Trở về truyện

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp) - Chương 123

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

123 Chương 123

Lâm Bình Chi tóm lấy một chiếc đũa trong tay, hắn dồn nội lực vào nó phóng vút về phía Mộc Cao Phong, chiếc đũa vừa chạm mặt hắn đã đổi hướng cắm phập xuống bàn, tốc độ nhanh đến nỗi Mộc Cao Phng nhìn thấy được nhưng không thể né tránh, nếu như vừa rồi Lâm Bình Chi cố ý giết hắn thì có lẽ Mộc Cao Phong đã là cái xác không hồn rồi. Hắn hoảng hồn nắm lấy vai Linh San và lên tiếng:

– Tiểu tử, không được làm càn, phu nhân của ngươi còn đang ở trong tay ta.

– Thật uổng cho ngươi là nhân vật nổi danh nhiều năm trong giang hồ. Lại vô sỉ đến mức này.

Dứt câu nói đó, Lâm Bình Chi rút kiếm ở trên bàn, dùng kiếm khí chém về phía Mộc Cao Phong, kiếm khí loang loáng bay đi, Mộc Cao Phong giật mình thu tay về, nếu hắn không nhanh, có lẽ tay đã bị Lâm Bình Chi chém đứt lìa rồi. Cái bàn hắn ngồi bị kiếm khí của Lâm Bình Chi chém đứt đôi, tách Linh San ra khỏi Mộc Cao Phong. Doanh Doanh ngồi ở trên chỉ chờ có thế vội vàng nhảy xuống đỡ lấy Linh San. Dư Nhân Hào thấy vậy, lợi dụng cơ hội định rút kiếm chém Lâm Bình Chi, nhưng hắn chưa kịp rút kiếm thì dã bị Lâm Bình Chi chém cho một kiếm ngang cổ, đổ gục xuống chết ngay lập tức. Dư Thương Hải thấy vậy liền lùi lại thủ thế, nhưng không dám tấn công. Mộc Cao Phong thấy vậy thì kinh hồn bạt vía, hắn dùng khinh công ma thuật lắc trái lắc phải chạy về phía cửa hòng thoát thân, nhưng Lâm Bình Chi vẫn nhanh chân hơn một bước, hắn lao vút từ phía sau, một kiếm đâm thẳng vào cái lưng gù của Mộc Cao Phong. Điều mà Lâm Bình Chi không ngờ là trong cái lưng bứu của Mộc Cao Phong chưa đầy khí độc, vì vậy, khi hắn tú kiếm ra, khi độc theo dường kiếm đó phun ra ngoài, khoảng cách quá gần nên Lâm Bình Chi không kịp né tránh, khí độc của hắn thối kinh tởm, bay mùi khắp căn phòng khiến cho các nữ đệ tử của Hằng Sơn không chịu nổi, nôn ọe khắp nhà. Lâm Bình Chi ôm mặt kêu gào thảm thiết, khí độc của Mộc Cao Phong bắn thẳng vào mứt hắn khiến hắn bị mù ngay lậm tức. Không nhìn thấy gì, hắn đâm chém loạn xạ, liên tục kêu lớn “Mắt của ta, mắt của ta”

Dư Thương Hải thấy vậy, biết rằng cơ hội của mình đã tới, hắn rút kiếm bay vút lên cao, nhắm thẳng Lâm Bình Chi mà đâm xuống. Lệnh Hồ Xung thấy hành vi bỉ ổi của Dư Thương Hải thì không ngồi im được nữa, chàng câm cái bát lia thẳng vào mũi kiếm của Dư Thương Hải. Mũi kiếm vừa chạm vào lưng Lâm Bình Chi thì bị đánh bật ra. Lâm Bình Chi nghe tiếng gió, quay người lại phóng thẳng múi kiếm lên cao. Thanh kiếm găm thẳng vào tim Dư Thương Hải cắm luôn vào lan can trên lầu, găm xác của hắn lại ở đó. Linh San lúc này mới chạy đên bên hắn:

– Bình Chi, Bình Chi, chúc mừng huynh đã trả được đại thù, nhưng mắt của huynh trúng độc rồi, phải lập tức rửa sạch mới được

– Tránh ra, đừng có động vào ta.

– Tiêu sư muội, đây là linh dược trị thương của phái Hằng Sơn, mau thoa cho đệ ấy đi.


– Tránh ra, ta không cần, họ Lâm ta sống hay chết, không cần hắn bận tâm.

– Bình Chi, đại sư ca hoàn toàn có ý tốt huynh không nên…

– Tốt cái gì, hắn đối với cô tốt như vậy, cô cũng thích hắn như thế, vậy thi mau đi theo hắn đi.

– Câm miệng tên họ lâm kia, những lời bỉ ổi vô sỉ như vậy mà ngươi cũng nói ra được sao? – Nghi Ngọc thấy vậy uất ức lên tiếng.

– Ngươi nói ai vô sỉ, Tên họ Dư, tên họ Mộc bọn chúng vì muốn cướp đoạt Tịch tà kiếm phổ của Lâm gia ta sát hại cha mẹ ta nhưng lại không mất đi bản sắc của kẻ tà ác trên giang hồ. Còn cha của cô ta thì sao, lần nào cũng dùng những thủ đoạn thâm hiểm độc ác, hắn mới là kẻ bỉ ổi vô liêm sỉ.

– Huynh vừa nói cái gì? Làm gì có chuyện đó – Linh San ngỡ ngàn với câu nói của Lâm Bình Chi.

– Tiện nhân, cha con hai người lừa gạt Lâm Bình Chi ta cắn câu. Đường đường là thiên kim đại tiểu thư của Hoa Sơn tại sao lại chịu gả cho một kẻ cùng đường như ta chứ? Còn không phải vì Lâm gia ta có Tịch tà kiếm phổ sao? Bây giờ kiếm phổ có được rồi. Cô bây giờ không cần họ Lâm này nữa cũng được rồi.

Linh San nghe hắn nói như vậy thì đau lòng vô cùng, nàng nói trong nước mắt:


– Nhạc Linh San ta nếu như có một chút ý đồ, thì ta sẽ chết không được yên. Trời tru đất diệt.

– Ma quỷ mới biết các ngươi có ý đồ gì. Cha con hai ngươi không có gì tốt hết.

– Bất luận huynh nghĩ thế nào, sau này tự huynh sẽ biết. Bình Chi, chúng ta về Hoa Sơn thôi, về rồi muội sẽ giúp huynh trị thương. Không cần biết sẽ trở thành như thế nào, không càn biết mắt của huynh có trị khỏi hay không? Tấm lòng của Nhạc Linh San muội đối với huynh vẫn như ngày xưa? Không thay đổi gì hết, nếu như muội đối với huynh một dạ hai lòng vậy hay để muội chết thảm hơn Dư Thương Hải, Mộc Cao Phong.

Lâm Bình Chi nghe nàng nói những lời đó, không nhưng không động lòng, mà hắn cón túm lấy ngực áo nàng, kéo lại và lên tiếng:

– Đừng dùng những lời lẽ ngon ngọt với ta, ta sẽ không tin nữa đâu?

Nhưng đứng lúc này, khí độc phát tác, đầu Lâm Bình Chi đau như búa bổ, Linh San vội vàng đến đỡ hắn dậy rồi an ủi hắn, sau đó dìu hắn đi ra khỏi nhà trọ. Lệnh Hồ Xung thững thờ nhìn theo, chàng cay đắng thương hại cho số phận của tiểu sư muội chàng.

Ngay sau đó, Lệnh Hồ Xung vì không an tâm cho số phận của Linh San, nên đã ra lệnh cho Nghi Ngọc đưa phái Hằng Sơn lên núi trước, còn bản thân chàng và Doanh Doanh thì âm thầm đi theo hai người họ để bảo vệ cho Linh San. Hai ngươi đi được một lát, qua một ngôi làng nhỏ thì Doanh Doanh lên tiếng:


– Xung ca, chúng ta đã bí mật bảo vệ cho họ, chi bằng cải trang một chút, để họ không nhận ra, huynh thấy thế nào??

– Chủ ý hay, nhưng chúng ta sẽ cải trang thành như thế nào

– Đi theo muội…

Doanh Doanh tinh nghịch kéo Lệnh Hồ Xung đtruyenc.com người bọn họ đi tới một ngôi nhà đất nằm sát vách núi, nhìn thấy quàn áo nông dân phơi ngoài sân, Doanh Doanh liến nháy mắt, Lệnh Hồ Xung ngay lập tức hiểu ý, cả hai người rón ren bước tới sát ô cửa sổ để xe chủ nhà có nhà hay không. Cải hai người tới gần, nấp sau lùm cây, họ nhìn vào căn nhà, căn nhà đóng cửa tối om, dù là ban ngày nhưng ánh sáng chỉ len lỏi được vào qua các khe hở, Hai người không thể nhìn rõ mọi thứ trong căn nhà qua một chút ánh sáng bé tí đó.

Cả hai đang cố lắng tai nghe thì tự dưng có tiếng bành bạch phát lên. Nghe như là tiếng đấm bóp vậy. Tiếng bành bạch cứ phát lên không ngớt làm Doanh Doanh tin chắc là hai vợ chồng nhà nông dân này đang tẩm quất, đấm bóp cho nhau rồi đây. Nàng mỉm cười nhìn qua Lệnh Hồ Xung thì thấy chàng mặt mũi sượng sùng thì nàng lấy làm ngạc nhiên. Nàng chưa hiểu tại sao thì đã có tiếng rên khe khẽ vang lên, hoà nhịp với tiếng da thịt chạm vào nhau. Rõ ràng đó là tiếng rên của một người đàn bà, thốt lên trong lúc đê mê, sướng khoái. Và tiếng “đấm bóp” kia chẳng qua chỉ là tiếng dồn dập của hai khối thịt, hậu quả của một cơn dập nắc của một con cặc và một cái lồn. Doanh Doanh hiểu ngay chuyện gì đang xẩy ra trong căn nhà tối om đó liền…

Thì ra Lệnh Hồ Xung cũng đã biết là họ đang làm tình với nhau rồi. Dễ hiểu thôi, với kinh nghiệm giường chiếu đúc kết lại không phải là ít nên chàng không khó để nhận ra điều đó, còn Doanh Doanh tuy bản tính dâm đãng có thừa, nhưng thính giác nhạy bén như chàng được.

Trong lúc đó, tiếng bành bạch cứ vang lên có nhịp, và tiếng rên sướng khoái cứ vang theo không ngừng. Lạ một cái là tiếng rên này nghe rất là thánh thót, thanh tao, không khàn khàn, vẩn đục. Rõ ràng là đang thoát ra từ cái miệng của một nàng con gái thanh xuân, đang mê man dục tình, điều đó chứng rỏ đây là một cặp vợ chồng cũng còn khá trẻ trung chứ không phải già cả gì, Cũng đúng thôi, trẻ trung thì mới khát tình như vậy chứ, ban ngày ban mặt mà còn đóng cửa làm tình thì cũng đủ thấy bọn họ khao khắt tới mức nào rồi.

Nghe tiếng rên say sưa của người phụ nữ, Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh nhìn nhau mà ngượng chín cả người. Hai tiếng dầm dập và rên siết kia hợp lại thì rất là tượng thanh và cũng rất là tượng hình. Vì thế mà cái tiếng hành dâm đó khiến cho người ta tưởng tượng ra ngay cảnh làm tình mê tơi của cặp tình nhân trẻ. Một là anh chồng đang đè lên vợ mình mà đụ xuống, hai là cô vợ đang chổng mông lên cho ông chòng đâm ngang. Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh cũng vậy. Vừa nghe tiếng dập, rên là hai người nghĩ tới ngay đến cảnh dập nắc của đôi tình nhân trẻ liền. Rồi cả hai đều nhớ tới cảnh ôm ấp, bú mút mấy ngày trước của chàng và nàng. Bỗng dưng hai người cảm thấy nóng ran cả người. Trời, hỏa nó bốc đây mà…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.