Trở về truyện

Thế Giới 18 Chặt Khít - Chương 4.6: Thủ Lĩnh Hắc Bang Biến Thái X Nữ Sinh Gây Tội Bỏ Trốn (Cường Thủ Hào Đoạt, Khẩu Vị Nặng)

Thế Giới 18 Chặt Khít

22 Chương 4.6: Thủ lĩnh hắc bang biến thái x Nữ sinh gây tội bỏ trốn (cường thủ hào đoạt, khẩu vị nặng)

Cô rốt cuộc không chịu nổi, mạnh mẽ kéo xuống cổ áo, lộ ra dấu vết màu hồng trên xương quai xanh cùng cổ do cào loạn, kia khả năng chính là xuân dược trong miệng mọi người vẫn nói, cô chưa từng nghĩ tới, loại đồ vật này sẽ được dùng trên người cô.

Hắn dễ như trở bàn tay nâng lên cô đặt trên bàn cơm, trên bàn cơm to lớn cô bị hắn tách rộng hai chân, cởi bỏ khóa, không tốn nhiều sức hắn đã đem cự vật to lớn đâm sâu vào âm đạo đang chảy đầy dâm thủy, lấp đầy cảm giác trống rỗng của hoa huyệt.

Trong phòng khách vang lên từng tiếng kêu dâm đãng, càng lúc càng lớn, kiều suyễn xin tha, cô cầu xin hắn cho cao trào, giống như một kỹ nữ, dâm đãng mở ra hai chân cầu hắn thao lộng.

Thoải mái, thỏa mãn các loại cảm giác ập đến lấp đầy sự hư không trong thân thể cô, ngay cả đau đớn do vết thương trên mắt cá chân cũng bị cô vứt ra sau đầu.

Hắn chỉ cho cô cao trào một lần duy nhất, chính là dược hiệu vẫn còn đang không ngừng phát tác điều khiển cô, cô quỳ xuống liếm mút côn thịt dính đầy dâm thủy, hắn đem côn thịt thọc sâu vào miệng cô.

Cô không biết khẩu giao đây là lần đầu tiên cô làm việc này, không tránh khỏi có chút trúc trắc, hàm răng chẳng may va chạm côn thịt khiến hắn không hài lòng.

Thực mau hắn liền dùng bàn tay dạy dỗ cô, nhưng sau lại phát hiện không có tác dụng gì, lại móc ra súng, dùng đuôi súng cứng rắn đập vào mặt, đầu, xương quai xanh cùng bả vai của cô, một khi hàm răng chạm vào hắn liền không chút lưu tình đập mạnh cô, chẳng mấy chốc trên người cô tất cả đều là một mảnh xanh tím.

Một bên mặt sưng vù khẩu giao cho hắn, một bên còn phải tự xoa vú để giảm bớt dục vọng, một khi côn thịt rút ra liền không ngừng hướng về hắn cầu xin, “Cho tôi cao trào, cho tôi được cao trào, cầu xin ngài chủ nhân, cầu ngài thỏa mãn tôi!”


Hắn như một người xa lạ, híp lại đôi mắt hồ ly nhìn cô rơi vào dục vọng, không kiểm soát nổi chính mình dâm đãng cầu xin.

Dược vật đi qua, chỉ còn lại là sự nhục nhã.

Cổ chân bị hắn hoàn toàn huỷ hoại, cô ngay cả xuống giường đều phải quỳ bò, tiếng khóc tuyệt vọng của cô vang lên không ngừng bất kể ngày đêm.

Không có một chân, làm cái gì đều bất tiện, vì thế hắn ra lệnh cho cô chỉ có thể quỳ, bất tri bất giác cô đã trở thành ngoạn vật của hắn, cô mỗi ngày đều bị hạ dược chìm trong tính ái, ngay cả ý định chạy trốn liền khó có thể sinh ra, mỗi ngày buổi sáng đều là bị tử cung khiêu đản đánh thức, buổi tối là bị thao đến hôn mê.

Mỗi ngày buổi tối hắn trở về mang theo bất đồng hương vị, có khi là máu tươi, có khi là mùi hôi thối bốc ra từ thi thể, còn có khi, hai tay lây dính vết máu không thuộc về hắn, yêu nghiệt liếm khóe môi tràn đầy khinh thường, rửa sạch bàn tay đẹp đẽ của hắn, nhiều khi cô cảm thấy, hắn có thể sống sờ sờ móc ra trái tim cô.

Lâu dài bị chi phối bởi dược vật, đầu óc cô thực mau liền trở nên thần chí không rõ, mở mắt nhắm mắt đều là bị thao, sống trong thế giới tràn đầy tính dục, cô không còn chút trí lực để sinh tồn xuống dưới, hai mắt luôn chìm vào mê loạn, dường như sống trong một cái thế giới cực lạc, chỉ biết kết hợp với người đàn ông phát ra những thanh âm rên rỉ.

“Hứa tiên sinh làm tôi a, làm chết tôi đi, chủ nhân ân ha, thật sảng, tử cung muốn nứt, tôi muốn cao trào, muốn cao trào!”

Cùng với tiếng thét chói tai, từ dưới hạ thân phun ra một lượng lớn dâm thủy, nhiều ngày liên tục không ngừng nghỉ làm tình khiến cô mất nước, mỗi ngày đều cần thiết uống đủ nước để bổ sung thể lực.


Nhưng mà vào một đêm hôm khuya khoắt hắn trở về, trên người mang theo một mùi mê tình hương, là xuân dược cực mạnh, cô không biết là ai hạ cho hắn, nhưng số lần hắn dùng loại dược vật này để làm cô có thể đếm trên đầu ngón tay, côn thịt hắn bành trướng sưng to đến cực điểm, gấp đôi ngày thường xỏ xuyên qua âm đạo hẹp hòi của cô, cô không ngừng bị hắn thao lộng, đầu va đập vào thành giường.
Cả người cô đều là ứ thanh, thân mình trần trụi nằm dưới thân hắn, liên tục thét chói tai.

“Hứa tiên sinh thật là sảng khoái ! A thao quá sâu ô ô, tiểu huyệt không được, không được rồi!”

Hắn đột nhiên ôm chặt cô vào trong ngực, lồng ngực chấn động mang theo thanh âm của hắn truyền đến.

“Gọi tên của tôi, Hứa Mạc Thế.”

Vào thời khắc kia cô rốt cuộc biết được tên của hắn.

Nhưng mà khoảng cách lần đầu tiên cô bị bắt đến ngôi biệt thự này, đã qua hai năm ba tháng, 21 ngày.

(Mọi người đừng quên vote, cmt để ủng hộ mình nhé! Cảm ơn các b nha)

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.