Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 229 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

229 Chương 229 Vạn Vũ Đế Vương

“Cảm Địa Tâm?” Trần An Vĩ kinh nghi bất định hỏi.

Ảnh Nhi nhẹ gật đầu, nãi thanh nãi khí nói “Hàn Diễm Phá Địa Xà vốn là một loài Xà Tộc chuyên sống trong lòng đất, vì vậy thần thức của bọn hắn cũng được phát triển để thích nghi với những thay đổi trong lòng đất.”

“Qua hàng triệu năm, trong cơ thể đã hình thành một khỏa trái tim gọi là Cảm Địa Tâm. Tên như ý nghĩa, Cảm Địa Tâm giúp Hàn Diễm Phá Địa Xà có thể dựa vào rung động trên từng tầng địa chất mà phát hiện ra hang động hay các thứ đại loại vậy!”

“Tùy theo tu vi mà Cảm Địa Tâm sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, thậm chí chủng tộc này còn từng tồn tại một vị cường giả có thể cảm ứng được trên phạm vị vạn dặm, nhiều lần giúp chủng tộc phát hiện kẻ thù.”

Trần An Vĩ gật đầu “Không hổ danh là Thần Thú!”

Cảm Địa Tâm nếu như có thể vận dụng tốt, không có bất kì thứ gì có thể lọt vào lãnh thổ của ngươi, đồng thời cũng có thể dùng để phát hiện ra các động phủ cổ xưa tìm kiếm tài nguyên, đem về lợi ích khổng lồ.

Sau khi xác định nơi này hoàn toàn không có gì bất thường, Trần An Vĩ và chúng nữ liền truyền tống vào Bát Diện Thạch, Cổ Tự Nguyên cũng không chút chậm trễ liền xé rách không gian tới phía Nam Bát Sơn Sâm Lâm, nơi mà Lục Thanh Vân và ba nữ đang tìm kiếm.

“Phu quân!” Chúng nữ nhìn thấy Cổ Tự Nguyên tới, đồng loạt lên tiếng gọi.

Thân ảnh Trần An Vĩ và chúng nữ cũng nhanh chóng từ Bát Diện Thạch trở ra, mỉm cười nhìn Lục Thanh Huyền hỏi “Nàng có phát hiện được gì chưa?”

Nghe vậy, Lục Thanh Huyền nhẹ lắc đầu, buồn bã nói “Thiếp và các tỷ muội đã tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn chưa tìm được manh mối gì!”

“Để muội tìm cho!” Chu Thanh Di lúc này hớn hở chạy đến nói.

Trần An Vĩ mỉm cười xoa đầu nàng, cũng không ngăn cản nàng thi triển thiên phú của chủng tộc.

Rồi trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Thanh Huyền và ba nữ, Chu Thanh Di một lần nữa triển lộ bản thể, nhanh chóng độn thổ xuống lòng đất.

Chúng nữ ngoài Lục Thanh Vân và Cổ Tự Thư, mấy nữ còn lại đều vô cùng kinh ngạc với hành động của nàng, trong đầu thắc mắc không hiểu vì sao nàng lại làm như vậy.

Nhất thời, từng đôi mắt đẹp đều nhìn về phía nam nhân duy nhất có mặt tại nơi này, vô thức cho rằng hắn biết mọi việc.

Nhìn thấy ánh mắt của chúng nữ, Trần An Vĩ cũng không giấu giếm “Chu Thanh Di vốn là hậu duệ của Hàn Diễm Phá Địa Xà, có được một loại thiên phú của chủng tộc mang tên là Cảm Địa Tâm!”

Hắn cũng không để mấy nữ chờ lâu mà giải thích công dụng của Cảm Địa Tâm cho các nàng. Chúng nữ nghe xong ồ lên một tiếng, hiển nhiên cũng nhận ra sự kì diệu của loại thiên phú này.

Oành!

Bất chợt lúc này, dị biến phát sinh…

Mặt đất đột nhiên rung chuyển, một cỗ lực đạo hùng mạnh không biết từ đâu xuất hiện, nó từ dưới lòng đất đánh lên, khiến mặt đất nổ tung thành nhiều mảnh.

Xà!

Một tiếng rít đau đớn vang lên trong không gian khiến Trần An Vĩ biến sắc, ánh mắt gắt gao nhìn về phía vụ nổ.

Trong đống đổ nát, một thân ảnh nữ nhân toàn thân rướm máu nằm đó, khí tức yếu ớt, sinh cơ tán loạn, đôi mắt tuyệt mĩ vốn lúc nào cũng hiện lên sự ngây thơ hớn hở nay lại vì trọng thương mà nhắm nghiền.

“Thanh Di!” Trần An Vĩ và chúng nữ nhìn thấy thảm trạng của nữ nhân kia, vội vàng lao tới chữa trị cho nàng, lo lắng gọi.

“Muội… đã tìm thấy…” Chu Thanh Di nằm trong vòng tay của Trần An Vĩ, yếu ớt nói, cố hết sức dùng tay ngọc chỉ về một phía.

Nhưng Trần An Vĩ không quan tâm tới điều đó, nàng vì giúp hắn mà bị thương, những điều khác còn quan trọng sao?

Hắn động lấy ý niệm, đưa tất cả mọi người vào Bát Diệt Thạch, cùng với đó Phục Mệnh Thiên Mộc nhanh chóng bao trùm thân thể rướm máu của Chu Thanh Di, cấp tốc phục hồi sinh mệnh cho giai nhân.

Nhưng khiến Trần An Vĩ và chúng nữ càng thêm lo lắng chính là Phục Mệnh Thiên Mộc vốn nổi danh có tốc độ hồi phục khủng bố và lực trị liệu vô cùng mạnh mẽ, thì hiện tại lại không thể hồi phục cho Chu Thanh Di mà còn khiến cho nàng càng yếu đi.

Thu lại Phục Mệnh Thiên Mộc, nhìn thấy Chu Thanh Di sinh cơ dần ảm đảm, sắc mặt Trần An Vĩ đen như mực, trong mắt lóe lên vô tận sát ý. Hắn xin thề sẽ bắt tên Trường Lãm kia phải trả giá.

“Ảnh Nhi, có cách nào chữa trị cho nàng không?” Nhưng Trần An Vĩ vẫn không quên tình hình trước mặt, hắn nhanh chóng lên tiếng hỏi tiểu nha đầu, như một tia hy vọng cuối cùng của bản thân.

Ảnh Nhi gương mặt nhỏ nhắn lập tức trở nên nghiêm túc, nàng bay quanh Chu Thanh Di, lặng lẽ quan sát tình hình, mãi một lúc sau mới khó khăn nói một câu “Cách thì có, nhưng cực kì nguy hiểm! Công tử có đồng ý không?”

Nàng thừa hiểu với tính cách của tên này, chỉ cần có lợi cho chúng nữ, hắn nhất định bất chấp tất cả mà thực hiện, càng không muốn chúng nữ phải gặp nguy hiểm. Vì vậy lúc này mới ngập ngừng không nói rõ.

Quả nhiên, Trần An Vĩ sau khi nhìn thấy biểu hiện của tiểu nha đầu, cũng không quan tâm cách đó là gì, liền hỏi “Ta có thể giúp được gì không?”

Đáng tiếc, Ảnh Nhi lại là lắc đầu, ngưng trọng nói “Công tử không thể làm gì, càng không được phép làm gì. Chu Thanh Di có thể qua khỏi hay không còn phải xem ý chí của nàng ấy!”

Trần An Vĩ biết vào lúc này mình không thể do dự, nhìn thấy ánh mắt lo lắng của chúng nữ và tình trạng ngày càng xấu đi của Chu Thanh Di, hắn kiên quyết gật đầu “Được, nàng hãy làm đi!”

Mặt khác lại thủ thỉ vào tai của vị giai nhân đang yếu ớt nằm trong vòng tay mình “Nàng cố gắng chịu đựng, ta có cách chữa trị cho nàng!”

Chu Thanh Di ngoan ngoãn gật đầu, nàng tin chủ nhân của mình, vì vậy hoàn toàn nằm im dưỡng thương.

Ảnh Nhi ở phía này được sự cho phép của Trần An Vĩ, nàng phất nhẹ cánh tay nhỏ, Huyết Mạch của Hàn Băng Phá Địa Xà lập tức xuất hiện, tiến vào người Chu Thanh Di.

Vì chưa luyện hóa, nên nó không có tác dụng gì cho tình hình hiện tại của nàng. Lúc này, Ảnh Nhi mới động lấy ý niệm, trích ra một lượng lực lượng cực nhỏ bên trong, hòa vào huyết mạch trong người của Chu Thanh Di.

“A…” Lực lượng cường đại bất chợt xuất hiện khiến Chu Thanh Di đau đớn rên lên một tiếng.

Chúng nữ vẫn không ngừng lo lắng nhìn thấy tình cảnh này, từng đôi mắt đẹp đồng loạt nhìn về phía Trần An Vĩ, như muốn hỏi hắn “Chuyện gì đang xảy ra?”

Trần An Vĩ lúc này đã biết cách mà Ảnh Nhi nói là gì, vì vậy liền nói cho chúng nữ biết, trong lòng thầm cầu nguyện nàng sẽ không sao.

Chúng nữ cũng đồng dạng làm hành động tương tự, bởi vì các nàng được hắn cho biết lực lượng trong một loại Huyết Mạch là cường đại tới mức nào, dù là ở trạng thái toàn thịnh cũng khó thể chịu nổi.

Nhưng với tình hình hiện tại của Chu Thanh Di, các nàng tin tưởng nam nhân này đã cân nhắc tất cả mới để nàng luyện hóa Huyết Mạch. Hiện tại chỉ có thể hy vọng nàng vượt qua.

Chu Thanh Di sau khi tiếp nhận huyết mạch, một lớp vỏ trứng nhanh chóng được tạo ra che phủ toàn bộ thân thể rướm máu của nàng, bắt đầu quá trình thanh tẩy huyết mạch. Thành hay bại, tất cả dựa vào nàng!

“Phu quân, chúng ta nhanh chóng đi dạy cho tên đó một bài học!” Chúng nữ sau khi nhìn thấy tình cảnh này, ánh mắt lộ rõ vẻ quyết tâm và vô tận sát ý.

Các nàng không phải ngu ngốc, Chu Thanh Di đột nhiên bị thương như vậy nhất định là đã bị tên Trường Lãm ra tay ngăn cản, nếu không phải nàng ấy phước lớn mạng lớn, hiện tại có thể đã là cỗ thi thể rồi.

Vì thế chúng nữ hiện tại muốn nhanh chóng tìm tới vị trí của hắn, muốn cho hắn biết dám động vào phu quân và tỷ muội các nàng sẽ có kết cục ra sao.

Nhìn thấy vẻ quyết tâm của chúng nữ, Trần An Vĩ cũng không ngăn cản mà đem mọi ngươi ra ngoài. Hắn đương nhiên cũng có cùng suy nghĩ với các nàng, Trường Lãm này nhất định phải trả giá.

Cùng lúc đó, tại căn mật thất kia…

“Hửm?” Trường Lãm đang ngồi xếp bằng, một mặt kiểm tra lại những đối tượng sắp tới, một mặt quan sát hai nữ sư đồ đang bị giam cách đó không xa. Lúc này chợt phát hiện điều gì, hắn mở ra đôi mắt già nua, khẽ nhếch miệng cười.

“Một đám chuột nhắt tự nguyện tìm tới cửa sao?” Nhìn thấy Trần An Vĩ và chúng nữ tiến tới lối vào căn mật thất của mình, Trường Lãm cười lạnh.

Trước đó hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng bí ẩn đang ra soát xung quanh, nên đã ra tay ngăn cản, bất quá chủ nhân của cỗ lực lượng kia phản ứng cũng không chậm, vậy mà thoát chết trong gang tấc.

Hiện tại lại nhìn thấy Trần An Vĩ tự tìm tới nơi này, Trường Lãm càng không thể không cảm thấy hưng phấn.

Vốn kế hoạch của hắn là dịnh dùng Diệt Thần Lạc Trí Thảo ăn mòn thần trí của các “con mồi” sau đó mới ném chúng vào Lập Thể Hồ, tiến hành đúc nên thân thể mang Thể Chất huyền thoại kia.

Các “con mồi” mà hắn tuyển chọn đều có thiên phú rất cao, thực lực tự thân càng không tồi, kể cả Hàn Uyển Dư và Trần An Vĩ cũng nằm trong số đó. Thu hoạch ngoài ý muốn của hắn chính là nữ nhân Viện Trưởng này.

Không hiểu vì sao nàng lại phát hiện ra bí mật của hắn, thậm chí còn ra tay ngăn cản kế hoạch này. Vì không thể đạt thành thỏa thuận, Trường Lãm tương kế tựu kế, nhân lúc nàng sơ ý mà phong bế tu vi, đồng thời cũng muốn biến nàng thành một phần lực lượng của cơ thể mới.

Hiện tại cơ thể đó chỉ còn thiếu một phần lực lượng nữa mà thôi, Trần An Vĩ và chúng nữ xuất hiện tại thời điểm này quả là ông trời cũng giúp đỡ hắn.

“Đồ nhi, giải quyết chúng!” Trường Lãm lên tiếng nói, bản thân vẫn nhàn nhã ngồi xếp bằng hoàn toàn không để ý tới tình hình xung quanh.

“Tuân mệnh sư phụ!” Hắn vừa dứt lời, không gian sau lưng chợt rung động, hàng loạt thân ảnh giống nhau như đúc liền xuất hiện, ánh mắt vô hồn chắp tay lĩnh mệnh, sau đó liền biến mất.

Trần An Vĩ cùng chúng nữ tiến vào cửa động phủ mà Chu Thanh Di đã nỗ lực tìm kiếm, trong lòng luôn đề cao cảnh giác.

“Chết!”

Bất chợt lúc này, hàng loạt tiếng hét trầm thấp vang lên cũng với hàng chục cái Hỏa Trảo phô thiên cái địa phá không xuất hiện nhắm thẳng vào đầu Trần An Vĩ và chúng nữ.

“Hừ!” Trần An Vĩ khẽ nhếch miệng, Xích Viêm Vực phá thể gào thét mà ra, khống chế toàn bộ lượng Hỏa Hệ Nguyên Lực có trong không gian, bao gồm cả chục cái Hỏa Trảo kia.

Lục Thanh Vân cũng phản ứng nhanh không kém, nàng xuất ra Tứ Sắc Lôi Đình Kiếm, nhanh chóng kết ấn điều động lực lượng trong cơ thể.

Tay ngọc khẽ nâng kiếm, miệng nhỏ yêu kiều quát “Tứ Nguyên Lôi Kiếp Công – Nhất Sắc Lôi Kiếp: Giáng!”

Ngay lập tức, một luồng Lôi Kiếp từ thanh kiếm trên tay nhanh chóng được chém ra, tốc độ vô cùng khủng bố mà phá nát một vùng không gian trước mặt.

Răng rắc!

Lôi Kiếp do Lục Thanh Vân đánh ra không chỉ tàn phá không gian mà còn đánh vỡ một thứ gì đó vô cùng cứng cáp, mảnh vụn của nó văng tán loạn mà đạo Lôi Kiếp kia cũng hao sạch lực lượng mà tiêu thất.

Đồng thời, vùng không gian bị đánh vỡ kia cũng để lộ ra hàng loạt thân ảnh giống nhau như đúc với ánh mắt vô hồn đang nhìn Trần An Vĩ và các nàng.

“Khôi Lỗi?” Trần An Vĩ vì có kinh nghiệm đối đầu với một đám Khôi Lỗi trong Địa Hoàng Mật Tịch, cũng không quá khó để nhận ra đám người này.

“Các nàng cẩn thận, kẻ địch là Khôi Lỗi Sư, hơn nữa Khôi Lỗi của hắn cũng không tầm thường!” Trần An Vĩ nhanh chóng truyền âm cho chúng nữ.

Đám Khôi Lỗi này tuy không phải Bán Nhân Khôi, nhưng tất cả vậy mà đều là hàng Tông cấp Thượng phẩm, một số còn cao hơn, vì vậy càng không thể xem thường vị Khôi Lỗi Sư kia.

Chúng nữ nghe vậy không chút khinh địch, hai tay ẩn ẩn điều động lực lượng, chỉ cần có tình huống bất chợt xảy ra, các nàng sẽ lập tức tấn công.

“Tiện nhân! Dám hủy đi con của ta, ngươi có thể đi chết!” Nhìn thấy một trong số bọn chúng bị đánh nát, hàng loạt giọng nói tràn đầy căm tức đồng loạt vang lên, hàng chục cái Lôi Trảo bất chợt hiện ra trong không gian, nhưng lần này lại trực tiếp nhắm vào Lục Thanh Vân.

“Muốn động vào tỷ tỷ của bổn Tiểu Thư? Hỏi qua ý kiến ta chưa?” Lục Thanh Huyền ánh mắt lóe lên sự tức giận, hai tay cấp tốc kết ấn, Lôi Hỏa Liên Huyền Thể nhanh chóng được kích hoạt.

Lôi Hỏa Nguyên Lực liên tục được nàng điều động hóa thành những chưởng ấn đối phó trực diện với chục cái Lôi Trảo kia.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Sức mạnh của Lôi Hỏa Liên Huyền Thể đúng là không thể coi thường, lấy sức một mình đánh với nhiều người nhưng Lục Thanh Huyền lại không rơi vào thế hạ phong, ngược lại còn có thể lợi dụng vụ nổ gây ra từ Lôi Hỏa xung đột mà tiêu diệt được vài kiện Khôi Lỗi khác.

Chưa dừng lại ở đó, Hàn Mộng Nhu và Trần Yên Nhiên nhanh chóng thi triển thế công.

Tay ngọc trắng muốt liên tục vũ động, Băng Hệ Nguyên Lực tỏa ra ngập trời, Băng Hóa Trường Không nhanh chóng được Hàn Mộng Nhu kích hoạt.

Hiển nhiên trong thời gian vừa qua, Hàn Mộng Nhu đã ở Tuyết Vực Cung chăm chỉ tu luyện, hiện tại cũng đã thuần thục Tuyết Vực Chung Tình Công: Đệ Tam Thức – Băng Hóa Trường Không.

Tuy nhiên đó mới chỉ là khởi đầu, nàng lại cấp tốc kết ấn, miệng nhỏ yêu kiều quát “Tuyết Vực Chung Tình Công: Đệ Nhị Thức – Liên Hoa Hạ Phàm!”

Một khỏa liên hoa nhanh chóng được hội tụ trên đỉnh đầu của Hàn Mộng Nhu, nó liên tục xuất ra những cánh hoa của chính mình, tấn công những kẻ nằm trong phạm vi kết giới.

Trần Yên Nhiên cũng không chịu thua kém, khẽ động lấy ý niệm, Hồng Yên Kiếm đã xuất hiện trên tay, không nhiều lời mà trực tiếp vận dụng Đệ Nhị Thức – Bất Tuyệt Kiếm bên trong Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp.

Cùng với Sát Ý có được nhờ luyện hóa Huyết Mạch Kim Vĩ Tất Phương Điểu, và tốc độ vốn có của bản thân, nàng như một nữ sát thủ tung hoành sa trường, chẳng mấy chốc đã hủy diệt thêm mấy kiện Khôi Lỗi khác.

“Tiện nhân! Tiện nhân! Các ngươi dám giết con ta, các ngươi phải trả giá!” Những kiện Khôi Lỗi kia vẫn tiếp tục gào rống, giọng điệu tràn ngập phẫn nộ cùng thê lương, như thể nó thực sự mất đi người thân vậy. Thậm chí một số còn chảy ra nước mắt như người thật.

Nhưng đừng để vẻ thê lương kia đánh lừa, bởi vì lúc này, Hỏa Trảo, Lôi Trảo, Thủy Trảo, tất cả các loại Nguyên Lực Thuộc Tính ngoại trừ Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực, vậy mà được điều động, hóa thành hàng trăm thế công nhắm vào Trần An Vĩ và chúng nữ.

Người thường bị một đám Khôi Lỗi nhắm vào thế này, dù có là cường giả Nguyên Tôn cảnh cũng phải tê dại da đầu.

“Chết đi!” Giọng nói tràn ngập tức giận lại vang lên, hàng loạt thế công không chút lưu tình trấn xuống…

-----------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.