Trở về truyện

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 4 - Tà Thuyết - Tà Giáo - Chủng Virus (18++) - Chương 3

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 4 - Tà Thuyết - Tà Giáo - Chủng Virus (18++)

3 Chương 3

--- Lời Tác Thật ---

Link Phần 1:

Hoặc

Link Phần 2:

Hoặc

Link Phần 3:

Hoặc:

Chương 1:

Chương 2:

Chương 3:

Chương cuối:

---[0]---

Keng.. Rẹt…

Cái đầu của tên Thợ Săn dị nhân người kim loại bị một nhát chém đứt rời khỏi cổ. Do hắn đã biến thân thành kim loại nên nhát chém có hơi trúc trắc không được ngọt vì vậy thay vì rơi tại chỗ cái đầu lại bị hất đẩy lên cao trước ánh mắt sững sờ của 5 tên Thợ Săn còn lại và đám Hộ Thánh đứng ở chỗ chiếc xe 16 chỗ hồi nãy..

Bàn tay đã biến thành dao chém của tên Thợ Săn xấu số bị một bàn tay bán trong suốt có các điểm sáng lấp lóe bảy màu chặn lại trong tích tắc khi vừa chạm vào cổ Nguyễn Văn Chiến khiến nó không chém tiếp được. Hai điểm Giới Tinh màu đỏ xoay quanh bàn tay mới đến.

Nguyễn Văn Chiến cũng vì mất máu nhiều mà gục ngã tại chỗ, hai mắt nhắm nghiền.

Cây đao thần khí Khí Bảy Màu sau khi chém chết tên Thợ Săn kim loại liền quay qua đâm lòi ruột tên Thợ Săn người cao su. Bình thường tên này rất dẻo dai và đàn hồi nhưng tiếc là không đọ được với độ sắc bén của thần khí. Nhất là vì gia tăng sát thương mà kẻ mới đến đã sử dụng Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 trong năm giây gia tăng sát lực lên gấp 2,25 lần.

Đúng vậy, Nhiễm Nam đến rồi, còn có Huỳnh Ni và Meow Meow cũng đến. Ba người ở trong Thời Không Giới nhàm chán tình tứ với nhau thì được Lục Hồng Huấn thông báo có ông khách hàng của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu khiếu nại chuyện để con gái ông ta bị bắt cóc, muốn gặp ông chủ Công Ty để mắng vốn. Thế là cả ba ra ngoài đi gặp ông này mới biết được chỗ của Tóc Thiên Thần mà chạy đến. Vừa kịp cứu Nguyễn Văn Chiến một mạng.

Bốn tên Thợ Săn còn lại hết cả hồn, kẻ địch không thấy đâu mà chỉ thấy hai thứ vũ khí bay bay từ xa nhanh như chớp xuất hiện rồi cướp mất tính mạng của hai tên đồng bọn, thật kinh khủng…

Ngay lúc này, từ mặt đất hàng chục sợi dây leo to dày sần sùi màu xanh đậm chui lên, trước khi chúng kịp phản ứng thì đã cuốn lấy chân cả bọn trói lại.

“Cẩn thận” Konamy hét lên, hai mắt bắn ra mấy tia sáng chém đứt dây leo rồi nhanh chóng xoay người bỏ chạy. Hắn vừa phóng đi được hai ba bươc đã bị một tiên nữ từ trời cao hạ xuống chặn đường, đôi cánh trắng muốt, xương quai xanh hững hờ sáng bóng, da thịt trắng hồng, bờ môi trái tim, khuôn mặt hơi tròn mà rất đẹp, cũng rất đáng yêu. Thần khí Khí Bảy Màu biến thành một thanh kiếm đẹp tinh xảo xoay quanh người Ni, cô cất cập cánh Tốc Phong Dực đi, ánh mắt chán ghét nhìn vào tên Konamy trước mặt, tên này xem ra không yếu a.

Omegate dị năng thiên về âm thanh nên thể lực không mạnh. Hắn bị dây leo phép thuật của Meow Meow trói lấy hai chân thì chỉ có thể giãy dụa tại chỗ mà không thoát ra được. Nhìn hai tên Thợ Săn người nhím và người đá đau khổ chống đỡ hai thanh thần khí kỳ lạ đâm chém mà sợ hãi không thôi.

May mắn thay, lúc này một Hộ Thánh đã động thân. Tên này là tên bước ra cùng gã Hộ Thánh điều khiển âm thanh khi nãy. Người khoác áo choàng nâu. Tên Hộ Thánh có biệt danh là Shutdown này dậm chân một cái, cả người để lại từng đạo tàng ảnh, trong tích tắc đã vươn ra hai bàn tay chụp lấy giữ chặt thần khí đang được Nhiễm Nam núp ở đâu đó điều khiển từ xa.

Hai thanh thần khí rung rung mãi không thoát khỏi được đôi tay đã nâu hóa của tên Shutdown khiến Nhiễm Nam bực bội, chuẩn bị nhảy ra chơi tay đôi thì bọn Phong Nha, Thủy Nha, Hỏa Nha cùng đàn em đã từ trên cao hạ xuống. Đi kèm theo là mưa băng và hỏa cầu đập tới đầu Shutdown khiến hắn phải vội nhảy ra xa tránh đi, thần khí Khí Bảy Màu trong hình dạng lưỡi đao cũng vuột ra bay lơ lửng lên cao.

“Mang Nguyễn Văn Chiến đi” Nhiễm Nam truyền âm linh hồn cho cả bọn.

Bốn tên Hộ Thánh còn lại cũng chạy tới hội họp với Shutdown, bao vây nhóm Nguyễn Văn Chiến lại.

Hai tên Thợ Săn thoát chết và Omegate vẫn còn bi trói chân. Từ chỗ bọn chúng lại có thêm những sợi dây leo mới cuốn tới đám Hộ Thánh khiến bọn này phải liên tục phát lực phá hủy dây leo. Số lượng dây mỗi lúc một đông khiến cả đám nhíu mày.

Năm tên Hộ Thánh liếc mắt nhìn lẫn nhau gật gật đầu khi cả bọn thấy Phong Nha và tên vệ sĩ Phong Thú ban tạo gió lốc nhỏ cuốn Nguyễn Văn Chiến và cả bọn bay đi. Ba tên Hộ Thánh dị năng thiên về linh dị dùng năng lực của mình tạo kiếm lửa, tạo ra roi sắt bén nhọn, tạo ra lưới độc ăn mòn tiêu hủy mớ dây leo dưới chân thật nhanh. Ngay sau đó cả ba tên đuổi theo đám Phong Nha đang bay ở tầm thấp trên trời. Mặc dù chúng là hệ dị linh nhưng tên nào cũng có tập thể lực, tốc độ đuổi theo cũng rất nhanh.

Nhiễm Nam đứng trên đỉnh một cây cột điện xa xa trợn mắt lên. Mẹ bọn nó chứ, kiêu đem Nguyễn Văn Chiến rời đi thì cũng ở lại một hai tên phụ ta chứ, kéo nhau đi hết bỏ ta với hai cô gái ở lại vậy à??

Shutdown và tên Hộ Thánh hệ âm thanh ở lại cùng bốn tên Thợ Săn. Ba tên bị trói và Konamy đang chảy nước dãi nhìn Huỳnh Ni mà nứng nhô lên đũng quần. Phi, người ta ăn mặc đàng hoàng có khiêu gợi sexy đâu mà tên này nổi hứng vậy nhỉ. Huỳnh Ni trợn mắt tức tối nhìn tên khốn nạn trước mặt bực tức nghĩ thầm.

Tên Hộ Thánh lại vươn tay ra, lần này không phải là âm thanh xung quanh đây nữa vì đa số người dân đã lấy lại tinh thần, bình tĩnh hơn. Người thì trốn vào nhà, kẻ thì vội lái xe bỏ đi tránh xa đám dị nhân đánh nhau. Vì vậy nên không còn ồn ào như trước nữa.

m thanh từ còi xe cứu thương, còi xe cảnh sát từ xa văng vẳng bị tên Hộ Thánh này thu tới, khuếch đại lên mấy trăm lần, hắn quyết định ra tay toàn lực. Đáng tiếc, ngoại trừ Huỳnh Ni và Nhiễm Nam ban đầu hơi nhức óc ra thì rất nhanh mất tác dụng. Cả hai điều dùng mệnh lực chặn lại màng nhĩ, chống lại sự tấn công của âm thanh. Tên Hộ Thánh này dù mạnh nhưng chỉ khiến hai người cảm thấy ù ù trong lỗ tai mà thôi, không ảnh hưởng lực chiến đấu bao nhiêu cả.

Meow Meow đang bay trên trời cũng rơi xuống, cô nhanh chóng dùng linh lực cố gắng bịt tai, hai tay ôm đầu đành mặc kệ đám dây leo. Xem như Meow Meow phế.

Lực lượng hai bên đều có kẻ trở thành vô dụng. Nhiễm Nam đành nhún người nhảy tới, hạ xuống cạnh Ni. Cùng cô cảnh giác nhìn chằm chằm kẻ địch.

Thợ Săn người nhím và người đá bức đứt dây leo, tụ lại bên cạnh Hộ Thánh “phi phong” xanh, gờm gờm nhìn Nhiễm Nam.

Omegate cố lắm mới thoát được khỏi dây leo trói chân, hắn bò lê bò càng bỏ chạy ra sau lưng tên Hộ Thánh Shutdown mặc “phi phong” nâu.

Konamy lau nước miếng, hắn đứng ở trước nhất nên cảm thấy cô đơn, cũng đành lùi lại sau lưng đồng bọn. Hai kẻ Omegate và Konamy liếc mắt với nhau ngầm trao đổi gì đó.

Thật ra hai bên gờm nhau căng thẳng nhưng trận đấu rất chóng vánh kết thúc. Bên giáo phái Oophagy có 6 người. Hai tên hệ âm thanh là Omegate và Hộ Thánh áo choàng xanh coi như vô dụng chỉ còn lại Shutdown, hai tên Thợ Săn người nhím và người đá cùng Konamy là có sức đánh một trận.

Trận thế bốn đấu hai. Thế nhưng đừng quên, Nhiễm Nam có thể điều khiển cách không hai cây thần khí Khí Bảy Màu, linh hồn lại có thể nhất tâm đa dụng, bản thân cơ bắp cậu ta cũng có thể đánh cận chiến như Thể tu sát thương không thua gì có thần khí. Huỳnh Ni cũng tương tự như vậy, điều khiển một thanh kiếm thần khí Khí Bảy Màu đánh xa và tự thân đánh gần cũng không yếu.

Vì vậy thực tế đây là trận chiến 4 đánh 5. Lợi thế nghiêng về phe Nhiễm Nam. Chưa kể đấu pháp của hắn và Ni là liều mạng, ỷ vào sức hồi phục hơn người của Mệnh lực mà lấy thương thế đổi thương thế trong khi bọn Shutdown không có tâm tham chiến, nếu còn dây dưa không biết lúc nào đám Cục Phòng Vệ sẽ đến. Tới lúc đó thì khó mà bỏ chạy.

Cuối cùng dù Shutdown thực lực rất mạnh, một mình hắn chống lại hai người Huỳnh Ni và Nhiễm Nam cũng được nhưng sau khi tấn công cận thân cuồng phong bão vũ bị Nhiễm Nam lấy thương đổi thương đành lo lắng mà đánh cầm chừng.

Nhiễm Nam điên cuồng bỏ qua phòng thủ, lấy công đổi công. Shutdown e ngại nên nhiều lần lui bước. Hai tên cuống lấy nhau để Huỳnh Ni một mình đồ sát đám Thợ Săn.

Konamy chỉ đánh cầm chừng, thứ phản phúc ngầm như hắn dễ gì chịu ra sức cho ai? Vì vậy nói là ba đánh một, hắn và Thợ Săn người nhím cùng Thợ Săn người đá đánh với một mình Huỳnh Ni, thật ra chỉ là hai đánh một mà thôi. Tên Konamy chỉ ra tay cầm chừng, lâu lâu phóng vài tia sáng gây rối cho Ni.

Dù không hung dữ như Nhiễm Nam nhưng vẫn là liều mạng lấy công đổi công. Hai tên Thợ Săn kia không có tâm ham chiến nên rất nhanh bị thần khí đánh lén chém bay đầu lâu. Konamy hét lên hoảng sợ lùi về sau. Ôm Omegate bỏ chạy. Shutdown thấy thế cũng nai lưng chịu hai chém của thần khí, máu túa ra nhưng không nhiều, nhảy tới cùng tên Hộ Thánh áo choàng xanh bỏ đi.

Huỳnh Ni và Nhiễm Nam định đuổi theo thì đội 8 Cục Phòng Vệ đã tới. Cả hai với Meow Meow đành chui vào cổng Thời Không Giới đã mở sẵn ở gần đó trốn mất trước ánh mắt ngạc nhiên của dị cảnh.

---[0]---

Rẹt lẹt… Trụ điện lớn ở ngã tư đường bị đập nổ do một cú đánh hụt của Hộ Thánh.

Phong Nha ôm Nguyễn Văn Chiến bay cách đầu cột điện không quá hai mét. Một tên Hộ Thánh phóng trời cao lên định rút ngắn khoảng cách để đánh chính xác hơn. Hắn dùng roi bén từ dị năng biến thành điều khiển cách không chém Phong Nha một nhát nhưng không thành công còn chịu đòn ngược lại.

Chính là bị một vệ sĩ Thủy Linh ban cũng nhờ gió của vệ sĩ Phong Thú ban mà bay bên cạnh phóng một lớp nước vào mặt. Nước vào mũi khiến hắn ta sặc sụa rồi cả người rơi xuống đâm sầm vào trụ điện khiến dây điện đứt tứ tung, tia lửa phóng ra ngoài như mạng nhện. Cả người tên Hộ Thánh này tê liệt gục tại chỗ gần một phút mới tỉnh táo lại tiếp tục đuổi theo.

Hai tên Hộ Thánh khác vẫn đuổi theo nhóm Nguyễn Văn Chiến không bỏ, bọn chúng thấy chạy dưới đất sấp đuổi không kịp. Nhất là mấy đoạn đường hẹp, cả nhóm Phong Nha liền lợi dụng bay qua các mái nhà khiến chúng xém mất dấu. Thế là hai tên nhìn nhau một cái rồi cùng nhảy lên nóc nhà dân, bắt đầu cuộc rượt đuổi mới.

Lúc này mặt trời đã lặn, từ lúc còn đánh nhau ở chỗ cây cầu thì đã là hoàng hôn rồi. Đến lúc này cả Sài Gòn đã về đêm, nhịp sống đêm huyền ảo đã lên đèn. Khắp nơi đủ mọi loại màu đèn phát lên sáng bừng nhưng khu phố này lại tối thui thùi lùi. Trụ điện bị hỏng kéo theo cả một khu chìm vào bóng tối. Một số nhà dân bắt đầu đốt đèn cầy, bật đèn pin. Không khí âm trầm mà hư ảo. Những góc khuất đủ loại sự kiện diễn ra. Vài tên bắt đầu lợi dụng bóng đêm để trộm chó, ăn cắp xe…

Thiện rảo bước về nhà sau giờ làm việc, đang đi giữa đường thì đèn đóm hai bến tắt phụt. Những căn nhà hai bên đường trở thành những bóng đen to lớn khiến cô tưởng chừng như chúng đang nhe răng chực chờ nuốt chửng cổ.

Mò mẫm bờ tường. Thiện dựa theo trí nhớ, cố bước nhanh chân về nhà. Chút ánh sáng đèn cầy xa xa loe loét khiến cô cảm thấy thật bất an. Đang dò dẫm trong đêm thì bỗng cô sợ điếng hồn. Bước chân vừa đưa ra liền thụt vào. Trong con hẻm nhỏ chếch về bên phải kế bên cô, ba tên đàn ông quần áo “rách” theo phong cách bụi đời đi ra. Một tên rọi đèn vào mặt cô khiến cô chói mắt, hai tên vừa vuốt cằm vừa bao vây cô lại.

“Các người… Các người muốn gì?” Cô run rẩy bất an nói, hai tay ôm chặt lại túi xách của mình.

“Đại ca, dạo này tụi em xui quá, đánh đề trật hoài, đại ca có số nào hay không cho tụi em đi” Một tên bên phải Thiện nói, vừa nói hắn vừa nâng cằm cô lên, đưa mũi tới hít hít ngửi ngửi ngực cô.

Thiện muốn vùng chạy nhưng vừa nhúc nhích đã bị chúng kéo lại rồi bịt miệng. Mắt cô trợn lên, khóe mắt long lanh, mặt tái mét tràn đầy sợ hãi.

“Tụi mày lấy số ở đâu mà trật không vậy, hay là bàn đề sai rồi?” Tên đại ca đứng trước mặt Thiện lên tiếng. Hắn ta là tên để ria mép, khuôn mặt rất anh tuấn, cơ bắp cân đối, áo thun ba lỗ để lộ ra cơ tay cứng cáp với làn da rám nắng. Tuy rất đẹp trai không thua gì minh tinh nhưng mắt hắn lại xệ xuống trong khá buồn rầu, chỉ có một mí và có nốt ruồi tổ chảng ngay giữa trán, một cọng lông được hắn nuôi ở đó dài ra như lông mèo.

“Vậy chứ bàn sao mới đúng đại ca” một tên cười đê tiện, đưa tay vừa bóp bóp ngực mềm của Thiện vừa quay sang tên đại ca nháy mắt hỏi.

Tên đại ca ria mép vuốt hai hàng râu, nghiền ngẫm nhìn từ trên xuống dưới cô gái tuyệt sắc mà yếu đuối trước mặt mình hồi lâu rồi nói “Tao vừa nghĩ ra cách bàn đề mới, như vầy, hôm nào muốn đánh, thì trước đó một ngày tụi bay đem theo một cái bô, chặn đường một cô gái, lột quần cô ta ra, đút con c* tụi bây vào l* cô ả chơi cho nó ra nước rồi hứng nước vô bô đem về nhà cân, bao nhiêu gam nước thì tụi bây đánh số bấy nhiêu. He he he”

“Đại ca, đại ca, vậy mình thử nghiệm với cô nàng này đi” Tên sờ soạng ngực Thiện hào hứng phụ họa.

Tên bên cạnh nhanh nhảu “Nhưng mà chúng ta không có chuẩn bị vật hứng nước a”

“Tao có” Tên đại ca vỗ ngực nói, từ trong túi áo hắn lấy ra một bịch hàng trắng chỉ còn ít bột dưới đáy. “Bọc này tuy nhỏ nhưng chắc sẽ hứng được một ít đó, tụi bây lôi con nhỏ này vào hẻm cho khuất, lột quần nó ra để tao chơi nước đầu. Ha ha ha, cô em này xinh quá, nếu cô em thấy anh chơi sướng quá thì có thể theo anh làm vợ bé cho anh nhé”

Thiện lắc đầu, vùng vẫy, nước mắt tuôn ra nhưng vẫn không phản kháng nổi. Bị cả ba tên nhanh chóng lôi vào hẻm khuất. Một tên cởi áo ngoài cô ra, một tên giật áo ngực cô đứt. Tên đại ca thì ngồi xổm xuống tụt quần ngoài của cô, sau đó kéo quần nhỏ xuống tới mắt cả chân. Thiện toàn thân lõa lồ trong đêm tối, khu vực bí ẩn mà nhỏ nhắn xinh xinh hình tam giác có chút lông tơ khiến cả ba tên đàn ông xuýt xoa nhễu nhão nước bọt.

Tên đàn em nói nhỏ “Đại ca, nhỏ này đẹp quá, không biết còn trinh không hen?”

Tên thứ hai thì thào “Đại ca, tối quá thấy đường đâu chơi, hay để em chiếu đèn pin cho đại ca nhé”

Tên đại ca cũng nhỏ tiếng nói “Tụi bây bịt miệng nó cho chắc, đừng chiếu đèn thẳng vào, chiếu xéo ra bên cạnh lấy ánh sáng mờ mờ thôi kẻo người đi đường thấy tụi mình.”

Thế là ba tên chụm lại một chỗ. Thiện bị ép vào dựa vào tường, mu trắng ngần hướng ra. Hai tên đàn em đứng hai bên bịt miệng và giữ người cô lại khi cô vùng vẫy. Tên đại ca nhanh chóng bước đến, nâng một đùi cô lên, quần hắn đã hạ xuống, cái gậy thịt đầy lông nhanh chóng chỉa thẳng ra cứng ngắc.

Đại ca bước tới một bước, đầu rùa nhanh chóng chạm vào khe mềm của Thiện. Trước nụ cười dâm dê, hắn ta đút hẳn của quý vào trong cô. Chỉ cần nhích nhẹ là mọi chuyện coi như xong, tinh khiết của Thiện sẽ mất vào đêm nay.

Ầm…

Rắc.. Rắc… Hự

Ái ui…

“Ư ư a”

Từ trên trời có vật thể lạ rơi đùng xuống con hẻm, đè lên đầu ba tên khốn nạn đang đứng chụm một chỗ khiến hai tên gãy cổ chết tươi, tên đại ca bị đè rên rỉ không thôi, miệng mũi ộc máu. Thiện hoảng hồn muốn thét lên một cái nhưng mà vội bụm miệng mình ngay sợ lại dẫn tới vài tên dâm tặc khác, nhất là cô đang trần như nhộng.

Cái gì rơi thế nhỉ?

Thiện tự hỏi, cô vội khom người nhặt đèn pin lên chiếu tới.

“A”

Là một người đàn ông máu me đầy người, trên thân thủng lỗ chỗ. Anh ta sao lại từ trên trời rơi xuống nhỉ?

Cô vội nhặt lại quần áo mặt lại cho chỉnh tề. Áo ngực bị kéo đứt nên đành bỏ không mặc được. Thế là cô thả rông, lại gần Nguyễn Văn Chiến đang hôn mê xem xét.

“Giết tất cả bọn chúng theo lời Thánh rồi đi kiểm tra tên vừa rơi xuống” Một tên Hộ Thánh đang ở trên nóc nhà sau lưng Thiện la hét khiến cô ở trong hẻm tối giật bắn mình đánh rơi đèn pin ra xa.

Xã hội đen thanh toán lẫn nhau sau? Cô hoảng hốt vội đứng dậy bỏ chạy. Vừa chạy được một bước chân đã bị vướng té sấp mặt. Mũi đập lên đất đau điếng. May là mũi tự nhiên chứ không phải mũi sửa a.

Nguyễn Văn Chiến nữa tỉnh nữa mê chụp lấy chân Thiện, miệng thều thào “Cứu.. Tôi là vệ sĩ”

“Vệ sĩ?” Thiện ngồi dậy phủi bụi trên mặt, tò mò nhìn lại chàng trai lực lưỡng đang thê thảm nằm đó, dưới ánh đèn pin chiếu lệch mờ mờ một khuôn mặt điển trai như Phan An hiện ra. “Đẹp trai quá” Cô thầm nghĩ. Thế là lòng từ bi nổi lên, nhà cũng không còn xa, cô cố hết sức đỡ Nguyễn Văn Chiến đứng dậy.

Trong bóng đêm chập chùng. Một cô gái xinh đẹp thánh thiện như cái tên của cô đỡ một người đàn ông soái ca về nhà mình. Liệu Nguyễn Văn Chiến xấu xí thì có được cứu mạng hay không?

Cầm trong tay danh thiếp Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu của Chiến, cô vừa xiên xẹo đỡ anh ta đi vừa tò mò không thôi. Mấy người đánh nhau trên nóc nhà à? Giống trong phim vậy? Bọn truy sát anh ta là ai? Anh ta thật đẹp trai, muốn hun một cái quá, hí hí.

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, dù mệt bở hơi tai nhưng Thiện vẫn bà tám hỏi hang tùm lum.

Theo như lời kể “danh dự” do Chiến bịa ra thì vốn là Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu làm ăn bá đạo nên kẻ thù cũng không ít, bọn chúng hợp sức lại thuê dị nhân tấn công các anh em vệ sĩ đang làm nhiệm vụ ở bên ngoài. Hai bên đánh nhau, các anh em chưa chi viện kịp nên anh ta một thân một mình đánh với kẻ địch, lâm vào thế yếu, trọng thương bỏ chạy đến đây thì hết sức mà té xuống.

Tuy lời kể có vẻ không khớp với tiếng la hét lúc nãy của bọn Hộ Thánh nhưng Thiện bị u mê bởi khuôn mặt của Chiến nên liền tin theo mà không nghi ngờ gì cả. Cô xuýt xoa khen anh dũng cảm, mạnh mẽ, một mình dám đấu với cả bọn xã hội đen độc ác. Trái tim cô đập loạn nhịp vì mệt và vì thích thú.

Để Nguyễn Văn Chiến nằm lên giường minh, Thiện thè lưỡi hồng ra ngồi bệt dưới nền nhà thở như chó. Anh chàng này nặng thiệt a, đỡ anh ta đi có vài trăm mét mà mệt muốn chết rồi.

Đêm đó cơ thể Chiến dưới tác động của Thể Lực dần dần bớt đau, mấy lỗ thủng cũng không chảy máu nữa. Cả người anh ta bắt đầu sốt cao khiến Thiện loay hoay cả đêm, đến tận ba giờ sáng mới chợp mắt được. Sáng ra cô đi làm trễ. Chiều tối về đã thấy anh chàng vệ sĩ của chúng ta có thể ngồi dậy được rồi.

“Cơm em để lại hồi sáng anh có ăn chưa?” Thiện hỏi.

“Rồi, ngon lắm, cảm ơn cô” Nguyễn Văn Chiến gãi đầu trả lời.

“Anh có phải người không vậy? Cả người thủng lỗ chỗ như vậy mà còn ngồi dậy được, hay thật”

Cứ như vậy Nguyễn Văn Chiến ở lại nhà thuê của cô để dưỡng thương gần một tuần lễ. Mấy vết thương trên người cũng sinh ra thịt mới khép lại dần khiến Thiện ngạc nhiên không thôi.

Nguyễn Văn Chiến rất biết ơn Thiện. Cô vừa đẹp người lại đẹp nếp vừa gan dạ. Một người đàn ông xa lạ như mình ngã từ trên trời xuống trước mặt cô mà cũng cũng dám kéo về nhà chăm sóc. Không biết nên nói cô là ngây thơ hay ngu ngốc hay là thánh thiện đây nữa.

Ngày qua ngày tình cảm vun đầy. Văn Chiến bắt đầu từ cảm kích trở thành yêu mến. Thiện mong manh, đáng yêu khiến anh chàng trái tim nhũn ra. Quấn quít bên nhau thời gian vừa qua khiến cả hai phát triển tình cảm đã đến mức đậm sâu.

Hôm nay trời mưa như trút nước. Văn chiến ngây ngô mua một bó hoa hồng, bắt chước thiên hạ làm vui lòng mỹ nhân. Một tay nâng bó hoa, một tay nâng hộp bánh kem. Chàng trai thể tu giả nở nụ cười ngây ngô, tưởng tượng đến nụ cười hạnh phúc của Thiện khi ngạc nhiên thấy mình mừng sinh nhật cô

Anh ta bày biện cả căn phòng của Thiện lại, trang hoàng đủ thứ. Hôm qua mới khỏi hẳn thương thế hôm nay đã leo trèo giăng giấy dán hoa khắp nhà người ta. Cậu ta còn mượn của Nhiễm Nam thiết bị chiếu ảnh ba chiều để phát ra khung cảnh một khu rừng đào mơ mộng, biến căn phòng của Thiện thành thế ngoại thiên nhiên.

Đến tối Thiện về. Cô rất ngạc nhiên khi thấy nhà mình tối thui. Chẳng lẽ Nguyễn Văn Chiến đã bỏ đi rồi? Cô nàng hơi hoảng, vội vàng đẩy cửa nhà ra, bước nhanh vào trong.

Bộp…

Cô va vào một bóng người đàn ông to lớn, ánh mắt hắn ta sáng rực như đèn pha nhìn cô chằm chằm.

Bụp…

Đèn đuốc bỗng bật lên sáng trưng. Cả căn phòng biến thành một khu rừng lá hồng cùng hoa ảo ảnh bay phất phới, khí lạnh của điều hòa tỏa ra mang theo cái mát mẻ sảng khoái.

Thiện tròn mắt ngạc nhiên. Đẹp quá, mình lạc vào xứ nào đây?

Nguyễn Văn Chiến đỏ mặt đứng trước mặt cô. Anh ta tay chân loạng quạng lúc đưa lên lại hạ xuống. Mấy lần mới đủ can đảm kéo cô vào lòng ngực hắn. Cô cũng bất giác đưa tay ra ôm tấm lưng vững chắc của anh chàng.

Hai người ôm nhau hồi lâu. Nguyễn Văn Chiến mới hồi thần, nói.

“Thiện, chúc mừng sinh nhật em”

“Sao anh biết hôm nay là sinh nhật em?” Thiện ngẩng đầu lên nhìn chàng soái ca của mình, hạnh phúc hỏi.

“Mấy hôm trước em bảo thích mua quần áo xịn vào dịp sinh nhật. Anh dọn nhà nhặt được hóa đơn em mua quần lót Victoria Secret thấy để ngày tháng nên biết hôm nay sinh nhật em”

“Hả...” Thiện bỗng chốc đỏ bừng khuôn mặt. Trời ơi, anh ấy biết mình có sở thích mua đồ lót lọt khe rồi. Xấu hổ quá đi mất.

Nguyễn Văn Chiến không hiểu sao Thiện lại tự nhiên cúi gầm đầu yên lặng. Hắn tưởng mình làm sai chuyện gì vội nắm lấy tay cô.

“Thiện, em giận anh hả, anh xin lỗi, là lỗi của anh, anh tự tiện trong phòng em. Thực ra là tờ hóa đơn nó vô tình rơi từ đầu tủ xuống anh nhặt được thôi. Cho anh xin lỗi”

Bốp… Bốp…

Anh chàng đưa tay tát vào mặt mình hai cái rõ to khiến Thiện giật mình, đau lòng chụp lấy tay hắn.

“Không, em không có gì giận anh hết. Em rất vui vì anh tổ chức sinh nhật cho em… Hi hi, quà em đâu?”

Nguyễn Văn Chiến nháy mắt mặt mày xám xịt, ấp úng một hồi mới nói “Thôi chết, anh lo sửa soạn chuẩn bị sinh nhật mà quên béng mua quà rồi? Làm sao bây giờ, em đợi anh chút, để anh chạy ra ngoài mua quà”

“Thôi, không cần đâu, có anh bên cạnh em là món quà tốt nhất rồi. Mà chừng nào anh đi làm lại vậy?”

“Haizz, mai anh phải về công ty một chuyến.”

“Nghề của anh nguy hiểm quá, anh đừng làm nữa được không?”

“Không được đâu em, hợp đồng làm cả đời lận. Trừ khi chịu phạt thì mới thanh lý được hợp đồng. Mà như vậy anh sẽ biến trở lại thành người thường...”

“Năng lực của anh có thể bị mất được sao?”

“Ừ, ông chủ có thể phế năng lực của anh được, với lại anh cũng thích công việc này. Bảo vệ người khác trước các loại mối nguy oách lắm đó”

“Haiz, phải chi em cũng có năng lực, em giúp anh một tay nhỉ. Hi hi”

“Thiện, anh xin lỗi không chuẩn bị quà sinh nhật… Hay là… Hay là… anh làm trò cho em xem nhé”

“Ha ha, chàng ngốc như anh cũng biết làm trò hả, trò gì?”

“Trò mà ông chủ hay làm cho bà chủ xem” Nói rồi Nguyễn Văn Chiến lột áo ra để lộ cơ bắp cân đối mà to bự nhìn rất đẹp. Bụng sáu múi, ngực to cơ căng. Anh chàng nằm ngửa xuống nền nhà rồi bắt đầu cả người giãy nảy như con lươn mấy cái sau đó dùng tay và chân làm điểm tựa, uốn cong lưng, ưỡn bụng lên cao.

“Ha ha… Anh đang làm cái gì thế?” Thiện buồn cười hỏi.

“Ông chủ hay làm trò này, bảo là làm ghế. Anh làm ghế cho em ngồi cắt bánh sinh nhật được không?”

“Lạy ông chủ của anh luôn, ông ta hay làm như vầy cho vợ lắm hả?”

“Uh, mà ông chủ còn trẻ hơn anh nữa, chưa có già đâu, em ngồi thổi nến đi”

Thiện vừa cười vừa ngồi lên bụng trần của Chiến, khom người, vén tóc, đôi môi xinh khẽ thổi mấy ngọn nến bánh sinh nhật trên bàn.

Cô thích thú ngồi nhún nhún mấy cái mà Chiến vẫn không chút nhúc nhích, quả là sức khỏe hơn người a. Bỗng nhiên tay cô chống xuống vô tình đè lên đũng quần anh chàng khiến anh ta giật mình buông tay ngã xuống đất. Thiện té theo, mông mềm mại đập cái bạch lên ngực chàng vệ sĩ của chúng ta.

Nguyễn Văn Chiến đỏ mặt một trận. Thiện vẫn còn ngồi lên người nên anh ta chỉ có thể nằm đó cảm nhận bờ mông mềm như bông mà ấm áp của Thiện.

Bất ngờ té nên Thiện cũng ngớ ra, tay vịn vào thứ gì đó cưng cứng. Cô nàng tò mò quay sang thì đỏ cả mặt. Ra là cô đang chộp vào “cây vũ khí” đàn ông của Chiến.

Hai người ngớ ra yên lặng. Tay Thiện bất giác bóp bóp hai cái khiến thứ đó bị kích thích nhô lên và cứng ngắc. Cô đỏ mặt vội bò ra khỏi người Chiến.

Thấy cô nàng vừa ngượng vừa nhìn chằm chằm chỗ đó. Nguyễn Văn Chiến bất giác nhớ lại mấy lần vô tình thấy Nhiễm Nam đùa ghẹo với Meow Meow ở căn nhà dùng làm đại diện công ty trong thành phố. Đầu óc không biết nghĩ gì, miệng anh ta bật thốt nguyên văn câu nói của Nhiễm Nam lúc đó.

“Em thích nó hả, anh tặng nó cho em nha”

“!!!”

Thiện há mồm kinh ngạc nhìn Chiến. Hai cô cậu nhìn nhau mà mặt ngượng đỏ.

“Anh… Anh tặng nó làm quà sinh nhật em à?”

“A… Không… Không phải, anh nói sai rồi, không phải ý đó… Không phải” Anh chàng vội vàng ngồi dậy, lật đất bỏ chạy thì chân vấp vào người Thiện đang ngồi dưới đất té đùng một cái nằm sấp.

Thiện vội ngồi dậy đỡ anh ta lên. Ánh mắt hai người nhìn nhau như có thứ gì đó tan dần ra.

“Được rồi, coi như bỏ qua cho anh lần này, lần sau nhớ mua quà cho em đó, lần này… Em nhận tạm vậy” Thiện lí nhí nói.

“Hả… Em nói gì”

“Em nói lần này tha cho anh, em nhận tạm món quà của anh, lần sau phải mua quà khác cho đàng hoàng”

Nguyễn Văn Chiến gãi gãi đầu “Là sao? Anh không hiểu? Ý em muốn nói gì?”

“Em nói em nhận nó làm quà, lần sau anh phải mua quà khác cho em” Thiện mặt đã đỏ như gấc chín, bẽn lẽn nói.

“Nó nào? Em đang nói gì thế, anh chưa hiểu”

“Nó là cái đó đó” Thiện hai má đỏ chót như chảy ra nước, đưa tay chỉ đũng quần Chiến.

“Cái quần của anh hả?”

Bốp…

“Ngu vừa thôi, mặc kệ anh”

Thiện đứng thẳng lên, hai tay chống nạnh, mặt càng đỏ hơn. Sau khi vớ cái hộp bánh kem đập đầu chàng ta thì bỏ đi vào nhà vệ sinh. Phải rửa mặt mới được, sẵn tắm luôn, vừa đi làm về đã bị chàng ngốc ta làm cho một chầu tức trong bụng rồi hà.

“Em giận anh hả? Nó không phải cái quần vậy chứ là cái gì a? Em thích cái gì anh cũng cho hết” Nguyễn Văn Chiến đứng ngoài cửa buồng tắm, hai tay thừa thãi, cất giọng hỏi “Thiện, em đừng giận anh, em nói đi, nó là cái gì, anh cho em hết”

Rẹt…

Cửa buồng tắm bị mở cái xẹt. Thiện cả người khỏa thân, nước thấm từ tóc dài thấm xuống bàn chân. Cả người cô ướt đẫm trong thật yếu đuối mà gợi cảm. Cô bị chàng vệ sĩ ngốc chọc cho tức quá không kiềm được. Hai tay cô chộp tay Chiến kéo vào nhà tắm. Nước vòi sen vẫn xã xối ướt cả anh ta như chuột lột.

“Ấy… Em làm gì vậy” Anh chàng giật mình, giãy nảy một cái, hai mắt nhắm nghiền không dám nhìn người đẹp khỏa thân trước mặt.

“Hừ...” Thiện lột quần hắn thật nhanh, vứt phăn quần nhỏ của hắn đi. Tay cô mềm mại dùng lực nắm cậu nhỏ của Nguyễn Văn Chiến kéo một cái khiến nó thẳng như cây sắt.

“EM NÓI CÁI NÀY NÈ” Thiện gầm nhẹ rồi xô hắn ra khỏi nhà tắm. Anh chàng ngốc vội chụp lại cửa nhà tắm tránh bị té. Ngẩng đầu lên ngạc nhiên nhìn cô.

“Em… Em thích nó hả” Nguyễn Văn Chiến xanh mặt nói “Hic, thôi vậy, mặc dù anh chưa có vợ con nhưng em đã thích thì anh đành cắt nó tặng cho em vậy”

Thiện cảm thấy choáng váng, đầu óc tối sầm. Trời đất ơi, đúng là ông trời không cho không ai cái gì mà. Cho anh ta đẹp trai, cơ thể khỏe mạnh, siêu năng lực dồi dào thì lấy mất trí khôn đi rồi a.

Quá hoảng sợ, cô vội chạy ra khỏi nhà tắm, hai tay chụp lại con dao mà Nguyễn Văn Chiến đang định dùng để tự cung.

“Sao thế em… Em không phải muốn nó sao?”

Thiên đầu đầy hắc tuyến, giựt lấy con dao vứt đi.

“Anh ngốc quá, em nói thích là thích nó còn ở trên người anh, thích là thích nó chui vào người em kìa” Nói tới nữa sau cô nàng đã lí nhí khó mà nghe ra.

Nguyễn Văn Chiến ngơ ngơ chưa hiểu lắm hỏi lại “Em nói thích nó mà còn trên người anh là sao, thích thì nên lấy về cất chứ. Làm sao để nó chui vào người em?”

“H… H...” Thiện há mồm chẳng biết nói gì nữa.

“Em hỏi thật nha, hồi nhỏ anh có bị té giếng không?”

“Không có a, mẹ anh kể nhà anh hồi nhỏ không có giếng, cả một làng chỉ dùng chung có một cái giếng mà thôi, anh chưa từng té vào đó, có điều hồi nhỏ anh thích tắm sông, có mấy lần bị chuột rút xém chết đuối. Phải nằm viện mấy lần đó.”

“Hèn gì...” Thiện vỗ trán. Nói anh ta không hiểu chắc phải hành động quá.

“Đây nè, để em chỉ anh cách đưa vào người em, đồ ngốc. Nhưng mà anh phải hứa về sau anh chỉ được thích mỗi em thôi đó, phải bên cạnh em tới đầu bạc, tới kiếp sau luôn”

“Ừ, anh thích mỗi em mà. Anh hứa em là người con gái duy nhất mà anh thích. Mãi mãi không thay đổi”

Thiện kéo anh to con đẹp trai ngáo ngơ trở lại dưới vòi sen. Trong màn mưa nước, cả hai đỏ mặt ôm nhau.

“Ưm” Thiện rên rỉ. Cô giơ một chân lên rồi bảo Chiến dùng tay đỡ đùi cô. Một tay cô cầm của quý của hiếm của anh đặt ngay vào “ m môn”.

Nguyễn Văn Chiến cảm thấy hồi hộp mà kích thích. Cả người anh chàng run rẩy còn hơn cả cô. Mặt anh ta cứ đơ ra mà nhìn xuống. Nhìn món quà sinh nhật to bự nóng hôi hổi của mình từ từ nhét vào tiểu muội muội của cô. Thứ đó bất chợt phình to ra, khó khăn lắm mới nhét vào được trong cô nàng. Phải chà xát một hồi khiến cô ra nước, nơi ẩm ướt co giãn hơn mới miễn cưỡng được nong bự ra.

Tiểu đệ từ từ đẩy ra hai mép, bắt đầu chuyến hành trình xuyên việt. Từ giữa hạ thân Thiện, hát vang khúc ca chúc mừng sinh nhật, đâm sâu tiến mạnh vào tận trong tâm hồn cô nàng.

“Em… Quà của anh chui vào chỗ đó của em rồi kìa, em, em có sao không, trời ơi chảy máu kìa” Nguyễn Văn Chiến hốt hoảng la lên, vội đẩy Thiện ra khiến cô vừa giận vừa buồn cười phải ôm lưng hắn kéo lại sát người mình.

“Ứ… A… Đau” Một dòng đo đỏ chạy dọc theo “cây kẹo sinh nhật” của Chiến, từ trong Thiện xuôi dòng ra ngoài.

“Anh xin lỗi, anh xin lỗi… Có làm em đau không, hay để anh rút ra, em nghĩ ngơi một chút” Nguyễn Văn Chiến hết hồn không biết làm sao khi thấy cô bỗng chảy “huyết”

--- Lời Tác Giả ---

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.