221 Chương 221 Vạn Vũ Đế Vương
Dương Lệ lẩm bẩm một câu, rồi nhanh chóng vận dụng Thân Pháp đuổi theo nam nhân, vừa đi nàng vừa lên tiếng gọi, một bộ học viên đuổi không kịp Lão Sư “Trần Lão Sư, chờ ta với, người đi nhanh quá!”
Mà Trần An Vĩ lúc này cũng vừa tới gần Nguyên Tố Tháp, vừa đi vừa đánh giá khung cảnh toàn bộ nơi này, chỉ thấy Nguyên Tố Tháp là một tòa tháp dạng một tòa lầu năm góc, với những họa tiết rồng bay phượng múa cộng thêm mái ngói màu nâu sậm, bên ngoài còn được bao bọc bởi từng tầng Nguyên Lực Thuộc Tính, khiến Nguyên Tố Tháp trông vừa cổ kính vừa thâm sâu huyền ảo.
Bên cạnh nó còn có một tấm bia lớn, trên đó điêu khắc từng danh tự về những người đã từng tham gia thí luyện ở Nguyên Tố Tháp, cả một con số mà khi hỏi ra mới biết rằng đó chính là số lượt bọn hắn có thể cầm cự bên trong tầng cuối cùng của một loại Nguyên Lực Thuộc Tính.
Nghe tiếng gọi, Trần An Vĩ quay lại nhìn thấy nữ nhân này vậy mà đuổi theo mình, ánh mắt hắn trở nên lấp lóe, bất quá rất nhanh đã thu lại, quay mặt về phía nàng mỉm cười hỏi “Nàng còn chuyện gì sao?”
Dương Lệ thấy nam nhân này quay lại nói chuyện với mình nhưng tốc độ lại không hề giảm, trong lòng thầm mắng chửi một tiếng, bất quá ngoài mặt lại đang thở hổn hển nói “Ta… ta còn chưa nói xong… người… người vội như vậy làm gì?”
Trần An Vĩ lúc này mới dừng lại, ra hiệu nàng nói tiếp.
Dương Lệ cũng dừng lại, hít sâu một hơi ổn định nhịp thở, đang định nói thì lại nhìn thấy ánh mắt của Trần An Vĩ, biết hắn định nhắc mình chuyện gì, nàng rốt cuộc nói tiếp “Trần An Vĩ ngươi nếu muốn tu luyện Lôi Hệ Nguyên Lực, ta có thể trực tiếp đưa ngươi tới tầng thứ 31!”
“Nàng có thể sao?” Trần An Vĩ thoáng bất ngờ, dường như không nghĩ nàng lại có thể làm được chuyện này.
“Đi theo ta!” Dương Lệ không bất ngờ trước phản ứng của nam nhân, nàng liền đi tới vị Lão Sư cai quản Nguyên Tố Tháp.
Vị Lão Sư này khi nhìn thấy Dương Lệ thì ánh mắt thoáng kinh ngạc nhưng rất nhanh đã che giấu đi mất, rồi sau một lúc nói gì đó với nàng, hắn liền động lấy ý niệm, Nguyên Tố Tháp rung lên một cái rồi mở ra một cánh cổng có ghi số 31. Hiển nhiên đó là cánh cổng dẫn tới tầng thứ 31 của Nguyên Tố Tháp.
Dương Lệ lúc này mới quay lại nói “Được rồi, ngươi có thể bước vào cánh cổng này, nó sẽ truyền tống ngươi tới tầng mà ngươi mong muốn!”
Trần An Vĩ gật đầu, rồi không chần chừ bước vào cánh cống kia, chính thức truyền tống vào tầng thứ 31 của Nguyên Tố Tháp.
Lúc bước qua vị Lão Sư cai quản kia, không biết vô tình hay cố ý mà ánh mắt của hắn dừng lại tại người này một chút rồi mới thu hồi tầm mắt mà bước vào.
“Tên đó là Lão Sư mà Phó Viện Trưởng vừa mời về sao?” Vị Lão Sư cai quản kia e dè nhìn Dương Lệ hỏi, bị ánh nhìn của Trần An Vĩ làm cho chảy mồ hôi hột, hắn không khỏi cảm thấy sợ hãi, cứ như thể mọi bí mật của hắn bị phơi bày vậy.
Dương Lệ gật đầu cũng không nói gì thêm, chỉ lên tiếng “Đa ta ngươi đã giúp ta!”
“Sư phụ đừng nói vậy, có thể giúp người là vinh hạnh của đệ tử!” Vị Lão Sư kia nghe vậy liền xua tay mỉm cười nói.
Nếu người khác có mặt tại nơi này nhất định sẽ cảm thấy thắc mắc, tại sao một vị Lão Sư lại gọi một học viên là sư phụ? Lại còn cung kính như vậy?
“Thân phận của ta, ngươi tuyệt đối không được nói cho hắn biết!” Dương Lệ lại căn dặn thêm một câu rồi tìm lấy một chỗ gần đó, ánh mắt vẫn luôn để lại tại nơi này.
…
Bên trong Nguyên Tố Tháp…
Tại tầng thứ 31 là một vùng không gian ngập tràn Lôi Hệ Nguyên Lực, từng tia lôi đình từ trên trời liên tục đánh xuống như muốn phá hủy phiến đất liền duy nhất tồn tại trong tầng này.
Rải rác quanh phiến đất liền này, là từng hư ảnh Yêu Thú từ nhỏ tới lớn đi lang thang khắp nơi, điểm chung của chúng nó chính là đều là hư ảnh của các loài Lôi Hệ Yêu Thú.
Đúng lúc này, một cánh cổng bất chợt mở ra, một thân ảnh nam nhân diện mục anh tuấn, khí chất phong trần cùng nụ cười tự tin luôn treo nơi khóe môi lững thững bước ra.
Đám Yêu Thú thấy vậy liền kiêu ngạo gầm rú, nhanh chóng tụ hội trước mặt hắn, như thể chỉ cần tên này làm ra hành động gì, chúng nó lập tức sẽ tấn công ngay.
“Chào đón nồng nhiệt thế?” Nam nhân khẽ nhếch miệng, nụ cười trên môi lập tức biến mất, thay vào đó là nét mặt nghiêm túc cùng ánh mắt sắc bén.
Sát Chiến Thống Vạn Quân nhanh chóng được kích hoạt, biến đổi màu tóc từ đen tuyền sang đỏ ngầu, Đế Vương Chi Binh một lần nữa lấy hình thái Đế Vương Kiếm hiển hiện trên tay.
Hòa cùng vào đó là một tia Tử Lôi Nguyên Lực mà hắn đã có thể điều động từ khi còn ở Đan Các Chi Nhánh.
Thân Pháp nhanh chóng được kích hoạt, vì không thể sử dụng Tốc Văn nên hắn đành sử dụng Thân Pháp đặc hữu của gia tộc – Hỏa Phiêu Vạn Lý.
Mà tất cả những thứ kể trên, đều thuộc sở hữu của cùng một người, không ai khác chính là Trần An Vĩ.
Không chút nhiều lời, Trần An Vĩ lập tức thi triển Thân Pháp tiếp cận một tôn Yêu Thú to lớn với từng đường vân màu tím chạy dọc quanh thân đang quan sát hắn kia.
So với đám Yêu Thú còn lại, tôn Yêu Thú này to lớn hơn gấp nhiều lần, tu vi nó tỏa ra cũng mạnh mẽ hơn. Không cần nói cũng biết nó chính là con đầu đàn của đám Yêu Thú ở tầng 31 này.
Tôn Yêu Thú kia nhìn thấy nam nhân vừa tới này lại nhắm vào mình, nhất thời cảm thấy tức giận mà gầm lên một tiếng, từng tia lôi đình trên trời như được hội tụ, gia trì vào tứ chi của nó đem tốc độ của nó gia tăng tới cực hạn. Được lôi đình gia trì quanh thân, nó không chút chậm trễ liền lao tới Trần An Vĩ.
Trần An Vĩ nhìn thấy tốc độ của nó liền không chút xem thường, tay nâng lên Đế Vương Kiếm gia trì Tử Lôi Nguyên Lực, Chiến Ý và Sát Ý hòa vào thân kiếm, nhanh chóng trảm xuống một đường.
Thân ảnh của Tôn Yêu Thú kia lập tức bị rọc làm hai nửa, nhưng Trần An Vĩ lại không chút vui mừng, bởi vì thứ hắn vừa chém trúng chỉ là tàn ảnh của nó mà thôi.
“Quả nhiên là Tử Vân Huyễn Ảnh Báo, tốc độ thật nhanh!” Nhẹ giọng cảm thán một câu, Trần An Vĩ mãnh liệt quay lưng, lại chém về phía sau một nhát.
Keng! Keng! Keng!
Tiếng móng vuốt va chạm cùng lưỡi kiếm vang vọng khắp không gian, nó nhiều và liên tục tới nỗi, nếu ngươi ở đó sẽ có cảm tưởng như chúng chỉ là một tiếng duy nhất. Đủ thấy tốc độ nhanh chóng của trận chiến.
Tử Vân Huyễn Ảnh Báo đúng là Yêu Thú của tốc độ, nó liên tục dùng tốc độ nhanh như lôi đình của mình mà tấn công Trần An Vĩ. Hắn cũng chẳng phải quả hồng mềm, vậy mà có thể bắt kịp tốc độ của nó.
Gầm!
Nhận ra không thể làm gì được nam nhân trước mặt, Tử Vân Huyễn Ảnh Báo gầm lên một tiếng, từng tôn Yêu Thú như nghe lệnh của nó mà bắt đầu lao tới Trần An Vĩ.
Bầu trời cũng như cộng hưởng với tiếng gầm của nó, từng tia lôi đình nhanh chóng được hội tụ, ẩn ẩn có xu thế muốn đánh xuông.
Trần An Vĩ nhìn thấy tình cảnh này, cười nhạt một tiếng, hai tay cấp tốc kết ấn, Tử Lôi Nguyên Lực được điều động tới cực hạn, Đế Vương Kiếm cấp tốc thay đổi hình dạng, lần này là một thanh trường kích dài gần hai mét.
Toàn thân vẫn được tạo ra từ Chiến Ý và Sát Ý, nhưng có Tử Lôi Nguyên Lực gia trì vào bên trong khiến nó có thêm một ánh tử sắc huyền ảo mà nguy hiểm cực kì.
Trần An Vĩ tay nâng Đế Vương Kích, miệng nhẩm khẩu quyết đặc hữu của gia tộc, ý đồ muốn thi triển một loại Nguyên Thuật của Xích Y Vệ, loại Nguyên Thuật do chính tay hắn tuyển chọn – Viêm Kích Phá Thương Khung. Bất quá lúc này nên gọi nó là…
“Lôi Kích Phá Thương Khung!” Trần An Vĩ gầm lên một tiếng, Đế Vương Kích trong tay được ném lên thương khung, điên cuồng hấp thu Lôi Hệ Nguyên Lực.
Niệm khẩu quyết của Viêm Kích Phá Thương Khung, biến đổi Nguyên Lực Thuộc Tính của nó thành Tử Lôi, Trần An Vĩ không khó để tạo ra một loại Nguyên Thuật tương tự.
Nhưng điểm tiếp theo khiến Lôi Kích Phá Thương Khung khác biệt hoàn toàn so với Viêm Kích Phá Thương Khung phiên bản gốc.
Nếu như Viêm Kích Phá Thương Khung chỉ là tạo ra một khỏa trường kích khổng lồ khi rơi xuống, thì Lôi Kích Phá Thương Khung lại được Trần An Vĩ sáng tạo cho khả năng phân tách lượng Nguyên Lực đã hấp thụ ra làm nhiều phần, huyễn hóa chúng thành những thanh kích giống hệt nhau, tạo ra một cơn mưa kích, hủy diệt kẻ thù trên diện rộng.
Chưa dừng lại ở đó, Trần An Vĩ lại động lấy ý niệm, lấy ra Vạn Tiễn Phá Quân Cơ, hội tụ Tử Lôi Nguyên Lực vào bên trong, không chút do dự liền bắt ra một mũi Lôi Tiễn.
Đúng như cái tên của nó – Vạn Tiễn, một mũi Lôi Tiễn này khi bắn ra vậy mà lại có thể phân tách làm hàng vạn mũi Lôi Tiễn giống y hệt.
Kích và Tiễn rơi như vũ bão, lấp kín khoảng không gian nhỏ bé nơi tầng 31, chúng nó không chút cảm tình mà rơi xuống, phiến đất liền cũng vì ảnh hưởng cực lớn của chúng mà bắt đầu vỡ vụn.
Số phận của từng hư ảnh Lôi Hệ Yêu Thú cũng không khác hơn là bao, chúng điên cuồng gầm rú, một số lại điên cuồng né tránh, nhưng chảy đâu cho khỏi nắng, à nhầm chạy đâu cho khỏi sét.
Từng tôn một chỉ có thể bất lực bị Kích và Tiễn cắm thành một con nhím, không cam lòng mà tan biến. Cảnh tượng hệt như ngày tận thế, chỉ nghĩ thôi đã thấy tê dại da đầu.
Trần An Vĩ khoanh tay hờ hững nhìn lấy khung cảnh trước mặt, hắn như một vị Đế Vương thống trị thế gian, chẳng mấy quan tâm tới số phận của những thứ được gọi là kẻ địch.
Mọi chuyện kể ra thì lâu nhưng lại chỉ diễn ra trong vòng hai hơi thở, từ lúc hắn vận Tử Lôi Nguyên Lực thi triển Lôi Kích Phá Trường Khung đến lúc lấy ra Vạn Tiễn Phá Quân Cơ, cuối cùng hoàn toàn xóa sổ lượng Yêu Thú có trong tầng thứ 31 này.
Mà ngay sau đó, khung cảnh xung quanh Trần An Vĩ lại thay đổi, theo lời Dương Lệ thì đây chính là lúc hắn được dịch chuyển đến tầng tiếp theo.
Trần An Vĩ cũng không dừng lại, một đường thi triển thế công giống hệt nhau, không quá khó khăn để kết liễu toàn bộ đám Yêu Thú này. Mãi cho tới khi hắn đặt chân tới tầng thứ 45, cũng là tầng cuối cùng để tu luyện Lôi Hệ Nguyên Lực.
“Hửm?” Nhìn thấy khung cảnh trước mặt, Trần An Vĩ không khỏi bất ngờ khi không có đám Yêu Thú như những tầng trước đó, mà chỉ có duy nhất một tôn khỉ con đang tung tăng ngây ngô như thể mọi chuyện chẳng ảnh hưởng tới nó.
Với kinh nghiệm thực chiến của bản thân, Trần An Vĩ không cho rằng con khỉ này tầm thường, nhất là khi nó lại xuất hiện tại tầng 45 này.
“Không ngờ Nguyên Tố Tháp lại có thể tạo ra hư ảnh của Thiên Lôi Viên!” Ảnh Nhi vốn luôn quan sát hắn thí luyện, lúc này đột nhiên hiện ra cảm thán.
“Thiên Lôi Viên? Là loài Yêu Thú gì?” Trần An Vĩ thắc mắc hỏi, hắn chưa từng nghe qua danh tự này bao giờ.
“Thiên Lôi Viên được mệnh danh là Vương của Lôi Hệ Yêu Thú. Nếu như Tử Vân Huyễn Ảnh Báo chỉ có ưu thế về mặt tốc độ, thì Thiên Lôi Viên lại có khả năng điều động Lôi Hệ Nguyên Lực bậc nhất.” Ảnh Nhi không chút giấu giếm liền nói.
Đúng lúc này, khỉ con Thiên Lôi Viên phát hiện ra điều gì, vốn đang vui cười nhảy nhót đột nhiên lại khóc toáng lên, hai tay liên tục hội tụ từng tia lôi đình mà ném lung tung.
“Không ổn!” Trần An Vĩ ánh mắt co rút nhìn một màn này, nhanh chóng điều động Thân Pháp muốn né tránh những tia lôi đình kia.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Phốc!
Nhưng đáng tiếc hắn vẫn phản ứng chậm hơn một nhịp, những tia lôi đình kia nhìn qua thì cứ ngỡ khỉ con đã ném lung tung, thực chất toàn bộ lại nhắm vào Trần An Vĩ.
Hắn chỉ cần lách khỏi một tia lôi đình là lập tức có một tia lôi đình khác xuất hiện nhắm vào hắn.
Chính vì bị nhiều tia lôi đình nhắm vào cùng một lúc nên Trần An Vĩ dù nhanh cũng không thể né tránh được tất cả, kết quả là liên tục trúng chiêu, điên cuồng thổ huyết bay ngược trong không trung.
Sau một thoáng khóc lóc ném “đồ” lung tung, khỉ con vậy mà lại cười thích thú, lại không tiếp tục để ý tới Trần An Vĩ.
Trần An Vĩ lúc này chật vật đứng dậy, sắc mặt đen như đít nồi, làm sao hắn lại có cảm giác mình bị chính cái tình cảnh kia cho ăn hành vậy nhỉ?
Tình cảnh kia chính là việc hắn sử dụng Vạn Tiễn Phá Quân Cơ và Lôi Kích Phá Thương Khung tiêu diệt đám Yêu Thú ở những tầng trước, hiện tại lại bị khỉ con ném cho một đống lôi đình vào mặt, không khỏi khiến hắn liên tưởng tới nó.
Cưỡng ép thân thể nhuốm máu của mình, Trần An Vĩ âm thầm ngưng tụ Tử Lôi Nguyên Lực vào Đế Vương Tiễn, muốn dùng một tiễn tiêu diệt khỉ con từ xa.
Ầm!
“Thành công?” Nhìn thấy mũi Lôi Tiễn bắn trúng mục tiêu, Trần An Vĩ không nhịn được tự hỏi.
Nhưng tình cảnh tiếp theo lại khiến hắn thất vọng, bởi lẽ Lôi Tiễn dù đã xuyên qua khỉ con, nhưng lại hoàn toàn không gây ra chút sát thương nào cho nó, khác biệt hoàn toàn so với những tôn Yêu Thú ở tầng trước chỉ cần trúng Lôi Hệ Nguyên Lực là tan biến.
Khỉ con lúc này cảm nhận được nam nhân kia vẫn chưa rời đi, nó lại ngưng tụ ra lôi đình, hai tay như chớp động mà liên tục ném về phía hắn.
Trần An Vĩ gương mặt cấp tốc tối sầm, con khỉ này rõ ràng muốn hắn trải nghiệm cảm giác bị một đống lôi đình ập vào đầu. Bị một lần còn được, sẽ không có lần thứ hai.
Nghĩ vậy, Trần An Vĩ lập tức làm ra đối sách, Vạn Tiễn Phá Quân Cơ lại được triệu hoán, nhanh chóng bắn ra hàng loạt mũi Lôi Tiễn muốn thay chủ nhân triệt phá các đạo lôi đình kia.
Nhưng mà, mọi chuyện lại không như Trần An Vĩ mong muốn, chỉ thấy hàng vạn mũi Lôi Tiễn của hắn vậy mà xuyên qua tất cả, không hề trúng lấy dù chỉ một mũi tên.
Những đạo lôi đình kia vẫn tiếp tục lao về phía Trần An Vĩ, cuối cùng bất đắc dĩ hắn đành phải điều động Thiết Thổ Nguyên Lực phòng thủ.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Lôi đình và chạm Thiết Thổ, tuy không xuyên phá được nhưng cũng khiến Trần An Vĩ phải tê dại da đầu vì mức độ dày đặc của chúng nó, đại não lại cấp tốc nghĩ ra đối sách.
Một mặt khác lại âm thầm thở phào, tuy nói các loại Nguyên Lực Thuộc Tính khác sẽ không có tác dụng với những Yêu Thú được Nguyên Tố Tháp tạo ra, nhưng dùng chúng để phòng ngự hay trị liệu vẫn được.
“Phải làm sao mới tiêu diệt được con khỉ này?” Trần An Vĩ trong lòng thắc mắc hướng Ảnh Nhi hỏi.
Ảnh Nhi lại không chậm trễ xuất hiện, nãi thanh nãi khí phun ra duy nhất một chữ “Tránh!”
------------
Ở chương trước tác ghi là tầng 30, cho tác đổi lại thành 31 nhé, nó hơi nhầm một tí! Thông cảm nha :D
------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花