Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 15

Sau Ánh Hào Quang

15 Chương 15

Trúc cố rụt người lại, nhưng miệng hắn như dán keo vào ngực nàng không rời, lưỡi hắn đánh điên cuồng lên chiếc núm vú của nàng. Trúc gồng cứng người, cảm giác nhột nhạt tới cực điểm.

– Em đẹp lắm. Cho anh âu yếm em chút thôi. Năm phút thôi. Sẽ không hơn. Anh xin em đó. – Mạnh thì thào như đang nói chuyện với chiếc núm vú của nàng trong miệng.

Hai tay Trúc chợt buông lỏng. Nàng không biết tại sao mình chấp nhận đề nghị của hắn. Dường như năm phút buông thả cũng chưa là gì so với anh ân ái cả đêm với người kia.

Mạnh nhẹ nhàng đỡ nàng tựa lưng vào tường, hắn nhẹ nhàng dùng tay mơn trớn hai bầu vú, miệng mút say mê hai chiếc núm vú xinh đẹp của Trúc. Lâu lâu mắt hắn nhìn lên quan sát biểu hiện của Trúc, mắt hắn ánh lên sự đắc ý mỹ mãn.

Hai má Trúc đỏ hồng, mắt nhắm chặt, hơi thở gấp gáp. Ngoài anh ra, lần với chú Thuận tâm trí nàng không tỉnh táo, vậy thì đây là lần đầu tiên nàng chủ động gần gũi một người đàn ông khác.

Cảm giác rạo rực trong cơ thể Trúc nàng ôm khẽ đầu của Mạnh vào ngực mình.

Bàn tay hắn nóng hừng hực luồn vào váy, vuốt ve phần đùi non mịn màn của Trúc. Rồi vội vã xâm chiếm vùng da thịt mềm mại ấm áp giữa hai đùi nàng, qua lớp quần lót.

Qua lớp quần lót mỏng tanh, ngón tay của Mạnh truyền đến cảm giác mềm mại ẩm ướt. Hắn tách hai chân nàng ra, ngón tay khẽ luồn vào mép quần, miếc dọc mép âm hộ Trúc.


– Ưm… – Trúc bật lên tiếng rên khẽ.

– Ưm… Dừng lại đi anh… Không được. Em không muốn… –

Trúc yếu ớt đẩy tay Mạnh ra. Nhưng hắn như không nghe nàng. Ngón tay hắn khẽ tách hai mép âm hộ nàng ra, luồn nhẹ vào người nàng.

– Ah… Ưm.. Đừng mà… Dừng lại…

Trúc cố khép hai chân lại, nhưng ngón tay hắn làm hạ thể nàng rạo rực khao khát.

– Ưm… Ưm… Ư…

Trúc đờ đẫn, hai chân mở rộng dần, âm hộ nàng nhòe nhoẹt nước nhờn phát ra tiếng nhóp nhép mỗi lúc một nhanh theo nhịp của tay Mạnh. Tay Mạnh luồn vào kéo chiếc quần lót ướt đẫm của nàng xuống. Hắn đứng dậy cởi áo sơmi của mình quăng một bên, tay rút bóp ném lên bàn, rồi đưa lên cởi sợi dây nịt, mắt đắc ý nhìn xuống tác phẩm của mình. Trúc nhắm nghiền hai mắt, hai chân vô lực mở rộng.

– Reng.. Reng… Reng…


Chợt điện thoại Mạnh reo vang. Hắn nhìn xuống, nghiến răng trèo trẹo. Trúc choàng tỉnh, hoảng hốt bật dậy, nàng kéo váy mình xuống, hai tay che ngực.

– Em đừng lo. Không có gì đâu. Anh ra ngoài chút. Lát vào anh sẽ làm cho em sung sướng nhất từ trước tới giờ.

Mạnh nói nhỏ vào tai nàng, tay hắn luyến tiếc sờ nhẹ một bên ngực Trúc. Hắn đứng dậy đi ra khỏi phòng.

Cánh cửa chưa kịp khép sau lưng hắn, Trúc đã nghe được giọng hắn bực tức hét lên trong điện thoại.

– Đụ mẹ, gọi cái gì? Mày muốn mất phần luôn hả..?

Cánh cửa đóng lại, âm thanh của hắn nghe không rõ ràng nữa.

_____________________


Bắc đi tới đi lui trên phòng, bộ dáng lo lắng, bồn chồn.

Anh vừa mở hộp mail của Trúc lên. Lo lắng của anh đã thành hiện thực. Trúc đã xem qua hình ảnh của anh và cô gái đó.

Anh gọi cho nàng liên tục, nhưng Trúc không nhấc máy. Anh muốn điên, đầu tóc rối bù vì hai bàn tay liên tục vò nắm.

Anh phải làm sao? Biết đi đâu tìm nàng đây? Nàng có làm điều gì dại dột không? Linh tính báo cho Bắc một sự bất an mãnh liệt hơn bao giờ hết.

________________________

Trúc bần thần nhìn lên màn hình TV. Nàng không biết mình vừa làm việc gì? Nàng đang chờ Mạnh vào để làm tình sao?

Đột nhiên Trúc nghe tiếng e e như chiếc điện thoại nàng run lên trong ví. Nàng hay chọn chế độ run vì tiếng chuông điện thoại không phải thích hợp cho mọi trường hợp. Nàng đưa tay mở ví ra, rút lấy chiếc điện thoại. Mười ba cuộc gọi nhỡ của Ninh và anh, một tin nhắn mới. Trúc mím môi, quyết định không gọi lại cho anh. Nàng mở tin nhắn lên.

“Trúc ơi! Chính là Mạnh và Phước cho thuốc kích thích muốn hãm hại em nhưng anh đã ngăn lại kịp, đánh anh hôm qua cũng là tụi nó. Em nên cẩn thận.”

Trúc bừng tỉnh. Vậy mà nàng đã trách lầm anh đánh Ninh. Vậy… Hình ảnh anh và người kia thì sao? Trúc nhíu chặt hàng lông mày, cố nhớ lại. Hình chụp rất rõ, người chụp phải đứng ở cự ly rất gần, có thể nói là kế bên mới chụp ra tấm hình như vậy. Anh lại nhắm mắt, đầu nghiêng một bên, anh không tỉnh táo sao? Tại sao hình ảnh đó là cố tình chuyển cho nàng? Để nàng đau khổ? Giận ạnh. Rồi sao nữa?

Trúc nhìn xuống cơ thể đỏ bừng của mình, hai núm vú còn ướt đẫm nước miếng của Mạnh, âm hộ nàng nhòe nhoẹt nước nhờn. Không phải tất cả mọi chuyện để kéo nàng đến kết quả này sao?

Trúc rùng mình.

Mắt nàng chợt lóe lên một ý nghĩ trả đũa táo bạo. Nàng vùng dậy chạy sang chiếc bóp của Mạnh để trên bàn. Nàng lục lọi thật nhanh trong đó, mắt không ngừng nhìn về phía cửa. Đôi mắt Trúc chợt sáng lên. Trong ngăn kéo nhỏ có một túi nilon trong suốt, bên trong có chứa chất bột màu trắng. Trúc cẩn thận để chiếc bóp xuống bàn vị trí cũ. Tay nàng run rẩy, mũi nín thở mở miệng túi nilon ra. Nàng cho vào ly rượu của Mạnh. Chất bột trắng đó tan thật nhanh chỉ vài lần sủi bọt là mất tăm, không để lại bất cứ dấu hiệu bất thường nào.


Cánh cửa bật mở, Mạnh bước vào. Mặt mũi đỏ bừng, mũi thở phì phò tức giận. Hắn dập cánh cửa sau lưng thật mạnh như cố tình vỗ vào mặt ai đó.

Mạnh hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh. Hắn ngồi xuống ôm lấy cơ thể của Trúc.

– Có chờ anh lâu không cưng. Mình hâm nóng lại nhé. – Mạnh thì thào bên tai nàng.

Tay hắn lại mò vào áo nàng mân mê hai bầu vú săn cứng của nàng. Môi hắn lại tiếp tục hôn núm vú nàng, cố tình dùng răng nhay nhay đầu vú làm Trúc nhấp nhỏm, rạo rực.

– Uống rượu đi anh. – Trúc nói nhỏ.

– Được… – Mạnh đáp ứng ngay.

Miệng hắn vẫn không rời hai vú Trúc, tay đưa ra sau lưng, với với lên bàn. Tay hắn lại vô tình lấy phải chiếc ly mà Trúc vừa uống khi nảy. Hắn đưa cho Trúc.

– Anh không uống ah? – Trúc nhắc khéo.

– Không, anh uống chung với em. Sẽ ngon hơn. – Mạnh cười cười, tay hắn nâng ly rượu lên cho Trúc.

Nàng không từ chối dù gì ly rượu này không có thuốc. Trúc vừa uống một ngụm đầy thì Mạnh chồm lên, áp môi vào miệng nàng hút ra gần phân nữa, rồi khoái trá nuốt hết.

Hắn lại vục mặt xuống giữa hai chân nàng. Trúc ú ớ, cố đẩy đầu hắn ra. Miệng hắn tham lam ngậm trọn cả hai mép âm hộ mọng nước của Trúc. Lưỡi hắn quét đánh nhanh lên mồng đốc của nàng.

– Ưm.. Ưm.. Đừng đừng anh.. Em ..

Trúc há hốc cả miệng, hai chân nàng nhũng ra, mở rộng cho miệng hắn khai phá âm hộ mình. Nàng cắn lấy đầu lưỡi nàng để lấy lại tỉnh táo, nhưng cảm giác ray rứt tê dại cứ bao lấy hạ thể nàng.

– Anh ơi.. Em muốn… uống rượu.. – Trúc thì thào trong hơi thở dốc.

Mạnh không để ý đến lời nói của nàng. Hai tay hắn ôm lấy vòng lấy cặp đùi nàng ghì sát vào mình. Miệng hắn liếm mút âm hộ nàng như say mê. Hai mắt Trúc muốn dại đi.

– Ưm…

Nàng biết nếu mình không thoát đi lúc này, thì sẽ không còn đường lui nữa. Dù căm thù hắn thế nào, nàng cũng phải thừa nhận Mạnh thật điêu luyện với chiếc lưỡi của hắn. Cơ thể nàng đang phản ứng cuồng nhiệt, âm hộ tuôn tràn vãi ra sàn gỗ, đôi lần nàng muốn buông xuôi để tận hưởng trọn vẹn cảm giác như lên thiêng đường này.

Tay Trúc run rẩy, vương ra với lấy ly rượu trên bàn. Ly rượu có thuốc kích thích. Nàng nâng đầu hắn lên. Mặt hắn nhòe nhoẹt, bóng lưỡng nước nhờn, nhìn nàng mỉm cười.

Nàng đưa ly rượu vào tay hắn. Hắn như vô tình đặt lại lên bàn, rồi đứng phắt lên cởi quần ra ném bên cạnh. Dương vật hắn bung ra thật dài, cương cứng, bóng lưỡng, ngay sát mặt nàng.

Mạnh nhấc ly rượu lên cầm trên tay, hắn đưa dương vật đến trước mặt Trúc. Trúc hơi nhíu mày nhìn lên hắn, tay hắn xoay xoay ly rượu như chờ đợi. Nàng cố gắng bình tĩnh, hít sâu một hơi, miệng mở ra mút lấy dương vật hắn.

– Ah.. Em tuyệt quá Trúc ơi..

Tiếng rên rỉ của hắn làm mặt nàng đỏ bừng lên. Mắt nàng liếc lên, ly rượu trong tay hắn vơi đi gần nửa. Trúc mừng rỡ. Nàng cố mút hết dương vật hắn vào miệng mình. Dương vật hắn nhỏ hơn nhưng dài gần tương đương của anh.

Hắn cúi xuống, bế thốc Trúc lên, đặt nàng lên bàn, mở rộng hai chân nàng ra. Dưới ánh đèn vàng duy nhất trong phòng, cơ thể nàng đỏ hồng, hai núm vú săn cứng, mép âm hộ căng lên mọng nước, hé mở mời gọi.

Mạnh mỉm cưởi đắc ý, hắn ngửa cổ hớp hết ly rượu trong tay, rồi quỳ xuống giữa hai chân Trúc.

– Em cần đi vệ sinh một lát.- Trúc bật dậy.

Mạnh mỉm cười, hắn cúi xuống hôn nàng. Trúc ú ớ, hớp rượu còn trong miệng hắn tuôn qua miệng nàng. Trúc cố gắng nín thở để không nuốt vào.

Nàng ngồi dậy, bình tĩnh, kéo váy mình xuống, kéo dây áo lên rồi cầm chiếc ví đi về hướng cửa.

Mạnh thoáng cau mày nhìn theo bóng lưng mềm mại không xương của Trúc. Hắn thoáng nghi ngờ vì nàng cầm ví theo, rồi chợt nhớ ra điều gì hắn thở phào nhẹ nhõm. Phụ nữ đi vệ sinh không phải luôn cần khăn giấy để lau sao, mình quá đa nghi rồi.

Mạnh ngồi xuống, tay không ngừng vuốt ve dương vật cương cứng của mình. Hắn cảm thấy trong người nóng hừng hực, trán rịn ướt mồ hôi.

Trúc vừa mở cửa phòng, nàng liền bắt gặp Phước đang rình mò bên ngoài. Mặt hắn đỏ bừng nhìn Trúc đăm đăm. Hắn nhìn mép váy kéo cao của nàng, bộ ngực nàng thả rông trong váy có thể thấy hai núm vú nhô lên. Phước nuốt nước bọt.

Chợt hắn ngạc nhiên khi thấy Trúc mỉm cười bước về phía mình. Hắn mừng rỡ cười toe toét, hai tay dang ra đón thân hình mềm mại của nàng. Môi Trúc áp lên môi Phước, lưỡi hắn vừa đưa sang liền nhận một dòng rượu chảy sang. Hắn khoái trá, nuốt cho kỳ hết, còn lấy lưỡi cuồng vét khắp trong miệng Trúc như rút ra giọng rượu cuối cùng. Tay hắn không bỏ lỡ cơ hội vuốt ve hai vú của Trúc. Nàng không phản kháng, đầu nàng gối lên vai Phước, miệng nở một nụ cười chiến thắng.

– Anh vào phòng đi. Em đi vệ sinh xong. Mình tay ba luôn, được không? – Trúc hổn hển thì thào vào tai Phước.

Hắn mừng rêm, đầu gật gật liên tục.

Nhìn bóng lưng Phước bước vào phòng, Trúc mỉm cười nhẹ. Nàng chỉnh trang lại quần áo mình xong, bước nhanh xuống lầu đi ra ngoài.

_____________________

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.