Trở về truyện

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 4 - Tà Thuyết - Tà Giáo - Chủng Virus (18++) - Chương 4

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 4 - Tà Thuyết - Tà Giáo - Chủng Virus (18++)

4 Chương 4

--- Lời Tác Thật ---

*Vừa nghe vừa đọc nào:

Lưu ý. Trong truyện chứa nội dung sai trái cấm làm theo bên ngoài đời thực. Ai bị điên làm theo tự chịu trách nhiệm =]]

Chương này hơi kinh dị, ai không thích vui lòng bỏ qua không đọc

Link Phần 1:

Hoặc

Link Phần 2:

Hoặc

Link Phần 3:

Hoặc:

Chương 1:

Chương 2:

Chương 3:

Chương cuối:

---[0]---

Thiện vừa tức vừa nói “Rút ra cái đầu anh...”

Cô tức quá liền dùng tay đánh lên ngực Chiến mấy cái cho hả. Tên Chiến không dám rút ra cũng không dám di chuyển. “Công cụ gây án” cứ thế cứng khừ chọc vào trong Thiện rồi để yên như vậy.

Làn hơi ấm nóng từ vật chủ tỏa ra khắp bên trong khiến Thiện mê ly. Nước hơi lạnh nên cô cũng vặn khóa vòi sen lại. Sau đó cô nhìn chàng trai cứ đứng đờ trước mặt mình, hai tay anh ta cứ đưa lên đưa xuống, muốn ôm chặt mình vào ngực cũng không dám. Anh ta cứ đứng trơ đó chọc tức cô.

Trời ơi, đã chủ động đút cái đó của anh ta vào người mình rồi mà anh ta cũng không biết làm gì tiếp à?

“Chiến, anh nắc đi” Thiện e thẹn nhìn vào mắt anh nói.

“Nắc là làm gì vậy em? Đút của anh vô người em rồi giờ sao nữa, em đã thích chưa, anh phải đút như vậy tới bao giờ. Mai anh phải về công ty rồi” Anh chàng nói một lèo rồi nhìn cô chờ đợi câu trả lời. Không thể cứ trần truồng đút “kiu” vào người em ấy thế này mãi chứ. Mai em ấy cũng đi làm nữa mà.

“Chắc em chết ngất mất” Thiện ngã đầu ra sau, cảm thấy mình sắp bị anh ta chọc điên mất rồi. “Nắc là anh bắt đầu rút nó ra rồi thụt lại vào trong, làm mạnh và nhanh cho em và anh cùng sướng ấy”

Cô dùng tay đẩy hông Nguyễn Văn Chiến lùi lại khiến cây hàng bị kéo lùi ra sao đó cô nhẹ nhàng kéo eo Chiến lại sát bụng mình để cây hàng lại thụt lại vào trong cô, đâm vào tận “tử cấm thành”.

“Làm vậy đó, anh hiểu chưa?” Thiện mặt đỏ tới mang tai nhìn anh chàng. Anh ta cũng nhìn lại Thiện, bật thốt “Mặt em đỏ quá kìa, thật dễ thương”

“Làm như vậy thôi hả, vậy anh biết rồi, để anh làm...”

“Á… Đau… Đau… Ái ui” Thiện hét lên, hai tay vỗ ngực Chiến bình bịch. Tên này nghe cô nói làm nhanh và mạnh thế là hắn lùi hết cây gậy thịt ra ngoài, hai tay hắn ôm eo cô kéo mạnh vào người mình còn hông thì đẩy mạnh về trước. Tiểu huynh đệ như côn cảnh sát đập vào đầu tội phạm đâm cái ọt vào trong Thiện, dọng mạnh vào thành tử cung cấm. Cô nàng vừa phá nguyên trinh bị anh chàng thô bạo đẩy một cái đau điếng phải hét lên.

“A, Thiện, em nói đúng quá, đẩy ra đẩy vào mạnh và nhanh thật sướng quá. Em la gì thế, sướng hả, anh cũng muốn la quá. Á Á Đau… Đau… Ái ui ui da...”

“WTF, anh la cái đầu anh a, em mới là người đau a...” Thiện bị hắn dồn dập thúc ra đẩy vào bên dưới đau đến nói hết nên lời. Cô càng than đau Nguyễn Văn Chiến càng đẩy mạnh hơn để cả hai cùng “sướng”.

“Ui… Ahh á aaaaa ư ư ử ử” Thiện rên rỉ liên hồi, người cô bị Chiến thút tưng tưng, từng thớ thịt, từng đường cong gợi cảm, ngực và mông bị thút cho tung tăng như trái cây trong gió bão.

Làn da trắng ngần rung động không thôi. Hai tay ôm chặt Nguyễn Văn Chiến. Đùi trái cô được anh đỡ lấy, mu mềm ấm áp áp sát vào mu anh. Chân phải cô áp sát chân trái anh. Tay Trái anh ôm eo cô. Hai người dập vào nhau liên tục. Mỗi lúc một nhanh. Thiện thở hổn hển như không ra hơi.

“Hu hu đau quá… Nhưng mà cũng sướng quá”

“Vậy em đau hay là sướng a”

“Cái đầu anh, tháng sau anh phải cưới em”

“Ừ, nếu em thích. Anh nhanh và mạnh như vậy được chưa hay phải nhanh nữa”

“...”

Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch. Bạch.

Thiện bị hắn thút quá nhanh và mạnh nên tiếng nói thốt ra liền bị nấc lại nói không thành câu. Tên ngu Chiến tưởng nhầm cô không hài lòng thế là ra sức dập mạnh hơn nữa, nhanh hơn nữa. Thịt va vào thịt như có người đang lật sách thật nhanh vậy. Tiếng động hai cơ thể va nhau hòa vào tiếng hét thê lương sung sướng của Thiện. Cô không thể kìm được cuối cùng mặc sức mà hét mà rên.

“Sao anh ấy chơi lâu được như vậy nhỉ, dập như súng liên thanh nãy giờ 30 phút rồi...” Thiện nghĩ trong đầu. Cả cơ thể cô co giật liên hồi, nước từ tiểu muội muội theo nhịp dập của Chiến bắn tung bắn tóe, tuôn xối xả đến nghẹt cả đường cống nước nhà tắm. Cô đã xuất ra ba lần rồi mà Nguyễn Văn Chiến vẫn còn hăng hái vùi dập cô, chưa có dấu hiệu gì là sắp cực khoái cả.

“Ứ” Thiện lại lần nữa phún nước tùm lum từ khe nhỏ đáng yêu của mình. Nếu mà Chiến không xuất ra mà cứ vậy chắc cô xỉu mất.

“Anh chưa… A a aa á sướng đủ hả… ” Thiện cố nói hết câu.

“Anh vẫn còn làm tiếp được, em yên tâm” Chiến hạ môi xuống hôn môi cô. Một tư thế này hắn đã làm từ nãy đến giờ không biết mệt và cũng không đổi thế nào khác vì cô chưa dạy hắn tư thế khác.

“Yên tấm cái đầu anh, người ta lần đầu mà anh bạo vậy, mệt muốn chết rồi” Thiện vừa mê loạn vì bị Nguyễn Văn Chiến vào ra liên tục bên dưới vừa thầm nghĩ. Cô lại sắp xuất lần thứ 7 rồi. Chết mất thôi. Quên mất anh ta không phải người thường mà có siêu năng lực a.

“Á aa a” Tiếng Thiện rên như hét truyền khắp khu nhà. May mà hôm gần đây có lễ hội mọi người đã đi chơi nên chỉ có số ít người nghe được tiếng kêu say đắm của cô mà thôi.

Cứ như vậy, Chiến đóng đinh cô thêm một tiếng nữa vẫn chưa chấm dứt. Thiện cảm thấy vừa sướng mà vừa mệt như hết hơi. Cô đã ra lần thứ 20 rồi á, hiện tại cô mới chỉ là người thường mà thôi, chịu tới lúc này đã hết nổi rồi. Nhận thấy Nguyễn Văn Chiến có dấu hiệu thay đổi, cô mừng rơi nước mắt. Cuối cùng thì anh ngốc này cũng sắp xuất ra rồi. Mệt quá đi a.

Chiến bắt đầu hẩy cô nhanh hơn và mạnh hơn cả lúc trước. Mu cô bị hắn dập đến đỏ hồng lên.

“Thiện ơi, anh sắp chịu hết nổi, sắp phun cái gì đó rồi, em muốn anh phun ra ngoài hay ở trong đây...” Anh chàng không biết làm sao tiếp theo đầy cầu cứu cô.

“Aaaaaa anh không kìm được rồi” Thiện mệt gần chết sức đâu mà trả lời tên ngốc này. Thế là Chiến vượt quá giới hạn chịu đựng đành phun hết tinh chất vào trong cô. Luồng sóng nhiệt và chất nhầy từ nhà máy sản xuất của Chiến thông qua nòng súng đang nằm tận sâu nhất trong Thiện bắn ra như bom hạch nhân nổ trong chiến tranh thế giới thứ hai.

Người Thiện bị tấn công khiến cô kích thích rung lên như điên. Cô vừa cố ôm chặt Chiến vừa rên khẽ vừa run rẩy hạ thân một cách lợi hại, nhắm mắt cảm nhận tinh hoa mà anh chàng liên tục phun trào bên trong mình. Haiz…

Chiến không được lệnh nên cũng không dám rút ra, cứ như vậy để bên trong cô rồi bắn đạn từng hồi…

Hai người sau đó ôm nhau mà ngủ đến sáng. Nguyễn Văn Chiến phải quay về gặp Nhiễm Nam. Trước khi đi còn bị Thiện bắt trao một nụ hôn mới cho đi. Tháng sau hai người định đám cưới nhưng bị vài việc xen ngang đến tận hơn một năm sau Chiến mới chính thức cầu hôn Thiện dưới pháo hoa đêm giao thừa. Sau đó mấy tháng thì cũng chính thức làm đám cưới với nhau. Lúc đó Thiện đã được Nhiễm Nam hỗ trợ cho tu luyện rồi nên cũng đủ sức chịu dày vò của Nguyễn Văn Chiến.

---[1]---

Chiến hôn tạm biệt Thiện rồi quay trở về trụ sở đại diện của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu. Lúc này Nhiễm Nam đang ở đây đợi hắn có việc cần bàn giao. Tên Lục Hồng Huấn lại trốn vào Thời Không Giới tu luyện cuồng nhiệt rồi nên đành giao việc cho Nguyễn Văn Chiến mà thôi.

Số là ông bố của Tóc Thiên Thần gọi đến Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu chửi cho một trận rồi sau đó bêu rếu công ty với các tỷ phú khác. Nhiễm Nam muốn lấy lại danh dự cho công ty nên định tổ chức một đội vệ sĩ đông đảo để đi bắt lại Tóc Thiên Thần trả cho ông ta.

Lần này xuất quân sẽ gồm bốn trưởng ban Hỏa Nha, Phong Nha, Thủy Nha, Nguyễn Văn Chiến cùng với Nhiễm Nam và khoảng 80 vệ sĩ khác đến từ bốn ban Thủy Linh, Phong Thú, Lực Hùng Thú và Hỏa Long.

Nhiễm Nam thông qua nhìn trộm đã biết cô ta ở đâu, cũng biết lực lượng của tà giáo Oophagy ở hang ổ của bọn chúng đông và mạnh cỡ nào. Tên Thánh cũng biết mình dụ dỗ con gái của một tỷ phú đi mất, cũng lo lắng ông ta thuê người đến đánh nên hiện tại cả căn cứ đã tập trung tất cả lực lượng lại, dừng hẳn hoạt động truyền giáo mà ở lại phòng thủ hang ổ.

Lần này ra quân tiêu chí là thần tốc bởi vì ông bố cô ta đã báo cảnh sát chuyện này. Cảnh sát đã báo cho Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên. Thông qua tầm nhìn kéo cao, Nhiễm Nam từ hôm qua đã thấy người của đội 8 Cục Phòng Vệ kéo đến bên ngoài khu rừng rồi. Bên mình phải nhanh tay hơn cứu người trước khi họ cứu được, có như vậy mới lấy lại được uy tín cho công ty.

Ông bố của Tóc Thiên Thần chỉ cung cấp được cho đội 8 vị trí GPS cuối cùng của con gái mình ở bìa rừng mà thôi. Trong cả khu rừng đã bị tà phái Oophagy lắp đặt thiết bị phá sóng vô tuyến từ lâu, cũng nhờ vậy mà giáo phái này mới có thể ẩn náu được lâu như vậy từ sau lần bị tiêu diệt khi xưa bởi Quách Gia dưới lệnh cho phép của chính phủ.

Cả dãy rừng biên giới rất rộng lớn cho nên hai ngày qua đội 8 mới chỉ rà soát được vòng ngoài mà thôi. Nhiễm Nam thì có lợi thế từ nhìn trộm cho nên hắn định dẫn đội đi đường khác đánh thẳng vào hang ổ của Thánh. Cạm bẫy các loại do Oophagy giăng ra trong rừng chẳng có nghĩa lý gì. Chỉ đợi Nguyễn Văn Chiến đến cho đủ bộ là bắt đầu xâm nhập vào rừng rậm ngay lập tức.

---[2]---

Trên đỉnh một ngọn núi trong dãy núi non trùng điệp nơi Oophagy ẩn giấu. Một bóng người thần bí đứng ở nơi cao nhất. Hai tay người này đưa lên cao rãi rãi ra một làn mưa bụi màu nâu đất kỳ lạ. Từng hạt bụi bay khắp nơi theo gió rồi tán đi khắp nơi.

Người này rải rất nhiều, vô cùng nhiều, Hai cái va ly to tướng đủ nhét xác hai người lớn còn được của hắn ta chứa đầy thứ bụi này. Hắn ta rãi hết cho bay theo gió. Lớp bụi từ hắn làm trung tâm tỏa ra bốn phương tám hướng rồi bay khắp dãy rừng biên giới, bay đến từng ngóc ngách nhỏ nhất.

Người này sau khi rãi hết bụi đi thì từ ba lô đeo lưng lấy ra một cái lông kính cở lồng chim, bên trong có một con vật như một bãi bùng nhão với hàng trăm nghìn con mắt nhỏ li ti. Con vật này giống như đang ngủ, hơn một nửa số con mắt là đang nhắm nghiền, số con mắt còn lại cũng chỉ mở hờ hờ như ngáy ngủ.

Số bụi người này rãi ra lúc này mỗi hạt bụi bổng mọc ra chân nhỏ như nhện và một cặp cánh mỏng như ve. Chúng bắt đầu bò đi khắp nơi trong rừng, trên trời dưới đất đều có bóng dáng của chúng. Thì ra đó không phải là bụi mà là những sinh vật vô cùng nhỏ bé của người kỳ lạ này nuôi.

Bọn chúng với con vật trong cái lồng của người này là cùng một chủng loại. Trên tay hắn là con mẹ còn đám bụi là con con. Con mẹ trong tay dưới lệnh điều khiển của người này phát ra tín hiệu để các con con tỏa ra khắp dãy rừng núi, theo dõi mọi động tĩnh bên trong. Cứ thế người này trãi một tấm thảm ra, cấm một cây dù dùng để che nắng và từ tốn ngồi xuống chờ đợi…

---[3]---

Tóc Thiên Thần xích lõa toàn thân, âu yếm kéo tên Thánh cũng đang trần truồng ngồi lên trên bàn mổ ở nhà bếp. Mấy ngày qua cô được tiếp xúc với mọi người trong hội. Nhìn ánh mắt sùng bái của họ dành cho cô khiến cô bé này rất thỏa mãn. Cô cảm thấy mình như đấng cứu thế vậy. Giáo hội có cô, từ nay về sau có thể sản xuất trứng Thánh Thực một cách hàng loạt rồi. Nhờ năng lực phục hồi biến thái của mình, cô có thể cung cấp một lượng trứng vô hạn lượng trợ giúp người trong giáo hội nhanh chóng tăng thực lực lên. Sau này khi giáo phái đủ lớn mạnh để công khai xuất hiện dưới mắt thế nhân, Thánh Thực kết hợp giữa trứng của cô và vi khuẩn của Thánh sẽ thành thứ giúp loài người tiến hóa lên bậc cao hơn nữa.

Giáo lý, giáo điều của Oophagy rất đơn giản, nó tôn sùng giống cái của muôn loài. Tôn sùng việc ăn trứng của các loài. Thực tế tất cả là vì mục đích tăng tiến sức mạnh và tăng cường sống lâu của Thánh mà thôi. Năng lực của hắn không thiên về chiến đấu nhưng lại thiên về khống chế tâm trí sinh vật khác.

Bất kỳ ai thân cận với hắn đều sẽ nhanh chóng bị hắn cảm hóa nghe lời răm rắp. Sỡ dĩ hai tên Omegate và Konamy có tính phản loạn đó là vì chưa trở thành Hộ Thánh, ít bị tiếp xúc với Thánh mà thôi. Như Tóc Thiên Thần chẳng hạn. Chỉ tiếp xúc với Thánh không đến một ngày đã say mê nghe theo tà thuyết của hắn như đếu đổ. Nếu không phải thời gian này phải bảo vệ cô hắn đã có thể tổ chức một cuộc diễn thuyết xuyên việt để tìm nguồn nhân lực mới cho Oophagy rồi.

Tóc Thiên Thần hôn với tên Thánh đẹp trai như minh tinh một cách cuồng nhiệt thật lâu. Cô liếc mắt nhìn ra ngoài cửa phòng “Nha Kho” rồi quay lại hỏi hắn.

“Giờ có em gia nhập giáo hội rồi, không cần đến mấy đứa trẻ với mấy cô gái ngoài kia nữa. Anh định giải quyết họ thế nào? Thả họ đi nhé”

“Không được đâu em. Trứng của em là loại cao cấp nhất, chỉ cung cấp cho cao tầng mà thôi. Cấp dưới vẫn phải nhờ vào các cô gái bên ngoài cung cấp Thánh Thực a.” Thánh vừa hôn lên ngực trần của cô vừa nói nhỏ, giọng điệu trầm ấm mang theo từ tính khiến người nghe như bị hút vào. “Còn mấy đứa bé một hai tuổi thì anh định dùng làm Thánh Thực đợt cuối cùng để mấy ngày nữa tổ chức tế lễ”

“Vậy à. Vậy thì thôi vậy, đáng tiếc cho mấy đứa bé đó quá”

“Có gì mà tiếc. Em muốn ăn Thánh Thực tươi không, anh làm tại chỗ cho em ăn”

Tóc Thiên Thần đắn đo đôi chút rồi cũng gật đầu. Quả thật hương vị và cảm giác lần trước cô được ăn khiến cô say mê như nghiện. Quả là món ăn bổ dưỡng tuyệt vời.

Thánh đi khỏi nhà bếp, cái của lòng thòng của hắn theo nhịp chân mà lắc qua lắc lại. “Nha Kho” lúc này không có ai vì hắn đã đuổi đi hết rồi. Hôm nay hắn muốn chính thức lấy trứng của Tóc Thiên Thần ăn thử vì vậy cần sử dụng nhà bếp. Nhà bếp thông với “Nha Kho” nên mọi người đều bị bảo tránh đi.

Mở lồng nhỏ, hắn bế hai đứa bé gái mụ mẫm đáng yêu đang ngủ thật là dễ thương lên rồi quay trở lại nhà bếp. Hai đứa bé nho nhỏ như hai cái gối bông thi thoảng với với tay chân lên trong cơn mơ giống như hai thiên thần bé nhỏ vậy. Khiến người ta nổi lên cảm giác yêu thương muốn che chở vô cùng.

Đặt hai bé lên bàn mổ thật to được xây dính vào tường nhà bếp, bên cạnh là Tóc Thiên Thần đang ngồi. Cô nhìn hai bé mỉm cười, hai nhóc này thật là đẹp, nếu mà được nuôi lớn chắc chắn sẽ là hot girl đẹp không tỳ vết đây.

Thánh lấy ra một cái bát dẹt nhỏ. Bàn tay hắn đặt lên trên, từ các đầu ngón tay nhanh chóng chảy ra một lớp nhầy trong như tảo màu xanh đậm, số lượng rất ít, gom hết lại chỉ tầm một thìa cafe loại nhỏ hay dùng để múc bột nêm.

Sau đó cầm lên ống tiêm chứa thuốc gây tê chích cho hai cô bé nhỏ nhắn đang ngủ mỗi đứa một liều. Tóc Thiên Thần ngồi bên cạnh thích thú, say mê nhìn từng của động của Thánh. Người gì đâu mà đáng yêu, sợ mấy đứa nhỏ đau nên anh ấy liền gây tê tụi nó đây mà. Dù sao tụi nó cũng chết mà anh ấy còn quan tâm đến cảm giác tụi nhỏ như vậy, thật là người đàn ông chu đáo.

“Thánh Thực Mẫu, một hồi nữa anh cũng làm giống vậy với em để lấy trứng nè, em nhìn cho kỹ nhé”

Nói xong. Thánh cầm lấy con dao mổ bên cạnh đã được trụng vào nước nóng trước đó lên. Hắn lột đồ các bé gái ra, đặt chúng nằm ngửa. Con dao mổ để dưới rốn các bé vài milimet rồi nhấn nhẹ. Lưỡi dao bén ngọt cắt phá làn da đứa trẻ rất êm và ngọt. Hắn kéo lưỡi dao xuống háng cô bé một tuổi trong tay. Máu bắt đầu chảy ra xối xả. Vì được gây tê nên cô bé không thấy gì, chỉ choàng tỉnh giấc mà thôi.

Rạch tử cung bé gái xong, hắn thò mấy ngón tay đã đeo găng y tế từ trước vào, móc trái móc phải kéo ra hai buồng trứng nho nhỏ như cái bánh bột lọc từ hai bên tử cung ra, dùng dao mổ cắt lấy rồi để sang một bên.

Đẩy đứa nhỏ đã mổ hiện đang giãy chết được Thánh nắm giò kéo rơi xuống thùng rác to tướng bên dưới bàn mổ. Tóc Thiên Thần nhìn theo thấy nó đang thở thoi thóp bên trong đó cũng có chút không đành lòng. Cô thầm cầu nguyện cho nó kiếp sau được vui vẻ, kiếp này xem như vì nhân loại mà cống hiến sớm vậy.

Đứa nhỏ tiếp theo cũng được Thánh kéo tới rồi mổ lấy buồng trứng giống như vậy rồi vứt vào chung sọt rác với đứa bé trước. Xong xuôi, hắn đặt bốn cái buồng trứng ra trước mặt, dùng dao mổ mở ra, dùng muỗng nạo lấy mấy cái trứng nhỏ li ti màu đỏ nhạt chưa chín bên trong. Tất cả gom lại không đầy một muỗng cà phê. Trộn mớ trứng vào mớ tảo vi khuẩn trong dĩa trước đó. Nhìn cả hai xúc tác đổi tất cả sang màu đỏ sáng. Hắn dồn hết lên một muỗng cà phê rồi quay sang âu yếm nhìn Thiên Thần.

“Nào, em há miệng ra, anh đút cho, vừa làm xong còn nóng hổi ngon lắm.”

Tóc Thiên Thần hào hứng làm mặt đáng yêu há môi xinh ra cho Thánh đút.

“Ừm nào”

Cô ngậm mớ trứng vào miệng, có cảm giác như chúng tự tan ra trong nước bọt của cô khiến cô mê mẩn nói “Ngon quá Thánh ơi, của em cũng sẽ ngon như vậy chứ?”

“Ừ, thậm chí còn ngon hơn, em nằm xuống đi”

Tóc Thiên Thần bỗng nhào lên kéo Thánh vào lòng cô, thủ thỉ “em muốn anh vừa làm tình với em vừa lấy cơ”

“Cái này.... hơi khó a” Tên Thánh bị cô ôm chặt vào lòng bất ngờ có hơi không thích ứng nói.

“Không chịu đâu, đừng chích thuốc mê em, hãy làm em khoái cảm thay vào, em thích thế cơ”

“Ầy, được rồi, để anh cố thử”

“Hi hi hi” Tóc Thiên Thần vươn tay nắm lấy “đàn em” của Thánh vuốt mấy cái cho nó cứng lên rồi nhanh chóng nhét vào bên trong “muội muội” của mình.

Thánh cũng hứng lên bắt đầu rút ra đẩy vào trong người cô. Tiếng thịt va vào thịt bắt đầu vang lên nhè nhẹ rồi ngày càng mạnh lên. Tóc Thiên Thần rất đẹp, vẻ đẹp của cô nhìn rất trong sáng và ngây thơ như bé hàng xóm kề bên nhà trong ký ức của biết bao nhiêu nam tử. Người cân đối, ba vòng cực chuẩn, cơ thể mềm mại, da trắng môi hồng. Nơi ấy cũng múp míp đáng yêu vô cùng. Thánh vừa chơi vừa không kiềm được nâng cằm cô lên mà hòa quyện hai chiếc lưỡi với nhau. Nước bọt vận chuyển nhóp nhép kích thích thêm không khí tanh mùi máu từ hai đứa bé trong sọt rác.

Tay cô chóng lên vũng máu của hai đứa bé trên bàn, hai chân banh ra đặt trên mép bàn, bàn chân căng thẳng. Bên dưới cô bị Thánh liên tục dập ra dập vào, cú nào chắc cú đó khiến cô phải rên xiết không thôi.

“Õa õa ã ahh… Sướng quá, mạnh nữa lên Thánh đục chết em đi, đục đi… Ử ử…” Cô gào thét điên loạn nhưng giọng cô rất trong nghe rất thích chứ không hề chói tai. Tay cô kéo lưng Thánh hạ thấp xuống làm điểm tựa, mông bắt đầu phối hợp với nhịp nhấp của hắn ta mà hẩy tới.

Pập pập pập… Giống như tiếng chày giã gạo miền quê thôn dã vậy. Từng tiếng vang vọng cả gian bếp đẫm máu.

“Thánh Mẫu, sướng quá, cả màng trinh của em cũng hồi lại rồi khiến anh cảm nhận được cảm giác đầu tiểu đệ đệ đâm phá màn chắn bên trong em, thật sướng quá, sướng thật đó, ư” Thánh cũng rên rỉ theo cô, bắt đầu mấy lời buồn nôn.

“Hi hi, em là cô gái trinh tiết mãi mãi dù có làm tình bao nhiêu lần vẫn thế... Ứ… Anh thọc sâu quá... ”

“Có em là hạnh phúc nhất đời anh, là ánh sáng cho giáo phái của chúng ta… Dô mạnh cái nè...”

“Hự… Ã ~~~~ ahhh”

Va đập mỗi lúc một nhanh và mạnh hơn, hai người rung giật từng hồi, đã sắp đến giới hạn của nhau. Thánh vừa điệu nghệ rút ra đút vào vừa cố ngoáy mông khiến gậy của hắn không chỉ chọc vào trong mà còn ngoáy vòng ở bên trong nữa khiến Tóc Thiên Thần rên như chưa bao giờ được rên. Mông đẫy đằng, hai trái đào tiên hồng hào, bụng thon gọn. Cả cơ thể cô gái đáng yêu 18 xuân xanh cứ thế tung lên tung xuống thật ảo diệu. Môi thơm hai người tìm đến nhau, lại bắt đầu nấu cháo.

Đẩy vào, rút ra...

Đẩy vào, rút ra…

Đẩy vào, rút ra…

Póc.. Póc.. Póc…

Tóc Thiên Thần chảy nước từ hạ thân khiến tiếng động do gậy giống của Thánh đút vào đút ra gây ra cũng thay đổi theo, mỗi cú nhấp tiếng nước như bị ai đó rút ngón tay khỏi miệng chai nước ngọt lại vang lên rõ to.

“Hi hi… Thánh... em sắp ra mất rồi, sướng quá à.. Ư ư” Cô ôm chặt lấy người đàn ông trước mặt rồi nói, cả người cô như sam ôm lấy Thánh.

Cả hai càng ngày càng đến gần giới hạn. Tên Thánh sắp không nhịn được nữa nên vội đẩy Tóc Thiên Thần nằm ngửa ra trên bàn mỗ, banh càng cô ra thật rộng. Gậy liên tục thụt sâu vào trong khe dọc của cô, đám lông đen nhánh lúng phúng trên mu dưới rung động như trong gió bão. Có từng giọt nước tóe ra từ bên trong cô ra ngoài, thậm chí rơi lên lông mu cô khiến nó ướt đẫm bóng nhẫy,

“Thánh Mẫu… Anh ra đây… Ứ… Anh lấy trứng em đây...”

Phụt….

“Á” Tóc Thiên Thần hét thảm một tiếng vì đạt cực khoái cùng lúc Thánh cũng xuất ra bên trong cô, dòng tinh chất nóng hổi choáng đầy bên trong. Cùng lúc đó Thánh cũng đâm dao mổ trên tay xuống rạch một đường sâu từ rốn cô đến tận hột nhỏ nằm trên mép tiểu muội của cô. Gậy thịt của hắn cũng cùng lúc rút ra ngoài.

Da thịt Tóc Thiên Thần hở ra, máu bắn ra ngoài như máy tưới cỏ phun nước, ruột từ trên lòi ra xuống dưới. Trong tiếng hét thảm thiết kéo dài của cô, Thánh vừa tiếp tục phun tinh dưỡng vào mép dưới của cô, vừa thọc tay vào vết mổ lục lọi, nắm nắm lôi lôi, tách nội tạng ra hai bên để tìm đến hai buồng trứng của cô. Trong dòng máu nóng liên tục chảy, hắn kéo hai buồng trứng căn lên, dùng dao cắt ngọt một cái rồi nhét lại nội tạng cô vào chỗ cũ.

“Ha… Ha… Hà… Hà...” Tóc Thiên Thần đau đến run rẩy nói không nên lời mất một lúc. Miệng cô mỉm cười nhìn Thánh, nói “Mau mau... cắt buồng trứng em... ra rồi lấy trứng làm Thánh Thực, em muốn ăn... Ăn thử”

Thánh gật đầu với cô, ánh mắt hắn vui mừng khi thấy vết thương vừa rạch ở bụng dưới Tóc Thiên Thần đang lấy tốc độ thấy rõ liền lại. Xem ra lần sau khi mổ lấy buồng trứng xong phải nghĩ cách để cô ấy hồi lại buồng trứng mới trước, không để vết mổ lành lại quá nhanh, như vậy là một lần mổ có thể thu hoạch được hơn hai cái buồng trứng rồi.

Hai người cùng cười. Thánh lấy khăn giấy lau sạch tiểu đệ rồi lau vết máu cho Tóc Thiên Thần. Mắt cả hai sáng rực nhìn buồng trứng trên bàn. Thánh đưa dao mổ đến chuẩn bị rạch nó ra.

Ầm một tiếng đất rung núi chuyển. Cả hang động như rung lên vì động đất. Một cái buồng trứng tung lên rơi luôn xuống sàn trước sự ngạc nhiên của hai người. Chuyện gì đây?

Ầm…

Ầm…

ẦM...

--- Lời Tác Giả ---

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.