cái đê giữ nước, chỉ cần bị nứt tại một điểm, nước sẽ thông qua đó mà rỉ ra bên ngoài, cho tới khi cái đê bị mục từ bên trong, nó sẽ không thể giữ được nước nữa.

Thời gian dần trôi, Trần An Vĩ vẫn miệt mài phá hủy từng lớp của hàn khí, chỉ cần khiến nó hổng mất một điểm, rồi liên tục dẫn Nguyên Lực và huyết mạch vào trong đó, áp lực tạo ra sẽ khiến cái lỗ ngày càng lớn, cuối cùng là phá hủy hoàn toàn một lớp hàn khí.

“Kết thúc!” Trần An Vĩ lẩm bẩm, phá hủy lớp hàn khí cuối cùng, đem huyết mạch và kinh mạch hoàn toàn giải phóng.

Ngay sau đó, Trần An Vĩ nở nụ cười mừng rỡ, vì cảm nhận được sự thay đổi diễn ra trong cơ thể mình, tốc độ luân chuyển của huyết mạch và kinh mạch vậy mà đã nhanh hơn rất nhiều so với trước đó.

Mà vì liên tục chịu áp lực từ Nguyên Lực và máu huyết, kinh mạch và huyết mạch của Trần An Vĩ cũng trở nên cứng cáp hơn. Có thể nói là phát triển một cách toàn diện.

Bất chợt lúc này, dị biến mới thực sự nảy sinh…

Nguyên Lực của hắn trong quá trình trùng kích lớp hàn khí, lượng hàn khí được hấp thu vào bên trong liền biến đổi thành một loại Băng Hệ Nguyên Lực hùng mạnh.

Kinh mạch và huyết mạch vừa được khai thông liền bị loại Băng Hệ Nguyên Lực mới này đóng băng, thậm chí cả lục phủ ngũ tạng cũng bị ảnh hưởng.

“Aaaaaaaa…” Đau đớn từ thể nội truyền tới khiến Trần An Vĩ đau đớn hét lớn.

Nhưng gương mặt lại tràn ngập vẻ vui mừng, bởi vì cùng lúc đó, một lượng Băng Hệ Nguyên Lực mới theo dòng chảy về Nguyên Hải, khiến Trần An Vĩ nhận được một thông tin hoàn toàn mới.

“Lãnh Hàn Nguyên Lực, do Phá Giới Lam Băng mà thành. Khả năng khắc chế mạnh đối với Băng Hệ Nguyên Lực thông thường, Hỏa Hệ Nguyên Lực cũng không thể so sánh!”

“Lam Băng Vực chuyển thành Lãnh Hàn Vực, khả năng cường hóa băng hệ công kích được gia tăng vượt trội. Còn có thêm khả năng làm chậm tốc độ hồi phục và thi triển Nguyên Thuật của kẻ thù trong phạm vi.”

Điều khiến Trần An Vĩ vui nhất có lẽ là Lam Băng Vực vốn chỉ có Cửu Thành, thì hiện tại khi hắn nhận được thông tin về Lãnh Hàn Nguyên Lực, cũng là lúc cảm nhận được Lãnh Hàn Vực cũng đang tăng lên, chỉ thiếu chút nữa sẽ là Vực hoàn chỉnh, trở thành loại Nguyên Lực Thuộc Tính đầu tiên sở hữu Vực.

Dường như hiểu ra việc mình cần làm, Trần An Vĩ cắn chặt răng điều động Nguyên lực, mau chóng đưa toàn bộ lượng hàn khí hấp thu được trở về Nguyên Hải, hoàn thiện Lãnh Hàn Nguyên Lực.

Bên ngoài Bát Diện Thạch…

“Mẫu thân, người nói khi nào hắn mới chịu kết thúc vậy?” Băng Phù Dung nhìn về phía chùm sáng trắng xanh vẫn bao phủ lấy cơ thể Trần An Vĩ, thắc mắc hỏi.

Tính thời gian trong Gia Tốc Trận, hắn đã ở trong trạng thái này cũng hơn ba tháng rồi, nghĩa là đã hơn một năm so với thế giới thực.

Chúng nữ đều lo lắng cho hắn tới bỏ cả tu luyện rồi.

Băng Thục Khuê nhìn biểu hiện của nàng, nhàn nhạt hỏi “Ta thấy con cứ hỏi về hắn liên tục, chẳng lẽ lại thích hắn rồi sao?”

Nữ nhi này của nàng ngày thường chẳng mấy quan tâm tới chuyện của người khác, chỉ một lòng tu luyện để cống hiến cho tiền tuyến phía trên, vậy mà hiện tại lại vì một nam nhân mới gặp không lâu mà thay đổi hoàn toàn.

“Chẳng lẽ tên này thực sự là sát tinh của nữ nhân?” Băng Thục Khuê thoáng nghĩ bụng.

“Mẫu thân thật là…” Băng Phù Dung bị mẫu thân nói vậy liền lắc đầu nguầy nguậy, hai bên gò má cấp tốc đỏ bừng, nhưng ánh mắt lo lắng vẫn nhìn mẫu thân của mình.

Băng Thục Khuê thoáng rung động, thực ra nàng cũng lo lắng cho nam nhân kia, chỉ là không tiện thể hiện cảm xúc trước mặt nữ nhi mà thôi.

Đối mặt với ánh mắt của nàng, Băng Thục Khuê chỉ còn biết lên tiếng “Chắc là… sắp rồi đi…”

“Hự!”

Vừa dứt lời, một cỗ uy áp hùng mạnh khó thể hình dung bất chợt phủ xuống đầu chúng nữ, các nàng ai sở hữu Băng Hệ Nguyên Lực đều cảm nhận được sự áp bách của nó.

Từng gương mặt tuyệt mĩ trắng bệch không còn giọt máu, mấy nữ tu vi cao thâm hơn như Băng Thục Khuê hay Long Nhược Thủy còn khá hơn một chút, có thể miễn cưỡng đối kháng với áp bức hùng mạnh này.

Dù bị áp bức như vậy, nhưng khi nhìn thấy chùm sáng ảm đạm dần rồi phai mờ để lộ ra nam nhân mà các nàng yêu, chúng nữ đều hết sức vui vẻ, bởi vì nam nhân của các nàng đã không sao rồi!

Dường như nhận ra chúng nữ đang bị ảnh hưởng bởi uy áp của mình, Trần An Vĩ sau khi hấp thu toàn bộ Lãnh Hàn Nguyên Lực liền phất tay thu lại uy áp, cũng không quên tiến tới ôm lấy từng cỗ ngọc thể thơm ngát của chúng nữ vào lòng, vừa chăm sóc vừa hôn trấn an.

Chúng nữ ánh mắt vui vẻ nhìn hắn, vừa tận hưởng sự săn sóc của nam nhân vừa cảm thấy cực kì tự hào vì hắn.

----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.