Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 270 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

270 Chương 270 Vạn Vũ Đế Vương

“Bí Thuật: Vạn Vũ Đế Vương Biến – Đệ Nhất Thức, giá bán 200 vạn Nguyệt Ảnh Tệ!”

“Cơ hội không dễ có, công tử mau chóng mua lấy nó!” Ảnh Nhi vừa nhìn thấy thứ đồ này, không nhịn được hưng phấn bừng bừng lên tiếng, gương mặt nhỏ nhắn tràn ngập vui sướng như thể chính nàng mới là người đạt được đồ tốt vậy.

Trần An Vĩ kinh ngạc nhìn tiểu giai nhân, hiếm khi thấy nàng hưng phấn vì một vật phẩm lắm nha, chẳng lẽ thứ này thực sự là đồ tốt sao?

Nhìn lấy môn Bí Thuật giá cao này, lại nhìn đến số Nguyệt Ảnh Tệ mình đang có, cảm thấy con số 200 vạn này chính là một nửa số tiền hắn đang có, nhất thời nổi lên hứng thú.

Ra lệnh cho Hệ Thống mở thông tin, Trần An Vĩ ánh mắt lập tức tỏa sáng.

“Vạn Vũ Đế Vương Biến, bí thuật không rõ đẳng cấp.”

“Công dụng: Tên như ý nghĩa, đem lại uy áp vô hình cho kẻ địch trong phạm vi ảnh hưởng, tăng mạnh chiến lực của bản thân, một mình tại thượng chấp chưởng vạn vũ!”

“Nghe qua không đơn giản a!” Trần An Vĩ khẽ cảm thán, chỉ mới là thức thứ nhất mà đã có giá lên tới 200 vạn Nguyệt Ảnh Tệ, hơn nữa hắn còn không biết rõ cập bậc cụ thể của thức này, chứng tỏ nó là một môn Bí Thuật cực kì khủng bố.

“Đương nhiên không hề đơn giản!” Ảnh Nhi mỉm cười lên tiếng “Công dụng thực sự của nó công tử sẽ được tự thân trải nghiệm, Ảnh Nhi chỉ nói với ngươi nó còn có một khả năng vô cùng đặc biệt!”

“Khả năng gì?” Trần An Vĩ nghe vậy lập tức nảy sinh hứng thú.

“Chính là thôn phệ Bí Thuật khác!” Ảnh Nhi thoáng ngưng trọng, nụ cười trên môi cũng biến mất, thay vào đó là vẻ nghiêm túc không thường thấy, môi nhỏ khẽ gằn từng chữ nói.

Oành!

Trần An Vĩ như nghe phải điều gì cực kì chấn động, mà thực ra không thể phủ nhận rằng điều Ảnh Nhi vừa nói thực sự rất chấn động.

“Có nghĩa là…” Như nghĩ tới điều gì, Trần An Vĩ run giọng hỏi, vô cùng hưng phấn.

Ảnh Nhi gật đầu “Đúng như công tử nghĩ!”

Trần An Vĩ không do dự nữa lập tức mua luôn cho nóng.

Nếu lời Ảnh Nhi nói không sai, Vạn Vũ Đế Vương Biến chính là Bí Thuật của mọi Bí Thuật.

Bởi vì nhờ vào khả năng thôn phệ mà nó có, các loại Bí Thuật khác từ mạnh đến yếu chỉ cần được nó hấp thu, Vạn Vũ Đế Vương Biến đều sẽ trở nên mạnh mẽ hơn và cũng đồng thời sở hữu được khả năng của loại Bí Thuật đó.

Mua được Vạn Vũ Đế Vương Biến quả thực là một món hời.

Tiêu tốn 200 vạn Nguyệt Ảnh Tệ, Trần An Vĩ vẫn không dừng lại, tiếp tục đổi mới mua sắm cho chúng nữ, nhất là mấy nữ mới gia nhập như Băng Thục Khuê và Băng Phù Dung.

Băng Phù Dung tuy chưa có quan hệ gì với hắn, nhưng Trần An Vĩ cũng không ghét thiếu nữ này, ngược lại nếu có thể giúp nàng trở nên mạnh mẽ hơn, hắn cũng yên tâm.

Với hơn 200 vạn Nguyệt Ảnh Tệ còn lại, Trần An Vĩ chú trọng mua Dưỡng Nhan Đan tặng chúng nữ, nhu cầu làm đẹp không được câu nệ nha!

Chúng nữ được tặng quà đúng sở thích, từng người liền nở nụ cười tuyệt mĩ đến Trần An Vĩ cũng phải ngây người. Biểu hiện của hắn càng làm cho chúng nữ bật cười.

Trần An Vĩ cười cười, lại tiếp tục lấy ra những thứ mình vừa mua được, một lần nữa khiến chúng nữ trợn tròn mắt đẹp.

“Cửu Thiên Hồn Thạch, tài nguyên tu luyện đỉnh cấp dành cho Hồn Tu, chàng làm sao lại có một khối to như vậy?” Hồn Tử Huyên kinh ngạc che lấy môi son, nhờ vào kiến thức của mình mà không nhịn được tốt lên.

Trước mặt Trần An Vĩ và chúng nữ là một viên khoáng thạch có màu trắng sữa làm chủ đạo, các màu sắc khác lại huyền ảo như thất thải mà tỏa sáng, Hồn Lực nhàn nhạt tỏa ra từ nó khiến người ta cảm thấy thoải mái dù không phải là Hồn Tu.

Cửu Thiên Hồn Thạch, loại tài nguyên tu luyện cực kì quý hiếm dành riêng cho các Hồn Tu, ẩn chứa lượng Hồn Lực cực kì dồi dào.

Điểm đặc biệt của nó là lượng Hồn Lực có được khi luyện hóa Cửu Thiên Hồn Thạch sẽ tùy theo tu vi của người luyện hóa mà được điều chỉnh cho phù hợp, tránh bạo thể.

Hơn nữa khi luyện hóa Cửu Thiên Hồn Thạch, lượng Hồn Lực khi vào bên trong thể nội của người luyện hóa sẽ tự động nhân lên thành chín lần. Có nghĩa là một lần tu luyện giống như chín lần tu luyện vậy.

“Tôn cấp Linh Thảo – Ngọc Bì Hoa, loại Linh Thảo có khả năng tạo ra một làn da mịn màng trắng nõn như ngọc thạch, là nguyên liệu hiếm có dùng cho luyện chế thân thể!” Thiên Nhiên Tuệ Nghi khó tin lên tiếng, mắt đẹp không ngừng rung động.

Ngọc Bì Hoa là một loài hoa cực kì hiếm có, không phải chỉ riêng điều kiện sinh trưởng cực kì hà khắc, mà còn vô cùng khó sinh trưởng.

Chỉ cần trong quá trình sinh trưởng mà có người vô tình để lộ khí tức hay sử dụng Nguyên Lực khi đến gần nó, Ngọc Bì Hoa sẽ lập tức héo úa. Đặc điểm này tồn tại ngay cả khi nó đã hoàn toàn trưởng thành.

Vì vậy để thu thập được Ngọc Bì Hoa cũng là cả một vấn đề, khi phải tận lực che giấu khí tức của bản thân, thậm chí cả Nguyên Lực cũng không được sử dụng.

Ấy vậy mà hiện tại, khi nhìn thấy Trần An Vĩ có được một lúc hai gốc Ngọc Bì Hoa, Thiên Nhiên Tuệ Nghi không khỏi kinh ngạc, liền phấn khích muốn đem nó đi nhân giống.

Nhưng lại nghĩ tới hắn là muốn dùng chúng để luyện chế cơ thể mới có Long Nhược Thủy và Bạch Băng Thanh, nên nhất thời lại lâm vào do dự.

Trần An Vĩ mỉm cười xoa đầu nàng, lên tiếng hỏi hai nữ “Các nàng cảm thấy thế nào?’

Long Nhược Thủy thấy hắn vẫn thu thập tài nguyên luyện chế cơ thể cho mình, trong lòng chảy xuôi một dòng nước ấm, khóe môi cong lên hạnh phúc nói “Dù sao cũng chưa có khung xương của nữ Nguyên Thánh cảnh, cứ để Tuệ Nghi muội muội nhân giống chúng, có lợi cho ngươi!”

Trái ngược với tỷ tỷ của mình, Bạch Băng Thanh nghe hắn hỏi thì khựng lại một nhịp, ánh mắt mờ mịt không hiểu vì sao hắn bỗng nhiên lại hỏi ý kiến nàng.

Trong lòng thoáng dâng lên cảm giác kì lạ, ánh mắt nhìn nam nhân cũng trở nên phức tạp, bất quá rất nhanh đã bị nàng giấu đi hết, nhẹ giọng nói “Ta cũng giống như tỷ tỷ, không để ý!”

Trần An Vĩ cảm động ôm lấy Long Nhược Thủy một cái, hôn lên vầng trán nhẵn bóng của nàng, rồi quay sang muốn làm điều tương tự với Bạch Băng Thanh, liền nhìn thấy nàng đang trừng mắt nhìn hắn, vì thế chỉ có thể cười trừ lùi về.

Sau hai kiện vật phẩm kia, vẫn còn một vài bộ y phục được Trần An Vĩ mua về tặng cho các nàng, đẳng cấp đều dao động từ Tôn cấp Hạ phẩm trở lên.

Ngoài trừ chúng nữ đã sớm quen với việc được nam nhân tặng quà, không khách khí mà nhận lấy, thì Băng Thục Khuê mấy nữ khác tỏ ra khá ngượng ngùng.

Bất quá dưới sự kiên trì của Trần An Vĩ, các nàng cũng phải nhận, tâm tình thoáng cái trở nên rung động.

Tôn cấp đối với các nàng không đáng là gì, nhưng của cho không bằng cách cho. Nhận quà của nam nhân này khiến cho các nàng vô thức cảm thấy mình được trân trọng, càng nghĩ càng thấy vui vẻ.

“Phu quân, thứ này là gì?” Chúng nữ lúc này mới chú ý tới một miếng ngọc bội lơ lửng giữa không trung, liền hiểu đó chính là một tấm Nguyên Bài ẩn chứa truyền thừa của một loại thủ đoạn nào đó.

Bất quá, thông thường Nguyên Bài ẩn chứa thủ đoạn nào đều có khắc một vài nét sơ lược nhằm người ngoài có thể biết được ẩn chứa bên trong nó là thủ đoạn gì, nhưng tấm Nguyên Bài này thì ngược lại, hoàn toàn trống rỗng.

Khí thế tỏa ra từ nó còn khiến các nàng nhíu chặt đôi lông mày đẹp, cảm nhận được sự áp bách tỏa ra từ nó, các nàng không thể tưởng tượng bên trong sẽ là thứ gì.

Trần An Vĩ lúc này mới nhìn đến tấm Nguyên Bài trống rỗng trước mặt, nhìn thấy từng hư ảnh của những vì tinh tú liên tục xuất hiện trong không gian, hắn không khỏi kinh ngạc.

Không gian xung quanh miếng ngọc bội như biến thành một không gian khác, chúng chứa đựng vô số vì tinh tú chói lọi thắp sáng màn đêm vĩnh hằng của vu trụ.

Trần An Vĩ có thể nhìn thấy giữa vô vàn tinh tú đó, một thân ảnh nam nhân không rõ diện mạo hiên ngang mà đứng.

Dường như hắn chẳng làm gì cả, nhưng vẫn gây cho người khác cảm giác nể phục và kính trọng.

Bất chợt lúc này, nam nhân kia vậy mà như có được linh tính, hướng mắt về phía Trần An Vĩ nhếch miệng cười, tay lại nhẹ phất.

Một cảm giác áp bách bất chợt lan tỏa, bao trùm lấy toàn bộ cơ thể Trần An Vĩ, khiến hắn lần đầu tiên sinh ra cảm giác muốn quy phục một người nào đó.

“Hừ, muốn ta quy phục? Nằm mơ!” Gầm lạnh một tiếng trong lòng, Lục Long kiệt ngạo lượn lờ xung quanh hắn, các loại vực ầm ầm lan tỏa, đối kháng trực diện với cỗ uy áp kia.

Rắc!

Một tiếng nứt vỡ rất nhỏ vang lên, thân ảnh nam nhân thần bí kia cũng dần tan biến, miếng ngọc bội thu hồi khung cảnh vừa rồi, mọi thứ như chưa từng diễn ra. Ngay cả chúng nữ dường như cũng không hề biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

“Khụ…” Trần An Vĩ chỉ còn biết ho khan một tiếng, giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì, ngược lại trả lời câu hỏi của chúng nữ “Đây là một loại Bí Thuật cực kì mạnh mẽ có tên là Vạn Vũ Đế Vương Biến!”

Giải thích sơ lược công dụng của nó cho chúng nữ, đồng thời Trần An Vĩ cũng hỏi “Trong các nàng, ai có hứng thú muốn tu luyện môn Bí Thuật này?”

Trần An Vĩ đã có Sát Chiến Thống Vạn Quân, hiện tại cũng không cảm thấy nó vô dụng, vì thế muốn dành Vạn Vũ Đế Vương Biến cho chúng nữ, dù sao chúng nữ càng mạnh mẽ hắn mới có thể yên tâm.

Nào ngờ, chúng nữ đồng loạt lắc đầu, gần như đồng thanh nói “Trong trái tim bọn thiếp, chàng chính là Đế Vương!”

Ý tứ rất rõ ràng, trong lòng các nàng, Trần An Vĩ chính là Đế Vương! Chỉ có hắn mới đủ tư cách tu luyện Vạn Vũ Đế Vương Biến, các nàng chỉ cần tu luyện những tài nguyên khác mà hắn đem về, trở thành lưỡi kiếm sắc bén trong tay hắn là được.

Bị tình cảm của chúng nữ làm cho cảm động, Trần An Vĩ hận không thể lập tức đè từng người các nàng ra mà hảo hảo đại chiến ba trăm hiệp.

“Ảnh Nhi, giờ có thể nói cho ta biết về Thiên Địa Truyền Tống Trận được rồi chứ?” Nhân lúc này, Trần An Vĩ lại lên tiếng.

Ảnh Nhi từng nói rằng khi hắn chưa hoàn thành nhiệm vụ Băng Phong Giao Dung, thực lực còn chưa đủ nên không thể biết về Thiên Địa Truyền Tống Trận. Hiện tại tu vi tăng tiếng, thực lực cũng mạnh mẽ hơn, hẳn là đã đủ điều kiện biết và sử dụng Thiên Địa Truyền Tống Trận rồi đi?

Ảnh Nhi thoáng suy nghĩ, nhìn thấy hắn nhận được Vạn Vũ Đế Vương Biến, nàng cũng không tiếp tục che giấu “Thiên Địa Truyền Tống Trận là một loại Trận Pháp đặc biệt do Hệ Thống bố trí.”

“Thiên Địa Truyền Tống Trận sẽ giúp công tử đi tới bất kì vùng không gian nào trong thiên địa này, cả vũ trụ khác cũng có thể. Chừng nào thiên địa còn, Thiên Địa Truyền Tống Trận sẽ còn hoạt động!”

“Cũng giống như Nguyệt Ảnh Hy Vọng, công tử có thể kiếm được lượt sử dụng thông qua nhiệm vụ hoặc Nguyệt Ảnh Quầy!”

“Thiên Địa Truyền Tống Trận được chia làm năm cấp bậc thông dụng gồm: Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm, Cực phẩm và Siêu phẩm! Tương ứng với đó, lượt sử dụng Thiên Địa Truyền Tống Trận cũng chia làm năm loại cấp bậc!”

“Nhiệm vụ Ngao Du không nói rõ phẩm cấp, có nghĩa là công tử sẽ nhận được ngẫu nhiên một trong năm cấp bậc. Từ đó tiến vào năm thế giới khác nhau!”

“Trong đó Hạ phẩm sẽ truyền tống công tử tới những tinh cầu có đẳng cấp cao hơn Nguyên Thánh một đại cảnh giới. Trung phẩm sẽ là những tinh cầu có đẳng cấp cao hơn Nguyên Thánh cảnh ba đại cảnh giới.”

“Thượng phẩm là năm, Cực phẩm là bảy và cuối cùng, cũng là loại hiếm nhất Siêu phẩm sẽ truyền tống công tử tới những tinh cầu có đẳng cấp cao hơn Nguyên Thánh cảnh chín đại cảnh giới.”

“Tất cả chúng nó đều có khả năng đưa công tử tới một vùng Không Thời Gian hoàn toàn khác. Vì thế khi sử dụng không được chủ quan, càng không được để lộ thân phận!”

“Mỗi khi công tử sử dụng Thiên Địa Truyền Tống Trận, Hệ Thống sẽ tùy theo cấp bậc của nó mà phát động nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ sẽ có thể trở về!”

“Khi trở về Hệ Thống sẽ cho phép công tử lựa chọn thời điểm, tuy nhiên sẽ cần tốn một lượng Nguyệt Ảnh Tệ nhất định!” Ảnh Nhi kiên nhân giải thích hết những điểm cần lưu ý cho Trần An Vĩ khi sử dụng Thiên Địa Truyền Tống Trận.

Trần An Vĩ càng nghe, tâm trạng càng trở nên hứng thú, đối với ngày hoàn thành nhiệm vụ Ngao Du lại càng trở nên mong chờ.

Sau khi nói chuyện với Ảnh Nhi, Trần An Vĩ liền hướng về phía vị tuyệt sắc giai nhân đã vì hắn luyện hóa Xuân Tình Bạo Phong Vũ, từ đó giúp hắn thu được Tuyết Vũ Băng Phong.

“Bảo bối, lại đây!” Khẽ truyền âm một tiếng, Trần An Vĩ mỉm cười nhìn nàng.

Băng Thục Khuê run lên từng đợt, nghe nam nhân gọi mình là bảo bối, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác kì lạ. Có chờ mong, có khao khát, lại thêm một chút vui vẻ.

Khóe môi bất giác cong lên một chút, nàng cũng nghe lời mà tiến lại gần hắn.

Băng Phù Dung nhìn thấy biểu hiện kì lạ của mẫu thân, ánh mắt lóe lên sự phức tạp không nói nên lời, âm thầm quan sát biểu hiện của hai người.

“Nàng nói có chuyện muốn nhờ ta giúp, là chuyện gì nha?” Trần An Vĩ dường như không để ý tới ánh mắt kì lạ của Băng Phù Dung, hành động theo thói quen mà nắm lấy bàn tay ngọc của giai nhân, chân thành hỏi.

Băng Thục Khuê lại không như vậy, ánh mắt của nữ nhi nàng đương nhiên nhìn thấy, vì vậy khi nam nhân nắm tay mình liền cảm thấy mất tự nhiên, muốn rút tay về nhưng lại nhận ra nam nhân này vẫn nắm chặt.

“Bỏ ra, nàng đang nhìn!” Khẽ gắt một tiếng, nàng trừng mắt với nam nhân đáng ghét này.

“Thì thế nào? Sớm muộn hai nàng cũng là của ta, làm sao phải che giấu?” Trần An Vĩ một bộ quang minh chính đại nói, dường như việc ăn mẫu thân của người ta không có gì đáng xấu hổ.

Lời nói của hắn vừa đủ nghe, khiến chúng nữ ánh mắt lóe lên dị sắc, Bạch Băng Thanh và Bạch Phi Linh đưa mắt nhìn nhau, trong lòng tự hỏi liệu mẫu nữ hai người sau này cũng sẽ bị hắn ăn sạch?

Phi! Các nàng nghĩ cái gì vậy chứ, các nàng mới không thèm để hắn ăn!

Nghĩ vậy nhưng trên gò má các nàng cũng không nhịn được nổi lên từng áng mây hồng.

Băng Phù Dung cũng nghe thấy, ngượng ngùng cắn cắn cánh môi mọng, tuy không nhìn về phía hai người nhưng vẫn thỉnh thoáng liếc mắt nhìn.

Băng Thục Khuê mặt càng đỏ hơn, dứt khoát rút tay ra khỏi tay hắn, lắp bắp nói “Trước… trước tiên hãy ra ngoài trước đã!”

Nói rồi không đợi hắn, nàng trực tiếp xé rách không gian đi ra ngoài, Bát Diện Thạch vẫn là chưa đủ sức giữ nàng.

Trần An Vĩ cũng không chậm trễ mà rời đi, chỉ là trước khi đi còn vô sỉ ôm lấy chúng nữ, hôn lên môi các nàng một cái, động tác của hắn rất nhanh, khiến chúng nữ chẳng kịp trở tay, vì vậy đều chỉ có thể bất đắc dĩ để cho hắn chiếm tiện nghi!

----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.