Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 225 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

225 Chương 225 Vạn Vũ Đế Vương

Thời gian trong Gia Tốc Trận thấm thoắt trôi…

Trần An Vĩ đã sớm thành thục Viêm Nham Hộ Thân, hiện tại đang tu luyện Bách Khí Toàn Thân Thuật.

Thực lực tăng tiến khiến hắn hiện tại đã có thể thi triển đến thức thứ 25 của nó, sức mạnh cũng tăng lên đáng kể. Thực ra với thực lực hiện tại, Trần An Vĩ đã có thể thi triển đến thức thứ 30 nếu như không dành thời gian cải thiện Bách Khí Toàn Thân Thuật.

Bởi lẽ qua một thời gian tu luyện, Trần An Vĩ nhận thấy nếu chỉ sử dụng một loại Nguyên Lực Thuộc Tính duy nhất, thì đẳng cấp thực sự của Bách Khí Toàn Thân Thuật chỉ có thể dừng lại ở mức Quân cấp.

Nhưng khi hắn thử điều động kết hợp thêm Xích Viêm Nguyên Lực, sức mạnh của nó lập tức đạt đến tầm cao mới. Và lẽ đương nhiên, phản phệ lên cơ thể cũng sẽ nặng nề hơn.

Bất quá, theo Trần An Vĩ thấy, chút phản phệ này không đáng nói tới, chỉ cần cường độ cơ thể mạnh mẽ hơn hoặc dùng biện pháp trị liệu mạnh mẽ hơn là được. Bản thân hắn vừa là Tứ Chuyển Sơ Kỳ Thể Tu, vừa có Phục Mệnh Thiên Mộc nên không lo lắng lắm.

Vì vậy hiện tại nếu thi triển Bách Khí Toàn Thân Thuật với cả năm loại Nguyên Lực Thuộc Tính cùng lúc, Trần An Vĩ tự tin có thể chiến với cường giả Nguyên Tôn cảnh ở thời điểm hiện tại.

Điều đó cũng biến Bách Khí Toàn Thân Thuật trở thành một trong những lá bài tẩy của hắn.

Đã sơ bộ hoàn thành mục tiêu đặt ra, Trần An Vĩ liền đứng dậy rời khỏi Bát Diện Thạch. Hắn sợ rằng ở trong này quá lâu, tên Trường Lãm kia tới kiểm tra sẽ không thấy hắn ở trong phòng. Từ đó chắc chắn sẽ sinh ra cảm giác đề phòng, muốn tiếp cận càng khó khăn hơn.

Vừa ra khỏi Bát Diện Thạch, Trần An Vĩ đã lập tức tiến ra ngoài, lấy khối Truyền Âm Ngọc mà Dương Lệ đã giao cho hắn cách đây ít lấu, hiển nhiên là muốn liên lạc với nàng.

Nhanh chóng truyền Nguyên Lực vào Truyền Âm Ngọc, gần như ngay lập tức, ở đầu bên kia đã phát ra âm thanh trong trẻo êm tai của nữ nhân “Trần Lão Sư gọi ta có chuyện gì sao?”

“Quả đúng là có chuyện, không biết có thể làm phiền nàng giải đáp cho ta?” Trần An Vĩ không giấu giếm nói.

Dương Lệ nghe vậy thoáng trầm tư một lát sau đó liền gật đầu nói “Được!”

Rất nhanh sau đó, nàng đã xuất hiện trước cửa phòng của Trần An Vĩ, được sự cho phép của hắn liền tiến vào, ánh mắt lóe lên dị sắc khi nhìn thấy gốc Linh Thảo nằm ở góc phòng.

Lần trước nàng vào phòng hắn cũng đã nhìn thấy nó, vì vậy đã đi tìm tư liệu về loài Linh Thảo này, biết được công dụng của nó vì vậy nhiều lần muốn cảnh báo hắn, bất quá tên này vẫn luôn bế quan từ sự kiện Nguyên Tố Tháp kia.

Mãi tới ngày hôm nay khi nàng đang tu luyện thì nhận được tín hiệu từ Truyền Âm Ngọc, nàng mới lại tới nơi này.

Không phải nàng quan tâm lo lắng gì cho nam nhân này, chỉ đơn giản vì không muốn người mình muốn giết lại là một kẻ điên mà thôi.

“Bước vào phòng nam nhân một cách thản nhiên như vậy, nàng cũng thật gan dạ a!” Chợt đúng lúc này, giọng nói trầm ấm dịu dàng của một nam nhân vang lên phá vỡ mạch suy nghĩ của Dương Lệ.

“Trần Lão Sư nói đùa rồi, ta xấu xí như thế này, có dâng lên tới miệng cũng chưa chắc có ma nào thèm muốn!” Dương Lệ lắc đầu cười khổ nói, vừa nói nàng vừa chỉ tay vào gương mặt đầy sẹo lồi lõm của mình.

“Thật vậy không?” Trần An Vĩ mỉm cười, ánh mắt như có như không nhìn nàng, bâng quơ nói “Sao ta lại cảm thấy, diện mạo của nàng vốn rất xinh đẹp nhỉ?”

Dương Lệ trong lòng giật thót, đối diện với ánh mắt kia của nam nhân này, nàng cảm tưởng như mọi bí mật của nàng đều bị phơi bày, như thể hắn vốn đã biết tất cả mọi thứ.

Thoáng bình ổn lại tâm trạng, Dương Lệ khéo léo thay đổi chủ đề “Trần Lão Sư quá khen rồi, bất quá không biết ngươi có điều gì thắc mắc? Nếu Dương Lệ có thể giải đáp, nhất định sẽ giúp ngươi!”

Trần An Vĩ thấy nàng đổi chủ đề cũng không tiếp tục nói tới. Thực ra ngay từ lần đầu tiên gặp Dương Lệ, hắn đã phát hiện nàng đang hóa trang. Phải nói rằng loại mặt nạ nàng dùng rất cao thâm, vậy mà lại có thể khiến gương mặt trở nên như hiện tại.

Nếu không phải từng sử dụng môn Nguyên Thuật cao thâm hơn là Di Hình Hoán Ảnh, Trần An Vĩ chắc chắn sẽ tin rằng đây là dung mạo thật của nàng.

Bất quá dù là vậy, nhưng hắn vẫn chưa biết mục đích và nguyên nhân nàng phải thay đổi diện mạo, liệu có liên quan gì tới việc nàng lấy cớ là hỗ trợ Lão Sư mới mà tiếp cận hắn hay không.

Gác lại suy nghĩ của bản thân, hắn mỉm cười nói “Ta muốn biết nguyên lý hoạt động của Nguyên Tố Tháp, vì sao nàng lại có thể giúp ta trực tiếp tiến vào tầng thứ 31 để tu luyện Lôi Hệ Nguyên Lực?”

Hắn sẽ không quên lần trước nàng đã giúp hắn trực tiếp đến tầng 31 bằng cách nào.

Dương Lệ nghe câu hỏi này, tròng mắt thoáng co lại, bất quá rất nhanh nàng đã trở lại bình thường, mỉm cười nói “Nguyên Tố Tháp thực ra hoạt động khá đơn giản.”

“Ồ, nói thế nào?” Trần An Vĩ hứng thú hỏi.

Dương Lệ không nhanh không chậm nói “Cứ mỗi 15 tầng, Nguyên Tố Tháp sẽ thay đổi loại Nguyên Lực Thuộc Tính một lần, bất quá chỉ cần ngươi đặt chân tới được tầng đầu tiên của loại Nguyên Lực Thuộc Tính đó, ngươi có thể truyền tống trực tiếp tới nơi đó mà không cần phải đi lại từ đầu.”

Trần An Vĩ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, rồi lại hỏi tiếp “Nhật Nguyệt Học Viện chắc hẳn cũng có nơi lưu giữ thông tin cần thiết như khẩu quyết của các loại Nguyên Thuật hay đan phương của các loại Đan Dược chứ?”

“Nơi đó được gọi là Tàng Thư Viện, là nơi cung cấp hầu hết tất cả thông tin mà ngươi cần, bao gồm Nguyên Thuật, Thể Thuật, Hồn Thuật và Đan Phương các loại.”

“Nhưng mỗi học viên chỉ có thể tiến vào Tàng Thư Viện trong vòng 2 canh giờ, Lão Sư thì có thể ở lâu hơn gấp đôi. Sau khi hết thời gian sẽ bị cưỡng ép truyền tống ra ngoài.”

“Hơn nữa, những tài liệu bên trong đó nếu muốn mang ra ngoài chỉ có thể dùng điểm cống hiến mà thuê lấy. Tùy theo thời gian bao lâu mà cái giá sẽ tăng lên theo.” Dương Lệ nghe câu hỏi của hắn liền trả lời.

“Điểm cống hiến ngoài ra còn có công dụng gì khác không?” Trần An Vĩ hỏi, nghe thấy nàng nhắc tới điểm cống hiến liền nhớ ra mình cũng vừa có hơn 5 vạn điểm cống hiến lấy được từ tên Hạ Thư Sinh kia.

Dương Lệ liền gật đầu “Dĩ nhiên là có, ngoài Tàng Thư Viện, ngươi còn có thể dùng điểm cống hiến đổi lấy vật phẩm mình mong muốn ở Nhiệm Vụ Đường, cũng là nơi ngươi có thể làm nhiệm vụ để nhận được điểm cống hiến và các vật phẩm tu luyện khác.”

Trần An Vĩ gật đầu, sau đó lại hỏi một câu hỏi có vẻ chẳng mấy liên quan tới chuyện hiện tại “Vậy, bản thân nàng đang tu luyện Nguyên Lực Thuộc Tính gì?”

“Băng Hệ Nguyên Lực!” Dương Lệ theo quán tính trả lời, lát sau mới nhận ra mình thất thố, nhất thời trừng mắt nhìn nam nhân, nghiến răng hỏi “Ngươi hỏi điều đó làm gì?”

Trần An Vĩ tủm tỉm cười, không trả lời nàng mà trực tiếp mở ra Nguyệt Ảnh Quầy để rồi há hốc mồm kinh ngạc khi nhìn thấy lượng Nguyệt Ảnh Tệ mà mình đang có.

“Nhiều như vậy luôn sao?” Trần An Vĩ nhìn lấy con số 300 vạn Nguyệt Ảnh Tệ tròn trĩnh hiển thị trên màn hình mà kinh ngạc.

Nếu cộng thêm với số Nguyệt Ảnh Tệ ở dạng phiếu mà hắn nhận được từ Nguyệt Ảnh Tế Đàn, Trần An Vĩ hiện tại đang có hơn 600 vạn lận nha.

“Công tử vừa vượt mặt Hạ Thư Sinh trên Định Hạng Bia, vừa đánh bay bằng hữu của hắn chỉ với một kích, vừa chống được uy áp của cường giả Nguyên Tôn cảnh, vừa bắt Hạ Thư Sinh bồi thường cho ngươi trước mặt nhiều người, Nguyệt Ảnh Tệ không tăng lên nhanh chóng mới lạ.”

Ảnh Nhi nhìn biểu hiện của hắn liền bĩu môi khinh thường, tên này lần nào nhìn thấy Nguyệt Ảnh Tệ tăng lên nhanh chóng cũng đều rất bất ngờ.

Trần An Vĩ cười hề hề nhìn nàng, hắn không thể nhịn được phấn khích khi nhìn thấy Nguyệt Ảnh Tệ đột nhiên tăng lên một con số khủng bố. Điều này khiến hắn càng có thêm nhiều cơ hội mua đồ tốt cho chúng nữ nha.

Không tiếp tục chần chừ, Trần An Vĩ bắt đầu lục tung Nguyệt Ảnh Quầy, muốn tìm lấy một kiện vật phẩm nào đó phù hợp với Dương Lệ. Như đã nói, nhờ có nàng mà hắn mới có thể tiến vào Nguyên Tố Tháp.

Tuy rằng, hắn vẫn có thể tự mình tiến vào tầng 45 của Nguyên Tố Tháp bằng cách đi từ tầng đầu tiên, nhưng không phủ nhận nếu không có nàng dẫn đường, hắn sẽ mất nhiều thời gian hơn để làm được việc này.

Vì vậy Trần An Vĩ vẫn quyết định mua cho nàng một món gì đó xem như quà đáp lễ.

Rất nhanh sau đó Trần An Vĩ đã tìm thấy một loại Nguyên Thuật đẳng cấp không tồi, cũng thuộc vào hàng Tông cấp Trung phẩm Nguyên Thuật có tên là Liên Hoa Hạ Phàm.

Khi thi triển Liên Hoa Hạ Phàm, Băng Hệ Nguyên Lực trong cơ thể người thi triển sẽ huyễn hóa thành một đóa liên hoa lơ lững trên không trung, tạo ra một vùng kết giới cô lập kẻ địch.

Trong vùng kết giới này, Băng Điệp sẽ liên tục từ Liên Hoa rơi xuống gây sát thương cho mọi kẻ địch bị kẹt lại bên trong.

“Đó là sơ lược công dụng của Liên Hoa Hạ Phàm, còn về tác dụng cụ thể thì nàng đành phải tự mình kiểm chứng rồi!” Trần An Vĩ sau khi giải thích một số thông tin về Liên Hoa Hạ Phàm cho Dương Lệ, liền đặt nó vào bàn tay mềm mại của nàng.

“Đa tạ nàng đã giúp ta lần trước!”

“Cái này…” Dương Lệ nhìn thấy tấm ngọc bội ẩn chứa loại khẩu quyết cao thâm trên tay mình, nàng ngập ngừng nhìn hắn, dường như muốn nói điều gì đó.

“Đừng từ chối vội, đây chỉ mới là một phần tạ lễ nhỏ của ta. Nàng có từ chối thì ta vẫn sẽ tặng thêm cho nàng mà thôi!” Trần An Vĩ như hiểu suy nghĩ của nữ nhân, hắn liền nói.

“Đồ mặt dày!” Dương Lệ nghe vậy lẩm bẩm một câu, cũng không từ chối ý tốt của hắn mà thu lấy Liên Hoa Hạ Phàm vào nhẫn trữ vật, trong lòng bất giác cảm thấy vui vẻ.

Trần An Vĩ mỉm cười nhìn nàng, trong đầu đang thầm nghĩ dường như bản thân và Tuyết Vực Cung rất có duyên. Liên Hoa Hạ Phàm thực chất lại chính là Đệ Nhị Thức trong Tuyết Vực Chung Tình Công.

Nếu có thể kết hợp với Đệ Tam Thức – Băng Hóa Trường Không, phạm vi của Liên Hoa Hạ Phàm sẽ mở rộng hơn, mạnh mẽ hơn và ít tốn Nguyên Lực để duy trì hơn.

Sau khi giao Liên Hoa Hạ Phàm cho Dương Lệ, Trần An Vĩ cũng không tiếp tục nói tiếp, mà cùng với nàng lên đường đến Tàng Thư Viện, tìm kiếm thêm một lượng thông tin cần thiết.

Trước khi rời đi, Dương Lệ sau một hồi đắn đo, cuối cùng nhìn Trần An Vĩ nói “Cẩn thận Trường Lãm!”

“Ta biết rồi! Đa tạ nàng!” Trần An Vĩ nghe vậy cũng không bất ngờ, mỉm cười nhìn nàng nói.

Dương Lệ nghe thấy câu nói tiếp theo của nam nhân, động tác liền khựng lại một nhịp, ánh mắt phức tạp nhìn Trần An Vĩ, cũng chẳng nói thêm gì mà đi trước dẫn đường.

Trần An Vĩ âm thầm ghi nhận thêm một điểm đáng ngờ từ Dương Lệ, thầm nghĩ nếu có cơ hội sẽ tìm hiểu chuyện này sau.

Không nghĩ nhiều, hắn đã lên đường theo sự chỉ dẫn của Dương Lệ, nhanh chóng tiến đến một tòa lầu các nằm trên một đại thụ nằm tại trung tâm Nhật Nguyệt Học Viện.

Trái với suy nghĩ của Trần An Vĩ, nơi này không cần phải tiến vào bên trong để tìm tài liệu, mà học viên và Lão Sư có thể đem tài liệu ra ngoài, ngồi lên bảo tọa được bố trí trên những tầng nhánh cây.

Từng tòa bảo tọa sau khi có người ngồi lên liền bắt đầu hiện lên từng khỏa trận văn nhỏ nhắn hóa thành những con số, hiển nhiên là bắt đầu tính giờ. Cùng với đó là một khỏa trận văn màu trắng vô thanh vô tức lơ lửng trên đầu người ngồi, Trần An Vĩ có thể cảm nhận rõ rệt lượng Hồn Lực được nó truyền vào đầu người kia.

Không khó để biết những tòa bảo tọa kia được bố trí trận pháp giúp thanh lọc tạp niệm, đồng thời cũng có công dụng theo dõi thời gian ngươi ngồi lên nó, chỉ cần quá thời gian, ngươi sẽ được đưa rời khỏi phạm vi của đại thụ.

“Thanh tịnh!” Trần An Vĩ khẽ cảm thán một câu, rồi cũng không chần chừ tiến vào tòa lầu các có điêu khắc ba chữ Tàng Thư Viện này.

Vừa bước vào Tàng Thư Viện, một giọng nói già nua hiền từ đã vang lên trong đầu hắn “Tiểu tử ngươi chắc hẳn là Trần An Vĩ – tên Lão Sư vừa mới nhậm chức?”

Đương lúc Trần An Vĩ nhìn quanh không phát hiện được ai, liền nghe Dương Lệ lên tiếng “Gặp qua Nguyệt Lão!”

Rất nhanh sau đó, một thân ảnh lão nhân đã xuất hiện trước mặt hai người, chỉ thấy đây là một bà lão lưng đã còng, toàn thân mặc một bộ bạch sắc y sam thêu một khỏa mặt trăng ẩn ẩn hiện hiện.

Ánh mắt của Nguyệt Lão lúc này như có như không liếc về phía Dương Lệ, dường như nhận ra điều khẽ mỉm cười nói “Nha đầu thật ngoan!”

Trần An Vĩ lúc này nhận ra lão thân gọi Nguyệt Lão này thực lực không hề tầm thường, vì vậy cũng không chậm trễ mà chắp tay nói “Tiểu tử Trần An Vĩ, gặp qua Nguyệt Lão!”

Nguyệt Lão xua tay mỉm cười, không nhanh không chậm nói “Tiểu tử ngươi tu vi chỉ mới ở Nguyên Hoàng cảnh giới nhưng lại có thể thu hút sự chú ý từ tiểu nha đầu Dương Lệ này, đây là lần đầu tiên lão bà ta thấy nha!”

Dương Lệ xém chút thổ huyết, ánh mắt trừng trừng nhìn về phía Nguyệt Lão.

Bất quá Nguyệt Lão dường như chẳng để ý tới nàng, mà một mực đưa mắt đánh giá thiếu niên trước mặt mình.

Trần An Vĩ nghe vậy gãi đầu, bất đắc dĩ nói “Tiểu tử đúng là có may mắn được Dương Lệ dẫn đường tới nơi này, bất quá không phải như Nguyệt Lão nghĩ đâu a!”

“Haha, lão bà ta hiểu mà!” Nguyệt Lão dường như cũng không mấy quan tâm tới lời nói của hắn, nàng cất giọng cười nhưng ánh mắt lại như có như không liên tục nhìn về phía hai người.

“Được rồi, Nguyệt Lão ngươi cũng đừng trêu chọc hậu bối như vậy chứ? Bọn hắn mà ngại, thì cái danh Nguyệt Lão của ngươi chẳng phải mang tiếng xấu rồi sao?” Bất chợt lúc này, một giọng nói già nua hiền từ khác vang lên.

Không gian bên cạnh Nguyệt Lão đột nhiên nứt ra, một thân ảnh lão nhân chậm rãi bước ra, dù mang bộ dạng của một ông lão nhưng dáng người lại cao thẳng rất khỏe khoắn, toàn thân lại khoác một bộ hoàng kim bảo y, trên đó thêu lấy một hoa văn có nửa hình mặt trời.

“Haha, chẳng phải Nhật Lão ngươi cũng hùa vào trêu chọc bọn hắn với lão bà ta sao?” Nguyệt Lão cười tủm tỉm nhìn thân ảnh bên cạnh nói.

“Haha, được rồi vào chuyện chính. Tiểu tử ngươi đến đây muốn tìm tư liệu gì sao?” Lão nhân gia gọi Nhật Lão kia bật cười, nhìn Trần An Vĩ nhàn nhạt hỏi.

Trần An Vĩ sau khi nhìn thấy lão nhân vừa xuất hiện liền được Dương Lệ truyền âm nói qua về hai vị tiền bối này, hắn cũng không thất lễ mà chắp tay chào hỏi một lần, sau đó liền nói sơ qua thứ mình muốn tìm.

Nhật Lão và Nguyệt Lão nghe xong hai mắt lóe lên dị sắc, mà Dương Lệ cũng đồng thời kinh ngạc…

--------------

Xin lỗi anh em vì hai ngày qua không có chương, tác bận việc gia đình nên lúc lên lại thành phố là tối muộn, trong người hơi mệt cộng thêm còn bài vở nên không thể viết kịp cho anh em! Mong anh em thông cảm!

--------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.