Trở về truyện

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 4 - Tà Thuyết - Tà Giáo - Chủng Virus (18++) - Chương 1

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 4 - Tà Thuyết - Tà Giáo - Chủng Virus (18++)

1 Chương 1

--- Lời Tác Thật ---

Cảnh báo - ngoại truyện lần này khá kinh, ai yếu tim hoặc không thích vui lòng bỏ qua =]]

Câu chuyện xảy ra trong khoảng thời gian trước ngoại truyện 3 và sau ngoại truyện 3. Ngoại truyện lần này là phần đệm cho Ngoại Truyên thứ 5

Nhắc lại nhân vật:

Nhã Vy - nữ đệ tử của Nhiễm Nam trong một lần cùng Meow Meow đi tham quan võ đài ngầm của mấy tay đấm. để rõ hơn về cô mời đọc lại Sổ Ước Ngoại Truyện Phần 2.

Tập Bình: một tên nham hiểm, để rõ hơn mời đọc lại Sổ Ước Ngoại Truyện Phần 1 và Phần 2.

Trymtrickpong : giáo sư hắc ám chuyên nghiên cứu về lĩnh vực khoa học sinh học tế bào dị nhân. Từng được nhắc đến trong chính truyện.

Nguyễn Văn Chiến, Hỏa Nha, Thủy Nha, Phong Nha: trưởng bốn ban vệ sĩ của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu, Hỏa Long ban, Thủy Linh ban, Phong Thú ban, Lực Hùng Thú ban. Tu luyện công pháp thuộc tính tương ứng của ban mình do Nhiễm Nam cung cấp. [Đọc chính truyện Sổ Ước Luân Hồi để biết rõ hơn].

Thiện: người yêu của Nguyễn Văn Chiến. [Đọc chính truyện Sổ Ước Luân Hồi để biết rõ hơn].

Nhiễm Nam: thằng mập chủ nhân Sổ Ước. [Đọc chính truyện Sổ Ước Luân Hồi để biết rõ hơn].

Huỳnh Ni: bạn gái Nhiễm Nam. [Đọc chính truyện Sổ Ước Luân Hồi để biết rõ hơn].

Meow Meow: bồ nhí Nhiễm Nam. [Đọc chính truyện Sổ Ước Luân Hồi để biết rõ hơn].

Link Phần 1:

Hoặc

Link Phần 2:

Hoặc

Link Phần 3:

Hoặc:

Chương 1:

Chương 2:

Chương 3:

Chương cuối:

---[0]---

Ở một vùng biên giới hẻo lánh miền nam của Việt Nam, nơi đồi núi và rừng cây bạt ngàn kéo dài mấy chục cây số. Cây cối nơi đây um tùm, dù rằng không phải rừng già nguyên sinh nhưng mật độ dày đặc của thảm thực vật cũng rất rậm rạp. Trong rừng núi, ban ngày cũng giống như chiều tối, bóng tán cây che khuất cả mặt đất dưới chân.

Giữa rừng rậm đầy côn trùng và bò sát dữ tợn có một lối mòn ngoằn ngoèo đi vào một hang động âm u, miệng hang rất rộng lớn, đủ cho cả hai chiếc xe container chạy song song vào trong, trần hang cũng rất cao.

Đây là một động đá thiên nhiên đầy bí ẩn. Dù miệng hang rất rộng nhưng nó lại nằm khuất dưới một khe vực nên ánh mặt trời chiếu không tới. Trước cửa động là một con suối nhỏ chảy ngang qua róc rách vui tai. Xung quanh đầy rẫy cổ thụ lẫn dây leo chăng ngang chằng chịch góp phần chặn bớt lượng ánh sáng vốn đã ít ỏi từ trên miệng vực xuống được nơi đây.

Lúc này có hai người đàn ông lưng đeo hai cái ba lô rất to đi dọc theo con đường mòn nhỏ thó luẩn khuất giữa bùn lá khô và cỏ dại xung quanh đi tới cửa hang đá. Trước cửa hang đá có một biểu tượng kỳ lạ được khắc lên vách nhìn vô cùng dữ tợn. Nó là một hình ảnh về một cái trứng tròn, bên trong có số tám nằm ngang, bao quanh quả trứng là một khuôn mặt thiên thần nhưng lại có răng nanh đang cắn vào quả trứng. Cả cái biểu tượng là những đường nét màu đỏ đậm như máu.

Hai tên này liếc nhìn biểu tượng một cách thành kín rồi, chắp tay làm một điệu bộ kỳ lạ, miệng lầm bầm khấn vái. Sau đó bọn chúng đi sâu vào bên trong. Lối đi càng vào sâu càng thu nhỏ lại. Đến cuối cùng cả hai dừng lại ở cuối đường, nơi đây vừa hẹp vừa ẩm ướt, nhiều thạch nhũ và đá tảng chiếm hết cả không gian chỉ còn vừa đủ cho vài người ra vào. Mọi thứ trông rất gần gũi với thiên nhiên thế nhưng cánh cửa đá trước mặt hai người lại có một màn hình điện tử được khảm chìm vào. Có một mắt camera dùng để quan sát toàn cảnh trong hang động.

Một tên bước lên, bấm nút thông báo vào bên trong, mấy tiếng tít tít vang lên, mắt camera xoay chuyển thu hình cả hai người lại.

“Tinh danh?” màn hình phát ra âm thanh hỏi thăm. Trên màn hình là bàn phím cảm ứng dùng để nhập liệu.

Một tên bước lên gõ vào ba chữ “Oophagy Snake Omegate” sau đó hắn tick chọn hình ảnh một loài rắn chuyên ăn trứng trong danh sách xổ ra. Máy tính lập tức quét hình khuôn mặt góc cạnh đầy râu của tên này.

“Trung khop. Vui long doi xac nhan muc do nguy hiem trong giay lat” Loa lại vang lên tiếng thông báo đầy máy móc. Tầm ba phút sau, người ở bên trong thông qua camera giám sát xác nhận ngoài hang không có người lạ hoặc nguy hiểm gì, cánh cửa đá liền nặng nề thụt lùi lại để lộ ra một con đường khá rộng. Hai người bên ngoài xốc lại ba lô sau lưng đang có chút chấn động giãy dụa, tiến thẳng vào trong. Sau khi hai người khuất bóng, cánh của đá dày cả mét lại nặng nề dịch chuyển trở lại vị trí cũ chắn lấy lối đi như lúc ban đầu.

Có một cầu thang bộ ngoằn ngoèo dẫn lên cao, đi hết cầu thang xuất hiện một hội trường khá lớn trong lòng núi được hình thành tự nhiên và có dấu hiệu nhân công đục đẽo tạo thành các căn phòng xoay quanh hội trường. Giữa hội trường là một đàn tế lễ kỳ lạ có một ngai vàng to tướng, bên trên ngai vàng là một quả trứng tròn to năm người ôm nhẵn thính làm bằng đá màu xanh. Trước ngai vàng bằng đá có một bàn tế thấp tới đầu gối người trưởng thành. Có vết máu nhuộm đỏ vào chất đá của bàn tế lễ không biết là máu người hay máu động vật.

Bên phải hội trường là một căn phòng có cánh cửa lớn. Trên cửa treo bảng bằng sắt, khắc hai chữ “Nha Kho”.

Xung quanh hội trường lúc này vắng lạnh không có ai qua lại. Người ở đây có lẽ đã ra ngoài hoạt động hoặc là về nhà của họ rồi. Bình thường nơi đây chỉ có vài người điều hành thay nhau coi sóc, thi thoảng có vài người làm nhiệm vụ đi săn về như hai tên vừa nãy mà thôi. Chỉ khi nào đến ngày lễ tế, mọi người mới tập trung lại chè chén và nghe “Thánh” giảng đạo.

Snake Omegate đi phía trước mở ra cửa “Nha Kho”. Hắn quay lưng lại với người phía sau, nói thứ tiếng ngôn ngữ riêng quy định của giáo phái Oophagy. Đây là một giáo phái bí ẩn, thành viên không chỉ có người Việt. Để tăng tính bảo mật, “Thánh” của bọn họ đã tạo ra một loại ngôn ngữ riêng và buộc các thành viên phải dùng nó để giao tiếp với nhau.

“An khong Snake Konamy?” Snake Omegate hỏi.

“Duoc, cat hai con moi nay vao va bao cao cai da” Konamy lên tiếng.

Cả hai hạ ba lô xuống. Trong nhà kho là rất nhiều cái chuồng bằng sắt riêng lẻ, bên trong mỗi cái chuồng có một đứa bé gái tầm từ một đến hai tuổi. Xa xa vào bên trong nhà kho là những cái chuồng sắt to hơn nhốt các cô gái tầm tuổi 14 đến 20, cô nào cô nấy cũng ánh mắt đầy tuyệt vọng và vô hồn. Có một cô gái ăn mặc khá kín đáo, trùm đầu kín mít đang chăm sóc bọn trẻ. Tên Konamy nói bằng thứ ngôn ngữ riêng của giáo hội.

“A, Shark EAS, hai bon toi mang hang moi ve day, co thanh thuc khong, cho chung toi mot it, doi qua, ca ngay nay khong an gi roi”

(Để tiện theo dõi, từ bây giờ tác sẽ dịch luôn mấy câu nói của người trong hội này nhé)

“Chuyến săn tuần này của hai anh thế nào, có bắt được con mồi nào ngon không?” Cô gái có biệt danh trong hội là Shark EAS lên tiếng, giọng nói lanh lảnh mà nghe khá ngọt ngào.

“Tốt, cô xem đi, hàng cực phẩm, những bốn con mồi luôn” Hắn và Snake Omegate lần lượt mở dây kéo hai chiếc ba lô ra, bên trong là bốn bé gái một tuổi xinh xắn đáng yêu vô cùng. Tất cả điều là con lai Việt với Mỹ hoặc Nhật. Bốn đứa bé gái đang hoảng sợ giãy dụa nhưng kỳ lạ là chúng khóc nhưng lại không phát ra tiếng được.

“Ồ, tốt đó, các anh để đó đi, tôi cho bọn này uống sữa xong đã. Trong tủ lạnh còn một hộp ‘thánh thực’ thừa và một lốc trứng gà đó, có mì gói trên đầu tủ nữa, các anh ăn đi, nghĩ tới làm thợ săn cho hội cũng có lợi thật, được ăn Thánh Thực miễn phí mỗi tháng một lần mà không cần tiêu phí tiền bạc như bọn tôi, haiz...”.

“Ok, cảm ơn cô” Omegate nói. Cả hai để ba lô lại đó, đi vào cuối nhà kho, ở đây có một cánh cửa sắt, bên trong là nhà bếp khá là rộng rãi thoáng mát. Hai bên nhà bếp có ống thông gió thông lên mặt đất, lúc nào không khí cũng lưu thông rất thoải mái.

Bước qua dải bàn bếp dài mà trên đó còn có xác hai bé gái hai tuổi bị xẻ bụng làm đôi tới tận háng, máu bám dưới nền đá. Bên dưới nền nhà còn có một cái xác của một cô gái 19 tuổi xinh đẹp như minh tinh màn ảnh trong mấy bộ phim tuổi teen, cô gái này cũng bị mổ từ bụng xuống tới âm vật, lấy mất buồng trứng. Mở cửa tủ lạnh ra, Konamy lấy ra một hộp nhựa hình vuông, ở trên dán nhãn “Thanh Thuc” (tg: Thánh Thực) và hai quả trứng cùng mì gói.

Hai tên thợ săn này nấu nước nấu mì, đập trứng và bỏ cái thứ “Thánh Thực” trong như trứng cá hồi nhưng lại có màu đỏ máu vào cùng ăn chung. Omegate nở nụ cười hỏi.

“Konamy, anh đố chú chứ mớ thánh thực này là của đứa mấy tuổi, đoán đúng anh cho mày một thông tin hot, một cơ hội lên cấp làm ‘Hộ Thánh’”.

“Uhm, chắc là trứng của mấy đứa 18 tuổi rồi, chứ của mấy đứa nhóc một hai tuổi chỉ có ‘Thánh’ và ‘Hộ Thánh’ mới được ăn thôi”.

“Được, đợi EAS vào hỏi, nếu đoán đúng anh sẽ dẫn chú đi giải cứu ‘Thánh Thực Mẫu’, nghe nói ‘Thánh Thực Mẫu’ được một đám vệ sĩ Đầu Gấu gì đó bảo vệ, lần này coi bộ khó. Chỉ cần chúng ta tham gia, lập được công nhất định sẽ được ‘Thánh’ xem trọng, cất nhắc lên làm ‘Hộ Thánh’ thôi, tới lúc đó, mỗi năm chúng ta sẽ được một lần thưởng thức mỹ vị của ‘Thánh Thực’ hạng S là như thế nào rồi. Tao nhìn lũ con nít một hai tuổi mà đã thèm từ lâu rồi, chẹp chẹp... Đến lúc đó, ăn được một ít thôi chúng ta cũng thăng cấp dị năng lực không ít nhờ nó đâu”

---[1]---

Trong khu rừng bên cạnh tòa lâu đài cổ mà Tập Bình sở hữu không xa có một căn nhà gỗ của thợ săn. Căn nhà quanh năm chỉ có một người ở, là một lão già khó ở, hễ có ai đến gần căn nhà là lão sẽ xua đuổi một cách dữ tợn. Cây súng săn trong tay lão đã xua đuổi không biết bao nhiêu kẻ tò mò muốn đi vào căn nhà của lão. Thật tế lão là một dị nhân tầm trung, lão sống tại đây là để trông nhà cho một kẻ điên bất tử.

Tên điên này đã sống hơn 400 năm từ thời người ta còn mặc giáp sắt, cưỡi ngựa to và cầm thương sắt cán dài với lòng tự trọng và thành kín. Tên điên này cũng là một người có tri thức uyên bác bậc nhất trên thế giới về lĩnh vực tế bào mà ít ai biết đến. Bởi tên này có triết lý cực kỳ biến thái nên đã từ lâu hắn bị đuổi khỏi giới học thuật và nghiên cứu khoa học của thế giới. Trong danh sách truy nã của FBI và Interpol cũng được xếp hạng top 5 bởi sự nguy hiểm của hắn ta.

Hắn chính là Trymtrickpong, một giáo sư khoa học gia điên, người ta thường gọi lão là giáo sư Pong. Mục đích sống cả đời của lão chỉ là chế ra phương thuốc hồi sinh người đã chết, đã hơn 300 năm rồi lão vì mục đích này mà không từ bất kỳ thủ đoạn nào. Cũng từ những thí nghiệm điên loạn, thậm chí dùng bản thân mình để thí nghiệm mà Trymtrickpong từ lâu đã bị biến đổi thành một con quái vật bất tử, không thể chết được dù là tan xác thành bột mịn tiêu tán trong không khí đi nữa.

Để có được nguồn tài trợ cho các nghiên cứu hồi sinh người chết của mình, Trymtrickpong sẵn sàng hợp tác với bất kỳ tổ chức nào, nhận đơn đặt hàng của chúng nghiên cứu chế tạo

đủ loại virus, vi khuẩn, vi sinh vật hay thậm chí là một số loại máy móc sinh học. Nhờ những phát minh này của giáo sư Pong mà không biết bao nhiêu thảm kịch đã xảy ra khắp nơi trên trái đất. Gần đây ông ta còn nhận được đơn đặt hàng từ một tổ chức tội phạm khét tiếng ở Đông Nam Á là Đông Nam Hội nữa.

Trong căn nhà thợ săn này có rất nhiều thiết bị điện tử như cả chục cái ti vi, hàng chục tủ lạnh, cả trăm bộ máy tính như là để đào bitcoin vậy, tất cả để móc meo khắp tầng trên tầng dưới nhằm che dấu việc tiêu thụ điện bất thường của chủ nhà do vận hành cả một một xưởng nghiên cứu khoa học cực kỳ trang hoàng và hoành tráng của giáo sư bên dưới một đường hầm kiên cố mà bí ẩn dẫn xuống.

Lúc này ông ta đang tiến hành nghiên cứu gì đó ở khu xưởng này. Trước mặt là một cái lồng chim cực lớn, bên trong có một con chim kỳ lạ cũng rất khổng lồ thuộc họ cứu. Đầu nó như cú mèo, cánh nó như đại bàng, chân nó như chân gà nhưng vuốt lại sắc bén như chim ưng. Mỏ nó dài bất thường và không có đuôi.

Con cứu vương này là đối tượng ông dùng để thí nghiệm gần đây, mặc dù thành công hồi sinh nó từ cái chết thế nhưng lại khiến nó biến dị thành một con chim khổng lồ. Thế là ông ta đặt tên nó thành cứu vương.

Choang…

Đập vỡ mớ ống nghiệm trước mặt, thứ nước xanh xanh đỏ đỏ chảy tràn ra bàn. Nhìn con cứu vương, giáo sư Pong vừa tức giận vừa thất vọng thở dài. Kéo mũ trùm đầu xuống, một khuôn mặt đen sạm với đôi mắt đỏ rừng rực không có tròng đen tròng kinh dị vô cùng với những vằn máu màu trắng nhỏ mỏng manh. Gã bác học điên lầm bầm bằng tiếng Anh.

“Lại thất bại, Cô chủ, đến bao giờ tôi mới hồi sinh được cho cô đây...”

Lúc này tiếng chuông điện thoại đặt trên căn nhà phía trên reo lên, lão già trông nhà chuyển tín hiệu xuống dưới hầm nghiên cứu cho giáo sư Pong. Ông ta cảm thấy mệt mỏi, chậm chạp nhấc máy. Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười vui vẻ.

“Giáo sư, dạo này vẫn khỏe chứ, tôi có một tin tốt và một tin xấu cho ngài đây. Không biết ngài có hứng thú không nhỉ?”

“Ồ, cậu là Human Organs Hunter, có tin gì muốn bán cho tôi à?”

“Phải đó, tin tốt và xấu cho ông, ông mua hết cả hai chứ” HOH trả lời một cách cởi mở. Hắn ta là tên cầm đầu một tổ chức buôn lậu nội tạng người, chuyên mua người từ bọn buôn người về mổ xẻ lấy nội tạng cung cấp cho các bệnh viện lớn ở Châu Á hoặc các phòng khám hắc ám khu vực Đông Nam Á.

Hắn ta cũng là đầu mối liên lạc, làm cầu nối giữa giáo sư Pong và các tổ chức muốn làm ăn với ông ta. Hai bên hợp tác với nhau đã lâu và rất ăn ý, chưa từng phản nhau lần nào.

Trong quá khứ nhiều lần giáo sư bị các “hợp tác viên” phản lại giúp các tổ chức bắt ông ta về làm của riêng nhưng mà những tổ chức này đa số điều bị giáo sư thả virus ra dính bệnh chết hết, những tên phản bội cũng bị hành hạ bằng cách sinh vật thí nghiệm thất bại của giáo sư khiến chết càng thê thảm hơn nữa. HOH rất khôn nên cũng rất kiềm chế mình không phản bội giáo sư.

“Được, tin đáng giá tôi sẽ mua, cậu muốn bán bao nhiêu?” Giáo sư Pong giọng nói có chút không hứng thú. Đề án 10 năm qua vừa thất bại với con cứu vương khiến ông cảm thấy rất chán nản. Ông muốn cứu sống một người con gái nhưng vẫn nguyên vẹn là người đẹp ngày xưa chứ không phải dị biến thành khổng lồ như con cứu đó.

Cách thành công đã rất gần rồi, xem ra đến lúc nên ra ngoài dạo một vòng để hít thở không khí, tìm kiếm ý tưởng mới. Chỉ cần tìm được cách triệt tiêu khả năng gây biến dị của loại virus mới là ông có thể chính thức cứu cái xác cô ấy sống lại rồi.

Mấy trăm năm qua, ngày đêm hao mòn tìm kiếm phương cách hồi sinh cô chủ xinh đẹp, ân nhân mà cả đời ông mang ơn. Giờ đây chỉ còn cách một bước ngắn nữa thôi, ông cần một loại vi khuẩn có thể phù hợp với tế bào dị biến của chính mình để phối một loại thuốc virus hồi sinh người chết. Thế là HOH mang đến tin tức về thứ vi khuẩn đó cho giáo sư Pong.

Trymtrickpong cười vang ha hả, cười nghe điên dại vô cùng, cười đến căng cứng cuống họng, cười gãy cả xương cổ, cười ra nước mắt. Cô chủ, cô được cứu rồi. Hơn ba trăm năm qua ngày nào ông cũng nhìn xác cô được giữ lạnh trong hầm băng, ngày đêm tưởng tượng cô sẽ mở mắt ra nhìn ông. Lần này điều mong mỏi sẽ thành hiện thực thôi.

Ở biên giới ba nước Đông Dương có một giáo phái tà đạo kỳ lạ. Người truyền đạo chính và là giáo chủ được gọi là Thánh. Giáo phái Oophagy này tôn sùng việc ăn trứng của con cái. Tên Thánh này xuất hiện từ thời Thế Chiến Thứ 2, không ai biết xuất thân của hắn là ai nhưng có thể nhận thấy hắn là một người con lai giữa Việt và Campuchia.

Giáo phái này ban đầu chỉ có vài người đi theo tên Thánh. Lúc đó hắn là một dị nhân rất nhỏ yếu và dị năng cũng không có lực chiến đấu. Khả năng của hắn chính tái tạo ra một loại vi khuẩn vô hại có khả năng làm thần trí người khác mơ hồ trong thời gian ngắn. Sau này hắn phát hiện ra vi khuẩn này khi kết hợp với trứng của các loài động vật giống cái sẽ sản sinh một chất giúp cho người ăn phải tăng cường sức mạnh của dị năng, hắn gọi nó là chất O-Bacteria, gọi tắt là O-B.

Thế là hắn bắt đầu thành lập giáo phái Oophagy, sử dụng khả năng mê hoặc thần trí từ vi khuẩn dị năng của hắn để thuyết tà đạo dụ dỗ người ta gia nhập và cung phụng tiền bạc, vật chất và cả thân thể cho hắn.

Tà giáo Oophagy ngày càng phát triển, trải qua Thế Chiến Thứ 2 và mấy năm chiến tranh ở ba nước Đông Dương, không ai quản thúc. Tà giáo này phát triển thành một tổ chức khổng lồ. Từ việc dùng trứng con cái của chó, mèo, gà, vịt đã không đủ thỏa mãn tên Thánh được nữa. Thế là tổ chức này bắt đầu bắt cóc các cô gái xinh tươi tuổi từ 16 đến 25 về để lấy trứng.

Càng về sau tâm lý biến thái của Thánh càng được nước dâng lên. Để thỏa mãn hắn, Oophagy bắt đầu bắt cóc trẻ em từ 1 đến 10 tuổi. Trứng của con người càng trẻ thì hiệu quả của chất O-B càng mạnh. Nhờ vào nó mà Thánh và đám Hộ Thánh tên nào cũng là dị nhân cấp cao cả.

Thế rồi Oophagy bị bao vây tiêu diệt vì những hành vi tội ác tày trời của chúng. Chính phủ Việt Nam là quốc gia hăng hái nhất trong việc này sau khi đã giành được độc lập. Gần như toàn bộ tổ chức bị diệt sạch. Tên Thánh và vài Hộ Thánh phải lui vào rừng sâu nước độc để lẩn trốn, từ từ gầy dụng lại Oophagy đến hôm nay.

Tôn chỉ thu nhận người của tà giáo này cũng thay đổi, thay vì thu nạp tràn lan như quá khứ thì bây giờ ưu tiên vào chất lượng thành viên lẫn độ bí mật hơn trước rất nhiều. Hàng năm khắp Đông Nam Á có rất nhiều vụ bắt cóc, ngoại trừ bọn buôn người ra thì hơn bốn phần là do Oophagy bắt đem về lấy trứng.

Gần đây có người của HOH bị Oophagy dụ dỗ tham gia vào giáo hội. HOH rất tức giận thế là cài người vào điều tra tổ chức này. Oophagy gần đây lại đang rầm rộ chuẩn bị truy tìm một ai đó nên bảo mật có phần lỏng lẻo hơn. Từ thành viên bị dụ dỗ thẩm tra ra được thông tin tiểu sử của tổ chức này và khả năng của tên Thánh. Thứ vi khuẩn có khả năng khuếch đại dị năng của người khác từ hắn. Nghĩ đến Trymtrickpong sẽ rất hứng thú với thứ này nên tên trùm buôn lậu nội tạng này liền liên lạc với lão.

“HOH, cậu nói thật chứ, tin này quá tốt , ha ha ha” Giáo sư Pong cười ha hả, có thứ vi khuẩn này ông ta có thể dùng để khuếch đại dị năng tế bào của mình lên, từ đó dễ dàng nghiên cứu rõ ràng cách đặc tính và cấu tạo hơn, mở ra khả năng hạn chế lực gây biến dị cơ thể sinh vật.

Chỉ cần chặn được khả năng gây dị biến thì ông có thể dùng tế bào chính mình tạo ra phương thuốc sinh học cứu sống cô chủ mà không khiến cô ấy thay hình đổi dạng, không bị biến đổi nữa rồi, cô sẽ lại sống dậy, vẫn là người con gái đẹp thuần khiết như xưa, một con người bình thường.

“Thật chứ, nhưng vẫn còn tin xấu, ông có mua luôn không?”

“Tin xấu gì? Tôi mua hết”

“Chà, Ông hôm nay sao lại hào phóng thế, bình thường ông là kẻ keo kiệt lắm mà.”

“Đừng có linh tinh, cậu muốn bao nhiêu cho tin này, tôi chuyển tiền ngay”

“Được, một triệu đô la Mỹ. Ok chứ?”

“HOH, cậu đang định ăn cướp tôi hả? Một trăm ngàn, không hơn” Giáo sư Pong giọng trở nên lạnh lẽo mà khàn khàn hẳn đi.

“OK. OK. Không cần đáng sợ như vậy chứ. Một trăm ngàn, tôi đồng ý”

“Rồi, thế tin xấu là gì?”

“Tinh xấu đó là tên Thánh này đang bước một chân xuống mồ. Oophagy phát hiện ra một cô gái dị nhân tuổi 18 có khả năng tái tạo cơ thể vô hạn khi bị tổn thương. Hắn muốn cô ta gia nhập giáo phái trở thành cái máy tạo trứng cho hắn. Nghe đâu nếu lấy hết trứng của cô ấy thì dị năng của cô sẽ lại tái tạo lại trứng mới”.

“Ông biết rồi đó, phụ nữ không sinh thêm trứng mà rụng dần tới khi hết, khả năng của cô ta chẳng khác nào thành máy đẻ trứng cho Oophagy. Trứng cô ta tái tạo lại còn mang theo chất lượng như trứng của những đứa bé gái một hai tuổi nữa, là loại trứng chỉ có tên Thánh được hưởng một mình, lâu lâu mới cho bọn hộ vệ của hắn hưởng một chút.”.

“Cô gái bị hắn mê hoặc tham gia giáo phái nhưng lại bị ông bố ngăn cản. Hiện tại ông ta thuê rất nhiều vệ sĩ dị nhân ngày đêm vây quanh cô ta. Nếu giáo sư không nhanh bắt được tên Thánh, tôi sợ hắn sẽ gây rùm beng ở Việt Nam rồi lại bị chính phủ nước này phát hiện và tiêu diệt.”

“Trong quá khứ, Việt Nam chính là nước căm thù và muốn tiêu diệt Oophagy nhất đấy, nghe đâu là tên Thánh từng dám bắt một đứa trẻ cưng của lão tổ Quách Gia về lấy trứng và giết mất đứa bé gái này nên nếu bây giờ hắn bị phát hiện thì rất nhanh thôi, tôi nghĩ hắn sẽ bị Việt Nam giết đấy. Thời gian của giáo sư không có nhiều đâu nếu muốn bắt được hắn ”

“À mà nhân tiện, giáo sư có muốn thuê bọn tôi hỗ trợ bắt hắn không? Giá cả phải cao một chút nha, dù sao tên Thánh này cũng có một đám hộ vệ rất mạnh mẽ, ha ha ha”

--- Lời Tác Giả ---

Hết chương. Chương sau ứ hự 18++.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.